Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0996

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0996: Bị tập kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Nói cho đúng hơn, Vũ Không đại lục tùy thời ở trong trạng thái uy hiếp của đám dị thú, nhân loại cùng dị thú chung quy sẽ có một hồi tử chiến.

- Mà bây giờ ta cần phải đưa ra lựa chọn...

Diệp Dương Thành nghĩ tới đây liền híp mắt lại, trong đôi mắt bắn ra tinh quang khiếp người, chỉ nghe hắn nỉ non lẩm bẩm:

- Rốt cuộc là chờ tới khi dị thú chuẩn bị thích đáng, tranh thủ thời gian cho nhân loại thở dốc, hay là trước khi âm mưu của dị thú hoàn thành, đốt mồi lửa cho thùng thuốc nổ này?

- Nhưng mà cho dù đám dị thú có chuẩn bị thỏa đáng, chiến tranh xuất hiện là chuyện không thể tránh né.

- Chờ tới lúc dị thú hoàn tất chuẩn bị động thủ, không bằng nhân hiện tại làm lớn một lần... nhân loại ở Vũ không đại lục sẽ gặp nạn, mặc kệ thế nào, chiến tranh sẽ xuất hiện, chiến hỏa sẽ bao phủ cả Vũ Không đại lục... Mà ta muốn thời gian này diễn ra sớm hơn mà thôi.

Suy nghĩ tới đây, trong lòng DIệp Dương Thành đã có quyết định cuối cùng, một người đứng trong thang máy một lúc, liền trực tiếp đi tới một hàng ghế không người, ngồi đó nhắm mắt dưỡng thần.

Một tiếng đồng hồ sau, ở cao ốc trung ương vang lên tiếng Mễ Lệ Tư THần Hoàng:

- Các vị Thần Vương, Thần Hoàng, Bỉ Lợi Thác vương quốc dùng ba mươi vạn đại quân ngăn cản Tất Tất Lạp đã tổn thất thảm trọng, hiệp hội lính đánh thuê tự do chúng ta phái tới hơn trăm máy phi hành cũng tổn hại phân nửa.

Nhưng mà bước chân của Tất Tất Lạp không có dừng lại, nó đã hủy diệt bảy tòa thành thị, đã sắp đi tới bên ngoài vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc.

- Cư dân trong vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc đã dời đi, hệ thống phòng ngự của vương thành đã mở ra, hơn nữa có quân đội và máy phi hành nên ngăn cản bước chân của Tất Tất Lạp ở bên ngoài vương thành, hội nghị tối cao thông qua bỏ phiếu quyết định xác định chiến thuật, hiện tại là thời điểm chúng ta xuất hiện.

- Thỉnh chư vị Thần Vương, Thần Hoàng đi tới khu đất trống trước cửa cao ốc trung ương, lên máy phi hành đi tới Bỉ Lợi Thác vương quốc.

- Chúng ta sẽ ở bên ngoài vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc quyết tử chiến với Tất Tất Lạp.

- Vì tự do, giết!

- Vì tự do, giết!

Mễ Lệ Tư Thần Hoàng hét lên, tiếng gầm vang vọng cả cao ốc trung ương.

Không lâu sau mười bảy Thần Hoàng và bốn ngàn ba trăm bảy mươi chín Thần Vương đã rời đi, xuất hiện ở đại sảnh.

- Trận thế thật lớn!

Diệp Dương Thành đi tới ghế của mình, nhìn qua người đông nghẹt trước mặt, thấp nhất đều là cường giả Thần Vương.

Loại hiệu quả rung động thị giác này làm cho tâm trí Diệp Dương Thành bị ảnh hưởng.

- Tất Tất Lạp rốt cuộc là tồn tại gì, vậy mà để cho hiệp hội lính đánh thuê tự do như lâm đại địch? Phái đội hình khủng khiếp như thế?

Bốn ngàn ba trăm bảy mươi chín tên Thần Vương, mười bảy Thần Hoàng cộng thêm Diệp Dương Thành cùng Ma Nhĩ Khắc Thác cùng với Mễ Lệ Tư, lần này Thần Hoàng xuất chiến hơn hai mươi vị, cơ hồ chiếm cứ một phần ba cường giả của Vũ Không đại lục.

- Kỳ quái, Ma Nhĩ Khắc Thác cho rằng không thể kích thích mâu thuẫn giữa dị thú và nhân loại, tại sao phải tụ tập nhiều cường giả như thế?

Diệp Dương Thành không có quan tâm tới, hắn và Mễ Lệ Tư Thần Hoàng đi lên một chiếc phi thuyền màu tử kim, chuyên môn chuẩn bị cho cường giả Thần Hoàng, cùng ngồi cạnh Mễ Lệ Tư Thần Hoàng.

Đội ngũ máy phi hành bay lên không trung hai ngàn mét, mà Diệp Dương Thành ngồi trên máy phi hành cũng nhìn qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, hắn do dự một lát, hỏi:

- Nếu như không ngại, có thể nói cho ta biết một chút tình huống của Tất Tất Lạp không?

- Ách...

Mễ Lệ Tư đang nhắm mắt cũng sững sờ, gật gật đầu, nói ra:

- Tất Tất Lạp là một con Khiếu Thiên Hống, nhưng cũng không phải là Khiếu Thiên Hống bình thường.

- Căn cứ trên tư liệu ghi lại, Tất Tất Lạp sớm nhất xuất hiện vào hai vạn năm trước, lúc ấy nó cũng chỉ là một con Khiếu Thiên Hống trưởng thành bình thường, bởi vì gặp qua vài lần cho nên loài người biết rõ nó.

- Khi đó Tất Tất Lạp chỉ là một trong các thú hoàng của thú lâm, cũng khống chế 60% diện tích của thú lâm, là tồn tại cường đại trong dị thú cấp mười hai.

- Mà chuyện nó làm khủng khiếp nhất được biết tới đã xảy ra vào năm ngàn năm trước, Tất Tất Lạp bởi vì một đầu Khiếu Thiên Hống con tử vong giận dữ, tụ tập hơn bảy mươi đầu thú vương cùng xông ra khỏi thú lâm.

- Trong lần thú tai đó, Tất Tất Lạp cùng thủ hạ của nó đồ sát hơn bảy trăm triệu nhân loại, trên trăm tòa thành thị bị đồ sát hoặc là đánh tàn...

Mễ Lệ Tư dùng khẩu khí chậm rãi nói với Diệp Dương Thành chuyện khủng bố mà Tất Tất Lạp làm ra vào nhiều năm trước.

Theo lời Mễ Lệ Tư, Diệp Dương Thành hiểu Tất Tất Lạp là một trong những dị thú khủng khiếp nhất mà nhân loại biết tới, hơn nữa trọng yếu nhất một điểm là, trong nhiều năm như thế, Tất Tất Lạp mỗi một lần xuất hiện cũng không phải một mình xuất hiện, mà là mang theo một đám thú vương đồ sát trên cả Vũ Không đại lục!

- Vì sao hiện tại nó xuất hiện một mình?

Diệp Dương Thành hơi khiếp sợ nói.

- Trước mắt cũng chỉ xuất hiện một mình.

Mễ Lệ Tư nhìn qua Diệp Dương Thành, nói ra:

- Nhưng mà, thiên vạn đại sơn náo loạn càng trở nên rõ ràng, trong thú lâm có tiếng rống của thú hoàng cấp mười hai... Không có gì bất ngờ xảy ra thì Tất Tất Lạp nhất định đã gọi bộ hạ của nó rồi.

&"... &" Diệp Dương Thành trầm mặc, dị thú, nhất là dị thú đẳng cấp cao có trí thông minh rất cao, cũng không kém nhân loại bao nhiêu.

Bởi vậy, dị thú khát máu sau khi có thực lực và trí tuệ cao sẽ bắt đầu chiến đấu bằng đầu óc, chúng thực sự không còn ngu ngốc nhảy ra đánh một mình.

Cũng nói đúng hơn, Tất Tất Lạp hiện tại hành động một mình cũng đã tạo thành ngàn vạn người chết tổn thương, mà khi thủ hạ của nó lục tục xuất hiện thì thế nào?

Nghe được Mễ Lệ Tư Thần Hoàng nói thế, Diệp Dương Thành cũng suy nghĩ, hỏi tiếp:

- Như vậy lúc này đánh lui Tất Tất Lạp, hay là chém giết nó?

- Cái gì?

Mễ Lệ Tư dường như không có nghe rõ Diệp Dương Thành hỏi cho nên kinh ngạc nhìn qua.

- Ta hỏi, lúc này nên đánh Tất Tất chạy trở về thú lâm của nó, hay là muốn giết nó tại chỗ?

Diệp Dương Thành kiên nhẫn hỏi lại.

- Giết chết? Chỉ bằng chúng ta?

Mễ Lệ Tư rốt cục nghe rõ ràng Diệp Dương Thành nói gì, không chỉ có Mễ Lệ Tư kinh ngạc nhìn về phía Diệp Dương Thành, ngay cả mười tám Thần Hoàng khác cũng nhìn qua, Mễ Lệ Tư nói ra:

- Ngươi nói đùa gì vậy!

- Ách...

Ý thức được mình nói có gì đó sai lầm, Diệp Dương Thành cũng có chút kinh ngạc, hắn sững sờ nhìn qua các Thần Hoàng trong máy phi hành, hỏi tiếp:

- Chẳng lẽ không được sao?

- Xùy... Vô tri!

Ma Nhĩ Khắc Thác cười nhạo nói:

- Dùng thực lực Tất Tất Lạp, Thần Vương bình thường căn bản không thể tới gần nó cũng đã bị nó miểu sát, ngươi nghĩ rằng số lượng Thần Vương chúng ta nhiều thì có thể đè chết nó sao?

&"... &" Diệp Dương Thành nháy mắt mấy cái, rất sáng suốt lựa chọn trầm mặc.

Qua hơn bốn mươi phút, hào khí trong máy phi hành càng ngày càng ngưng trọng, cơ hồ tất cả Thần Vương, Thần Hoàng đều hiểu hôm nay bọn họ đối mặt với quái vật như thế nào!

Hào khí nơi này ngưng trọng, hơn một ngàn chiếc máy phi hành dần dần tới gần vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc, lúc này trong tất cả máy phi hành có giọng nói trung niên vang vọng.

- Thỉnh tất cả võ giả thập cấp, Thần Vương miện hạ, Thần Hoàng bệ hạ chuẩn bị sẵn sàng, máy phi hành năm phút sau sẽ bay tới đồng cỏ cách vương thành Bỉ Lợi Thác vương quốc bảy mươi dặm, thỉnh...

Oanh!

Nam tử trung niên còn chưa nói xong, trong đội hình máy phi hành dày đặc có tiếng nổ lớn vang vọng.

Trong máy phi hành tử kim, sắc mặt các Thần Hoàng biến đổi lớn, Mễ Lệ Tư đứng lên nói:

- Không tốt, là dị thú phi hành, cẩn thận!

Oanh!

Máy phi hành tiếp tục nổ vang.

Nhìn thấy kinh biến như vậy, Mễ Lệ Tư biểu hiện coi như trấn định, nàng lập tức nói ra:

- Hẳn là dị thú phi hành của Tất Tất Lạp đuổi tới, lập tức mở ca bin ra, lập tức nhảy ra ngoài.

- Máy phi hành thì sao?

Diệp Dương Thành hỏi:

- Người trong máy phi hành thì sao?

- Cầm lương cao, hưởng phúc lợi cao, thân là thành viên của máy phi hành, nên có giác ngộ vẫn lạc khi bị tập kích.

Vượt quá Diệp Dương Thành đoán trước, Mễ Lệ Tư biểu hiện lãnh huyết như dã thú hình người, hoặc là trong mắt nàng, nhân viên công tác trên máy phi hành đều nhỏ bé như vậy, nhỏ bé đến mức nàng không thèm quan tâm tới.

Diệp Dương Thành nhìn qua Mễ Lệ Tư thật sâu, vô ý thức quay đầu lại nhìn qua nữ hài chừng hia mươi tuổi, ánh mắt cực kỳ hoảng sợ.

Nàng giống như cừu non kinh hãi, sợ hãi, rồi lại vô lực phản kháng.

Không biết vì cái gì, Diệp Dương Thành từ trên người của nàng nhìn thấy khát vọng sống, nhìn thấy cảm xúc muốn sống mãnh liệt, mà cũng chính ánh mắt của nàng xúc động đáy lòng Diệp Dương Thành.

Hắn quay đầu lại nhìn Mễ Lệ Tư nói ra:

- Tất cả mọi người ở lại trong buồng phi cơ, ta ra đi xem!

- Ngươi muốn làm gì?

Sắc mặt Mễ Lệ Tư Thần Hoàng biến đổi, lớn tiếng nói:

- Hiện tại cũng không phải là thời điểm ngươi sính anh hùng, một khi hệ thống động lực máy phi hành bị tổn hại, chỉ bằng năng lượng thú hạch trên máy phi hành nổ tung cũng làm chúng ta trọng thương!

- Nhưng đây không phải lý do buông tha cho người ở đây.

Diệp Dương Thành đưa tay chỉ vào nữ hài đang sợ hãi co rúc trong góc, đạm mạc nhìn qua Mễ Lệ Tư Thần Hoàng, lạnh lùng nói:

- Mở cửa khoang thuyền ra.

- Vâng...

Trong phòng điều khiển có tiếng nam tử kích động vang lên, đồng thời hắn nhắc nhở:

- Tôn kính Diệp Dương Thành Thần Hoàng bệ hạ, bên ngoài là dị thú phi hành cấp mười một U Minh Linh Bức, nhược điểm của chúng là cánh thịt.

Là người điều khiển máy phi hành hợp cách, không chỉ phải có kỹ thuật điều khiển cao siêu, còn phải có năng lực nhận dạng dị thú, không thể nghi ngờ, phi công lái máy phi hành là nhân viên chức nghiệp nghiêm túc.

Nghe phi công nhắc nhở, Diệp Dương Thành chỉ cười nhạt, cuối cùng nhìn quét qua Mễ Lệ Tư, trực tiếp bay ra ngoài.

Oanh!

Lúc này máy phi hành rung động mạnh mẽ, nhưng Diệp Dương Thành bước đi lại giống như mọc rễ dưới đất, kiên định biến mất trong tầm mắt Mễ Lệ Tư và các Thần Hoàng.

- Ở trên không đánh nhau với một đám thú vương U Minh Linh Bức sao? Hắn điên rồi!

Lý Chấn Hùng Thần Hoàng sắc mặt tái nhợt nói:

- Bất kể hắn, chính chúng ta rời đi!

- Không...

Lưu Dịch Tư Thần Hoàng bỗng nhiên nhíu mày, nói ra:

- Các ngươi cẩn thận nghe...

Chít chít chít chít...

Bên ngoài máy phi hành truyền tới tiếng chít chít như tiếng chuột kêu.

- Là âm thanh của đám súc sinh kia.

Mễ Lệ Tư nói ra:

- Hình như có sáu đầu... Không đúng, là chín đầu?

- Là ba đầu.

Lưu Dịch Tư Thần Hoàng khẳng định nói ra:

- Âm thanh chợt cao chợt thấp, nguyên nhân hẳn là...

- Chúng trọng thương?

Lý Chấn Hùng Thần Hoàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên phía trên, quát với phòng điểu khiển:

- Chuyển đổi hình thức trong suốt, nhanh!

Máy phi hành dùng vật liệu đặc thù chế tạo mà thành, loại vật liệu này có giá trị cực kỳ đắt đỏ, cũng chỉ chuyên môn chế tạo máy phi hành cho Thần Hoàng mới dùng tới.

Phòng điều khiển nghe được Lý Chấn Hùng Thần Hoàng hô to, căn bản không dám chậm trễ, lập tức khống chế máy phi hành chuyển đổi màu sắc, tuy làm như vậy hao phí không ít năng lượng nhưng vẫn không ảnh hưởng tới máy phi hành hoạt động.

Máy phi hành lập tức biến thành trong suốt.

Kết quả chính khi máy phi hành biến thành trong suốt thì các Thần Hoàng nhìn thấy một cảnh không tin nổi, tuy trong suốt nhưng vẫn ẩn ẩn có màu tím nhạt, các Thần Hoàng nhìn lên không trung, cơ hồ tất cả Thần Hoàng đều ngạc nhiên, bọn họ nhìn thấy cảnh làm bọn họ ngây ngốc.

- Cường giả Thần Hoàng ở Vũ Không đại lục có thể bay, nhưng cao nhất chỉ là một ngàn mét, lại cao hơn thì các Thần Hoàng không có biện pháp khống chế năng lượng của mình.

- Cho nên, lúc này cao hơn hai ngàn mét, ta không thể bay.

Diệp Dương Thành cầm lấy một sợi xích thô to, một tay cầm súng đổi hình thức tác xạ, cúi đầu nhìn qua U Minh Linh Bức bị hắn đạp dưới chân.

- Cường giả Vũ Không đại lục có quá nhiều hạn chế, hoặc là nói, thủ đoạn hữu hiệu của bọn họ quá ít, cao hơn hai ngàn mét ta không thể bay, làm hại ta... Súc sinh, ngươi mò mẫm cái gì đó?

Vào lúc Diệp Dương Thành âm thầm oán thầm kỹ xảo của Vũ Không đại lục, thời điểm chưa định làm gì, U Minh Linh Bức bị Cửu Tiêu Thần Cách huyễn hóa dây xích trói lại đã nổi điên, thân hình dài hơn bảy mươi mét cứ như vậy xoay tròn trên không trung, ý đồ ném Diệp Dương Thành rơi xuống.

Nhưng mà dây xích của Diệp Dương Thành nhìn qua chỉ là kim loại tầm thường chế tạo mà thành, nhưng trên thực tế nó cứng rắn vượt xa tưởng tượng của mọi người.

Nhìn từ xa nó giống như sợi dây xích, nhưng mà ở gần thì nó giống một cây côn, một cây côn có khóa sắt, căn bản sẽ không gãy khi U Minh Linh Bức xoay tròn, nó chẳng khác gì vòng thép kẹp cổ của U Minh Linh Bức.

- Chít chít chít chít ~!

Bị Diệp Dương Thành bao lấy cổ nên U Minh Linh Bức hí dài, mà cũng chính nó hí dài làm cho các Thần Hoàng trong máy phi hành nhìn thấy.

- Kỳ quái, không phải nói có ba con U Minh Linh Bức sao? Vì sao chỉ có hai con?

Mễ Lệ Tư Thần Hoàng kinh ngạc nói ra:

- Còn có một con đâu?

- Chít chít chít chít ~!

Đang lúc Mễ Lệ Tư Thần Hoàng cảm thấy khó hiểu, Diệp Dương Thành dùng hành động nói cho nàng biết con U Minh Linh Bức khác ở đâu.

Phốc ~

U Minh Linh Bức bị Diệp Dương Thành kẹp cổ còn di động cực nhanh, con U Minh Linh Bức còn lại hí dài, nhìn cử động của nó là định dùng móng vuốt sắc bén trảo Diệp Dương Thành trên lưng con U Minh Linh Bức kia.

Nhưng khi nó bay tới gần Diệp Dương Thành ước chừng hơn mười mét, Diệp Dương Thành đột nhiên run tay trái, thu hồi khóa sắt, đồng thời hiển hóa ra một thanh đao, sau đó bổ vào con U Minh Linh Bức dưới chân!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1103)