← Ch.114 | Ch.116 → |
- Ai còn không phục, xin mời nói ra.
Ánh mắt của Lâm Dịch lạnh lùng mà hờ hững nhìn lướt qua đám người đang có biểu tình sợ hãi của học viện dị năng, hắn hờ hững hỏi lại.
Sắc mặt Khắc Lý Tư trở nên trắng bệch, chợt đôi mắt hắn hiện lên sự giận dữ. Hắn lạnh lùng nói:
- Ngươi đang dùng thân phận lĩnh vực dị năng giả uy hiếp chúng ta hay sao?
Tuy rằng trong nội tâm Khắc Lý Tư đối với Lâm Dịch rất là kiêng kị, nhưng khi Lâm Dịch nói ra những lời này chính là hoàn toàn khiêu khích học viện dị năng.
Phải biết, bây giờ đang ở chung quanh có rất nhiều thế lực lớn trên đại lục. Nếu như lúc này đám người Khắc Lý Tư lựa chọn thỏa hiệp thì tên tuổi của học viện dị năng coi như bị phá huỷ hoàn toàn.
Khắc Lý Tư có thể e ngại Lâm Dịch, nhưng học viện dị năng của hắn thì không.
Lâm Dịch đạm mạc nhìn Khắc Lý Tư, hắn hỏi:
- Cái gì gọi là uy hiếp?
Khắc Lý Tư trừng mắt, khuôn mặt âm trầm nói:
- Lâm Dịch! ta thừa nhận lĩnh vực dị năng giả vô cùng cường đại. Nhưng cho dù như thế thì ngươi cũng chỉ có một mình, nếu chúng ta bất kể giá nào cũng muốn đấu với ngươi thì chắc chắn ngươi sẽ không sống tốt.
Lâm Dịch nhíu mày, lạnh lùng nói:
- Vậy à? Thế thì các ngươi cùng lên cả đi.
Tràng diện lập tức trở nên ồn ào! Tất cả mọi người nhìn Lâm Dịch với vẻ ngốc trệ, họ hoàn toàn không rõ đầu óc của Lâm Dịch có phải bị ngấm nước hay không? Hắn chỉ với sức mạnh của một người mà dám khiêu chiến với toàn bộ người của học viện dị năng hay sao?
- Lâm Dịch!
Một thanh âm nữ nhân mang theo vẻ tức giận vang lên. Lâm Dịch không khỏi đưa mắt nhìn về phía đó, hắn ngẩn ngơ nhìn Thủy Linh Lung.
Lúc này, biểu tình trên mặt nàng rõ ràng rất tức giận nhìn Lâm Dịch. Khuôn mặt xinh đẹp vì tức giận mà hiện lên một tầng đỏ ửng. Thấy thái độ của Thủy Linh Lung, Lâm Dịch bộc lộ tính trẻ con, hắn cúi đầu xuống đi sang một bên.
Thủy Linh Lung cả giận hừ một tiếng, sau đó hít sâu một hơi, quay đầu nói với Khắc Lý Tư:
- Ta thay mặt Lâm Dịch xin lỗi học viện dị năng... Vừa rồi là do Thư Mộng là bạn bè thanh mai trúc mã với hắn, chứng kiến nàng gặp nguy hiểm, vì thế Lâm Dịch mới nhịn không được mà ra tay tương trợ. Hơn nữa, hắn cũng không biết hiệp nghị giữa chiến sĩ và dị năng giả. Cuối cùng, do Thác Nại Nhĩ nói năng khinh người quá đáng, bất quá nói như thế nào thì chúng ta cũng sai. Danh ngạch của Thư Mộng sẽ do chúng ta cung cấp, quyết định như vậy đi.
- Cứ như vậy mà được sao? Chẳng lẽ cái chết của Thác Nại Nhĩ oan ức như vậy?
Khắc Lý Tư tức giận hừ một tiếng, con mắt oán hận nhìn Lâm Dịch không nói một tiếng nào. Đến lúc này, học viện dị năng của hắn thật sự muốn ngọc thạch câu phần.
- Điều này...
Thủy Linh Lung bị câu hỏi này khiến nàng nghẹn lời. Vừa rồi nàng cố ý đem trọng tâm câu chuyện dời khỏi sự tình Thác Nại Nhĩ là vì không muốn so đo với đối phương, tạo cho đối phương một cái bậc thang để bảo vệ Lâm Dịch. Tuy rằng trong nội tâm nàng rất tức giận đối với hành động giết chết Thác Nại Nhĩ của Lâm Dịch, nhưng trong lòng vẫn luôn đứng về phía hắn. -
Thủy Linh Lung hít sâu một hơi, nói:
- Học viện Ngũ hành của chúng ta sẽ rời khỏi lần tranh đoạt danh ngạch này, ba danh ngạch còn lại của dị năng giả sẽ thuộc về dị năng học viện toàn bộ. Như vậy... ổn thỏa chứ?
Nghe thấy Thủy Linh Lung nói, tràng diện lập tức trở nên ồn ào. Không ai ngờ rằng Thủy Linh Lung có thể quyết đoán nói ra những lời này.
Mấy người Bác Luân Lợi lập tức biến sắc nhìn Thủy Linh Lung nói:
- Điều này sao có thể được?
Sắc mặt Thủy Linh Lung trầm xuống, nàng khẽ quát:
- Có gì mà không thể?
Ba Lạp Nhĩ cả giận nói:
- Dựa vào cái gì mà bởi vì Lâm Dịch, ngay cả tư cách tham dự danh ngạch chúng ta cũng không có.
Thủy Linh Lung cả giận nói:
- Ba Lạp Nhĩ, lời này của ngươi là có ý gì? Lâm Dịch là người của học viện chúng ta. Tuy rằng việc này sai là do hắn, nhưng chúng ta là một đoàn đội.
Đến lúc này, nội bộ của học viện Ngũ Hành đã xảy ra xung đột.
Ba Lạp Nhĩ tức giận hừ một tiếng nói:
- Hắn chỉ mới tiến vào học viện Ngũ Hành được bốn tháng, trước kia chính là người của Tông Phạm. Ngươi cho là hắn có thể tin được sao? Lần này hắn đột nhiên xuất thủ, nói không chừng là do bị Tông Phạm giật dây.
Lời vừa nói ra ngay lập tức dẫn tới một hồi ồn ào. Lĩnh vực dị năng giả trong truyền thuyết này còn là một gã chiến sĩ sao?
Người của Tông Phạm không ngờ học viện Ngũ Hành lại hắt nước bẩn vào người mình, lập tức nguyên một đám trợn mắt nhìn nhau.
- Con mẹ nó! Lời này của ngươi có ý tứ gì hả? Dám nói Tông Phạm phái người tới học viện của ngươi là nội gián sao?
Sơn Lực tính tình nóng nảy nhất, hắn lập tức hét lớn. Lúc này, chiến văn vẫn còn, thân cao tới ba thước, hắn đạp mạnh chân khiến mặt đất chấn động. Ba Lạp Nhĩ lạnh lùng hỏi Sơn Lực:
- Lâm Dịch trước kia là không phải người của Tông Phạm các ngươi sao? Nếu như vậy, hắn tới học viện của chúng ta làm gì? Phải biết rằng lộ trình giữa Khắc Lâm hành tỉnh cùng Lý Khắc hành tỉnh ít nhất cũng có mấy tỷ km, Lâm Dịch nói rằng, hắn bị con chuột kia mở ra không gian thông đạo truyền tống tới Cấm Kị Sâm Lâm. Nhưng tại sao chuột kia lại làm như vậy? Các ngươi ai đã từng nghe nói con chuột kia mở thông đạo đưa người đi tới một địa phương cách mấy tỷ km chưa? Điều này thật sự khiến cho người ta rất khó tin tưởng, có khi là hắn thông qua không gian truyền tống đi tới hành tỉnh Đạt Lý Khắc. Mà không gian truyền tống, ta nhớ không lầm, tại hành tỉnh Khắc Lâm, chỉ có thế lực như Tông Phạm các ngươi mới được sử dụng.
Vì một cái danh ngạch có thể trở thành Thánh cấp. Ba Lạp Nhĩ lúc này đã bất chấp tất cả, bằng mọi giá phải đoạt được. Hiện tại, Lâm Dịch giống như một điều tai họa, ai dính vào hắn chắc chắn sẽ gặp xui xẻo.
Lâm Dịch đã sớm ngây dại... Hắn nhìn Ba Nhĩ Lạp với vẻ không thể nào tin nổi. Vừa lúc nãy, người này còn trò chuyện vui vẻ với mình, vậy mà hiện giờ khi gặp chuyện không may liền phủi sạch quan hệ, còn nói ra những lời như vậy.
Mình rốt cuộc làm sai cái gì? Lâm Dịch ngơ ngác tự hỏi bản thân mình,
Thư Mộng không nên cứu ư? Có phải cái tên Thác Nại Nhĩ hung hăng càn quấy không nên giết sao? Lâm Dịch hoàn toàn không rõ chính mình làm sai chỗ nào. Chỉ có thể như vậy ngơ ngác đứng yên tại chỗ.
Thủy Linh Lung sớm đã nổi giận, nàng quát to với Ba Lạp Nhĩ.
- Đó là chuyện của trước kia. Ai nói đệ tử của Tông Phạm sau khi dị năng thức tỉnh thì không được sang học viện Ngũ Hành để học? Lại nói, nếu Lâm Dịch chính là kẻ nằm vùng của Tông Phạm, thì hắn có cần phải làm vậy không? Danh ngạch của dị năng giả và chiến sĩ đã được quy định. Cho dù hắn có phá hư thì Tông Phạm có được chỗ tốt gì? Lâm Dịch không biết quy tắc cũ, chẳng lẽ sư trưởng của hắn lại không biết?
Ba Lạp Nhĩ lại hừ lạnh một tiếng nói:
- Biết đâu đây lại là một trong những quỷ kế của Tông Phạm. Mục đích của họ chính là muốn học viện Ngũ Hành chúng ta và học viện dị năng tàn sát lẫn nhau. Ngươi không phải không biết thế lực sau lưng Tông Phạm là gì? Mục đích như vậy rất rõ ràng.
Thủy Linh Lung cả giận nói:
- Ý của ngươi là Tông Phạm sớm đã biết được quy tắc mới của lần tranh đoạt danh ngạch năm nay.
Ba Lạp Nhĩ sững sờ, khuôn mặt đỏ lên, hắn hừ lạnh một tiếng nói:
- Tông Phạm biết trước cũng không có gì kỳ quái. Dù sao thế lực sau lưng họ, ta tin rằng trong lòng ai cũng minh bạch,
- Ngươi... !
Sắc mặt Thủy Linh Lung tím bầm lại, nàng chỉ thẳng vào mặt Ba Lạp Nhĩ mà không thể nói thành lời. Thật không ngờ, một người trong đội ngũ luôn đoàn kết của mình, khi đối mặt với sức hấp dẫn từ Thánh cấp lại trở thành người như vậy.
- Ta muốn nói một câu công đạo a!
Một thanh âm nhàn nhàn từ bên kia truyền đến. Tất cả mọi người đều quay mặt về phía bên đó. Người vừa lên tiếng chính là vị thanh niên Thánh cấp.
- Quy định mới kỳ thực là do ta nhất thời hứng thú mới đưa ra. Cho nên trước đó, ngoại trừ ta ra, không một ai có thể biết trước.
Vị thanh niên Thánh cấp điềm đạm nói, đột nhiên ánh mắt hắn dừng lại trên người Ba Nhĩ Lạp, hắn thản nhiên hỏi:
- Ngươi không phải muốn nói, ta cũng là kẻ nằm vùng của Tông Phạm chứ?
Sắc mặt Ba Nhĩ Lạp đại biến, dù cho hắn thêm một trăm cái lá gan, hắn cũng không dám gật đầu. Phải biết rằng, tuy người này cũng là Thánh cấp, nhưng không phải là Thánh cấp bình thường có thể so sánh. Bên trong Thánh cấp, hắn chính là người có trình độ cao nhất. Lập tức, Ba Nhĩ Lạp run rẩy, cung kính nói:
- Không... Không dám... Tiểu nhân cũng chỉ suy đoán mới nói như vậy, kính xin đại nhân tha thứ...
Trong lúc nói chuyện, sắc mặt hắn đã tái nhợt như tờ giấy.
Thanh niên Thánh cấp tiếp tục nhìn hắn mà không nói gì. Sau đó, mới chuyển hướng nhìn về phía Lâm Dịch đang còn ngơ ngác hỏi:
- Ngươi tên là Lâm Dịch?
Lâm Dịch đang thừ người ra đột nhiên cảm thấy trong lòng hơi động, hắn lập tức thanh tỉnh lại. Thanh âm của Thánh cấp vang lên bên tai, hắn không khỏi nhìn lại, thấy vẻ mặt của Trương Tạp cùng Thư Mộng đầy kích động vẫy tay với mình, trong lòng cảm thấy rất ấm áp. Bất kể như thế nào, cũng không phải tất cả mọi người đều từ bỏ hắn.
Lâm Dịch chắp tay, cung kính nói:
- Đúng vậy đại nhân. Ta chính là Lâm Dịch.
Trên mặt vị thanh niên Thánh cấp lộ ra vẻ tươi cười, hắn gật đầu hỏi:
- Tự ngươi nói đi. Ngươi có phải là kẻ nằm vùng của Tông Phạm hay không?
Những người khác nghe thấy Thánh cấp hỏi Lâm Dịch như thế, đều kinh ngạc nhìn hắn. Họ không thể nào hiểu nổi, Lâm Dịch có chỗ nào đáng giá mà ngay cả Thánh cấp đại nhân cũng giúp hắn giải vây.
Lâm Dịch nghe vậy, cảm xúc lại trầm xuống, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Thủy Linh Lung đang vui mừng, nhìn Ba Nhĩ Lạp mặt xám như tro tàn... Sau đó chậm rãi lắc đầu, sau đó đem sự tình mình tiến vào học viện Ngũ Hành như thế nào, kể lại một lần.
Vị thanh niên Thánh cấp nghe Lâm Dịch nói xong có chút kinh ngạc nói:
- Thì ra là như vậy.
Sau đó hắn nhẹ nhàng gật đầu rồi thản nhiên nói tiếp:
- Quy tắc của trận đấu, các ngươi đều hiểu cả. Bất kể dùng phương pháp gì có thể đến bên cạnh ta, tức là đã thành công. Trong lúc thi đấu, có chết mấy người cũng là việc khó tránh khỏi. Chuyện này những lần lựa chọn danh ngạch trước đó cũng từng xảy ra. Hiệp nghị gì đó là chuyện của các ngươi, nhưng ta không hi vọng vì cái đó mà ảnh hưởng tới kế hoạch của ta.
Trong lòng tất cả mọi người chấn động, lời của thanh niên Thánh cấp rõ ràng có ý thiên vị Lâm Dịch. Bọn họ cảm thấy hiếu kỳ với thân phận của Lâm Dịch, đến tột cùng Lâm Dịch có chỗ nào đặc biệt khiến cho Thánh cấp thiên vị như thế? Chẳng lẽ chỉ vì đối phương có thân phận lĩnh vực dị năng giả sao?
Sắc mặt đám người Khắc Lý Tư biến ảo bất định, nhưng cuối cùng vẫn không dám nói ra.
Vị thanh niên Thánh cấp ngẩng đầu nhìn sắc trời rồi thản nhiên nói:
- Tiếp tục đi.
Lời của Thánh cấp đại nhân vừa nói xong, vẫn không có ai hành động trước. Quy tắc nhìn như rất đơn giản, nhưng hiện tại lại càng thêm phức tạp.
Đầu tiên là Trương gia Nam Á lợi dụng lúc mọi người chém giết đỏ mắt mà tiến lên chiếm ba cái danh ngạch. Sau đó Thư Mộng nhờ lĩnh vực cường đại của Lâm Dịch thủ hộ. Nếu nói lúc này, ai có thể lên được bình đài thì người đó không thể nghi ngờ chính là Lâm Dịch.
Lĩnh vực dị năng giả thật sự là quá mức thần kỳ. Sau khi đỡ hơn hai mươi đạo công kích màu tím, còn tiếp tục giết chết Thác Nại Nhĩ, cuối cùng Thánh cấp đại nhân ra mặt. Không thể không nói, trong suy nghĩ của mọi người, Lâm Dịch chắc chắn đã có một danh ngạch rồi.
Mà lúc này, vì hiệp nghị dang ngạch giữa chiến sĩ và dị năng giả do Lâm Dịch chen chân vào, khiến cho sự việc trở nên rắc rối.
Một người trong đám chiến sĩ hét lớn về phía dị năng giả:
- Hiệp nghị cuối cùng có tính hay không?
Rất rõ ràng, chủ đề lại được dời về vấn đề danh ngạch.
← Ch. 114 | Ch. 116 → |