← Ch.373 | Ch.375 → |
Sau đó quay đầu đi, không để ý tới Bạch Tiếu Thiên giới thiệu chút nào, điều này làm cho Lâm Dịch cảm thấy xấu hổ.
Bạch Tiếu Thiên ngược lại cười nói:
- Liên Thanh tính tình gần đây đều là như thế, Lâm Dịch bỏ qua cho.
Lâm Dịch nghe vậy có chút xấu hổ gật đầu, cũng không có quá để ý, mà Bạch Tiếu Thiên chỉ tiếp vào lão giả giới thiệu, nói:
- Vị này chính là Bạch Tất!
Lâm Dịch nghe tới người này, chỉ hơi gật đầu, cũng không để ý nhiều tới lão già, mà Bạch Tiếu Thiên tiếp tục chỉ vào thiếu niên kia, còn không có mở miệng, thiếu niên kia đã cười hì hì, mở miệng nói:
- Ta gọi là Bạch Linh, ngươi chính Lâm Dịch à? Nghe gia gia nhắc tới ngươi nhiều lần, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, mới chừng năm mươi tuổi, đã là cường giả Đại Tinh Vị Trung Giai, không hổ danh là thiếu niên mà gia gia ta vừa ý a!
Lâm Dịch trợn mắt há hốc mồm... Thiếu niên này ngay từ đầu còn một bộ dáng cười hì hì, nhưng càng về sau lại lộ ra bộ dáng khác, đó là tiền bối dùng ngữ khí tán thưởng hậu bối a, chuyện này làm cho người ta muốn cười khổ một trận.
Nhưng Lâm Dịch có biện pháp sao? Những cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai này, cái người nào không phải tu hành ngàn năm, thậm chí vạn năm chứ? Cường giả ngoài Tinh Vị Cảnh không thể dùng dung mạo bề ngoài mà đoán tuổi tác, bởi vì trong cái vòng luẩn quẩn của Tinh Vị Cảnh, không nói khoa trương chút nào, tuổi của Lâm Dịch là quá nhỏ.
Lâm Dịch cười khổ, nói:
- Đại nhân khen nhầm rồi.
Thiếu niên kia lập tức gật đầu cười toe toét, bộ dáng rất vui vẻ, làm cho Lâm Dịch rất phiền muộn.
Bởi vì là cường giả Tinh Vị Cảnh, liên tục tu hành mấy ngàn năm, mấy vạn năm, người có tính cách quái gở nhiều vô số kể, Lâm Dịch cũng làm như không thấy.
Lại giới thiệu bốn cường giả Đại Tinh Vị Cảnh khác, Bạch Tiếu Thiên liền cười, mở miệng nói chuyện phiếm với Lâm Dịch:
- Nghĩ Lâm Dịch ngươi tới đây, cũng là vì Cực Trú Hàn Viên à?
Nghe được Bạch Tiếu Thiên hỏi lời này, tinh thần của Lâm Dịch nghiêm chỉnh lại, nhưng thần sắc lộ ra một tia không ý tứ, nói:
- Không dối gạt Bạch đại nhân, trên thực tế ta còn không biết mục đích đi tới đây là để làm gì, bởi vì những ngày này, cường giả Đại Tinh Vị đều chạy về hướng này, mà mấy ngày trước đó, thấy đại nhân bay ngang qua, lúc này mới nhịn không được mà đi theo, có chỗ thất lễ, kính xin đại nhân thứ lỗi.
Nói xong, Lâm Dịch cúi người một cái.
Bạch Tiếu Thiên lộ ra thần sắc ngoài ý muốn, nhưng sau đó nhịn không được cười lên, thật lâu sau mới lắc đầu, nói:
- Cũng tốt, nếu ngươi đã biết mục đích, cũng theo kịp, điều đó cho thấy ngươi là người có cơ duyên, ta sẽ nói cho ngươi rõ.
Thần sắc Lâm Dịch nghiêm chỉnh, chăm chú lắng nghe.
Bạch Tiếu Thiên cúi đầu, nhìn xung quanh, lúc này mới quay đầu nói:
- Chúng ta đổi địa phương nói chuyện.
Lâm Dịch nhíu mày lại, nhưng vẫn đi theo Bạch Tiếu Thiên, bay đến một địa phương không có ai, Bạch Tiếu Thiên tiện tay tung ra một kết giới, Lâm Dịch lúc này mới nói:
- Nói đi!
Bạch Tiếu Thiên gật đầu, mới bắt đầu nhẹ nhàng nói. Nói hơn ba giờ đồng hồ, mà biểu tình Lâm Dịch ban đầu coi như trấn định, đến sau đó lại kinh ngạc, kinh hãi, cuối cùng hoàn toàn ngây ngốc...
Nguyên lai, Cực Trú Hàn Viên này cũng cực kỳ thần bí. Bạch Tiếu Thiên cũng không biết nó xuất hiện từ lúc nào, bắt đầu từ bao giờ, tam đại thế lực truyền thừa, cùng với hoàng tộc đế quốc Bạch gia chỉ biết có nơi này. Khi hắn biết đến nơi này, cũng đối với nó có hiểu biết nhất định.
Cực Trú Hàn Viên này hầu như là tương tự với Ma Nguyên Động Quật. Đương nhiên, Ma Nguyên Động Quật cùng nơi này so sánh, vậy không thể nghi ngờ liền biến thành sân chơi trẻ con. Bởi vì trong Ma Nguyên Động Quật tùy ý có thể thấy được Ngũ Lục cấp ma thú. Đến nơi đây cũng hoàn toàn biến thành Thánh giai ma thú! Ma thú yếu nhất trong đó cũng có thực lực Trung Tinh Vị thượng giai. Trong đó ma thú tối đỉnh phong nhất như ngũ thần hệ càng so với Đại Tinh Vị Đại Tinh Vị thượng giai cường giả cường đại hơn!
Đương nhiên, phiêu lưu càng cao cũng đồng nghĩ hồi báo càng lớn. Ở nơi này, Thánh khí, Thứ Thần Khí hầu như đi hai ba bước liền có thể thấy một kiện. Bất quá, xung quanh bảo vật trên Thứ Thần Khí đều có Ngũ Thần Hệ ma thú cực kỳ cường đại trông chừng. Nếu như muốn đoạt được bảo vật bên trong, nhất định phải đánh bại những ma thú canh giữ kia, mới có biện pháp đoạt được. Nhưng những ma thú kia có con nào là dễ đối phó? Trong đó ma thú mạnh nhất đấu với Đại Tinh Vị thượng giai, cũng hoàn toàn có thể dùng tới hai từ miểu sát để hình dung. Do đó nhiều năm như vậy mở ra có vài lần. Nhưng cũng có cực ít người đoạt được những bảo vật này. Mỗi một lần, cường giả tam đại thế lực truyền thừa và đế quốc hoàng tộc đều có không ít người ngã xuống ở đấy.
Mà Cực Trú Hàn Viên, cứ cách vạn năm mới lại mở ra một lần. Theo Bạch Tiếu Thiên biết cũng chỉ mở ra có sáu lần. Mà trên thực tế, cách lần trước mở ra, hiện nay mới qua có hơn chín nghìn chín trăm năm mươi năm mà thôi. Dựa theo tính toán bình thường, hẳn là còn gần năm mươi năm nữa mới có thể mở ra. Do đó, nguyên nhân hiện tại có nhiều cường giả như vậy xuất hiện ở chỗ này cũng bởi vì một thanh âm.
Bạch Tiếu Thiên nói lúc hai tháng trước, một thanh âm thần bí tại cùng thời gian xuất hiện trong đầu của toàn bộ Đại Tinh Vị thượng giai thượng giai. Cực Trú Hàn Viên. Sắp mở ra. Ba tháng sau. Cực Bắc Băng.
Lâm Dịch nghe đến đó đã hoàn toàn kinh hãi. Thử nghĩ một chút... cho dù là cường giả Đại Tinh Vị thượng giai, phạm vi thần thức phổ biến cũng bất quá phương viên hơn mười dặm. Lâm Dịch tự vấn thần thức của mình so với người khác cũng mạnh hơn, phỏng chừng tối đa cũng chỉ hai mươi dặm. Mà đại lục này là rộng lớn cỡ nào? Đây là một không gian thật lớn gần như vo hạn. Đồng thời truyền âm đối với Đại Tinh Vị thượng giai cường giả, đó là loại thủ đoạn cường hãn cỡ nào?
Mà đây còn chưa hết.
Bạch Tiếu Thiên càng nói ra một đoạn, nếu như hắn không nói, Lâm Dịch tuyệt đối không có khả năng biết được bí ẩn! Về - một không gian khác.
Những bảo vật này trên thực tế đều chỉ là xuất hiện tại một trạm cuối cùng trên con đường mà thôi. Cái thật sự hấp dẫn người ta là một trạm cuối cùng kia.
Chỉ cần tại trong một trạm cuối cùng đạt được một tín vật nào đó, có thể trong vài năm bị dẫn độ đến một không gian khác, mà mấy người Bạch Tiếu Thiên gọi là Thiên Vị Giới.
Đến lúc này, Lâm Dịch mới biết được. Nguyên lai Đại Tinh Vị thượng giai xa xa còn chưa có đạt được lực lượng cực hạn. Trên Tinh Vị Cảnh còn có một tầng cao hơn là Thiên Vị Cảnh! Thực lực của Thiên Vị Cảnh cường giả càng đạt được trình độ khiến người ta sợ hãi.
Nhưng mà tại không gian này, do sức chịu đựng cực kỳ mỏng yếu. Căn bản không thể dung nạp lực lượng cường đại như vậy! Do đó, muốn ở đây đột phá Thiên Vị Cảnh căn bản là cực kỳ khó khăn! Nhưng nếu như có thể đi vào Thiên Vị Giới, như vậy tất cả đã thành chuyện dễ nói rồi.
Theo Bạch Tiếu Thiên suy đoán, Thiên Vị Cảnh hẳn là tầng thứ so với một tầng không gian của đại lục này càng cao hơn. Ở đó, thần khí của thời không này hẳn chỉ là một đồ vật phi thường bình thường mà thôi. So với không gian này năng lượng nồng hậu hơn gấp trăm ngàn lần. Địa vực càng rộng lớn hơn, chủng tộc càng thần bí hơn. Tất cả, Bạch Tiếu Thiên thậm chí chỉ dám suy đoán Thượng Cổ cường giả biến mất rất có thể cùng Thiên Vị Giới có quan hệ rất lớn!
Điều này làm cho Lâm Dịch nghe được mà trợn mắt há hốc miệng. Trong lòng âm thầm kinh hãi, đồng thời lại sinh ra một tia hiếu kỳ đối với Thiên Vị Giới thần bí kia.
Lâm Dịch đương nhiên truy vấn có người bị dẫn độ tới hay không. Mà Bạch Tiếu Thiên trả lời để Lâm Dịch nhất thời tim đập nhanh hơn.
- Có, hơn nữa không ít. Trên thực tế, tín vật kia chừng năm kiện. Mỗi một lần mở ra thì có năm cường giả được dẫn độ đến Thiên Vị Cảnh. Mà trước lần này cũng chỉ có người của tam đại truyền thừa và Bạch gia ta biết. Do đó, mỗi một lần năm người đều là từ bốn thế lực chúng ta xuất hiện. Mà lần này không biết nguyên nhân gì, không ngờ có nhiều người biết như vậy. Xem ra, tín vật sau này cũng không dễ lấy.
Bạch Tiếu Thiên gật đầu, lập tức lại có chút cảm khái nói.
Lâm Dịch đương nhiên có thể tưởng tượng. Nếu như những người này toàn bộ đều biết tín vật tồn tại, một trạm cuối cùng sẽ trở nên huyết tinh cỡ nào.
Sinh mệnh của Tinh Vị Cảnh cường giả đã gần đến vô hạn, trong năm tháng dài dằng dặc này, ngoại trừ thực lực của bản thân ra, đã không còn gì đáng giá để bọn họ truy tìm cả. Mà việc được dẫn độ đến Thiên Vị Giới, không thể nghi ngờ là cơ hội đó! Mặc dù có thể bị mất đi sinh mạng, e là cũng có rất nhiều cường giả chạy theo như vịt.
- Do đó, chuyện này phải bảo mật, hôm nay, cũng có thể gửi hy vọng những người sau khi nhìn thấy thần khí, liền liều mạng tranh đoạt, mà không chú ý tới cái khác.
Bạch Tiếu Thiên bất đắc dĩ nói rằng. Nhưng mà hắn và Lâm Dịch đều biết, những Đại Tinh Vị thượng giai cường giả này, có ai không phải lão quái vật thành tinh? Mới đầu có thể sẽ có người bởi vì nhìn thấy thần khí mà hoàn toàn điên cuồng. Nhưng may mắn sống sót, lại thấy phía sau càng nhiều thần khí hơn, e là cũng sẽ không còn khiến bọn họ điên cuồng nữa. .
Là người đều có thể liên tưởng được. Ở ngoài cũng có nhiều thần khí như vậy, thì bảo vật ở sâu bên trong chẳng phải càng tốt hơn sao?
Nghe xong Bạch Tiếu Thiên nói chuyện, Lâm Dịch cũng tim đập không ngớt. Không thể không nói, trong xương tủy hắn kỳ thực có một cổ nhiệt huyết thám hiểm. Từ nhỏ tới giờ, lưu lạc khắp nơi trên đại lục, cũng kiến thức rất nhiều đồ vật thường nhân căn bản không thể nhìn thấy. Về phần kích thích cũng khiến hắn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Mà hơn hai mươi năm qua sống yên ả, tuy rằng khiến hắn rất hài lòng, nhưng không thể không nói trong đó thiếu khuyết một cái gì đó. Hôm nay nghe được Bạch Tiếu Thiên nói, hắn biết thiếu khuyết đó là gì! Một loại phấn đấu không ngừng hướng về phía trước!
Thần tình hắn hơi chút kích động, nhưng một lúc lâu sau, hít sâu mấy hơi thở, miễn cưỡng áp chế kích động trong lòng, nhìn về phía Bạch Tiếu Thiên, sau đó nói:
- Bạch đại nhân, có cái gì ngài cứ nói đi!
Lâm Dịch không tin Bạch Tiếu Thiên lại vô duyên vô cớ nói cho hắn những bí mật này. Dù sao, sự tình như vậy tự nhiên là càng ít người biết càng tốt. Tuy rằng quan hệ cùng Bạch Tiếu Thiên không tệ, nhưng Lâm Dịch không tin hắn và Bạch Tiếu Thiên đã tốt đến mức để đối phương không để ý tới lợi ích của gia tộc.
Bạch Tiếu Thiên lộ ra dáng vẻ tươi cười thoả mãn. Hắn biết Lâm Dịch là người thông minh, do đó hắn chưa nói, Lâm Dịch đã biết suy nghĩ của hắn. Lập tức nhẹ nhàng cười, nói thẳng:
- Ta muốn cùng ngươi liên thủ.
- Liên thủ?
Lâm Dịch có chút ngạc nhiên. Hắn là không nghĩ ra Bạch Tiếu Thiên làm như vậy có mục đích gì. Chính mình bất quá chỉ là Đại Tinh Vị trung giai, mà Bạch Tiếu Thiên một thân thực lực Đại Tinh Vị thượng giai! Hắn muốn cùng mình liên thủ? Thấy thế nào cũng không có lý đi sao?
Lâm Dịch nhíu mày, suy nghĩ lại, sau đó lắc đầu nói:
- Bạch đại nhân, ta thực sự không thể lý giải ngài muốn cùng ta liên thủ có mục đích gì. Luận thực lực, bên cạnh ngài mỗi một vị đều mạnh hơn ta. Luận kinh nghiệm, ta dù là thúc ngựa cũng khó đuổi kịp bọn họ. Luận cơ trí, nghĩ đến cũng không coi là xuất sắc nhất. Nghĩ tới nghĩ lui, ta cũng nghĩ không ra Bạch đại nhân muốn cùng ta liên thủ có mục đích gì. Do đó, Bạch đại nhân không thể cho ta một lý do để ta tin phục, ta không có biện pháp tiếp thu.
Trải qua nhiều đau khổ như vậy, Lâm Dịch tự hỏi hôm nay đã bắt đầu thành thục. Nếu là đổi lại hai ba mươi năm trước, Bạch Tiếu Thiên vừa nói như vậy, Lâm Dịch tuyệt đối không nói hai lời, sẽ đáp ứng. Nhưng hôm nay, hắn cũng đã minh bạch trên trời không có bánh ngọt vô duyên vô cớ rơi xuống. Tự vấn bản thân so với trước đây kín đáo, cẩn trọng hơn rất nhiều.
Bạch Tiếu Thiên hơi nhíu mày một cái, tựa hồ thật sự không ngờ Lâm Dịch sẽ trả lời hắn như vậy. Nhưng lập tức cũng lộ ra dáng tươi cười nói:
- Đương nhiên, nếu muốn cùng ngươi liên thủ, ta tự nhiên lý do cho ngươi tín phục.
Bạch Tiếu Thiên vừa nói như vậy sau đó, ngậm miệng lại. Nhưng thần sắc của Lâm Dịch cũng sau đó lộ ra thần sắc kinh hãi, bật thốt lên nói:
- Thực sự là như vậy?
Bạch Tiếu Thiên cười gật đầu. Mà Lâm Dịch cũng nhíu mày, suy nghĩ. Vừa rồi, Bạch Tiếu Thiên dùng thức truyền âm nói cho hắn một sự tình, cũng chính là một lý do.
Một lát sau, Lâm Dịch gật đầu nói:
- Được, ta đáp ứng.
Bạch Tiếu Thiên lúc này mới lộ ra dáng tươi cười thoả mãn, nhưng thần sắc tựa hồ sớm đã suy đoán ra. Lập tức lấy ra một cái hắc sắc giới chỉ đưa cho Lâm Dịch cười nói:
- Chiếc giới chỉ này là Nạp Hành Giới, tuy rằng là Thứ Thần Khí, nhưng công năng cũng cực kỳ bình thường, có thể hoàn toàn cải biến thân hình, hơn nữa cho dù là Đại Tinh Vị thượng giai cường giả cũng không thể nhìn ra được. Vì đề phòng thân phận của ngươi bị những người khác nhận ra được, liền cho ngươi sử dụng đi!
- Thứ Thần Khí?
Lâm Dịch nhất thời hơi kinh hãi, nhìn về phía giới chỉ trong tay Bạch Tiếu Thiên.
Giới chỉ toàn thân là một màu đen kịt, nhìn qua cảm thấy cực kỳ cổ xưa. Nhưng xác thực không có chỗ nào đặc biệt. Mặt giới chỉ gồ ghề tựa như rất nhiều vết lồi lõm. Nhưng nếu như không đặt dưới ánh sáng, căn bản không thể phát hiện.
Lâm Dịch nghĩ một chút, liền tiếp nhận nó. Ngón cái hoa lên một cái, trên ngón trỏ nhất thời một giọt tiên huyết chảy ra, rơi lên giới chỉ. Lục mang chợt lóe, vết thương khép lại. Mà cùng lúc đó, giới chỉ kia cũng hơi hiện lên một tầng hắc mang, sau đó, liền khôi phục hình dạng.
- Đeo nó lên, sau đó trong đầu ngươi nghĩ ra bộ dáng mà ngươi muốn biến thành, là được.
Bạch Tiếu Thiên ở một bên vừa cười vừa nói.
Lâm Dịch gật đầu, đưa tay đeo giới chỉ lên, sau đó nhắm mắt lại.
← Ch. 373 | Ch. 375 → |