Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0966

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0966: Quốc gia chúng thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sau khi lựa chọn xong chiếc xe phi hành, cũng thông qua màn ảnh lựa chọn tiến hành xác nhận, Hách Nhĩ Nam Đa mới nói với Diệp Dương Thành:

- Công việc in dấu ấn lên xe phi hành cùng với đăng kí tin tức đại khái còn cần ba giờ nữa, ta sẽ lợi dụng ba giờ này đem viên thú hạch cuồng bạo ngươi thu hoạch được cố gắng trao đổi ra bên ngoài, còn ngươi có lẽ nên đi đến tầng cao nhất gặp mặt những Thần Vương khác một lần.

Cả Vũ Không đại lục chỉ có hơn bảy nghìn Thần Vương, nhưng cũng chia làm hai phe phái mới tấn thăng và uy tín lâu năm, Hách Nhĩ Nam Đa cho là, Diệp Dương Thành nên vào phe phái Thần Vương uy tín lâu năm. Bởi vì phe phái Thần Vương này có chín mươi chín phần trăm đều là Thần Vương một triệu tỷ!

Rất đúng dịp là, hôm nay trong mười vị Thần Vương ở tầng trên cùng, vừa vặn có một nhân vật là lãnh tụ của phe phái Thần Vương uy tín lâu năm, là Thần Vương một triệu tỷ xếp thứ ba trong xếp hạng cường giả Thần Vương cấp một!

Không nghi ngờ chút nào, điểm xuất phát của Hách Nhĩ Nam Đa là tốt, nhưng hắn rõ ràng bỏ quên một vấn đề vô cùng trọng yếu, đó chính là tính cách khác biệt của song phương cùng với thái độ đối với đối phương.

Cáo biệt Hách Nhĩ Nam Đa tiến vào tầng cao nhất của tòa nhà trung ương, chân trước của Diệp Dương Thành vừa tiến vào một gian phòng có diện tích lớn khoảng một trăm thước vuông, còn chưa ngồi nóng đít, nhân vật lãnh tụ trong phe phái Thần Vương uy tín lâu năm đã xuất hiện trong tầm mắt Diệp Dương Thành.

Đây là một nam nhân nhìn qua hơn ba mươi tuổi, chỉ đứng ở nơi đó đã mang đến cho người ta một loại áp lực vô hình, đặc biệt là khí tức nóng bỏng trên người hắn phát ra, càng làm cho người ta lơ đãng liên hệ tới một con dã thú.

Hắn cao hơn hai thước, thân thể như hùm gấu mang cho Diệp Dương Thành trùng kích thị giác cực kỳ mãnh liệt, hắn nhìn thẳng vào Diệp Dương Thành, không nói một lời.

Diệp Dương Thành có chút kinh ngạc đối với vị khách đột nhiên xông vào này, sau khi nhìn thấy biểu hiện của đối phương, sắc mặt hắn cũng có chút thay đổi...

Tầng cao nhất trong tòa nhà trung ương của hiệp hội dong binh tự do, được gọi là câu lạc bộ đỉnh phong của Vũ Không đại lục, bất kỳ cường giả đứng trên đỉnh cao võ lực của Vũ Không đại lục đều có thể trở thành một thành viên của câu lạc bộ này.

Ở chỗ này, tất cả cường giả đều sẽ nhận được chiêu đãi cực kỳ tôn sùng, nói cách khác, khi Diệp Dương Thành vừa tiến vào căn phòng này, người hầu chờ đợi ở cửa sẽ treo tấm bảng cấm quấy rầy, bất luận kẻ nào không được sự đồng ý của Diệp Dương Thành đều không thể tùy tiện xông vào gian phòng này.

Nhưng vị Thần Vương một triệu tỷ đột nhiên xông vào này tựa hồ không có cố kỵ ở phương diện này, hắn không những không báo mà vào, hơn nữa sau khi tiến vào phòng còn dùng một loại ánh mắt xem thường, nhìn thẳng vào Diệp Dương Thành, điều này đã nói lên... Hắn hoàn toàn không có ý tứ tôn trọng Diệp Dương Thành!

Thái độ như thế khiến cho Diệp Dương Thành sinh ra một loại cảm giác rất không thoải mái, hắn khẽ nhíu mày, đang định đặt câu hỏi, vị Thần Vương một triệu tỷ xông vào đã mở miệng nói:

- Ngươi chính là Thần Vương một triệu tỷ mới tấn thăng?

Vẫn là ánh mắt xem thường và giọng nói thẩm vấn khiến cho Diệp Dương Thành càng cảm thấy không thoải mái, đã rất lâu rồi, không người nào dám dùng loại giọng nói này nói chuyện với hắn.

Vốn còn muốn đứng dậy làm chút biểu hiện chào hỏi, Diệp Dương Thành dứt khoát ngồi trên ghế sa lon, không thèm để mắt đến vị Thần Vương này, rất là hưởng thụ thưởng thức loại trà xanh mây mù người hầu mới đưa vào.

Không khí trong phòng dần dần ngưng trọng, Diệp Dương Thành như không có chuyện gì xảy ra cùng với vị Thần Vương to con sắc mặt khó coi tạo thành đối lập vô cùng rõ ràng, khí tức trầm trọng tràn ngập mỗi một góc nhỏ trong căn phòng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, khí tức sát phạt trên người vị Thần Vương to con cũng càng ngày càng nồng đậm, cho đến ba phút sau, vị Thần Vương này mới bất chợt mỉm cười, xua tan tất cả khí tức nặng nề trong căn phòng.

Hắn đang cười, nhưng nụ cười vô cùng lạnh lùng:

- Ngươi giỏi lắm.

Chỉ có ba chữ đánh giá đã biểu lộ tức giận của vị Thần Vương đối với Diệp Dương Thành, nhưng nơi này là tòa nhà trung ương của hiệp hội dong binh tự do, cho dù hắn là siêu cấp cường giả đứng hàng thứ ba trong thần vương cấp một, cũng không dám ngỗ nghịch với quy củ của mấy vị tồn tại siêu nhiên.

Cho nên, hắn bỏ lại ba chữ đánh giá kia, mịt mờ nhắc nhở Diệp Dương Thành hắn rất tức giận, hậu quả... tương đối nghiêm trọng!

Nhưng hắn không biết bản thân Diệp Dương Thành cũng không phải người sợ phiền toái, khi hắn xoay người tính toán rời khỏi gian phòng, Diệp Dương Thành đang ngồi trên ghế sa lon lại đột nhiên đặt chén trà xuống, đứng lên, bình thản nói:

- Nơi này không phải phòng của ngươi, nếu ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, chuyện này truyền đi, ngươi kêu ta còn thể diện gì nữa?

- Sao?

Vị Thần Vương đã xoay người sang chỗ khác đột nhiên lộ ra nụ cười lạnh hài hước, khẽ xoay người liếc nhìn Diệp Dương Thành hỏi:

- Ngươi còn muốn thể diện?

- Người sống nhờ gương mặt, cây sống nhờ vỏ, có đôi khi một số thứ hư vô nên tranh giành vẫn phải tranh giành.

Diệp Dương Thành bình thản mỉm cười, giơ tay lên chỉ chóp mũi của vị Thần Vương, chân thành nói:

- Nói xin lỗi sau đó cút khỏi nơi này.

- Ha ha.

Vị Thần Vương cũng rất chân thành nhìn thoáng qua Diệp Dương Thành, nhưng ngay sau đó nhún bả vai, cười một tiếng, tiếp theo làm như không nghe thấy, trực tiếp kéo cửa, sải bước ra ngoài.

- Ha ha ha ha...

Tiếng cười lớn hết sức chói tai.

Diệp Dương Thành nheo hai mắt, nhìn vị trí trước đó vị Thần Vương kia đứng chừng ba giây, mới đột nhiên cười khẽ một tiếng, tay phải nhẹ nhàng lướt qua cái bàn bên cạnh, lẩm bẩm:,

- Rất nhiều khi, thể diện là do mình kiếm được.

Đối với một cường giả đỉnh phong nhất mới vừa bước vào Vũ Không đại lục, bất kỳ lời nói chế ngạo nào cũng sẽ kích kích oán giận mãnh liệt của hắn, nhưng Diệp Dương Thành thì không, hắn không chỉ không lộ ra nửa điểm tức giận, ngược lại còn rất bình thản mỉm cười.

Hắn thật sự đang cười, chỉ có điều đằng sau nụ cười kia ẩn giấu toan tính rất sâu, nhưng không phải thứ người bình thường có thể nhận thấy được. Diệp Dương Thành biết, hôm nay vị Thần Vương tới khiêu khích hắn là Thần Vương xếp hạng thứ ba trong hơn bảy nghìn Thần Vương ở Vũ Không đại lục, tuyệt đối là người khó giải quyết.

Nhưng nếu như hôm nay hắn không làm ra chút phản ứng đối với chuyện này... , một khi tin tức truyền ra, người khác sẽ đối đãi với Diệp Dương Thành hắn như thế nào? Xem hắn là một Thần Vương hèn yếu hay là một kẻ mềm nắn rắn buông? Hay là Thần Vương một triệu tỷ có thể tùy ý giày xéo?

Mặc dù bản thân Diệp Dương Thành không ngần ngại ánh mắt của người khác, nhưng hắn vẫn biết, nếu như hôm nay vứt bỏ phần thể diện này, sau này danh khí của hắn coi như vứt hết.

Nếu như chỉ tổn thất danh tiếng... , còn chưa coi là gì, nhưng mấu chốt là ở trong thế giới người mạnh làm vua này, một người ngay cả phản kháng cũng không dám, chẳng lẽ còn có thể được người khác đối đãi ngang hàng?

Hắn chỉ có một năm, cho nên, rất nhiều nguy hiểm bất kể có phát sinh hay không, hắn cũng phải né tránh, bao gồm lần khiêu khích này...

- Ngươi đang đùa với lửa đấy.

Diệp Dương Thành bình thản nhìn thoáng qua tên người hầu đang đứng ở cửa, khóe miệng hiện lên nụ cười rét lạnh, xem ra, có một số người tương đối bất mãn với Thần Vương một triệu tỷ như hắn!

- Kết quả thử dò xét như thế nào?

Khi Thần Vương một triệu tỷ Sanchez trở lại gian phòng của mình, bảy tám nam nữ đang ngồi trong phòng liền đứng lên, một nam tử nhìn qua chỉ hơn 40 tuổi lên tiếng hỏi.

- Một tên chó đất cuồng vọng tự đại, thật sự cho là mình trở thành Thần Vương một triệu tỷ là có thể cao cao tại thượng.

Đối mặt với hỏi thăm của tên nam tử này, Sanchez rất khinh thường nói:

- Hắn lại dám yêu cầu ta xin lỗi hắn! Ta quả thực không thể tin được lỗ tai của mình, đây quả thực là một kẻ ngu, hoặc là kẻ điên?

- Hắn kêu ngươi xin lỗi?

Một nữ nhân tóc xanh tựa hồ nghe được chuyện gì vô cùng buồn cười, không nhịn được nói:

- Một kẻ có cường độ năng lượng khó khăn lắm mới phá vạn, lại muốn van xin ngươi xin lỗi hắn? Sanchez, ta đồng ý với phán đoán của ngươi, đây chính là kẻ ngu!

- Nhưng hiện tại Sanchez vì cãi nhau mà trở mặt với hắn rồi, kế hoạch của chúng ta làm sao bây giờ?

Một nam tử mặt hồng tóc trắng không khỏi nhíu mày nói:

- Đế quốc Solo ở trung tâm khu ba, nếu như không thể thu nạp hắn, phía bên khu ba...

- Chỉ là một tên chó đất nổi điên mà thôi, cần gì coi trọng như vậy?

Lại thêm một nữ Thần Vương mở miệng nói:

- Hiện tại cả khu ba chỉ còn lại một mình Solo đế quốc không nằm trong khống chế của chúng ta, nhưng các ngươi đừng quên, hoàng thất của Solo đế quốc không phải người ngu.

Nàng thản nhiên nói:

- Dưới tình huống tất cả quốc gia ở khu ba đều cam chịu, kế hoạch của chúng ta đồng dạng có thể thuận lợi tiến hành, một tổng trưởng quan Solo đế quốc chẳng lẽ còn có thể làm ra cử động to tát gì sao?

- Cái này cũng đúng.

Nam tử mở miệng nói chuyện đầu tiên như có điều suy nghĩ gật đầu, nói:

- Sau khi thống nhất nguồn tài nguyên của khu ba, mặc cho tên chó đất không nghe lời đó sủa như thế nào, cũng sẽ không phải đối thủ của chúng ta, đến lúc đó một cước đá văng ra là được.

- Lũng đoạn nguồn tài nguyên của khu ba, đến lúc đó chúng ta không bao giờ thiếu tài nguyên nữa.

Sanchez lộ ra nụ cười, nâng chén rượu trên bàn trà lên nói:

- Vì bản thân chúng ta và quốc gia chúng thần sắp thành lập, cạn chén.

- Cạn chén!

Trong căn phòng vang lên tiếng cười sảng khoái của chín vị Thần Vương.

- Quốc gia chúng thần?

Trong căn phòng của mình, Diệp Dương Thành đang ngồi trên ghế sa lon mỉm cười cổ quái, câu chuyện của đám người Sanchez nói chuyện không sót từ nào rơi vào trong tai hắn, khi hắn nghe thấy bốn chữ "quốc gia chúng thần", cũng không nhịn được mỉm cười.

Một đám bán thần lại cũng dám làm ra cái gọi là quốc gia chúng thần? Chẳng lẽ bọn họ không biết ở thế giới bổn nguyên, quốc gia chúng thần chỉ có chúng thần đứng đầu mới có tư cách mệnh danh hay sao? Chẳng lẽ bọn họ không biết ở thế giới bổn nguyên, quốc gia chúng thần là một danh từ vô cùng cao quý hay sao?

Chẳng lẽ bọn họ không biết, bốn chữ "quốc gia chúng thần" dùng trên người một đám bán thần là vô cùng làm bẩn bốn từ cao quý này sao?

Đúng rồi, bọn họ thật sự không biết chuyện của thế giới bổn nguyên, bởi vì... những người này chẳng qua là dân bản xứ, một đám dân bản xứ quá cuồng vọng!

- Làm một vị thần lúc không được tôn kính, phải xuất thủ duy trì tôn nghiêm và vinh diệu của vị thần!

Diệp Dương Thành lẩm bẩm:

- Mặc dù bổn tọa không tán thành phân chia giai cấp ở thế giới vị thần, nhưng ta không ngần ngại duy trì tôn nghiêm và vinh diệu của vị thần.

- Hơn nữa, ta thật sự có chút hứng thú với kế hoạch lũng đoạn này...

Diệp Dương Thành tà ác mỉm cười.

Thú hạch của thú vương cấp mười một ở Vũ Không đại lục tuyệt đối là bảo vật vô giá, mỗi một vị Thần Vương đều cố gắng tích góp từng tí một thú hạch của Thú Vương cấp mười một, lấy thứ bản thân dị thú sản xuất ra võ trang chính bọn hắn.

Nói cách khác, tựa hồ trong tay mỗi Thần Vương đều có một vũ khí hoặc là nhiều vật có thể phát huy ra năng lượng cường đại của thú hạch Thú Vương cấp mười một, vì vậy, thú hạch của Thú Vương cấp mười một trở thành tài nguyên quý giá mà các cường giả cấp Thần Vương trở lên tranh đoạt.

Nhưng cái này cũng không phải nói số lượng thú hạch của Thú Vương cấp mười một hết sức thưa thớt, ngược lại trong phạm vi Vũ Không đại lục, số lượng thú hạch Thú Vương cấp mười một đã sản xuất tuyệt đối không dưới hai vạn viên, trong đó mươi chín phần trăm được nắm giữ trong tay các cường giả cấp Thần Vương trở lên.

Vì vậy, đối với bất kỳ một người bình thường mà nói, thú hạch của Thú Vương cấp mười một, là một loại bảo vật không thể chạm vào, bởi vì cả đời bọn họ cũng không có năng lực đạt được loại tài nguyên này.

Nhưng đổi một góc độ khác mà nói, mặc dù thú hạch của Thú Vương cấp mười một trân quý, nhưng cơ hội chân chính cần sử dụng đến thú hạch Thú Vương cũng không nhiều, cho dù có, cũng là thời khắc cực kỳ nguy cấp.

Cho nên, thú hạch của Thú Vương cấp mười một trở thành hàng hóa lưu thông giữa các cường giả cấp Thần Vương, không những được dùng thú hạch cấp mười đổi lấy thú hạch Thú Vương cấp mười một, ngay cả dùng tiền Vũ Không cũng có thể mua được thú hạch Thú Vương.

Bởi vì cường giả cấp Thần Vương trở lên, ở phía sau thường đều có một đoàn hậu duệ, ít thì mấy ngàn nhiều thì hơn vạn, thử hỏi nhiều người há mồm cần ăn cơm như vậy, lấy tiền từ đâu ra?

Cho nên nói, ở Vũ Không đại lục sức mua của tiền Vũ Không tuyệt đối kinh người chỉ cần ngươi có đầy đủ tiền Vũ Không, muốn có được thú hạch Thú Vương cũng không phải chuyện rất khó khăn, bởi vì các Thần Vương cũng thiếu tiền, nói đúng ra, bọn họ cần đại lượng kim tiền để nuôi sống đời sau của mình.

Những chuyện này đều là chuyện Diệp Dương Thành nghe được từ chỗ Hách Nhĩ Nam Đa, cho nênkhi hắn thông qua bí pháp nghe được đám người Sanchez muốn lũng đoạn tài nguyên khu ba, hắn cũng không cảm thấy quá kinh ngạc, bởi vì tình hình Thần Vương có tiền lại thiếu tiền rất phổ biến ở Vũ Không đại lục.

Nếu như Diệp Dương Thành có thể chọc một chân vào trong kế hoạch này, không cần nhiều, trong vòng một năm lấy ra mấy ngàn tỷ tiền Vũ Không, lại dùng mấy ngàn tỷ tiền Vũ Không mua mười viên thú hạch cấp Thú Vương, chỉ riêng một khối này đã chiếm cứ một phần ba thú hạch Thú Vương hắn cần thu thập.

Huống chi, ba mươi viên thú hạch cấp Thú Vương chỉ có thể đề cao thực lực của hắn đến vị thần trung đẳng, nếu như thuận lợi, nói không chừng còn có thể đột phá đến vị thần cao giai ở vùng đất 308 này...

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)