← Ch.179 | Ch.181 → |
Hít một hơi lạnh thật sâu. Cao Thăng dù sao cũng chẳng phải người thường, hắn nhanh chóng trấn định trở lại, cất cao giọng nói: "Lâm Đình huynh, ngươi thật sự có năng lực yêu hóa biến thân cực phẩm?"
Trên mặt Lâm Đình lập tức lộ ra một nụ cười như có như không, vừa rồi nhìn Dư Uy Hoa uy phong như vậy. Nếu nói hắn không hề động tâm và hâm mộ thì chính là gạt người.
Dù sao hắn so với Dư Uy Hoa còn nhỏ hơn một tuổi.
Nhưng hắn dù sao cũng đã là một người có gia đình, nếu nói đến tâm tính thành thục thì hắn còn hơn xa Dư Uy Hoa, cho nên hắn cũng chưa từng nghĩ đến để lộ thực lực.
Bất quá lúc này nhìn phản ứng của đám người Cao Thăng, trong lòng hắn ít nhiều cũng dâng lên một chút hưng phấn và đắc ý.
"Cao huynh có gì nghi ngờ hay sao?"
Cao Thăng hơi do dự một chút, cười khổ nói: "Lâm huynh nói đùa. Cao mỗ nào đám hoài nghi Lâm huynh. Nhưng mà...." Hắn hơi dừng lại, do dự một chút rồi mới nói tiếp: "Đại Linh giới chúng ta có một quy củ, phàm là cực phẩm luyện yêu võ giả, khi tiến vào Anh Tài chi thành lần đầu tiên thì phải thể hiện năng lực yêu hóa biến thân, hơn nửa còn phải tiến hành ghi chép đặc biệt. Đây là quy củ, xin Lâm huynh bỏ quá cho."
Hai mất Lâm Đình đột nhiên phát lạnh nói: "Nếu đây là quy củ, vì sao Uy Hoa không cần yêu hóa biến thân đăng ký."
Cao Thăng vội vàng giải thích: "Lâm huynh hiểu lầm rồi. Dư huynh lúc trước đã thể hiện ra thực lực yêu hóa biến thân cực phẩm trước mặt nhiều người như vậy, việc này không chỉ có Cao mỗ có thể làm chứng, mà hơn vạn người nơi này cũng có thể làm chứng, cho nên không cần yêu hóa biến thân đăng ký nửa."
Lâm Đình quay đầu nhìn về phía Vương Thiết Thao, vị môn hạ đệ tử Vạn Kiếm tông này liên tục gật đầu nói: "Anh Tài chi thành quả thật có quy định này. Lâm huynh ngàn vạn lần dừng nghi ngờ. Nếu không phải có Cao sư huynh đảm bảo, Vương mỗ đã sớm mời Dư huynh yêu hóa biến thân đăng kỳ rồi."
Ánh mắt của Lâm Đình lúc này mới dịu xuống, hắn khẽ gật đầu, nói: "Nếu đã là quy củ, vậy Lâm mỗ phải làm theo thôi...."
Cao Thăng cùng Vương Thiết Thao đồng thời thở phào nhẹ nhôm một hơi. Trong suy nghĩ, bọn họ vẫn không thể tin được, chỉ một cái tiểu Linh giới nho nhỏ không ngờ lại có thể sản sinh ra hai cực phẩm luyện yêu võ giả cùng một lúc.
Loại chuyện như thế này có lẽ đã không xuất hiện trong vô số năm qua rồi.
Cho nên bọn họ càng không muốn đắc tội với vị cao thủ trẻ tuổi, tự xưng có được năng lực yêu hóa biến thân cực phẩm này.
Nếu hắn không có gạt người, mà ăn ngay nói thật, thì thanh tựu sau này cũng không thể hạn lượng. Nếu như bây giờ đắc tội với hắn, tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt.
Cho nên khi Lâm Đình chủ động tỏ vẻ thoải mái, đồng ý tuân theo quy định của Anh Tài chi thành, bọn họ mới cảm thấy thoải mái, nhẹ nhôm như vậy.
Khẽ hít vào một hơi, thân thể Lâm Đình chậm rãi trở bên bành trướng.
Hình thể yêu thú so với hình thể nhân loại thì lớn hơn rất nhiều, cho dù là yêu thú có hình dáng gần giống nhân loại cũng không phải là ngoại lệ, cho nên khi võ giả bắt đầu yêu hóa biến thân, thân thể bọn họ đều sẽ bành trướng ra ngoài, trở nên rất cao lớn.
Tốc độ biến hóa thân thể của Lâm Đình cũng không nhanh, nhưng từ khi hắn bắt đầu yêu hóa, khí tức trên người hắn liền trở nên sôi trào, làm mọi người đứng xung quanh có một cảm giác lăng lệ mà hung hãn.
Hai tay hắn trong nháy mắt biến thành cái lưỡi móc sắc bén, đôi chân mảnh khảnh cũng lớn hơn một vòng, mà càng khoa trương hơn chính là, từ trong lưng áo của hắn, không ngờ lại đột ngột mọc ra một đôi cánh đen thui thật lớn.
Cương vũ (lông cứng) trên đôi cánh mọc ngay ngắn, chỉnh tề. Nếu chỉ liếc mắt nhìn qua thì chắc chắn sẽ có người hoài nghi, đôi cánh này có phải được tạo ra từ sắt thép hay không.
Sau khi hắn yêu hóa biến thân hoàn toàn, khí thế cả người đã trở nên bành trướng lên gấp mấy lần, cho dù là Cao Thăng cùng Vương Thiết Thao cùng cảm ứng thấy trên người hắn đang tỏa ra một cổ áp lực thật lớn rất rõ ràng.
Lúc này, toàn thân Lâm Đình trừ bỏ phần đầu ra, hắn đã hoàn toàn biến thành một con nhân ưng.
Đặc biệt là cặp mắt sắc bén kia thinh thoảng lại lóe lên những tia hàn quang lăng lệ, tựa hồ như có thể nhìn thấu hết thảy mọi vật cách đó ngàn dặm, cũng có thể trực tiếp nhìn thấu lòng người.
Một tràng những tiếng hít hơi bỗng nhiên cùng lúc vang lên.
Bọn họ rốt cuộc cũng xác định được rải. Lâm Đình quả nhiên là một vị cực phẩm luyện yêu võ giả, hơn nửa hắn còn là một luyện yêu võ giả cực kỳ hiếm thấy, có khả năng yêu hóa biến thân loại thiên cầm.
Yêu thú họ thiên cầm bởi vì trời sinh đã có được đôi cánh, cho nên tốc độ phi hành của bọn chúng so với nhân loại bình thường thì nhanh hơn rất nhiều lần.
Về điểm này, ngay cả là luyện yêu võ giả khống chế linh khí cũng vị tất đã hơn được năng lực thiên phú của bọn họ.
Tốc độ cực nhanh, cộng thêm lực công kích cường đại chẳng thua kém chút nào yêu thú trên mặt đất khiến cho luyện yêu võ giả loại thiên cầm từ trước tới này đều rất nổi danh.
Bất quá so với luyện yêu võ giả loại thú, số lượng luyện yêu võ giả loại thiên cầm lại càng ít ỏi hơn
Mà hiện giờ, nơi này đột nhiên lại xuất hiện một vị cực phẩm luyện yêu võ giả loại thiên cầm, nếu như đem tin tức này truyền ra ngoài, có trời mới biết toàn bộ Phiêu Miễu đại lục chấn động đến cỡ nào.
Cơ nhục trên mặt Vương Thiết Thao khẽ co giật hai cái, hắn vội vàng nói: "Lâm huynh, ngươi đã đăng ký thành công, xin hãy khôi phục lại nhân dạng."
Lâm Đình mỉm cười, thân thể hơi rung lên vài cái, trong nháy mắt đã khôi phục là hình dạng nhân loại.
Trước đó, sau khi mấy người bọn họ tấn cấp thành luyện yêu võ giả, Trịnh Hạo Thiên đã đặt hàng với Vạn Bảo Hiên, một hơi mua về sáu bộ linh y, cấp cho mỗi người một bộ.
Chính là bởi vì trên người bọn họ đều mặc linh y, cho nên mới có thể tiến hành yêu hóa biến thân mà không kiêng nể gì.
Nếu không một khi yêu hóa biến thân, y phục trên người lập tức rách tan, nếu vẫn giữ trạng thái yêu hóa thì không sao, nhưng một khi trở lại hình dạng nhân loại thì xấu hổ chết mất.
"Vương huynh. Lâm mỗ quá quan rồi chứ?"
"Qua rồi, qua rồi..." Vương Thiết Thao cười ha ha, trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Lần này trong số những người từ tiểu Linh giới tới mà Vạn Kiếm tông bọn họ phụ trách tiếp đón, không ngờ nhân tài lại xuất hiện lớp lớp, cao thủ như mây.
Không chỉ có thượng phẩm linh khí sư mà còn có tới hai cực phẩm luyện yêu võ giả, đây tuyệt đối là một chuyện cực kỳ tốt a.
Nhưng, nhân tài như vậy, bọn họ sẽ chọn lựa bổn tông sao?
Trong lòng trong nháy mắt lóe lên-vô số ý niệm, động tác cũng không hề chậm lại, từ trong túi không gian lại lấy ra một ngọc bài, hai tay cung kinh dâng quá đầu rồi với giao cho Lâm Đình.
Lâm Đình lui về phía sau nửa bước, cũng giơ tay cao quá trán, lúc này mới tiếp nhận ngọc bài từ trong tay đối phương.
Hành động này chính là muốn nói cho đối phương biết, bản thân hắn không hề có ý tứ khinh thường đối phương, hơn nửa cũng không để ý chuyện đối phương nghi ngờ mình lúc trước.
Ở phương diện đổi nhân xử thế. Lâm Đình quả thật đã hơn Dư Uy Hoa một đoạn khá xa.
Ánh mắt hắn thoáng nhìn lướt qua ngọc bài, sau khi thấy được hàng chữ một vạn năm ngàn, nụ cười trên mặt hắn càng lúc càng rạng rỡ.
Không hỏi cũng biết, hắn và Dư Uy Hoa nhất định là hai kẻ đạt được nhiều linh thạch nhất hiện giờ.
Dư Kiến Thăng tiến lên, hướng về phía Vương Thiết Thao gật đầu một cái xem như chào hỏi, nói: "Vương huynh...."
"Dư huynh, mời nói...." Vương Thiết Thao khẽ gật đầu, miệng vội vàng nở một nụ cười thân thiết.
Vương Thiết Thao biết, vị này chính là phụ thân Dư Uy Hoa, mặc kệ người này có tu vi thế nào, cho dù hắn chỉ có tư chất hạ phẩm luyện yêu võ giả đi nửa, nhưng có thể sinh ra một đứa con như vậy, đủ để khiến bất cứ kẻ nào cùng phải kính trọng vài phần, đồng thời phải đổi đãi đặc biệt.
Dư Kiến Thăng khẽ gật đầu, nói: "Tại hạ Dư Kiến Thăng, đến từ võ quán Biền Tây thành Hàn Lâm tiểu Linh giới, cùng là cực phẩm yêu hóa biến thân."
Nụ cười trên mặt Vương Thiết Thao trong nháy mắt cứng lại.
Tuy ràng trước đó, hắn đã trải qua hai lần kinh hỉ, nhưng khi lần kinh hỉ thứ ba này xuất hiện, hắn vẫn không nhịn được mà có chút thất thố.
Cực phẩm?
Lại xuất hiện một cực phẩm?
Nếu như vừa rồi hắn còn có thể nghi ngờ lời Lâm Đình nói, thì lúc này hắn thật sự chẳng còn cái đảm lượng đám tiếp tục nghi ngờ rồi.
Há hốc miệng, Vương Thiết Thao giống như định nói điều gì đó, nhưng hắn đột nhiên phát hiện, mình không ngờ lại miệng đắng lưỡi khô, cổ họng không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.
Cơ nhục trên mặt Cao Thăng cũng khẽ giật giật vài cái, hắn đột nhiên quay đầu, dụng lực mạnh đến nỗi gần như vặn luôn đầu hắn ra khỏi cổ.
Nhìn chằm chằm vào hai người Lâm Bảo Hoa cùng Nhạc Mãnh, nhìn bộ dáng ung dung, thần sắc thản nhiên của bọn họ, một ý nghĩ vô cùng khủng bố đột nhiên xuất hiện, tràn ngập tâm trí của hắn.
Chẳng lẽ....
Hai người này cũng không phải dựa vào quan hệ với đám người Trịnh Hạo Thiên và Dư Uy Hoa, mà bởi vì bọn họ có thực lực tương xứng, cho nên mới khinh thường, không muốn đi cùng thượng phẩm, trung phẩm luyện yêu võ giả?
Chỉ là vừa nghĩ tới số lượng của bọn họ, trong lòng Cao Thăng cũng có chút choáng váng. :
Năm, bọn họ có đến năm người a.
Chẳng lẽ năm người bọn họ đều là cực phẩm luyện yêu võ giả hay sao?
Tuy rằng Cao Thăng tuyệt đối xứng danh với bốn từ hiểu sâu biết rộng, nhưng cũng bị cái ý tưởng quỷ dị này của mình đọa cho tim đập như trống trận.
Năm cực phẩm luyện yêu võ giả....
Nếu như trong tất cả những tiểu Linh giới hiện nay có xuất hiện năm cực phẩm luyện yêu võ giả thì còn tin được, nhưng chỉ vẻn vẹn một cái tiểu Linh giới nho nhỏ, đã có thể sản sinh ra năm cực phẩm luyện yêu võ giả, cái này thật sự quá khó tin rồi.
Dư Kiến Thăng thấy vẻ mặt của mọi người, không khỏi lắc lắc đầu, hắn không nói hai lời, chân khí trên người lập tức lưu chuyển, rồi đột nhiên bạo phát.
Thứ hắn luyện hóa lúc trước là yêu đan của một con cự tượng. Lúc này sau khi yêu hóa xong, cả người hắn trở nên tráng kiện vô cùng, trên cơ thể bất tri bất giác tỏa ra một loại khí tức cường hãn, khiến người ta muốn thôi lui ba bước.
Nếu chỉ nói thuần về man lực, ngay cả hắc hùng cùng phải kém hơn mấy phần, cho nên sau khi hắn yêu hóa biến thân xong, lập tức khiến cho toàn trướng chấn động.
Vương Thiết Thao cố nuốt lấy một ngụm nước miếng, làm dịu đi cái cổ họng đang khô không khốc, bộ dáng có chút đỡ đã lấy ra một tấm ngọc bài rồi đưa tới.
Cực phẩm luyện yêu võ giả a.
Từ khi nào lại có nhiều như vậy?
Nhạc Mãnh cùng Lâm Bảo Hoa nhìn nhau cười, bọn họ cùng nhau tiến lên, đồng thời báo ra danh tính của mình.
Vương Thiết Thao hơi do dự một chút, cẩn thận đè dặt cúi thấp đầu xuống, ngay cả thân thể hắn cũng thoáng khom người xuống một chút.
"Hai, vị, không biết các ngươi là..."
"Chúng ta đều là cực phẩm yêu hóa biến thân..." Nhạc Mãnh cất cao giọng nói.
Lời vừa ra khỏi miệng. Nhạc Mãnh cùng Lâm Bảo Hoa lập tức vận chuyển chân khí, tiến hành yêu hóa biến thân hoàn toàn trước mặt mọi người.
Hình dạng của Nhạc Mãnh sau khi yêu hóa biến thân vẫn là Lang vương, bất quá lúc này đã không còn là thượng phẩm nửa, mà là cực phẩm hàng thật giá thật, còn về Lâm Bảo Hoa, hắn đã biến thân thành một tên hổ nhân. Trừ bỏ phần đầu ra, thân thể hai người bọn họ đều phát sinh thay đổi kỳ diệu.
Đến lúc này, ánh mắt mọi người đều có chút ngây dại ra rồi.
Năm cực phẩm luyện yêu võ giả, thì ra trên thế giới này vẫn còn chuyện điên cuồng như vậy
Ánh mắt Cao Thăng bất giác di chuyển về phía hai người Trịnh Hạo Thiên cùng Cừu Hinh Dư.
Năm luyện yêu võ giả này rõ ràng đều coi Trịnh Hạo Thiên là người đứng đầu, người có thể khiến cho năm vị cực phẩm luyện yêu võ giả kính phục, bây giờ sẽ khiến cho bọn họ kinh hỉ đến mức nào đây?
Cừu Hinh Dư chậm rãi tiến lên, nàng khẽ hé đôi môi đỏ mọng, một tiếng nói ngọt ngào êm tai lập tức truyền vào trong tai mọi người.
Vô luận là nam hay nữ, là già hay trẻ, là xấu hay đẹp, tựa hồ đều bị giọng nói này hấp dẫn, trong bắt tri bất giác lại sinh lòng hảo cảm với nàng.
"Cừu Hinh Dư, đến từ Hàn Lâm tiểu Linh giới. Cực phẩm, linh khí sư!"
← Ch. 179 | Ch. 181 → |