← Ch.323 | Ch.325 → |
Thân thể nữ tử và Khắc Lôi Tư nhẹ run lên một cái. Lập tức lại rõ ý lời này của Lâm Dịch. Nếu như thần sắc hai người mình mang theo sợ hãi, như vậy kế hoạch của hắn hiển nhiên không cách nào đạt thành, hậu quả khi đối phương không đạt thành mục đích của mình, lấy hành vi lạnh lùng đối phương biểu hiện ra trước kia mà xem, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hai người mình rồi.
Lập tức, hai người không khỏi hít sâu vài hơi, sắc mặt cũng trở nên không quá sợ hãi.
Khắc Lôi Tư hít sâu một hơi nhìn Lâm Dịch nói:
- Ngươi cần chúng ta làm thế nào?
Lâm Dịch thản nhiên nói:
- Các ngươi chỉ cần mang ta vào Bổn Nguyên Chi Tháp là được rồi.
- Cứ như vậy quang minh chính đại đi vào?
Khắc Lôi Tư nhíu mày hỏi.
- Tất nhiên.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu.
Lông mày Khắc Lôi Tư không khỏi lại lần nữa nhíu một cái, hỏi:
- Nếu có người hỏi ta thân phận của ngươi, ngươi muốn ta trả lời như thế nào?
Lâm Dịch lại nhàn nhạt quét mắt liếc hắn:
- Ta không quan tâm quá trình như thế nào, ta muốn chỉ là kết quả. Trả lời như thế nào, là vấn đề của ngươi, đó không phải là việc của ta.
Khắc Lôi Tư bị cái quét nhìn này của Lâm Dịch lập tức giật mình trong lòng, lập tức lại trầm mặc lại. Sau nửa ngày, Khắc Lôi Tư nhận mệnh nói:
- Được rồi... Thả ra chúng ta ra, ta mang ngươi vào.
Tinh lam sắc quang mang lập tức hoàn toàn biến mất. Mà thân hình Lâm Dịch, cũng dần dần khôi phục bộ dạng trước đây. Chỉ thấy trên người hắn nhập nhoáng tia sáng bạc, bỗng nhiên thân thể xoay tròn một cái. Đợi khi lại lần nữa xuất hiện, y phục trên người hắn bởi vì biến thân mà phá hủy đã được đổi
- Đi thôi.
Lâm Dịch lạnh nhạt nói.
Khắc Lôi Tư và nàng kia sau khi nhìn nhau liền yên lặng đi phía trước. Mà Lâm Dịch, thì đi theo sau lưng bọn hắn chừng một bước
- Bây giờ nên làm gì?
Trầm mặc đi tới, nhưng mà nữ tử và Khắc Lôi Tư lại đang âm thầm trao đổi thần thức. Thần thức vô hình vô dạng, mặc dù là Lâm Dịch cũng hoàn toàn không có cách nào phát giác.
- Không có biện pháp, chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi. Ngươi biết rõ mục đích hắn tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp là gì không? Chẳng lẽ là Bổn Nguyên Chi Tinh?
Tình hình lúc Lâm Dịch hỏi thăm nữ tử tình huống về Bổn Nguyên Chi Tháp, ý thức Khắc Lôi Tư vẫn còn đang hôn mê. Cho nên hắn cũng không biết nguyên nhân thực sự Lâm Dịch tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp.
- Không phải, xem ra hắn tựa hồ cũng không biết chuyện về Bổn Nguyên Chi Tinh. Hắn đi vào, là vì... cứu Vân Băng.
Nữ tử sau khi suy nghĩ một chút, vẫn nói ra.
- Vân Băng?
Khắc Lôi Tư lập tức chấn động
- Hắn và Vân Băng có quan hệ thế nào?
- Không biết.
Nữ tử trung thực trả lời. -
Khắc Lôi Tư lại lâm vào trong suy tư. Vân Băng, lại là Vân Băng. Đoạn thời gian trước, ở lòng núi bên ngoài đột nhiên xuất hiện rất nhiều thánh giai ma thú, cũng đều luôn mồm yêu cầu Cổ Năng thả Vân Băng ra. Vậy nên mới không ngừng phái người ra ngoài. Không nghĩ tới, hôm nay lại có lĩnh vực dị năng giả lực lượng cường đại, rõ ràng cũng hướng về Vân Băng đến? Đến tột cùng Vân Băng này, vì sao lại đáng giá nhiều người chú ý như vậy?
Khắc Lôi Tư trăm mối vẫn không có cách giải. Về chuyện bông tai, đó tự nhiên là tuyệt mật. Khắc Lôi Tư ở trong Cổ Năng, cũng không tính là cao tầng chính thức, không biết, cũng rất bình thường.
- Làm sao bây giờ? Thật sự dẫn hắn đi vào sao?
Thấy Khắc Lôi Tư sau nửa ngày không nói gì, thanh âm nữ tử lại lần nữa vang lên trong đầu Khắc Lôi Tư.
Khắc Lôi Tư lấy lại tinh thần. Sau khi suy nghĩ một chút, lại bất đắc dĩ nói:
- Trừ việc đó ra, còn biện pháp nào nữa sao?
- Chúng ta có thể đến trước tháp cao lộ ra thân phận của hắn a! Nếu vậy, tất nhiên sẽ kinh động đến bọn người Đại trưởng lão. Đến lúc đó, hắn cho dù có chắp cánh cũng không thể bay ah!
Nữ tử lập tức cấp thiết nói.
Khắc Lôi Tư lại nhẹ thời dài một cái nói:
- Vô dụng thôi, sự cường đại của hắn ngươi cũng đã nhìn thấy đấy. Ta không chút nào hoài nghi khi tiếng hô cầu viện của chúng ta vừa ra khỏi miệng, sẽ lập tức bị hắn giết chết. Dù quả thực kinh động đến Đại trưởng lão... Chúng ta cũng đều bị giết chết cả rồi.
- Nhưng... Nhưng chúng ta không thể thật sự dẫn hắn vào a? Cái này xem như phản bội tổ chức ah!
Nữ tử có chút lo lắng nói.
- Yên tâm đi. Mặc dù dẫn hắn tiến vào thì đã sao? Chẳng lẽ ngươi cho là hắn thật có thể thành công cứu Vân Băng ra sao?
Khắc Lôi Tư hừ lạnh một tiếng sau đó truyền âm nói.
Nàng kia lại nói:
- Ta hiện đang lo lắng không phải là đối phương có thể cứu ra Vân Băng không, ta lo lắng chính là, sau khi chúng ta dẫn hắn vào tháp cao, hắn sẽ tiên giết chết chúng ta ah!
Thân thể Khắc Lôi Tư không khỏi nhẹ run lên một cái. Nhưng lập tức lại khẽ thở dài:
- Vậy ngươi có biện pháp nào? Bọn người Đại trưởng lão toàn bộ đều ở trong Bổn Nguyên Chi Tháp. Mà cũng như hắn nói, thực lực của hắn ngươi cũng đã thấy đấy, ta cũng không cho rằng hắn chỉ lời lời uy hiếp đâu.
- Thế nhưng mà...
- Không có thế nhưng mà gì cả. Việc duy nhất chúng ta có thể làm hiện giờ, chính là cầu nguyện đối phương thật có thể đúng hẹn thả chúng ta rời đi, đến lúc đó lại bàn bạc kỹ hơn cũng không muộn. Nếu không. Cũng như hắn nói, chúng ta tùy tiện chọc phá thân phận của hắn, sẽ chỉ làm hắn vì cảm giác nguy cơ mà đại khai sát giới, đó cũng không phải chuyện ta nguyện ý nhìn thấy.
Khắc Lôi Tư bất đắc dĩ nói.
Nữ tử sau khi nghe vậy, lại lâm vào trầm mặc. Thật lâu sau mới than nhẹ bất đắc dĩ nói:
- Xem ra, tựa hồ cũng chỉ có thể như thế thôi.
Khắc Lôi Tư khẽ gật đầu một cái, nhưng lại không nói gì thêm.
Ba người một đường tiến nhập khu kiến trúc, người chung quanh lập tức liền phát hiện ba người. Khi Khắc Lôi Tư và nữ tử đi qua bên người, đều có chút khom người cung kính gọi một tiếng đại nhân. Mà cùng lúc đó, lại có người thấp giọng nghị luận.
- Ồ? Hai vị đại nhân này không phải vừa mới rời đi? Sao lại trở về nhanh như vậy?
- Không biết người đi phía sau là ai thế?
- Không biết, tựa hồ không giống với người trong tộc.
- n, quần áo không giống...
Không cần người khác nhắc nhở, các cư dân rất quan tâm đến Lâm Dịch. Nhưng biểu hiện trên mặt Lâm Dịch lại không động chút nào, không nhanh không chậm đi theo sau lưng hai người.
Ước chừng hơn nửa canh giờ sau, ba người rốt cục đi tới dưới Bổn Nguyên Chi Tháp.
Khắc Lôi Tư hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Đến rồi, nơi này chính là Bổn Nguyên Chi Tháp.
Lâm Dịch nhàn nhạt nhẹ gật đầu, nhưng bởi vì ở sau lưng hai người, nên hai người không quay đầu lại căn bản cũng không nhìn thấy trong mắt Lâm Dịch chợt lóe lên thần sắc kích động rồi biến mất. Ổn định lại tâm tình, Lâm Dịch chậm rãi nói:
- Vào đi thôi.
Khắc Lôi Tư hít sâu một hơi, ba người đi đến Bổn Nguyên Chi Tháp.
- Khắc Lôi Tư đại nhân? Nhanh như vậy đã trở về rồi sao?
Mở miệng nói chuyện, đúng là hộ về đã từng nói chuyện với hai người Khắc Lôi Tư khi ra khỏi tháp
← Ch. 323 | Ch. 325 → |