Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0768

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0768: Hàm ý thần quyền tối thượng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hai mắt có chút sung huyết, hơi thở trở nên dồn dập, ngay lúc lão Uông không còn khống chế nổi dã thú trong lòng mình, cầm súng săn định liều mạng...

- Nha, trên khối ngọc bia có chữ viết!

Tiểu Lưu đến gần ngọc bia, đứng cách tấm bia hai thước, xuyên thấu qua tầng bạch quang mông lung nhìn thấy rõ ngọc bia, nàng thất thanh kinh hô lên.

Lão Uông rùng mình sực tỉnh, Hùng Mậu Sâm theo bản năng ngẩng đầu nhìn tiểu Lưu, hỏi:

- Cô thấy gì vậy?

- Chữ viết! Trên khối ngọc bia này có chữ viết đâu!

Tiểu Lưu vội vàng quay đầu hô:

- Mọi người mau qua xem, trên bia có chữ viết!

- Có chữ viết?

Mọi người nhìn nhau, cùng chạy xuống cồn cát qua chỗ ngọc bia, quả nhiên khi họ đến gần hai ba thước đã nhìn thấu qua tầng bạch quang dịu dàng thấy được chữ lớn mạnh mẽ cứng cáp trên tấm bia lớn.

- Chữ phồn thể?

Hùng Mậu Sâm ngẩn người, ngẩng đầu nhìn đỉnh ngọc bia, quay đầu hỏi:

- Mọi người có ai biết chữ phồn thể?

- Tôi, tôi biết!

Lão Uông vội lên tiếng, chen tới trước ngẩng đầu nhìn...

- Ba...

Súng săn trong tay rơi xuống đất, vẻ mặt lão Uông có chút cổ quái.

- Anh đọc nhanh lên một chút ah, trên đó nói gì vậy?

Hùng Mậu Sâm khẩn trương thúc giục nói.

- Bốn chữ hàng thứ nhất.

Lão Uông ngây dại nói:

- Thần...thần cáo thế nhân...

- Thần cáo thế nhân?

Trong lòng Hùng Mậu Sâm run lên:

- Phía dưới đây? Phía dưới viết cái gì? Nhanh nói ah!

- Thần cáo thế nhân: Ngự Long thần tôn niệm tình nhân gian khó khăn đất hoang trải rộng, đặc hàng phúc trạch tạo rừng giải cứu nguy cơ đất hoang khắp nơi, nhưng bởi thế nhân mờ mịt vô tri, lập một tấm bia cảnh thị muôn dân.

- Thế gian vạn vật đều có đạo, tạo rừng đã là cử chỉ nghịch thiên, vì phòng ngừa kẻ bị ích lợi huân tâm hủy đi tâm huyết, Ngự Long thần tôn đặc lập ba quy tắc, mong thế nhân ghi nhớ: thứ nhất, trong ba mươi năm không được tự tiện chặt cây, tổn hại tiên thụ. Thứ hai, trong vòng trăm năm không được tiến hành thay đổi rừng cây. Thứ ba, trong vòng trăm năm không được tiến hành bất kỳ hành vi gì tổn hại hoàn cảnh rừng cây nơi này.

- Phàm là người dám làm trái quy tắc, Ngự Long thần tôn hàng hạ trời phạt nghiêm khắc khiển trách răn đe.

Thanh âm lão Uông run rẩy, gian nan niệm xong chữ viết trên bia ngọc, sau khi hắn thật vất vả đọc xong những chữ này, cả người cơ hồ muốn ngất.

Thần...Ngự Long thần tôn!

Nguyên lai rừng bạch dương là do...do thần tiên ban thưởng xuống dưới! Khó trách chỉ trong vòng vài giờ đã cao tới hơn sáu thước, khó trách ở sa mạc lại có một trận mưa lớn như vậy!

Thần, trên thế giới này thật sự tồn tại thần tiên sao?

Trước kia lão Uông căn bản không hề tin có quỷ thần, nhưng hôm nay, nhưng bây giờ...Hắn tin, vô luận là cây bạch dương kỳ quái, hay là khối ngọc bia từ trên trời giáng xuống, đã xa xa vượt ngoài phạm vi kiến thức mà hắn có thể hiểu được, ngoại trừ là thần tiên, còn có người nào có thủ đoạn như vậy?

Thần cáo thế nhân...Khối ngọc bia này chính là Ngự Long thần tôn dùng cảnh báo thế nhân!

Vừa rồi hắn còn đánh chủ ý với khối ngọc bia này...

Trong lòng càng nghĩ càng sợ hãi, càng nghĩ càng kinh hoàng, lão Uông cực độ bất an, hai đầu gối mềm nhũn quỳ xuống đất, dập đầu yên lặng nói:

- Tôi sai lầm rồi, tôi biết sai lầm rồi...

Khí tức ôn nhuận tràn ngập khắp Hoa Hạ thần điện, Diệp Dương Thành ngồi trên bảo tọa sững sờ, nhìn vào Càn Khôn Tu Di Kính thấy những con số đang hiện lên với tốc độ cực nhanh, trong lòng có cảm giác hoảng hốt, nếu không phải ý thức thập phần thanh tỉnh, lúc này hắn còn nghĩ bản thân mình đã nhìn lầm.

Trồng xuống hơn ba triệu cây bạch dương cường hóa, bao phủ diện tích được 14km2, dựa theo dự tính của bản thân hắn, lần này trồng rừng chỉ là một bắt đầu, nhiều lắm đạt được triệu nguyện lực là đủ cảm ơn trời đất, dù sao sa mạc cũng không phải nơi dân cư đông đúc, ý thức cảm ơn nhất định là phi thường có hạn.

Hơn nữa hiện nay phù không thần điện hấp thu ý thức cảm ơn chỉ có 10km2, còn phải lãng phí 4km2 ý thức cảm ơn, tính xuống thật sự làm người lo lắng.

Nhưng Diệp Dương Thành đã xem nhẹ một việc, chính là tuy sinh vật sống trong sa mạc không nhiều lắm, nơi nơi đều là cảnh tượng cát vàng cằn cỗi, nhưng cây bạch dương hắn gieo trồng là loại thực vật đê giai nhị đẳng, tuy là lót đáy, nhưng so sánh với địa cầu thì sao?

Đê giai nhị đẳng cũng đã là thực vật rất tốt, sau khi cường hóa cây bạch dương sinh ra ý thức cảm ơn đã đủ bù đắp lại vấn đề sinh vật khan hiếm trên sa mạc, cho nên hắn lấy được nguyện lực vượt xa tính toán ban đầu của hắn.

Là 9. 470. 000! Là 9. 470. 000 điểm nguyện lực, nếu đem chuyển hóa thành thần nguyên, chính là 630. 000 điểm, dựa theo tỷ lệ 1:500 của linh lực...

- Khoản mua bán này, mẹ nó thật lãi!

Diệp Dương Thành bật cười ha ha, chỉ lần đầu tiên đã kiếm đủ nguyện lực, đủ bù đắp lại số linh lực hao tổn khi cường hóa cây bạch dương, lúc này mới trồng xuống hơn ba triệu cây, nếu đem số mầm móng còn lại toàn bộ gieo xuống...phải nhận được bao nhiêu hồi báo?

Nếu sớm biết rằng dùng phù không thần điện có thể dễ dàng đạt được thật nhiều thần nguyên như thế, dù chỉ có chừng một triệu thần nguyên, hắn cũng đã sớm cắn răng xây dựng sơ cấp nhất giai phù không thần điện!

Cũng may hiện tại còn chưa tính là muộn, nếu thật muốn tính toán, cũng không tổn thất gì quá lớn.

Khó trách phù không thần điện được xem là đại biểu của thần minh, có được năng lực như vậy, nếu cấp bậc đủ cao, diện tích bao trùm cả tinh cầu, hắn có thể tưởng tượng những thần minh chân chính sẽ có được bao nhiêu thần nguyên cùng nguyện lực?

Nghĩ tới đây, tâm tình có chút kích động tạm thời lắng xuống, hơn chín triệu nguyện lực nhìn như không ít, nhưng so sánh với thần minh thực sự chỉ sợ còn không bằng con số lẻ của người ta.

Cảm xúc ba động nhanh chóng dằn nén, nhìn con số biểu hiện trên Càn Khôn Tu Di Kính, Diệp Dương Thành khẽ thở dài:

- Con đường còn xa, còn quá dài thôi!

Lắc đầu thu liễm suy nghĩ phức tạp trong lòng, ngay lúc hắn dự định cho nhóm người Dương Đằng Phi đi nghỉ ngơi, dưỡng đủ tinh thần tiếp tục làm việc, Cửu Tiêu Thần Cách chợt run lên, từng dòng nêu lên liên tục hiện lên trong đầu hắn...

- Cải thiện sa mạc hoang vu của Hoa Hạ, tổng cộng 14km2, thành công hòa dịu uy hiếp sa mạc hóa của thần quốc, đạt được công đức huyền điểm +14. 000. 000, thần nguyên + 140. 000, mong người nắm giữ thần cách không ngừng cố gắng, cải thiện sa mạc hoang vu của thần quốc, tạo phúc thần dân.

- Nhiệm vụ hành thiện giai đoạn thứ nhất thần cách nêu lên: cải thiện sa mạc hoang vu Hoa Hạ, mục tiêu nhiệm vụ: cải thiện 10km2 sa mạc hoang vu, thời hạn nhiệm vụ: không hạn chế, nhiệm vụ ban thưởng: công đức huyền điểm + 100. 000. 000, thần nguyên + 1. 000. 000, trước mắt tiến độ hoàn thành: 14/10.

- Chúc mừng người nắm giữ thần cách hoàn thành giai đoạn thứ nhất cải thiện sa mạc hoang vu Hoa Hạ, đạt được công đức huyền điểm + 100. 000. 000, thần nguyên 1. 000. 000.

- Nhiệm vụ hành thiện giai đoạn thứ hai thần cách nêu lên: cải thiện sa mạc hoang vu Hoa Hạ, mục tiêu nhiệm vụ: 100km2, thời hạn nhiệm vụ: không hạn chế, nhiệm vụ ban thưởng: công đức huyền điểm 1. 000. 000. 000, thần nguyên 10. 000. 000, tiến độ hoàn thành trước mắt 4/100.

- Chúc mừng người nắm giữ thần cách lần đầu hoàn thành hành vi cải thiện hoàn cảnh, vì khen ngợi, đặc thưởng cho công đức huyền điểm + 500. 000. 000, thần nguyên: 5. 000. 000, mong người nắm giữ thần cách tiếp tục cố gắng.

- Chúc mừng người nắm giữ thần cách lần đầu đạt được tín đồ thành kính có cường độ linh hồn đạt tới trí tuệ sinh vật trình tự ngoại trừ thần sử cùng thủ hạ, thành công kích hoạt hệ thống quản lý tín đồ của phù không thần điện, đạt được thần nguyên ngoài định mức 5000 điểm, mong người nắm giữ thần cách không ngừng cố gắng, lớn mạnh quần thể tín đồ.

Diệp Dương Thành hoàn toàn phát mộng, những nêu lên liên tiếp giống như dùng gậy gõ vào đầu hắn, đem hắn đánh cho tinh thần hốt hoảng.

- Nhiệm vụ, lại là nhiệm vụ!

Thoáng lướt mắt nhìn những dòng nêu lên, hắn chợt hiểu ra, khi hắn chứng kiến ban thưởng nhiệm vụ giai đoạn thứ hai, không thể nghi ngờ, hắn chấn động!

Diện tích 100km2, có thể lấy được một tỷ công đức huyền điểm? Phải biết rằng diện tích sa mạc hóa trong Hoa Hạ đã lấy vạn làm đơn vị! Lúc này mới là nhiệm vụ giai đoạn thứ hai, ban thưởng đã cao tới mức này, như vậy giai đoạn thứ ba, thứ tư...

Nói cách khác hoàn thành giai đoạn thứ hai chỉ cần ba ngày thời gian!

Khi Diệp Dương Thành nhìn thấy được nêu lên thứ năm, đầu óc thoáng mộng, lại cũng không quá sợ hãi.

Hắn trực tiếp đưa ánh mắt nhìn vào dòng cuối cùng, đạt được tín đồ thành kính, thành công kích hoạt hệ thống quản lý tín đồ trong phù không thần điện...

- Tín đồ thành kích đạt tới trình tự trí tuệ sinh vật đầu tiên? Hệ thống quản lý tín đồ?

Diệp Dương Thành khó tránh ngây ngốc, lẩm bẩm:

- Tín đồ, ở đâu ra vậy?

- Lão Uông, anh làm gì đấy?

Hùng Mậu Sâm chấn động mãnh liệt, qua hơn hai phút mới miễn cưỡng hồi phục, liền nhìn thấy lão Uông quỳ dưới đất lẩm bẩm, nhíu mày hỏi:

- Còn quỳ đó làm gì?

- Ngự Long thần tôn ở trên, Uông Minh Tuyền nhất thời huân tâm, suýt nữa gây ra đại họa, lần này thành kính hối cải, thỉnh Ngự Long thần tôn tha thứ tiểu dân nhất thời tham niệm, tiểu dân ngày sau sẽ...

Uông Minh Tuyền như hốt hoảng tiến vào một loại trạng thái huyền diệu, tiều tụy sùng kính quỳ dưới đất, căn bản không nghe tiếng quát hỏi của Hùng Mậu Sâm.

Nhưng tiếng quát kia lại đánh thức nhóm nhân viên công tác còn lại.

- Thủ đoạn thần tiên, đây chính là thủ đoạn thần tiên!

Trong ánh mắt kinh ngạc của Hùng Mậu Sâm, vẻ mặt Chương Tiến Dược kích động quỳ xuống, có chút nói năng lộn xộn hô:

- Ngự Long thần quân pháp lực vô biên, lão nhân gia tiếp tục ban thưởng tiên thụ phúc trạch muôn dân ah, tôi...tôi phục lạy ngài!

- Tiến Dược, sao cả anh cũng...

Hùng Mậu Sâm nhất thời như bị sét đánh, hoàn toàn trợn tròn mắt.

Hắn không biết, thậm chí cả Diệp Dương Thành cũng không biết, khối ngọc bia này được đặt trong phù không thần điện, vì vậy đã lây nhiễm thần nguyên, là một bộ phận của phù không thần điện, tự nhiên mang theo một ít năng lực kỳ lạ mà người thường không thể lý giải.

Uông Minh Tuyền quỳ xuống sám hối, đã bị ngọc bia hấp thu thành tín đồ, làm một chút giáo đạo, vì vậy Uông Minh Tuyền vì sợ hãi liền trở thành tín đồ đầu tiên của Diệp Dương Thành.

Mà Chương Tiến Dược mặc dù không có lòng tham, cũng không có sợ hãi, nhưng hắn luôn là người cực kỳ cuồng nhiệt trong công tác, nhìn thấy rừng bạch dương xuất hiện liền gây nên hi vọng cho hắn, trong lòng hắn đương nhiên đã rơi xuống ấn ký.

Vì thế hắn trở thành tín đồ thứ hai của Diệp Dương Thành.

Không ai biết được không xa trong tương lai, khối ngọc bia không chỉ là thần vật trong lòng tín đồ của Diệp Dương Thành, mỗi ngày đều ở trước ngọc bia cầu nguyện, cảm tạ, sám hối nhiều vô số kể, thẳng càng về sau khi Diệp Dương Thành dựng lên thần miếu có pho tượng một người mặc ngân giáp tay cầm ngân thương xuất hiện, nơi này cũng dần dần chiếm được thay đổi cùng hòa dịu, nhưng vẫn không thể thay đổi được địa vị đại biểu cho thần tích của nó.

- Hệ thống quản lý tín đồ: bởi vì muốn quản lý trật tự ngăn nắp cho tín đồ của người nắm giữ thần cách, đặc biệt mở ra hệ thống quản lý, có thể dựa vào ý nguyện cá nhân của người nắm giữ thần cách mà thay đổi thích hợp.

- Hệ thống quản lý tín đồ chia thành chín phần, phân biệt là: tín đồ, tu sĩ, tế ti, lam y giáo chủ, hắc y giáo chủ, hồng y giáo chủ, tử y giáo chủ, kim y giáo chủ, giáo hoàng...

Diệp Dương Thành liếc mắt nhìn tới đây, trong đầu không khỏi mạnh mẽ nhảy dựng...tín đồ? Tế ti? Giáo chủ? Giáo hoàng? Trời ạ...Cửu Tiêu Thần Cách không phải muốn hắn đi làm thần côn đi?

Hắn có nghĩ qua ở trên địa cầu dựng lên thêm một vị thần, gia tăng một vị thần hàng thật giá thật! Nhưng hắn chỉ muốn thu thập thêm nguyện lực mà thôi, thật không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển tới một bước này.

Đến lúc đó địa cầu có bộ dáng gì? Một tinh cầu thần quyền tối thượng? Khoan đã...

Vừa nghĩ tới đây, thân hình hắn chợt ngây ngẩn.

Thần quyền tối thượng...lần đầu tiên hắn lấy được thần cách đã nghe nói tới, nhưng hắn không nghĩ qua cho tới bây giờ sẽ xuất hiện tình huống như vậy, nguyên lai thần quyền tối thượng đại biểu chính là ý tứ này!

Bởi vì thời gian gần đây hắn ngày càng ít vận dụng thần quyền, theo thực lực bản thân gia tăng, thần quyền chỉ còn là thần sử quản lý khu quản hạt, mà không phải chỗ dựa của chính hắn.

Cứ như vậy tác dụng của thần quyền sẽ ngày càng yếu, thẳng tới khi bị hắn bỏ qua. Cho nên hắn vốn đã có nhiều nghi hoặc, vì sao thần cách thường xuyên cường điệu "thần quyền tối thượng", nhưng hắn không lý giải được hàm ý của bốn chữ này.

Hiện tại hắn có chút hiểu được, thần quyền thần quyền, không phải thần quyền mà hắn nắm giữ, mà là "quyền lợi của thần", nói cách khác chính là quyền lợi của một vị thần, hẳn phải bao trùm trên vạn vật!

Trước mặt thần quyền, vương quyền hoàng quyền đều dựa bên đứng.

Nhưng hắn cũng không có ý nghĩ đem địa cầu biến thành tinh cầu tôn giáo! Nếu quả thật dựa theo hệ thống này làm, đến lúc đó địa cầu sẽ biến thành bộ dáng gì?

Chẳng lẽ không có biện pháp nào vẹn toàn đôi bên sao?

Hắn ngây người nhìn vào Càn Khôn Tu Di Kính, trong lúc nhất thời nói không ra lời.

Là chờ mong, vui vẻ? Hay là bất an cùng rối rắm?

Hiện tại Diệp Dương Thành còn chưa phải là thần minh xem vạn vật muôn dân như cỏ rác, hắn có dã tâm cùng dục vọng của mình, thẳng thắn mà nói đem địa cầu biến thành tinh cầu do thần quyền thống trị, như vậy với hắn có ích lợi cực lớn, dù sao vị thần kia không phải người khác, mà chính là Ngự Long thần tôn, là chính hắn!

Nói trở lại, nếu hắn thật sự có ý tứ muốn thống trị địa cầu, ai có thể ngăn cản được hắn?

Nghĩ tới đây, Diệp Dương Thành bừng tỉnh, đúng vậy, nếu hắn thật sự muốn làm chuyện này, cả địa cầu còn người nào đối lập với hắn? Hắn không phải có đủ biện pháp có thể hoàn thành thống trị tuyệt đối!

Huống hồ theo thời gian trôi qua, Cửu Tiêu Thần Cách thăng chức, một khi khu quản hạt bao trùm toàn bộ địa cầu, thần sử trấn thủ khắp bốn phương, có gì khác biệt?

Cần rối rắm sao? Cần bất an sao? Cần do dự nữa sao?

Ý tưởng của Diệp Dương Thành chậm rãi kiên định xuống, nếu sớm muộn gì đều giống nhau, chẳng thà làm cho thế giới mà thần quyền tối thượng...sớm hàng lâm!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)