Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0961

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0961: Cành ô-liu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Rất nhanh, trên tờ giấy màu tím hiện ra một đoạn số liệu trong tầm mắt Hách Nhĩ Nam Đa:

Tên họ: Diệp Dương Thành

Giới tính: nam

Số tuổi: 21

Thân cao: 1mét79

Thể trọng: 67 kg

Địa điểm khảo nghiệm: Phòng làm việc thành thị số bảy chính khu Max Vương quốc Khắc Lỗ.

Kết quả khảo nghiệm: Cường độ năng lượng 10081 triệu, thuộc tính năng lượng không biết

Tính chính xác: máy khảo nghiệm tất cả bình thường, kết quả khảo nghiệm hoàn toàn có thể tin

- Không thể nào!

Giống như nam nhân ở phòng làm việc, vừa nhìn thấy số liệu ghi chép trên tờ giấy, phản ứng đầu tiên của Hách Nhĩ Nam Đa cũng là không tin được!

Nhưng tố chất tâm lý của hắn hiển nhiên mạnh hơn nam nhân kia rất nhiều, ngay sau đó nhanh chóng bình tĩnh, hai mắt nheo lại thành hai khe hở.

Thần Vương cường giả hai mươi mốt tuổi? Thần Vương cường giả hai mươi mốt tuổi một triệu tỷ?

- Có lẽ lại là lão già nào đó không chịu nổi cô đơn nhảy ra ngoài.

Hắn lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

Vũ Không đại lục rất lớn, cho nên số lượng cường giả ẩn mình tuyệt đối không ít, đột nhiên đụng phải một Thần Vương cường giả, đây cũng không phải là chuyện chưa từng xảy ra.

Bản thân Hách Nhĩ Nam Đa chính là Thần Vương, nói đúng ra, hắn là Thần Vương một triệu tỷ xếp hạng thứ chín trong tất cả Thần Vương hắn biết! Là cường giả trong Thần Vương!

Cho nên, một Thần Vương có cường độ năng lượng 10081 triệu cũng không thể khiến cho hắn cảm thấy quá kinh hãi, trên thực tế hắn chỉ cảm thấy có chút kinh ngạc mà thôi.

- Một Thần Vương triệu tỷ có cường độ năng lượng đạt tới 10081 triệu, làm sao lại chạy đến một nơi hẻo lánh xa xôi thế này kiểm tra cường độ năng lượng của mình?

Hách Nhĩ Nam Đa suy nghĩ một lát, ngẩng đầu phân phó người hầu đứng ngoài cửa:

- Liên lạc với phòng làm việc thành thị số bảy chính khu Max vương quốc Khắc Lỗ.

- Vâng, Hách Nhĩ Nam Đa Thần Vương miện hạ.

Người hầu ngoài cửa cung kính đáp ứng.

Đây là lần đầu tiên Diệp Dương Thành nhìn thấy một cường giả Thần Vương cấp mười một, có bán thần cách.

Đồng phục đặc chế cùng thân hình của hắn hoàn mỹ dung hợp, đây là một cường giả Thần Vương cấp mười một nhìn qua chỉ hơn 40 tuổi, trên thực tế đã hơn ba ngàn tuổi, một siêu cấp cường giả xếp hạng thứ chín trong số các Thần Vương cường giả!

Diệp Dương Thành mang theo một loại ánh mắt dò xét nhìn Hách Nhĩ Nam Đa, phát hiện nam nhân đang mỉm cười trước mặt nhìn qua giống như hết sức hòa ái, đang vô hình tản mát ra một loại khí chất cao cao tại thượng, nụ cười nhìn như hòa ái, tựa hồ cũng chuyển biến thành một loại buông thả tự tin.

Hắn giống như một thanh bảo đao vừa ra khỏi vỏ, khắp người tản phát ra khí chất không ai dám tranh phong, nhưng Diệp Dương Thành lại phát hiện một vấn đề đủ trí mạng... Lợi dụng thú hạch thú vương cuồng bạo đổi thành bán thần cách đột phá giới hạn cấp mười, tựa hồ cũng đồng hóa cả người hắn rồi!

Ở trên người hắn Diệp Dương Thành cảm nhận được hơi thở bạo ngược chỉ có trên người dị thú mới có thể cảm nhận được, mặc dù hắn khống chế rất tốt, nhưng luồng ba động lúc có lúc không này, vẫn khiến Diệp Dương Thành cảnh giác.

Đây chính là tác dụng phụ của ngụy thần cách, mặc dù cường giả nhân loại ở Vũ Không đại lục có thể mượn thú hạch cuồng bạo đột phá hàng rào, nhưng đồng dạng cũng nhận được thương tổn vô hình từ sâu trong thú hạch dị thú, linh hồn của bọn họ từng phút từng giây đều bị thú hạch ăn mòn!

Vị thần sơ giai trong thế giới bổn nguyên đã đạt đến trình độ linh hồn bất diệt, còn thần tộ ngụy sơ giai trên Vũ Không đại lục lại vì lực lượng mà đánh mất linh hun...

Loáng thoáng, Diệp Dương Thành nghĩ tới một số vấn đề mấu chốt, nhưng khi hắn muốn đi tra cứu, lại không tìm được dấu vết lúc trước nữa.

Khi Diệp Dương Thành đang quan sát Hách Nhĩ Nam Đa, Hách Nhĩ Nam Đa cũng mang theo ánh mắt quan sát cẩn thận dò xét Diệp Dương Thành, tựa hồ cố gắng tìm được vật gì hữu dụng trên người Diệp Dương Thành.

Nhưng hắn rất nhanh thất vọng, bởi vì trên người Diệp Dương Thành hắn không phát hiện ra bất kỳ đầu mối có giá trị nào, thậm chí khi đối mặt với Diệp Dương Thành, hắn có một loại ảo giác, cũng cảm giác Thần Vương một triệu tỷ trước mắt này giống như một đoàn sợi bông mềm mại, khiến cho hắn cảm thấy vô lực.

- Làm sao có thể! Cường độ năng lượng của hắn chỉ có 100%, mà ta đã sớm đạt đến từ trăm năm trước, chênh lệch năng lượng hơn một ngàn triệu, nhất định hắn không phải đối thủ của ta!

Hách Nhĩ Nam Đa trấn định tâm tình tựa hồ có chút hoảng hốt của mình, sau đó trên mặt nặn ra một nụ cười ôn hòa, đưa tay qua nói:

- Xin chào, ta là Hách Nhĩ Nam Đa.

- Xin chào, ta là Diệp Dương Thành.

Hai người đồng thời kết thúc quan sát đối phương, cũng đồng thời lộ ra dáng vẻ làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, đưa tay ra nhẹ nhàng nắm chặt đối phương.

Cho nên, hai người cùng cười, vì loại cảm giác ăn ý không giải thích được mà cảm thấy buồn cười, bởi vì hai người bọn họ là lần đầu tiên gặp mặt, thậm chí mấy giờ trước bọn họ còn không biết đến sự tồn tại của đối phương!

- Không ngại uống chung chén trà xanh chứ?

Hách Nhĩ Nam Đa cười hỏi.

- Vinh hạnh.

Diệp Dương Thành bật cười lớn, không có nửa điểm làm bộ.

Ba phút sau, một vị Thần Vương triệu tỷ lâu đời, cùng một vị Thần Vương triệu tỷ mới tấn thăng cùng nhau tiến vào phòng khách trên tầng hai tòa nhà hành chính thành thị số bảy chính khu Max, uống trà.

- Trước kia ta chưa nghe nói về ngươi.

Hách Nhĩ Nam Đa và Diệp Dương Thành ngồi đối mặt trên ghế sa lon, hắn đứng dậy tự mình rót trà cho Diệp Dương Thành, tiếp theo đẩy chén trà tới trước mặt Diệp Dương Thành, làm bộ tự nhiên nói:

- Khi mới vừa biết, ta đã bị sợ hết hồn.

- Ta cũng chưa từng nghe nói về ngươi.

Diệp Dương Thành ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hách Nhĩ Nam Đa, nửa đùa nửa thật nói:

- Khi ta nghe thấy vị cô nương kia nói ngươi muốn gặp mặt ta, chuyện đầu tiên ta nghĩ đến, là ngồi xe phi hành của ngươi đến tổng bộ một chuyến, chọn một bộ đồng phục thích hợp.

- Ngươi không có xe phi hành?

Hách Nhĩ Nam Đa sững sờ chốc lát, có chút khó tin nói:

- Chẳng lẽ ngươi không biết Thần Vương cường giả có thể đạt được toàn bộ trang bị miễn phí từ hiệp hội dong binh tự do sao?

Lời này vừa dứt, Hách Nhĩ Nam Đa nhìn thẳng vào gương mặt Diệp Dương Thành, cố gắng tìm được thứ gì đó khiến hắn cảm thấy hữu dụng. Nhưng phản ứng của Diệp Dương Thành lại làm cho hắn một lần nữa thất vọng, bởi vì thái độ của Diệp Dương Thành không nóng không lạnh, chỉ nhún nhún vai cười nói:

- Những năm qua tương đối bận rộn, thời gian rảnh không nhiều lắm.

Kết quả của thời gian rảnh không nhiều lắm, chính là không tranh thủ được thời gian đến tổng bộ hiệp hội dong binh tự do thu hoạch trang bị miễn phí, cũng có thể là mơ hồ biểu thị, những năm qua vì cố gắng trùng kích vào Thần Vương một triệu tỷ, cho nên không có thời gian đi xử lý những chuyện khác, dĩ nhiên, cũng có thể là...

Câu trả lời mơ hồ, khiến cho Hách Nhĩ Nam Đa trong nháy mắt nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng hắn không tiếp tục truy vấn, mà nâng chén trà lên khẽ cười nói:

- Đây là loại trà xanh đặc biệt ta mang từ tổng bộ tới, có tác dụng an thần thảnh thơi, hơn nữa đối với cường giả cấp Thần Vương, Thần Hoàng mà nói, là thứ tốt hiếm có.

- A?

Diệp Dương Thành tựa hồ có chút kinh ngạc nhìn khí thể giống như mây mù trong chén trà, cũng không vội vàng đưa nó lên miệng, mà âm thầm nghĩ đến, xem ra suy đoán của mình không sai, đám cường giả bản xứ của Vũ Không đại lục mặc dù mượn thú hạch đột phá hàng rào, nhưng cũng vì vậy gặp phải rất nhiều thương tổn không cần thiết.

Chén trà xanh có công hiệu an thần trước mặt này, đã nói lên sau khi bọn họ đột phá đến Thần Vương cấp mười một cho tới Thần Hoàng cấp mười hai, đã chịu ảnh hưởng tương đối nghiêm trọng của thú hạch!

Tâm tư nhanh chóng quay ngược trở lại, Diệp Dương Thành đã phán đoán ra tám chín phần, khi hắn tự tay nâng chén trà lên chuẩn bị đưa vào miệng. Hắn lại phát hiện Hách Nhĩ Nam Đa ngồi trên ghế sa lon đối diện cũng không hé miệng nuốt đoàn mây mù kia vào, mà nhắm hai mắt, đưa chén trà đến dưới lỗ mũi, tiếp theo hít vào một hơi thật sâu, dáng vẻ hết sức hưởng thụ...

Diệp Dương Thành có chút lúng túng cũng có chút may mắn, cũng may, hắn không tùy tiện đưa chén trà vào trong miệng, thì ra vật này không phải là uống, mà dùng để hít.

Hắn cũng bắt chước, nâng chén trà lên hít vào một hơi thật sâu, một luồng khí thể mát mẻ tràn vào trong lỗ mũi... Tiếp theo, Diệp Dương Thành trừng lớn hai mắt!

- Đây... Đây không phải là bạc hà sao?

Mùi vị nhẹ nhàng khoan khoái từ xoang mũi tràn vào trong tim phổi, Diệp Dương Thành hết sức quen thuộc loại mùi vị này, bởi vì đây căn bản là mùi vị bạc hà!

Mặc dù hắn không biết tại sao ở Vũ Không đại lục bạc hà lại trở thành trà xanh mây mù cực kỳ trân quý, cũng không biết loài người ở Vũ Không đại lục làm thế nào biến bạc hà thành một đoàn mây mù màu trắng có thể chứa trong chén, nhưng hắn có thể khẳng định trăm phần trăm, đây tuyệt đối là bạc hà!

Mở mắt nhìn vẻ mặt say mê và hưởng thụ của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành không khỏi cười khổ, bảo bối cực kỳ trân quý trong mắt người ta, ở trên địa cầu lại cực kỳ thường gặp.

Nhưng hắn dĩ nhiên sẽ không ngốc nghếch nói ra chuyện này, hắn cũng làm bộ như rất hưởng thụ, rất say mê, nhắm hai mắt nhẹ nhàng lắc đầu...

Hai phút sau, bạc hà trong chén... a, là trà xanh mây mù đã bị hai người hút sạch, Hách Nhĩ Nam Đa mặt mày hồng hào nói với Diệp Dương Thành:

- Loại trà xanh mây mù cực phẩm này hết sức hiếm thấy, cũng chỉ có ở tầng cao nhất của tổng bộ hiệp hội dong binh tự do, mới có chút ít cung ứng, bởi vì công hiệu đặc thù của nó, các vị Thần Vương, Thần Hoàng đều hết sức yêu thích loại xa xỉ phẩm này, nhưng sản lượng cũng không cao.

Dương Thành im lặng gật đầu, bởi vì bạc hà đối với hắn mà nói, căn bản không tính là vật gì tốt, chỉ riêng trong không gian thứ nguyên của hắn đã có mấy hòm lát cắt bạc hà, đây là thứ hắn chuyên dùng để làm sạch miệng...

Hách Nhĩ Nam Đa cho rằng trà xanh mây mù đã chinh phục Diệp Dương Thành thành công, hắn mỉm cười nói:

- Cả Vũ Không đại lục, cũng chỉ có hiệp hội dong binh tự do mới có năng lực sản xuất được trà xanh mây mù, giá bán của một 25kg trà xanh mây mù cũng từ ba mươi vạn tiền Vũ Không trở lên, hơn nữa có tiền mà không mua được.

- Nếu như ngươi chính thức đồng ý gia nhập hiệp hội dong binh tự do, ngươi có thể hưởng thụ loại trà xanh mây mù làm cho người ta say mê này ở tổng bộ bất cứ lúc nào!

Hách Nhĩ Nam Đa ném ra cành ô-liu của mình hết sức tự tin, bởi vì trà xanh mây mù không chỉ là một loại đồ uống, hơn nữa còn là bảo vật thiên nhiên có thể trấn an tâm tình xao động của cường giả cấp Thần Vương, Thần Hoàng.

So với thuốc trấn định do quân đội các quốc gia cung cấp mà nói, tác dụng của trà xanh mây mù là tuyệt đối rõ ràng, hơn nữa mạnh hơn thuốc trấn định vô số lần.

Có rất ít Thần Vương mới thăng cấp có thể chống cự loại hấp lực này, hắn tin tưởng Diệp Dương Thành cũng không ngoại lệ.

Nghe thấy lời nói của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành vẫn chỉ trầm mặc.

Chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, ý nghĩa mình sẽ trở thành nhân viên nội bộ của hiệp hội dong binh tự do, chứ không phải giống như bây giờ, chỉ ghi danh ở hiệp hội dong binh tự do mà thôi.

Nói cách khác sau khi trở thành nhân viên nội bộ của hiệp hội dong binh tự do, hắn sẽ chịu hạn chế rất lớn, nhưng đồng thời... cũng có thể đạt được quyền lực cực lớn.

Một Thần Vương, một Thần Vương triệu tỷ đại biểu cho cái gì ở Vũ Không đại lục, Diệp Dương Thành hết sức rõ ràng.

Cho nên hắn biết, một khi hắn gật đầu gia nhập... , địa vị ở hiệp hội dong binh tự do cũng sẽ không thấp, đến lúc đó bất luận săn giết Thú Vương hay là thông qua cách khác đạt được thú hạch cấp Thú Vương, đều sẽ đạt được trợ giúp cực lớn.

Dù sao, hiệp hội dong binh tự do cũng là con quái vật khổng lồ ở Vũ Không đại lục, mà thời gian Diệp Dương Thành dừng lại ở Vũ Không đại lục cũng chỉ chừng một năm...

Sau một phen cân nhắc hơn thiệt, Diệp Dương Thành đưa ra quyết định.

- Dĩ nhiên nguyện ý.

Hắn cười gật đầu nói:

- Vì trà xanh mây mù tuyệt hảo này.

- Đúng.

Nghe thấy câu trả lời của Diệp Dương Thành, Hách Nhĩ Nam Đa cũng cười, hắn nhẹ nhàng nói:

- Vì trà xanh mây mù tuyệt hảo.

- Hoan nghênh ngươi chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, ta nghĩ, chúng ta nên tổ chức một buổi lễ chúc mừng long trọng cho ngươi, để cho tất cả mọi người biết, một vị Thần Vương một triệu tỷ mới đã ra đời!

Quan trọng nhất là, vị Thần Vương một triệu tỷ này cũng gia nhập hiệp hội dong binh tự do.

Nếu Diệp Dương Thành đã gật đầu tỏ vẻ nguyện ý chính thức gia nhập hiệp hội dong binh tự do, dĩ nhiên cũng tính như người một nhà, Hách Nhĩ Nam Đa cũng không kiêng kỵ gì nữa, mà trực tiếp hỏi:

- Nếu như không ngần ngại... , có thể nói cho ta biết lão sư của ngươi là ai được không?

Bất kỳ một Thần Vương nào cũng sẽ có một người dẫn đường, cũng chính là cường giả trợ giúp bọn họ chuyển hóa bán thần cách, bởi vì ngoại trừ người sáng lập thiên tài tựa như tia chớp xẹt qua bầu trời, không có người nào có thể một mình hoàn thành dung hợp bán thần cách.

Diệp Dương Thành hiển nhiên là một Thần Vương một triệu tỷ đột nhiên quật khởi, như vậy, Hách Nhĩ Nam Đa dĩ nhiên cũng suy đoán phía sau Diệp Dương Thành tồn tại một lão sư Thần Vương cho tới Thần Hoàng cấp một.

Hắn vĩnh viễn không thể nào phỏng đoán, Diệp Dương Thành cũng không có sử dụng bán thần cách, thứ hắn sử dụng là thần cách thuần chính nhất của thế giới bổn nguyên, thần cách chân chính!

Đối mặt với ánh mắt dò xét của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành chỉ cười cười, tiếp theo vẻ mặt có chút bi thương nói:

- Thầy giáo của ta là một lão nhân vô cùng hòa thiện, chẳng qua... tám tháng trước hắn đột nhiên xa cách ta, tới biển rộng sâu thẳm không trở lại nữa.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)