← Ch.159 | Ch.161 → |
- Cái gì?
Thật vất vả ổn định thân hình bị đánh bay trên không trung, Lâm Dịch ngắm nhìn bốn phía, lập tức kinh hãi lên tiếng, chỉ thấy không trung, xuất hiện một lưới điện màu đen không có một tia không khí, đùng một tiếng, một tầng màng mỏng trong suốt xuất hiện ở hắc sắc điện mang, chỉ thấy, lưu quang lóe lên rồi biến mất, toàn bộ không trung, đã bị hoàn toàn phong bế
Lâm Dịch lập tức khẩn trương, vừa rồi tiếp xúc một lần, hắn đã phi thường rõ... Lực lượng ẩn chứa trong lưới điện kia, tuyệt đối không phải hắn lúc này có thể chống lại được, hắn cũng bất chấp, chỉ thấy hai tay của hắn lập tức kết xuất mấy ấn quyết như chớp trước ngực, hét lớn một tiếng:
- Khai Môn, phá.
Chỉ một thoáng, thân thể hắc mang đại thịnh, một chữ Khai xuất hiện trước ngực hắn, lóe lên rồi biến mất
Trên mặt năm người trên mặt đất ngẩng đầu nhìn Lâm Dịch, đồng thời duy trì lưới điện màu đen lập tức lộ ra biểu lộ kinh hãi.
- Thất cấp Dị Năng Giả? Bát cấp Chiến Sĩ?
Một người trong đó mở to hai mắt nhìn... Có chút khó tin nhìn Lâm Dịch.
Trên đại lục không phải chưa từng xuất hiện qua người song tu cả Dị Năng Giả và Thể thuật, trên thực tế, loại người này còn rất nhiều, nhưng khiến bọn hắn kinh ngạc là, Lâm Dịch rõ ràng đồng thời là một thất cấp lĩnh vực giả còn là một gã bát cấp Chiến Sĩ nữa, phải biết rằng... từ trên tư liệu, Lâm Dịch lúc này nhiều nhất cũng chỉ chừng 22 tuổi thôi, 22 tuổi bát môn Chiến Sĩ? Song tu giả 22 tuổi?
Trong mắt người dẫn đầu cũng hiện lên một vòng kinh ngạc, chợt lộ ra một tia tiếc hận, mở miệng nói:
- Tiếc cho thiên tư của ngươi rồi.
Những lời này, đúng là nói với Lâm Dịch
Lâm Dịch phá môn xong, liền bay thẳng đến mặt đất, sau khi người dẫn đầu mở miệng, Lâm Dịch cũng không trả lời, mà bay thẳng đến hắn, chỉ thấy trên quyền của hắn hiện giờ bao vây một tầng năng lượng màu đen, chợt ầm ầm đánh tới người dẫn đầu.
Cách nghĩ của Lâm Dịch rất đơn giản... Trận pháp này nếu là do bọn hắn bày bố, chỉ cần giết mất một người trong đó, trận pháp này cũng liền sụp đổ, mà người này rõ ràng là người dẫn đầu trong năm người, chỉ cần đuổi giết hắn trước tiên, những người khác cũng không làm được gì nữa.
Nhưng khiến Lâm Dịch hoảng sợ chính là... Trên mặt người đầu lĩnh kia lại lộ ra dáng cười, căn bản không nhìn nắm đấm của Lâm Dịch vung về phía hắn, cứ như vậy thẳng tắp đứng đấy.
Lâm Dịch cảm thấy lập tức nhảy dựng, nhưng mà đã tới lúc này, một quyền này không đánh cũng phải đánh, lập tức bỗng nhiên đánh về phía mặt người dẫn đầu.
Oanh một tiếng vang thật lớn.
- Ah.
Lâm Dịch lập tức ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể lập tức bị văng ra ngoài, rơi vào chính giữa, chỉ thấy trán của hắn lập tức toát ra mồ hôi, tay trái ôm thật chặc tay phải, trong mắt hoảng sợ, chỉ thấy tay phải của hắn, toàn bộ nắm đấm sớm đã lập tức huyết nhục mơ hồ, cũng may trong nháy mắt cảm thấy không đúng đã thu lại một chút, nếu không chỉ sợ lần này tay phải hắn coi như đã phế đi rồi.
Mà ở nơi cách người đầu lĩnh chừng 20 cm, một cái màn hào quang trong suốt bóng loáng xuất hiện. Lưu quang lóe lên, chợt lại biến mất trước mặt Lâm Dịch... Nhưng Lâm Dịch lại biết rõ, màn hào quang kia vẫn tồn tại, chỉ là mình nhìn không thấy thôi.
- Ha ha, không có tác dụng đâu, nhận mệnh đi.
Người đầu lĩnh kia nhẹ nhàng cười cười, lạnh nhạt nói, lưới điện màu đen trên không trung lại lập tức ép xuống, đã đến nơi chỉ cách đỉnh đầu Lâm Dịch chỉ chừng vài mét thôi.
- Các ngươi đến cùng là người nào? Tại sao phải giết ta?
Lâm Dịch ôm tay phải, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng, nhung hắn mạnh mẽ cắn răng, lạnh lùng nhìn người dẫn đầu kia.
Tên đầu lĩnh có chút nghĩ ngợi, chợt cười nói:
- Dù sao ngươi cũng phải chết rồi, ít nhất cũng để ngươi biết mình chết trên tay ai, ta gọi 1061, lệ thuộc Thiên Sát. Có người mua mạng của ngươi, chúng ta chỉ chấp hành thôi.
- 1061?
Lâm Dịch lập tức nhíu mày... Đây rõ ràng là một số thứ tự, mà về Thiên Sát, hắn lại càng chưa từng nói qua, lập tức lạnh lùng nói:
- Là ai muốn mua mạng của ta?
1061 nhẹ nhẹ cười cười nói:
- Thực xin lỗi, về điểm này ta không thể trả lời. Trước kia đã nói, có người mua mạng của ngươi, mà chúng ta chỉ chấp hành... Chú ý, chỉ là chấp hành.
Lâm Dịch lập tức suy đoán, đến cùng ai muốn mua mạng của mình? Nhưng bên tai đột nhiên vang lên một hồi đùng đùng, ngẩng đầu nhìn lên, đang khi nói chuyện, cái lưới điện kia chỉ cách đỉnh đầu hắn chừng 4 5m, lập tức cũng bất chấp suy nghĩ tiếp là ai muốn mạng mình nữa, thân thể nhất thời lóe lên quang mang tinh lam sắc, lĩnh vực mãnh liệt thả ra.
- Cái gì?
Sau khi thả ra lĩnh vực, Lâm Dịch lập tức mở to hai mắt nhìn, lĩnh vực vốn đường kính đã chừng 500m, lúc này lại bị tầng lưới điện này sinh sinh chế trụ, quang bích tinh lam khó khăn lắm mới đến được trước mặt năm người liền rốt cuộc không cách nào tiến thêm được nữa, loại tình huống này chưa từng xảy ra, mà Lâm Dịch, lập tức sững sờ ngay tại chỗ.
1061 lại đột nhiên cười khẽ một tiếng nói:
- Không có tác dụng đâu, Ngũ Sát Trận là tất sát trận do toàn bộ lực lượng của năm người chúng ta hình thành, trong mảnh không gian này, lực lượng từ trường cực kỳ dày đặc, lực lượng khác căn bản không thể nào đột phá ra ngoài... Trừ phi, lực lượng của ngươi cường đại đến mức so với năm người chúng ta cộng lại còn cường đại hơn.
Rất hiển nhiên, 1061 đã cho rằng Lâm Dịch tất phải chết rồi.
Nghe được lời nói của 1061... Lâm Dịch ngược lại không nóng nảy, quang mang tinh lam sắc vừa thu lại, Lâm Dịch im im lặng lặng đứng ở bên trong, 1061 thấy thế lập tức bật cười nói:
- Đã sớm nên như vậy, bởi vì giãy dụa cũng chỉ phí công thôi.
Lâm Dịch nhìn hắn, đột nhiên mở miệng nói:
- Nếu ta đã sắp chết rồi, ít nhất cũng cho ta biết là ai muốn mua mạng của ta chứ? Đừng nói là ngươi không biết, ta biết rõ ngươi cũng biết.
1061 nghe vậy bật cười, bất đắc dĩ nói:
- Chúng ta chỉ là người chấp hành thôi, ở phía trên còn người chuyên môn tiếp xúc với cố chủ, bọn hắn mệnh lệnh, mà chúng ta chấp hành, chỉ đơn giản như vậy. Mà thứ chúng ta cần biết chỉ là mục tiêu là người nào thôi, cụ thể cố chủ là ai, chúng ta thật sự không rõ lắm.
Lời nói của 1061 lập tức khiến Lâm Dịch nhướng mày, không khỏi lại lần nữa xác định nói:
- Ngươi thật sự không biết?
1061 nhẹ gật đầu, cười nói:
- Thật sự không biết.
Lúc này đối thoại của hai người, căn bản không giống như đối thoại giữa sát thủ và mục tiêu nữa, ngược lại giống với đối thoại giữa bằng hữu thân thiết với nhau. Theo 1061 thấy, Lâm Dịch đã là một người chết rồi, tự nhiên cũng không cần phải mặt lạnh với hắn làm gì, Huống chi... Thiên tư của Lâm Dịch quả thật cũng khiến hắn cảm thấy tiếc hận.
Đương nhiên, tiếc hận chỉ là tiếc hận, với tư cách là sát thủ do Thiên Sát bồi dưỡng ra, hắn vẫn rất rõ mình nên làm gì.
Lâm Dịch thấy thế, liền biết rõ hắn thật sự không biết, lập tức cũng không cần thiết nhiều lời nữa, chỉ lạnh lùng quét mắt liếc năm người chung quanh, thanh âm đùng đùng trên đỉnh đầu càng ngày càng kịch liệt, cứ như vậy trong hơn mười giây ngắn ngủi, tầng lưới điện màu đen kia đã cách đỉnh đầu hắn không đến một mét.
- Các ngươi đều là bát môn Chiến Sĩ?
Lâm Dịch đột nhiên hỏi một vấn đề khiến tất cả mọi người có chút sững sờ, không khỏi mang theo nghi hoặc nhìn về phía Lâm Dịch.
Sau khi hỏi xong, Lâm Dịch hít sâu một hơi, chợt hai mắt có chút khép lại, tay trái vẫn ôm lấy tay phải, chỉ nghe hắn đột nhiên hô:
- Bạch Hổ chiến văn, hiện.
Hồng mang, trong khoảnh khắc đại thịnh.
1061 lập tức sắc mặt đại biến chợt quát lên:
- Tốc độ nhanh hơn.
Chỉ thấy hắn mãnh liệt hét lớn một tiếng, hắc sắc điện mang kết nối hai tay hắn lập tức thêm tráng kiện gấp đôi, bốn người còn lại cũng lập tức hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, bọn hắn không hề nghĩ tới, Lâm Dịch này không chỉ là một gã bát cấp Chiến Sĩ, lại càng có được chiến văn, lập tức hắc sắc điện mang kết nối bọn hắn lập tức bành trướng ra gấp đôi có thừa, mà lưới điện màu đen trên đỉnh đầu Lâm Dịch, cũng đồng thời khi bọn hắn tăng lớn độ mạnh yếu, tốc độ ép xuống càng nhanh hơn.
Hồng mang đại thịnh, cũng lúc đó chỉ nghe Lâm Dịch hét lớn một tiếng, hồng mang tránh đi, mà Lâm Dịch cũng xuất hiện trước mặt năm ngươi.
Một đôi đồng tử huyết sắc yêu dị xuất hiện trong mắt mấy ngươi, dưới ánh nhìn soi mói của đôi đồng tử yêu dị kia, năm người này lập tức cảm giác được một cổ sợ hãi thâm trầm, toàn thân như trong khoảnh khắc mất đi tất cả lực lượng vậy, chỉ có thể sững sờ nhìn Lâm Dịch đã biến thành nửa người nửa hổ trong tràng.
Cái đuôi vằn hắc bạch dài nhỏ giao nhau nhẹ lắc bên cạnh thân Lâm Dịch, mà trên đỉnh đầu hắn, nguyên bản đã sắp tiếp xúc với lưới điện, lúc này đã hoàn toàn bất động tại vị trí nguyên lại, khoảng cách đầu Lâm Dịch nhiều nhất chỉ chừng hai mươi phân. Một cổ khí thế đã thực chất hóa xuất hiện quanh thân Lâm Dịch, mà tay phải nguyên vốn đã huyết nhục mơ hồ kia, lúc này đã hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.
Con mắt huyết sắc đồng tử của Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn mọi người, một cổ uy áp tuyệt cường, nhàn nhạt tràn ngập đến.
- Rút lui!
1061 sắc mặt đại biến, đột nhiên hét to, khí thế cường đại tràn ra trên người Lâm Dịch lúc này đã cho hắn biết, vô luận như thế nào, năm người mình tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn nữa, xem ra nhiệm vụ này muốn hoàn thành, nhất định phải là thành viên đã đạt tới Thánh cấp mới có thể hoàn thành được.
Với tư cách sát thủ, 1061 rất rõ ràng một đạo lý, đó chính là, khi thực lực của mục tiêu hơn xa ngươi, không nên do dự, có thể chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu, chỉ có đồ đần biết rõ chuyện không thể làm mà còn làm, tuyệt đối sẽ không được tổ chức ca ngợi. Trên thực tế... Loại ngu xuẩn này không thể nào sống lâu được.
Nghe được lời nói của 1061... bốn người còn lại lập tức thu hồi lực lượng của mình, lưới điện rung động đùng đùng trên đỉnh đầu Lâm Dịch lập tức biến mất vô tung, mà năm người kia, thì phân ra các phương hướng, nổ bắn ra ngoài.
- Muốn chạy trốn?
Lâm Dịch đột nhiên cười khẽ một tiếng, chợt, chỉ thấy thân ảnh của hắn mơ hồ một cái, lập tức biến mất không thấy gì nữa, mà cùng lúc đó, âm thanh hét thảm một tiếng lập tức vang lên
Bốn người còn lại không tự chủ được dừng lại thân hình, từng người quay đầu nhìn về phía tiếng kêu thảm thiết, lập tức kinh hãi, hai mắt trừng trừng nhìn Lâm Dịch cứ như vậy xuyên thẳng qua lồng ngực người này, máu tươi lập tức phun ra từ miệng vết thương. Người nọ mắt trợn tròn, kịch liệt mà tham lam muốn hô hấp... Nhưng mặc cho hắn cố gắng thế nào căn bản cũng không có tác dụng gì cả.
Lâm Dịch tùy ý rút tay ra, người nọ lập tức mất đi lực chống đỡ, ngã sấp xuống mặt đất, toàn thân thỉnh thoảng run rẩy, Lâm Dịch lần này, liền trực tiếp xuyên phá trái tim của hắn.
- 1063!
Sự thủ lạt của Lâm Dịch lập tức khiến trong nội tâm bốn người khác cảm thấy một hồi thấm mát da đầu, tê liệt thoáng một phát như bị điện giật vậy.
Nhưng Lâm Dịch đứng nguyên tại chỗ, con mắt huyết sắc đồng tử quét mắt nhìn bốn người trốn đi khắp nơi, thản nhiên nói:
- Các ngươi, một người cũng đừng mong trốn được.
Ngữ khí nhàn nhạt, lại giống như tử thần ma chú vậy, khiến nội tâm bốn người còn lại lập tức lạnh run.
Đó là tốc độ gì? Từ nơi dừng chân trước đó của Lâm Dịch đến nơi hắn vừa rời khỏi, khoảng cách cũng chừng trăm mét, nhưng mà, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, 1063 đã bị giết, hắn căn bản ngay cả một tia chỗ trống để phản kháng cũng không có.
← Ch. 159 | Ch. 161 → |