Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0984

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0984: Ví dụ điển hình
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đây rõ ràng là Diệp Dương Thành sớm có dự mưu, hắn khẳng định đã chém giết ba con dị thú này từ trước, Sanchez đáng thương...... lại bị hắn lừa rồi.

Nghĩ tới đây, Hách Nhĩ Nam Đa có chút thương hại nhìn Sanchez lúc trước còn đang dương dương tự đắc, nhưng bây giờ sắc mặt đã trắng bệch, trong đôi mắt hiện lên một tia đồng tình.

Bị Diệp Dương Thành gài lần trước cũng đã đủ thảm, không ngờ bởi vì mấy câu khiêu khích lại bị Diệp Dương Thành hung hăng gài lần nữa.

Lần trước Sanchez mất hết mặt mũi còn dễ nói, dù sao người vẫn còn tự do.

Nhưng lần này thì sao? Không chỉ mất hết thể diện, thậm chí ngay cả tự do cũng bị chiếm mất, bắt đầu từ hôm nay, trên người Sanchez sẽ bị ấn một chữ Diệp thật to đằng trước, từ nay về sau, hắn chính là người của Diệp Dương Thành rồi......

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Sanchez đều có thêm một loại đồng tình và thương hại khó có thể nói nên lời.

Lúc này, Sanchez mới từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, vô cùng oán độc nhìn Diệp Dương Thành, tức giận nói:

- Mẹ kiếp, ngươi lừa ta?

- Mẹ kiếp, ta gài ngươi đấy, thì thế nào!

Diệp Dương Thành không chút khách khí đáp lại:

- Vốn còn muốn tha cho ngươi một mạng, ai bảo bản thân ngươi không thức thời, nhiều lần trêu chọc ta?!

- Khốn khiếp, ngươi...

- Câm miệng!

Diệp Dương Thành lớn tiếng nổi giận nói:

- Đừng quên thân phận hiện tại của ngươi!

Sanchez, nhân vật lãnh tụ của trận doanh Thần Vương uy tín lâu năm cứ như vậy bị Diệp Dương Thành lừa một vố vô cùng thê thảm, thậm chí đến trình độ khiến cho Sanchez có loại vọng động tự sát.

Kiểu đánh cuộc và tiền đánh cuộc đều đã được ghi chép lại, nói cách khác, trận đánh cuộc này được thành lập hợp pháp, là người tham dự đánh cuộc, Sanchez phải thực hiện tiền đánh cuộc của hắn.

Hiện tại trước mặt hắn chỉ có hai con đường, hoặc là đưa trước mười hai miếng thú hạch Thú Vương, cộng thêm hai mươi vạn tỉ tiền Vũ Không, hoặc là cúi đầu xưng bộc với Diệp Dương Thành, trở thành người hầu chạy sau lưng Diệp Dương Thành.

Nhưng bất luận một cái nào trong hai lựa chọn này đều không phải là thứ Sanchez hi vọng nhìn thấy, đường đường một Thần Vương một triệu tỷ lại trở thành tôi tớ của một vị Thần Vương một triệu tỷ khác? Cái này còn khiến hắn khó chịu hơn giết Sanchez.

Cho nên, sau khi nghe Diệp Dương Thành giận dữ mắng mỏ, sắc mặt Sanchez mạnh mẽ biến đổi, giống như lúc này mới nhớ tới tình cảnh của mình, tiếp theo sắc mặt cứng ngắc nói:

- Yên tâm, tiền thiếu ngươi, ta nhất định sẽ trả cho ngươi!

- Dĩ nhiên, nếu như Sanchez Thần Vương có thể lấy ra khoản tiền đánh cuộc này... , ta dĩ nhiên vô cùng cao hứng.

Diệp Dương Thành bình thản cười nói:

- Chỉ là ta phải nhắc nhở Sanchez Thần Vương, nếu như ngươi không thể hoàn lại khoản đánh cuộc này trong ba mươi giờ, ta sẽ có quyền đề xuất với các Thần Hoàng cưỡng chế thi hành.

- Nếu như ngươi muốn thử thủ đoạn... , chi bằng buông tay thử một lần.

Câu nói sau cùng nói tràn đầy tự tin, như đinh chém sắt, dưới tình huống như vậy, không có ai lại đi hoài nghi lời nói của Diệp Dương Thành... Nói đùa gì vậy, một người có thể chém giết một con Thú Hoàng cấp mười hai, lẽ nào không đối phó được với một Thần Vương chưa phải là Thần Hoàng?

Các Thần Vương xung quanh có thể thấy điểm này, Sanchez dĩ nhiên cũng có thể thấy điểm này, nhưng có người sẽ tin tưởng, còn có người sẽ chọn chất vấn.

Không nghi ngờ chút nào Sanchez căn bản không tin Diệp Dương Thành có thể đích thân giết chết một con Thú Hoàng cấp mười hai, cho nên ánh mắt hắn nhìn Diệp Dương Thành mang theo chất vấn nồng đậm.

Nhận thấy được phản ứng của Sanchez, cộng thêm tình cảnh trước mắt của hắn, Diệp Dương Thành khẽ trầm ngâm chốc lát, cuối cùng vẫn lựa chọn cho Sanchez một bậc thang, cũng không muốn chân chính ép hắn tới tuyệt lộ.

Cho nên, Diệp Dương Thành nghiêng đầu nhìn thoáng qua Hách Nhĩ Nam Đa, hỏi:

- Hách Nhĩ Nam Đa Thần Vương, chuyện ta ủy thác ngài thu mua thú hạch Thú Vương...

- Yên tâm đi, tin tức đã truyền ra ngoài, hiện tại trong tay đã có mười bảy miếng thú hạch Thú Vương, tin tưởng rất nhanh sẽ có nhiều thú hạch Thú Vương được đưa tới đây.

Hách Nhĩ Nam Đa cười hồi đáp.

- Mười bảy miếng, cộng thêm mười miếng trong tay ta, tổng cộng có hai mươi bảy miếng rồi.

Nghe được trả lời của Hách Nhĩ Nam Đa, trong lòng Diệp Dương Thành nhanh chóng tính toán, chỉ cần có ba mươi miếng thú hạch Thú Vương, là hắn có thể thuận lợi lên cấp vị thần trung đẳng.

Đến lúc đó, thực lực bên ngoài của hắn chính là Thần Hoàng cường giả ở Vũ Không đại lục, còn chân chính hợp lại tất cả thủ đoạn... , chỉ sợ có thể không phân cao thấp với vị thần cao đẳng trong bổn nguyên vũ trụ.

- Sư tôn Kreis Baer đã nói, cường giả trong vùng đất lưu vong số 308 chẳng qua là vị thần ngụy cao đẳng mà thôi, chỉ cần ta có thể bước vào vị thần trung đẳng chẳng khác gì là đứng trên đỉnh cao nhất của cường giả loài người ở Vũ Không đại lục.

- Thứ duy nhất có thể sinh ra uy hiếp với ta, chính là số ít dị thú có thể so sánh với vị thần cao đẳng, cùng với mấy con thú dữ nghe nói đã ngủ say hàng năm.

- Cẩn thận một chút, cường giả ở Vũ Không đại lục có thể sinh ra uy hiếp với ta cũng đã có thể đếm được trên đầu ngón tay, không cần phải giấu diếm nữa, chỉ chờ ba miếng thú hạch Thú Vương cuối cùng tới tay, lập tức tấn chức vị thần trung đẳng!

Nghĩ tới đây, trong lòng Diệp Dương Thành nhất thời rộng mở trong sáng, hắn lộ ra nụ cười thản nhiên với Sanchez, nói tiếp:

- Sanchez Thần Vương, nếu như ngươi không thể đưa tiền đánh cuộc tới đây trong ba mươi giờ, ta cũng sẽ không lập tức đề xuất với các Thần Hoàng.

- Cho ngươi thời gian năm ngày chuẩn bị, kết quả cuối cùng như thế nào, cũng hi vọng Sanchez Thần Vương có thể tiếp nhận.

- Sao?

Nghe được lời nói của Diệp Dương Thành, Sanchez không khỏi sửng sốt, tiện đà hỏi:

- Có ý gì?

- Rất đơn giản, ta biết Sanchez Thần Vương hết sức bất mãn với đánh cuộc hôm nay, cảm giác không công bằng hợp lý.

Diệp Dương Thành nhìn Sanchez, nói tiếp:

- Nhưng đánh cuộc chính là đánh cuộc, Sanchez Thần Vương đã thua, đây cũng là kết quả không cách nào nghịch chuyển.

- Nhưng, ta nguyện ý cho ngươi một cơ hội nữa, chỉ cần năm ngày sau ngươi có thể quang minh chánh đại đánh bại ta, như vậy lần đánh cuộc này sẽ trở thành vô hiệu, nếu như năm ngày sau ngươi vẫn thua, ta hi vọng Sanchez Thần Vương có thể dùng một loại tâm thái bình tĩnh, tiếp nhận kết quả đánh cuộc.

- Thật không?

Lời nói này của Diệp Dương Thành, lập tức dấy lên một điểm sáng mông lung trong lòng Sanchez, khiến cho Sanchez thấy được hi vọng tự do.

Hắn vốn cũng không tin Diệp Dương Thành có thể giết chết Thú Hoàng cấp mười hai, sự kiện Thần Vương sách lần trước cũng cho là Diệp Dương Thành may mắn mà thôi, cho nên hắn bản năng cho rằng, Diệp Dương Thành vốn không phải là đối thủ của hắn!

Thấy Sanchez hiện ra sắc mặt vui mừng, Diệp Dương Thành cũng không thèm để ý gật đầu, cười nói:

- Dĩ nhiên là thật, ta sẽ không nuốt lời.

Cho nên, Sanchez ôm theo mong đợi rời đi, còn Diệp Dương Thành và Hách Nhĩ Nam Đa cùng tiến vào một gian phòng gần đó, vừa tiến vào phòng, Hách Nhĩ Nam Đa liền bật cười nói:

- Tỷ lệ nắm chặt năm ngày sau, có lẽ không vượt qua 80% chứ?

Sự kiện Thần Vương sách và đánh cuộc dị thú đã hoàn toàn cho Hách Nhĩ Nam Đa thấy được thủ đoạn của Diệp Dương Thành, cũng biết nếu như không nhất định nắm chặc... , Diệp Dương Thành chắc sẽ không đề xuất điều kiện như vậy.

Cho nên lần này, Hách Nhĩ Nam Đa cũng không đi chất vấn quyết định của Diệp Dương Thành, mà thần sắc dễ dàng cười nói:

- Sanchez Thần Vương dáng thương, ta thậm chí cảm giác hắn đã thành con rối trong tay ngươi.

- Ta không có ý định thật biến hắn thành con rối.

Diệp Dương Thành nghe được lời nói của Hách Nhĩ Nam Đa... , chẳng chỉ cười một cái ngồi xuống ghế sa lon, sau đó đưa hai tay ra sau đầu, tựa vào ghế sa lon nói:

- Chẳng lẽ ngươi không phát hiện tính cách của Sanchez Thần Vương có chút cổ quái hay sao?

- Sao?

Hách Nhĩ Nam Đa kỳ quái nhìn Diệp Dương Thành, hỏi:

- Có gì kỳ quái?

- Hai ngày trước ta có xem qua một số tư liệu về Sanchez Thần Vương.

Diệp Dương Thành nói:

- Phát hiện trước khi hắn trở thành Thần Vương, từng là một người có phẩm đức tương đối khá, thậm chí mấy lần thú họa trong thành còn cứu vớt dân chúng mấy thôn, một mình xông vào trong thú triều.

- Sanchez khi đó có thể xem là một thanh niên vô cùng nhiệt huyết, trung nghĩa, dũng cảm, đây tuyệt đối là một người tốt, ít nhất lúc ấy là như vậy. Nhưng kể từ khi hắn đột phá giới hạn cấp mười trở thành Thần Vương tới nay, trong thời gian mấy ngàn năm xảy ra thay đổi lớn cỡ nào? Người thanh niên trung nghĩa, dũng cảm, nhiệt huyết ban đầu dần dần biến thành một tên khốn khiếp tham lam, táo bạo, lòng đầy oán hận!

- Là nguyên nhân gì khiến hắn xảy ra thay đổi cực lớn như thế?

Diệp Dương Thành nói rất chân thành:

- Ta muốn tìm được đáp án trên người hắn, hắn là một ví dụ vô cùng điển hình.

- Ách...

Hách Nhĩ Nam Đa hiển nhiên không ngờ Diệp Dương Thành hạ bộ Sanchez, là vì mục đích như vậy, sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, hắn liền bật cười nói:

- Cái này có gì kỳ quái chứ? Thời gian mấy ngàn năm đủ để thay đổi bất cứ người nào, huống chi là một vị Thần Vương một triệu tỷ có hơn hai vạn tử tôn tộc nhân? Bản thân ta cảm thấy cái này rất bình thường.

- Vậy tại sao các Thần Vương đều muốn sử dụng thuốc trấn định hoặc là trà xanh mây mù?

Diệp Dương Thành cân nhắc trong lòng một phen, cuối cùng vẫn đi thẳng vào vấn đề nói:

- Bởi vì sau khi các Thần Vương đột phá cấp mười, sẽ từ từ chịu ảnh hưởng của thú hạch, mà loại ảnh hưởng này không cách nào tiêu trừ, chỉ có thể thông qua dược vật tiến hành áp chế! Nếu có một ngày, các Thần Vương, Thần Hoàng của Vũ Không đại lục có thể thoát khỏi loại cục diện lúng túng và nguy hiểm này, ta tin tưởng chuyện này là một hảo sự cực lớn đối với cả Vũ Không đại lục.

- Lão sư ta từng nghiên cứu rất nhiều tình huống như thế, cũng từ từ tìm được một số biện pháp.

- Ta hy vọng có thể thông qua Sanchez Thần Vương tìm được biện pháp giải quyết cuối cùng!

Diệp Dương Thành đem vọng tưởng vô sỉ của mình giả dạng làm một kính dâng vĩ đại, hắn đứng dậy nói:

- Các Thần Vương, Thần Hoàng nên là tồn tại vĩnh sinh bất tử!

Hách Nhĩ Nam Đa có chút phát mộng, cuối cùng không đồng ý với lý tưởng của Diệp Dương Thành, cũng không đả kích nhiệt huyết của Diệp Dương Thành, hắn chỉ chuyển dời đề tài:

- Không nói cái này nữa, bây giờ ta muốn biết, ngươi định xử lý thi thể con Khiếu Thiên Thư như thế nào?

Là con Hoàng cấp mười hai đầu tiên bị chém giết trong lịch sử Vũ Không đại lục, giá trị thi thể của con Khiếu Thiên Thư này hiển nhiên khó có thể tính ra.

Sau khi nghe được hỏi thăm của Hách Nhĩ Nam Đa, Diệp Dương Thành không do dự gì nữa, nói thẳng:

- Ta sẽ lấy thú hạch của Khiếu Thiên Thư, về phần xử lý thi thể... , ngươi có hảo ý gì không?

- Thú hạch dĩ nhiên là của ngươi, về phần thi thể, ta hi vọng ngươi có thể giao cho hiệp hội dong binh tự do tiến hành xử lý.

Hách Nhĩ Nam Đa trầm ngâm một phen, nói:

- Bình thường thi thể của Thú Vương cấp mười một, giá trị từ mười ba tỷ tới mười lăm tỷ tiền Vũ Không, hơn nữa còn là toàn bộ.

- Con Khiếu Thiên Thư này đã không còn đầu, con ngươi và bộ não rất trân quý cũng không còn.

- Như vậy đi, ta trả cho ngươi ba mươi tỷ tiền Vũ Không mua thi thể con Khiếu Thiên Thư này, giá tiền này không phải là thấp.

- Được.

Diệp Dương Thành cũng không có nhiều mong đợi, trực tiếp đứng dậy cười nói:

- Ba mươi tỷ thì ba mươi tỷ, thi thể Thú Hoàng giao cho hiệp hội xử lý cũng không thành vấn đề, nhưng ta cần thú hạch Thú Vương...

- Lại có bốn vị Thần Vương liên lạc với ta, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau năm giờ là có thể nhận được thêm năm tới bảy miếng thú hạch Thú Vương.

Hách Nhĩ Nam Đa nói:

- Đến lúc đó ta sẽ trực tiếp đưa tới cho ngươi.

- Hai mươi bảy cộng thêm năm... Ba mươi hai miếng rồi!

Diệp Dương Thành vui mừng, lộ ra nụ cười:

- Tốt, vậy thì làm phiền ngươi.

Hách Nhĩ Nam Đa dù sao cũng là lão thủ lo liệu công việc hàng ngày ở hiệp hội dong binh tự do, ở một số phương diện lộ ra tài năng quả thật làm cho Diệp Dương Thành hơi bị ghé mắt, đáng tiếc đây không phải là loại nhân tài mà hắn muốn....

Một mình ở trong phòng nghỉ ngơi hơn bốn giờ, Hách Nhĩ Nam Đa liền mang theo sáu miếng thú hạch Thú Vương mới thu mua xuất hiện trong phòng Diệp Dương Thành, trực tiếp giao cho Diệp Dương Thành sáu miếng thú hạch Thú Vương, đồng thời nói:

- Vừa rồi mấy vị Thần Hoàng có hỏi tới chuyện Thú Hoàng.

Diệp Dương Thành nghe thế chỉ hơi sửng sờ, tiếp theo giống như không có chuyện gì cười cười, gật đầu nói:

- Thú hạch ta còn thiếu rất nhiều, tiếp tục thu mua đi, tiền mua vẫn như cũ.

- Ách

Hách Nhĩ Nam Đa có chút phát mộng, hắn sửng sốt một lúc lâu mới hỏi:

- Ngươi không muốn biết mấy vị Thần Hoàng nói cái gì sao?

- Biết rồi có thể làm gì, không biết thì phải làm thế nào đây?

Diệp Dương Thành thấy buồn cười nói:

- Cần lãng phí thời gian ở mấy chuyện thế này làm gì? Ừ, thú hạch ta sẽ mang đi, lần này ta đại khái sẽ ra ngoài khoảng bốn năm ngày, tiền lời sau khi xử lý thi thể con Thú Vương và Thú Hoàng kia, trực tiếp gửi vào tài khoản của ta là được.

Nói xong lời này, Diệp Dương Thành đã cất sáu miếng thú hạch Thú Vương trong suốt vào trong không gian thứ nguyên, đồng thời rời khỏi phòng.

Hách Nhĩ Nam Đa không ngờ Diệp Dương Thành lại đi dứt khoát như vậy, nhìn thấy Diệp Dương Thành muốn rời khỏi phòng, hắn cũng không nhịn được nói:

- Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói đã quá khinh thường ngươi, thi thể con Thú Hoàng kia mặc dù không có đầu, nhưng dù sao thi thể vẫn còn, điểm tích lũy sẽ hạch toán vào giết Thú Hoàng.

- Cộng thêm con ngươi của Liệt Thiên Miếng, điểm tích lũy dong binh của ngươi đã vượt qua hai trăm vạn, có thể tấn chức hồng chương dong binh tự do rồi, dựa theo quy củ đặc quyền của Thần Vương cấp một, ngươi hiện tại cũng là thái chương rồi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)