Vay nóng Tinvay

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 364

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 364: Gặp lại cố nhân
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


Lần này Lâm Dịch tới là trộm sách, mà không phải đoạt sách, đương nhiên không thể lao thẳng vào tầng năm, hắn từ trên không hạ xuống, trực tiếp tiến vào trong sân.

Thấn sắc Lâm Dịch lạnh nhạt nhìn hai bên một chút, đương nhiên đây chỉ là động tác theo thói quen, vừa rồi thần thức của hắn đã quét qua một vòng... Trên lầu, có thần thức của ba vị cường giả Tinh Vị Cảnh, nhưng mà, hiện tại đang tiến vào trạng thái tu hành, hơn nữa với thần thức cường đại của Lâm Dịch, cũng không phải bọn họ có thể cảm ứng, cho nên, Lâm Dịch rất yên tâm.

Đi đến cửa ra vào Thư Các, cửa đã bị khóa lại, liếc mắt nhìn, Lâm Dịch cười cười, cũng không thấy hắn làm động tác gì, cái khóa kêu két một tiếng, tự động mở ra... Lâm Dịch cười nhạt một tiếng, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.

Bày trí bên trong không có gì khác so với mười năm trước, ở chỗ này bày mấy chục giá sách chỉnh tề Lâm Dịch biết rõ, tầng thứ nhất là sách vở địa lý và lịch sử.

Đương nhiên, chuyện này Lâm Dịch không quan tâm, Lâm Dịch trực tiếp đi lên lầu, cả quá trình không có một tia động tĩnh nào, nhanh chóng đi tới trước cửa tầng thứ tư và thứ năm.

Bởi vì mở bốn tầng phía dưới, cho nên không có Môn và cấm chế, nhưng ở cửa vào tầng thứ năm, lại có một Môn, thần thức của Lâm Dịch đảo qua, phát hiện đây là một cái cấm chế.

Nhìn thấy năng lượng trên cấm chế, có lẽ người thả ra chỉ có trình độ Hạ Tinh Vị Cảnh trung giai, đương nhiên không cách nào ngăn được Lâm Dịch.

Chỉ thấy ngón tay của Lâm Dịch điểm nhẹ lên cấm chế, một cái Môn ở cách đó mười km, đột nhiên xuất hiện một tầng lưu quang, kích động lên giống như gợn sóng, nhưng kích động qua đi, Môn này đã hóa thành thật thể.

Chỉ thấy ngón tay của Lâm Dịch cũng nhộn nhạo một hồi, một mực lan đến cánh cửa gần đó, sau đó, hoàn toàn yên tĩnh lại.

Lâm Dịch chỉ liếc mắt nhìn, lập tức đẩy nhẹ cửa ra.

Lọt vào trong tầm mắt, là hai hàng giá sách chỉnh tề, nhưng so với tầng bốn phía dưới, hiển nhiên nhỏ hơn không ít. -

Cả gian phòng ước chừng trên dưới một trăm bình phương, cũng không có quá nhỏ hẹp. Chung quanh không nhiễm bụi trần, xem ra thường xuyên có người quét dọn, mà ở phía trước hai hàng sách, hôm nay đang có ba người đang ngồi khoanh chân, lơ lửng ở giữa không trung, trên người mấy người này, có một đạo ánh sáng nhàn nhạt, hiển nhiên đang tu hành.

Lâm Dịch ngẩng đầu liếc nhìn, nhưng trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, đi thẳng về phía trước.

Ba người này hai nam một nữ, hai nam tử có tu vi Hạ Tinh Vị Trung Giai, mà nữ tử kia có tu vi Hạ Tinh Vị Thượng Giai, là người có năng lượng mạnh nhất trong ba người.

Lâm Dịch đứng thẳng trước người của nàng, trong mắt mang theo mỉm cười.

Mái tóc dài đen nhánh như thác nước dưới tầng ánh sáng nhàn nhạt mà phiêu động, một dung nhan tuyệt thế mang theo khí chất lạnh lùng hờ hững. Mặc dù đang nhắm mắt tu hành, vẫn có thể nhận ra khí tức lạnh lùng trong trẻo khó che dấu của nàng.

Mà cô gái này, chính là lúc Lâm Dịch vừa tiến vào Tông Phạm học viện đã nghe nói tới, đệ nhất thiên tài - Lang Sa!

- Quả nhiên Lang Sa này không hổ danh là đệ nhất thiên tài, hôm nay lại đạt tới Hạ Tinh Vị Thượng giai...

Lâm Dịch có chút sợ hãi thán phục, hắn có thể có được thực lực hôm nay, có quan hệ rất lớn tới vận khí của hắn, mà Lang Sa này, trong thời gian mười năm có thể tiến được một bước dài như thế... Cũng không hổ danh thiên tài.

Nghiêm khắc nói Lâm Dịch và Lang Sa cũng không có quan hệ gì, đương nhiên cũng không nói tới giao tình, nhưng tới nơi đây, có thể nhìn thấy người quen cùng thế hệ, vẫn làm cho người ta cảm thấy thân thiết. Huống hồ, nàng lại là băng sương mỹ nhân.

Nhưng mà, lúc trước La Á có vài phần vọng tưởng với Lang Sa. Nhưng cuối cùng hắn vẫn chọn đi cùng một chỗ với Ám Tương, nghĩ tới chuyện này làm cho Lâm Dịch ngạc nhiên mà bật cười.

Nhưng sau khi Lâm Dịch cười xong, lông mày nhíu lại một cái, hắn đang nghĩ tới, tại sao Lang Sa lại ở chỗ này?

Nếu trước kia không nghe Lâm Cường nói qua, Lâm Dịch cũng không nghĩ tới có gì không đúng, dù sao Lang Sa cũng tốt nghiệp tại Tông Phạm, sau đó tiến vào Tinh Vị Cảnh tới giúp học viện trông coi Phong Vân Thư Các một chút, đây đúng là không có gì lạ, nhưng sau khi nghe Lâm Cường nói, Lâm Dịch biết rõ sau lưng Tông Phạm học viện có truyền thừa Cổ thuật, mà người có thể trông coi truyền thừa Cổ thuật... Như vậy thân phận của Lang Sa, tuyệt đối không đơn giản là một cựu học sinh trở về Tông Phạm đơn giản như vậy.

- Hẳn là... Đệ tử chi thứ của truyền thừa Cổ thuật a?

Lâm Dịch đưa ra phân tích như thế.

Suy nghĩ một chút, với thiên tư của Lang Sa, chỉ có thể học Cổ thuật tại một địa phương chi thứ, có thể đoán được địa vị của nàng trong Cổ thuật không cao, hôm nay tiến vào Tinh Vị Cảnh, nói như thế nào cũng phải tìm nơi có năng lượng sung túc tiềm tu mới đúng, nhưng lại bị phân tới đây, trông coi một địa phương nhỏ bé, có thể thấy được, trong nội bộ Cổ thuật cũng có mâu thuẫn rất lớn...

Lâm Dịch nghĩ như thế, nhưng hắn không quá để ý, dù sao cũng không có giao tình gì với Lang Sa, địa vị của nàng trong Cổ thuật thế nào, cũng không tới phiên mình quan tâm.

Lâm Dịch cũng không có phát hiện, sau khi trải qua nhiều chuyện như thế, suy nghĩ của hắn đã thành thục hơn rất nhiều, nếu như trước kia, hắn tuyệt đối chỉ ngạc nhiên tại sao Lang Sa lại xuất hiện ở đây mà thôi, tuyệt đối không liên tưởng tới nhiều chuyện như thế này, mà có thể đưa ra nhiều liên tưởng như thế, Lâm Dịch cũng không biết mình đúng là đã đoán đúng gần hết.

Đương nhiên, mục đích Lâm Dịch tới đây chính là vì Luyện Thể chi thuật, những chuyện khác, không phải trọng điểm.

Sờ sờ cái mũi, đột nhiên Lâm Dịch khẽ vươn tay, một đạo ánh sáng màu xanh da trời hiện ra, bao phủ ba người Lang Sa đang tu hành tiến vào bên trong, lúc này Lâm Dịch mới lộ ra nụ cười, lập tức quay người, nhìn giá sách.

Vừa đi Lâm Dịch vừa nhìn hai bên, trong phòng có tổng cộng bốn giá sách, không phải là ít hơn bên dưới, mà là vì mỗi giá sách ở đây quá mức trân quý.

Sau khi nhìn thấy ba người kia bị kết giới màu xanh da trời của Lâm Dịch bao phủ lại, hắn lập tức mang theo chút hoang mang nhìn giá sách đầu tiên.

Kết giới màu xanh da trời của Lâm Dịch cũng không có hạn chế gì, kỳ thật chỉ là một kết giới cách âm mà thôi, người đang tu hành, không đến sáng sớm, sẽ không tỉnh lại, mà Lâm Dịch phóng kết giới này, đương nhiên là sợ mình vô ý làm phát ra âm thanh kinh động ba người này mà thôi.

Đương nhiên, thần thức khổng lồ của Lâm Dịch cũng đang quan sát, vạn nhất có người đột nhiên tỉnh lại, Lâm Dịch cũng có thể phát giác trước tiên, cũng làm ra phản ứng tương xứng... Mà trong giai đoạn thu hồi năng lượng tu hành, đã đủ cho Lâm Dịch phản ứng.

Tốc độ Lâm Dịch đọc sách rất nhanh, có thể nói là đọc nhanh như gió, tìm từ hàng thứ nhất... Nhưng tìm cho tới hết hàng sách thứ ba, vẫn không tìm được bí tịch Cửu Chuyển Tử Kim Thân như lời của Lâm Cương.

Lâm Dịch quay đầu nhìn mấy người trong hào quang, phát giác mấy người này không có bộ dáng tỉnh lại, lập tức không để ý tới, đi tới giá sách thứ tư.

Thời điểm tìm tới quyển thứ mười một, trong mắt của Lâm Dịch hiện ra thần sắc vui mừng, từ trong giá sách này tìm ra một quyển sách da đen.

Bốn phía của quyền sách có chút nhàu nát cũ kỹ, nhuốm màu của thời gian, da trên quyển sách có màu đen, phía trên có một kiểu chữ nạm vàng ghi năm chữ Cửu Chuyển Tử Kim Thân, với thị lực của Lâm Dịch, mặc dù trong hoàn cảnh tối đen như thế này, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Lập tức mở ra xem, mở đầu là giới thiệu thô sơ giản lược... Đương nhiên, sau khi xem trong phần thô sơ giản lược này một lần, tia sáng màu bạc hiện lên giữa ngón tay, bỏ vào trong không gian giới chỉ, trên mặt của Lâm Dịch hiện ra nụ cười, sau đó lại nhìn hai bên một chút, ngẫm lại về sau, nhìn xem có bí tịch gì làm cho mình động tâm hay không... Trước đó, cũng chỉ có một ít kỹ xảo, mà những kỹ xảo nào, đối với Lâm Dịch mà nói đã không còn trọng dụng.

Nhưng thời điểm hắn chuẩn bị đi qua, tâm thần chấn động, không cần nghĩ ngợi mà vung tay lên, đạo ánh sáng màu xanh da trời biến mất, mà thân thể của hắn bay lên không trung, lập tức vặn vẹo một hồi, cứ như vậy mà mờ dần, biến mất trên không trung.

Cơ hồ cùng lúc đó, Lang Sa ngồi ở vị trí trung tâm của ba người, một tầng ánh sáng chói lọi trong suốt, từ từ thu liễm vào trong cơ thể nàng, sau đó, nàng mở đôi mắt lạnh lùng ra quan sát.

Ánh mắt của nàng từ từ nhìn qua bóng tối chung quanh, giống như phát hiện cái gì đó, nhưng lập tức lại lộ ra biểu tình nghi hoặc, nhưng ngẫm lại một chút, sau đó nhắm mắt lại.

Đêm lạnh như nước, một đạo hắc tuyến hiện ra giữa không trung, lập tức vạch phá bầu trời.

Lâm Dịch mang theo nụ cười vui mừng, trong tay cầm hai quyển sách, nhìn một chút, lộ ra biểu tình thoải mái.

Lúc này đi trộm sách, cực kỳ thuận lợi, trừ thời điểm sử dụng không gian giới chỉ, bởi vì có chút coi thường, không có lưu ý lực lượng chấn động của mình đã kích thích Lang Sa ra, không còn gì lo lắng cả.

Lần này trừ lấy được một quyển bí tích tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân ra, Lâm Dịch còn tìm được một bí tịch tên là Huyền Băng Trảm, đây là bản bí tịch đao pháp, Lâm Dịch vốn không muốn cầm, nhưng vào thời điểm buông tha, đột nhiên nhớ tới lúc mình ở trong Ma Nguyên Động Quật, cầm đi ra một thanh trường đao, ngay từ đầu đã đặt ở Dị Năng học viện, nhưng lần này thời điểm trở về phòng, lại nhớ tới nó, cũng không có nhìn kỹ mà bỏ vào trong không gian giới chỉ. Lần này nhìn thấy đao pháp, lại nghĩ tới chính mình cũng không có binh khí gì, lại nhớ tới thanh đao, cho nên thuận tiện mang đao pháp đi ra.

Với tính cảnh giác của ba người Lang Sa, hơn phân nửa chờ bọn họ phát hiện không có hai quyển sách này, đã là ngày tháng năm nào rồi, đương nhiên không cần lo lắng.

Lâm Dịch một đường bay nhanh, mau chóng trở về thành Bách Nhạn. Lúc này trời đã sáng rõ, nhưng cách hứng đông còn một khoảng thời gian, ngẫm lại, liền tìm một khách sạn, ở một đêm, sáng sớm hôm sau, lại đi tới Vũ Môn là được

Nhìn thấy Lâm Dịch ngày hôm qua vừa tới, hôm nay lại trở về, làm cho môn chủ Vũ Môn có chút kinh ngạc, nhưng chuyện của Tinh Vị Cảnh như Lâm Dịch, môn chủ Vũ Môn không dám hỏi nhiều, dưới yêu cầu của Lâm Dịch, liên hệ với Vũ Môn ở thành Lạc Hà, Lâm Dịch lại thông qua Truyền Tống Trận rời đi.

Kỳ thật Lâm Dịch vốn muốn ở lại thăm La Á và Ám Tương, cũng muốn nhìn xem bọn họ đã sinh còn là nam hay nữ... Nhưng nghĩ lại, vẫn buông tha cho.

Tuy đã qua ba năm, nhưng ai có thể cảm đoan truyền thừa Cổ Năng sẽ buông tha hắn? Lâm Dịch có thể không tin, nhưng La Á và Ám Tương là hảo bằng hữu, bọn họ sẽ bị giám thị. Nghĩ tới đây, Lâm Dịch từ bỏ chủ ý này trong đầu, quyết tâm đi về tu hành một phen, sau đó có được thực lực mạnh mẽ, có ý định này cũng không muộn.

Lâm Dịch cũng không biết, suy nghĩ của hắn là chính xác, người của truyền thừa Cổ Năng làm sao buông tha cho hắn được? Ở Tông Phạm học viện không tìm được bóng dáng của hắn, Tạp Bá Lý lập tức cho người giám thị các hão bằng hữu của hắn... Không chỉ La Á và Ám Tương, thậm chí còn có Trương gia. Thư gia. Một khi phát hiện hắn, những người này sẽ nhanh chóng thông tri cho người cầm quyền của truyền thừa Cổ thuật, sau đó sẽ có ba vị đại trưởng lão là Tinh Vị Thượng Giai, đích thân ra tay.

Lâm Dịch cẩn thận, đã giúp hắn tránh một kiếp.

Nửa tháng sau, Lâm Dịch đã trở về sơn cốc, hoàn cảnh trong sơn cốc vẫn tĩnh mịch và xinh đẹp, vô cùng ưu mỹ. Mà bọn người Lâm Cường Vân Băng cũng bình an vô sự.

Trở lại sơn cốc, đương nhiên không thể tránh khỏi việc bị Lâm Yến quấn quít một trận, nhưng cũng may Lâm Dịch sớm biết Lâm Yến không buông tha cho hắn, cho nên trên đường trở về, cũng thuận tiện mua cho nàng thứ gì đó, thời điểm Lâm Dịch cầm một đống lớn đồ vật trong không gian giới chỉ ra, Lâm Yến nhanh chóng nháo tới, không có quấn lấy hắn nữa, làm cho Lâm Dịch buông lỏng một hơi.

Đương nhiên, Lâm Cường và Vân Băng cùng với Thủy Linh Lung cũng có không ít đồ, hắn cho Thủy Linh Lung, là một vòng cổ màu xanh da trời... Tuy không phải cái gì Thánh Khí, nhưng rất xinh đẹp, bộ dáng Thủy Linh Lung thẹn thùng, đeo vòng vổ lên cái cổ trắng như tuyết, càng xinh đẹp động lòng người, dù định lực cao như Lam Dịch, cũng miệng khô lưỡi đắng, nội tâm có chút rục rịch.

Nhưng hắn nhanh chóng bị lý trí chặn lại, nếu không Thủy Linh Lung có thể bảo trì tấm thân xử nữ hay không... Đúng là khó nói.

Kế tiếp, Lâm Dịch bắt đầu tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân.

Sáng sớm, Lâm Dịch đã bay vào trong sơn mạch bên cạnh, sau khi phi hành mấy tiếng đồng hồ, đột nhiên trước mặt truyền tới âm thanh ầm ầm, con mắt Lâm Dịch sáng ngời, lập tức bay về hướng đó, một lát sau, một ngọn núi sương mù lượn lờ, xuất hiện trước mặt của Lâm Dịch.

Lâm Dịch tập trung nhìn vào, nơi đây chính là một cái sơn cốc, mà âm thanh ầm ầm từ trên núi truyền xuống, từ phía dưới bay lên, Lâm Dịch không chút chần chờ, thân hình nhoáng một cái, đã biến mất trong không trung.

Một lát sau, Lâm Dịch đã xuất hiện ở nơi bắt đầu của sương mù. Khẽ ngẩng đầu, nhìn lên không trung.

Đây là một thác nước lớn cao tới mấy trăm trượng, thác nước hình thành không biết bao nhiêu năm, bên dưới thác nước, là một cái hồ sâu màu xanh, chung quanh có khí tức lạnh lẽo, mà sương mù trên ngọn núi, là do thác nước từ trên cao nện xuống, đánh vào trong vách đá tạo thành, che phủ cả sơn cốc.

Lâm Dịch thoả mãn gật đầu, thần thức quét qua... Tình huống trong phương viên mấy trăm cây số, đều nằm trong tầm khống chế của Lâm Dịch, khá tốt, nơi đây không có ma thú cỡ lớn.

Lập tức, tìm kiếm địa phương trên đất, ngồi xếp bằng, tia sáng bạc trong tay lóe lên, xuất hiện một quyển sách... Đây chính là bí tịch Cửu Chuyển Tử Kim Thân.

Sỡ dĩ Lâm Dịch tìm chỗ này, bởi vì hắn muốn tu hành Cửu Chuyển Tử Kim Thân.

Đây không thể nghi ngờ là vũ kỹ mà Lâm Dịch chưa bao giờ tiếp xúc qua. Những vũ kỹ khác, khách quan so với vũ kỹ này, không thể nghi ngờ là quá mức thô thiển.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-712)