← Ch.189 | Ch.191 → |
Khi đó đối với Lâm Dịch mà nói không quan trọng. Hắn luôn luôn cho rằng theo thời gian trôi qua. Bí mật của chiến văn và linh văn chung quy vẫn sẽ bị chính mình nắm giữ. Đến lúc đó vấn đề cũng tự nhiên mà được giải quyết. Do đó, sau này, hắn vẫn không có nỗ lực tại phương diện này nữa. Nhưng mà, hôm nay hắn sắp sửa đối mặt là Thánh Giai cường giả so với hắn cường đại hơn vô số lần! Nếu như hắn không có cách nào giải quyết hết, chiến văn và linh văn không thể đồng thời gia trì. Như vậy chống lại Thánh Giai, hắn là không có chút phần thắng.
- Lẽ nào thực nên buông bỏ?
Lại thử nghiệm mấy lần, hồng sắc quang mang lúc sáng lúc tối. Thân thể Lâm Dịch khi thì bành trướng, khi thì thu nhỏ lại. Nhưng, lại thủy chung không có cách nào đồng thời gia trì lưỡng chủng lực lượng này. Điều này khiến hắn không khỏi có chút nhụt chí. Nhưng lại có chút không cam lòng.
- Hô. Không nên vội vàng xao động, từ từ sẽ đến. Khẳng định là có nguyên nhân.
Tâm tình có chút nôn nóng, Lâm Dịch hít sâu một hơi, sau đó, khôi phục bình thường. Chậm rãi nhắm mắt lại, cực kỳ tỉ mỉ cảm thụ.
Lúc này trạng thái của hắn là đang trong tình huống gia trì chiến văn biến thân. Tinh thần lực cường đại thong thả mà cẩn thận địa lực lượng bổn nguyên trên trán đi tới. Đồng thời, tâm thần Lâm Dịch lại phân ra một bộ phận quan sát tình huống lực lượng chiến văn trong cơ thể. Bất quá hiển nhiên năng lực của hắn còn không đủ để đạt được cảnh giới nhất tâm nhị dụng. Khi một cổ cảm giác mát lạnh xuất hiện, tâm thần Lâm Dịch bản năng có thất thần trong nháy mắt. Nhưng khi lấy lại tinh thần, lực lượng chiến văn đã biến mất sạch.
Lâm Dịch có chút không cam lòng, không khỏi lại hít sâu mấy hơi, đem tâm tình phiền muộn trong lòng phát tiết ra. Lại nhắm mắt vào.
Lúc này hắn là tại trạng thái linh văn gia trì biến thân. Tinh thần lực trống rỗng gia tăng gấp bảy! Phân tâm nhị dụng vừa rồi còn tương đối miễn cưỡng, lúc này cũng rất nhẹ nhàng, là có thể hoàn thành. -
Khi vừa cẩn thận thao túng tinh thần lực tới tiếp xúc với lực lượng chiến văn dưới bụng, vừa quan sát lực lượng thân thể linh văn, Lâm Dịch đột nhiên chấn động tâm thần. Lại va chạm vào lực lượng chiến văn, sau khi hồng mang hiện lên, hắn lại biến thành trạng thái chiến văn.
Nhưng mà Lâm Dịch lại đột nhiên có chút thất thần.
- Lẽ nào then chốt trong đó là...
Đại não Lâm Dịch vận chuyển nhanh chóng, vừa rồi bởi vì một cửa cuối cùng tựa hồ nghĩ thông một chuyện nào đó. Cho nên tâm thần chấn động, để hắn trong nháy mắt thất thần, do đó, cũng không có cảm giác được nguyên nhân linh văn biến mất. Nhưng mà lúc này tỉ mỉ cảm giác một hồi, Lâm Dịch tựa hồ bắt được cái gì đó.
Lập tức kìm nén tâm tình có chút kích động trong lòng, hít sâu mấy hơi, nhất thời biến thân thành trạng thái linh văn.
Theo hồng mang lóe ra hoàn tất, đại não Lâm Dịch lại khôi phục trạng thái minh mẫn sau khi linh văn gia trì, sau đó...
Hắn lại đem tinh thần lực tăng cường gấp bảy lần, thao túng thành hai phần. Một phần hướng phía đầu nguồn của chiến văn, một phần thì quan sát lực lượng linh văn.
Khi Lâm Dịch hướng đầu nguồn của chiến văn đụng vào, tinh thần lực vừa tiếp xúc với lực lượng chiến văn, một phương diện khác một mực quan sát đến lực lượng linh văn hướng đi tâm thần, nhất thời bắt được linh văn hành động! Nó lấy tốc độ khiến người ta khó có thể phản ứng, nhất thời hướng phía lực lượng bổn nguyên của linh văn lui về! Cả quá trình, nhanh như thiểm điện! Nếu như không phải Lâm Dịch đang gia trì linh văn, tinh thần lực bao tăng gấp bảy có thừa, hơn nữa lại chuyên môn phân tâm đi cảm ứng, là tuyệt đối không có khả năng quan sát đến chi tiết này.
Trong lòng Lâm Dịch nhất thời kịch liệt dao động! Trên mặt lộ ra dáng tươi cười tà dị.
- Nếu như trong nháy mắt lực lượng linh văn thối lui, lấy tinh thần lực đem nó hoàn toàn khống chế, không biết sẽ phát sinh chuyện gì?
Lâm Dịch có chút chờ mong suy nghĩ. Lập tức vội vã thực nghiệm.
Nhưng mà, tốc độ linh văn biến mất thực sự quá nhanh! Nhanh đến mức cho dù chuyên tâm cẩn thận tỉ mỉ quan sát, nhưng Lâm Dịch vẫn không kịp phản ứng! Lâm Dịch cũng không chỉ không nghĩ qua tại lúc kích phát chiến văn dùng tinh thần lực đem lực lượng linh văn hoàn toàn khống chế. Nhưng nếu như là thế, lực lượng chiến văn căn bản là không thể kích phát ra được! Lâm Dịch phải ngay trong nháy mắt đem lực lượng chiến văn đã kích phát ra, mà lực lượng linh văn còn chưa có biến mất hoàn toàn, dùng tâm thần đem lưỡng chủng lực lượng đồng thời không chế, mới có thể đạt được hiệu quả hắn mong muốn.
Bất quá rất đáng tiếc, đây hiển nhiên không phải một chuyện dễ dàng làm được. Vài lần, đều tại giây phút cuối cùng nếu không phải là nhanh một bước, thì cũng là chậm một bước. Luôn luôn không thể đạt được hoàn mỹ hài hòa.
Thời gian một ngày, ngay Lâm Dịch nhắm mắt, cũng chỉ thể hiện ra được chiến văn, linh văn xen kẽ biến thân qua.
Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn sắc trời, đã là buổi chiều.
- Tuyệt đối sẽ không sai, khẳng định liền là như vậy. y, phải trong vòng năm ngày này thành công.
Trong lòng Lâm Dịch âm thầm cổ động bản thân. Sau đó chỉ thấy bộ lông hắc bạch xen kẽ trên người hắn dần dần biến mất, thân hình bạo trướng cũng dần dần khôi phục đến bộ dáng bình thường. Cái đuôi dài cũng hoàn toàn thu lại. Lâm Dịch khôi phục dáng dấp bình thường.
Vừa mới hoàn tất biến thân, Lâm Dịch liền đi tới chỗ để y phục. Nhưng vừa mới bước ra bước đầu tiên, đại não và thân thể nhất thời truyền đến một trận cảm giác trống rỗng mà cực kỳ cường đại. Điều này làm cho Lâm Dịch một bước hầu như giẫm lên khoảng không, không khỏi lảo đảo vài bước, thiếu chút nữa ngã xuống! Mà sắc mặt vốn hồng nhuận, đã ở trong nháy mắt trở nên cực kỳ tái nhợt.
Lâm Dịch nhất thời phản ứng lại, chiến văn biến thân và linh văn biến thân vốn là một loại năng lực cực kỳ tiêu hao thể lực và tinh thần lực. Mà hiện tại hắn từ sáng sớm cho đến buổi chiều, lúc thí nghiệm hầu như chưa từng có thời gian nghỉ ngơi, liền một mực tại chiến văn, linh văn, linh văn, chiến văn biến hóa đến biến hóa đi, thể lực và tinh thần lực của hắn tự nhiên lộ ra cực kỳ lợi hại.
- Xem ra có chút quá sức...
Khóe miệng Lâm Dịch lộ ra một cười khổ. Sau đó hít sâu mấy hơi thở, cưỡng chế song trọng cảm giác trống rổng đè nặng thân thể và tinh thần lực, đi tới chỗ để y phục. Mặc y phục vào xong, Lâm Dịch liền miễn cưỡng kéo thân thể bủn rủn vô lực, có chút hỗn loạn đi đến khu vực người dự thi. Đây vốn chỉ cần hơn nửa tiếng đồng hồ, Lâm Dịch lại tốn tròn một thời thần, khi trở lại gian phòng, sắc trời bên ngoài sớm đã hoàn toàn tối đen.
Mở cửa ra, mơ hồ thấy biểu tình của Thủy Linh Lung có chút lo lắng, liền trước mắt tối sầm, thân thể mềm nhũn ngã xuống.
Trong lúc mơ màng, Lâm Dịch tựa hồ cảm thấy xung quanh tranh cãi rất ầm ĩ, muốn mở mắt ra, lại phát hiện mí mắt nặng tựa nghìn cần, căn bản không có biện pháp. Chỉ loáng thoáng nghe được thanh âm lo lắng của Thủy Linh Lung và tiếng ầm ĩ xung quanh, sau đó lại mơ màng rơi vào trong hôn mê.
← Ch. 189 | Ch. 191 → |