← Ch.0088 | Ch.0090 → |
Trong Bảo Kinh Trấn chỉ có một sòng bạc quy mô lớn, đó là của người Lục gia mở. Trừ sòng bạc Lục thị có chút quy mô ra còn lại sòng bạc nằm trong chợ hoặc rừng núi heo hút.
Không ai giấu kín tin sòng bạc Bảo Kinh Trấn người đi nhà trống, cũng không người cố ý che giấu. Sau khi ba chiếc xe hơi định đến lấy tiền sau đó tay trắng trở ra, khoảng chín giờ mấy, mấy tay cờ bạc lắc lư chui vào ngõ nhỏ.
Ngay sau đó, tin tức sòng bạc Bảo Kinh Trấn đã không còn một ai nổ tung bên tai nhiều dân cờ bạc.
Đa số người thấy khó tin, nhiều người nghe tin này tự mình chạy đi xem, cuối cùng ra kết luận giống nhau. Sòng bạc Bảo Kinh Trấn thật sự không còn ai.
Không chỉ vắng người, nguyên sòng bạc lộn xộn, nhìn thoáng qua như vội vàng hốt của trong thời chiến loạn.
Nhiều người chứng thực tin tức này, đám người kinh doanh sòng bạc nhỏ hớn hở ra mặt. Người từng nợ tiền sòng bạc Lục gia thì pahạp phồng lo sợ không biết người của sòng bạc có tìm tới cửa không?
Người duy nhất thấy tức giận là các ông lớn Bảo Kinh Trấn.
Sở trưởng đồn công an, Lâm Phong biểu tình phức tạp nửa tức giận nửa vui mừng, nhưng đa phần là giận dữ.
Lâm Phong nghe cấp dưới báo tin, gã đứng bật dậy khỏi chiếc ghế.
- Lặng lẽ bỏ trốn sao?
Lâm Phong đi tới đi lui trước bàn làm việc, sắc mặt âm trầm.
Lâm Phong từng nằm trong số người bảo kê cho sòng bạc Bảo Kinh Trấn, mỗi tháng được hiếu kính số tiền không dưới năm vạn. Lâm Phong bán lương tâm làm nhiều chuyện che lấp cho sòng bạc, nhưng cầm tiền bôi trơn thì lương tâm gã không có gì bất an. Lấy tiền của người, tiêu tai giúp!
Nhưng bây giờ Lục Vĩnh Huy đã chết, sòng bạc Lục gia Bảo Kinh Trấn trong một đêm chạy sạch. Sòng bạc to lớn đừng nói là con người, thậm chí không thấy một con chuột!
Người sòng bạc rút khỏi Bảo Kinh Trấn, phe bị tổn thất nặng nhất là các ông lớn thói quen nhận lợi lộc. Mặc dù Lục gia có thế lớn tại Ôn Nhạc huyện nhưng cái kiểu ăn cháo đá bát thế này khiến đám sếp Bảo Kinh Trấn giận dữ.
Cơn giận của một, hai người không sao, ba hay bốn người còn nhỏ. Nhưng khi toàn bộ nhân viên chính phủ Bảo Kinh Trấn ôm lòng bất mãn, Lục gia đi rồi thì thôi, sau này muốn quay về sẽ cực kỳ khó khăn.
Cảm giác bực tức vì bị người đùa giỡn dâng lên trong lòng Lâm Phong, gã vừa tức giận vừa bó tay với Lục gia. Nhưng nói sao thì Lâm Phong không chấp nhận nhịn nhục như thế.
Lâm Phong có thể leo lên ghế sở trường đồn công an tất nhiên có chút nhân mạch. Lâm Phong đắn đo nhiều lần, gã cầm điện thoại trên bàn làm việc lên, bấm số điện thoại người quen hiện làm phó cục trưởng phân cục ở huyện. Lâm Phong báo cáo đầu đuôi những gì Lâm Phong làm trong Bảo Kinh Trấn.
Cuối cùng Lâm Phong đầy ẩn ý nói:
- Bên ta có lập hồ sơ người Lục gia và sòng bạc có liên lạc, kèm theo vài chứng cớ...
Không ai ngu ngốc. Lục Vĩnh Huy bắt điểm yếu của sếp lớn, dùng chính sách roi và kẹo ngọt buộc bọn họ đi chung thuyền. Đám quan cũng không ngu, mỗi người tự chừa đường lui cho mình. Ngày thường bọn họ tiếp xúc với Lục gia hoặc nhiều hoặc ít nắm giữ tội chứng, vào phút mấu chốt tự bảo vệ mình, bị buộc bất đắc dĩ thì đem ra. Dù không làm chết Lục gia cũng quyết tâm xé một miếng thịt xuống!
Bình thường cầm tiền bảo kê thì không sao, nhưng bây giờ...
Sau khi Lâm Phong gọi điện thoại cho núi dựa sếp lớn thì trưởng trấn, phó trưởng trấn, thư ký trấn ủy, các ông quan Bảo Kinh Trấn không hẹn mà cùng báo lên tình hình sòng bạc Lục gia lặng lẽ rút khỏi Bảo Kinh Trấn.
Ôn Nhạc huyện vốn đã dậy sóng ngầm vì cái chết của Lục Vĩnh Huy, ao nước này càng hỗn độn hơn, tất cả trở nên lờ mờ mê ly. Những ông lớn từng bán mạng cho Lục gia nay thái độ trở nên mập mờ, không còn dốc hết sức nữa.
* * *
- Ong vàng: Côn trùng bình thường, bẩm sinh tính nóng nảy. Xác xuất cường hóa thành công: Cao. Cường hóa sơ giai cần mười lăm điểm công đức huyền điểm hoặc linh lực. Cường hóa trung giai cần bốn mươi lăm điểm công đức huyền điểm hoặc linh lực. Cường hóa cao giai cần một trăm ba mươi lăm điểm công đức huyền điểm hoặc linh lực. Cường hóa chung cực cần bốn trăm lẻ năm điểm công đức huyền điểm hoặc linh lực. Hiện người có bốn ngàn tám trăm lẻ chín công đức huyền điểm, một ngàn tám trăm mười linh lực, có thể cường hóa đẳng cấp cao nhất cho côn trùng mục tiêu là chung cực. Xin hãy lựa chọn đẳng cấp cường hóa: Sơ giai, trung giai, cao giai, chung cực.
Diệp Dương Thành vừa cúi đầu nhìn ba mươi con ong vàng xếp thành hàng ngang trước mũi chân mình vừa trầm ngâm nhìn gợi ý của Cửu Tiêu thần cách.
Chắc chắn ba mươi con ong vàng này sẽ là đội viên đội tinh binh cơ động của Diệp Dương Thành, nhưng hắn không định tốn nhiều công đức huyền điểm hoặc linh lực cho chúng nó. Nếu muốn xóa sổ thì tung ruồi trâu ra là xong, tội gì khiến ba mươi con ong vàng thành sinh vật kịch độc chích một cái là chết người.
Nhưng nếu cường hóa đẳng cấp quá thấp thì Diệp Dương Thành sợ sẽ không được hiệu quả như mình mong muốn. May mắn sinh vật cường hóa có thể lên từng bậc, sẽ không tốn nhiều công đức huyền điểm, linh lực.
Diệp Dương Thành suy tư giây lát, thầm quyết định:
- Dùng linh lực cường hóa sơ giai hết ba mươi con ong vàng trước mặt.
Diệp Dương Thành không quá lo sau khi cường hóa sơ giai sẽ có hiệu quả gì. Nếu sau khi cường hóa không được như ý Diệp Dương Thành muốn thì hắn có thể cường hóa ong vàng lên trung giai.
Cửu Tiêu thần cách gợi ý:
- Tuyển chọn thành công, bắt đầu cường hóa!
Diệp Dương Thành lại cảm nhận một cảm giác giống y như lúc cường hóa ruồi trâu, Nhung Cầu.
Ba mươi cột sáng bạc như súng máy bắn ra từ đầu ngón tay Diệp Dương Thành nhập vào người ba mươi con ong vàng. Vầng sáng bạc mông lung bao phủ ong vàng.
Chưa tới một giây sau cường hóa thuận lợi kết thúc, mau đến nỗi Diệp Dương Thành không kịp nháy mắt thì mọi thứ đã chấm dứt.
Ba mươi con ong vàng thân thể màu bạc và vàng sau khi cường hóa sơ giai đập vào mắt Diệp Dương Thành. Ánh mắt nhìn ba mươi con ong vàng đã cường hóa, hắn kiềm không được tán thán.
- Uy vũ!
Đúng là uy vũ, hình dạng ba mươi con ong vàng không thay đổi gì nhiều nhưng rặt một màu làm người hao mắt. Màu bạc và vàng dung hợp hoàn mỹ, hài hòa khiến người ta không kiềm được tán thán.
- Cường hóa thành công!
- Ong vàng: Công trùng cường hóa sơ giai, bẩm sinh tính nóng nảy. Tốc độ bay: 175km/1h. Thời gian bay dài nhất: Ba tiếng. Tuổi thọ: Ba năm. Cực hạn cơ thể chịu áp lực lớn nhất: 50kg. Sức bật kim độc phần đuôi: 80g. Độ phù hợp với người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách: Sơ giai.
Diệp Dương Thành nhìn các mục số liệu sau khi ong vàng cường hóa sơ giai, vừa lòng gật đầu, nói:
- Mỗi tiếng là 175km, thời gian bay lâu nhất là ba tiếng, hoàn toàn đạt yêu cầu cơ động.
Triệu Dung Dung lại hiện ra, biểu tình kỳ lạ nói:
- Chủ nhân, lại người đến...
← Ch. 0088 | Ch. 0090 → |