← Ch.494 | Ch.496 → |
Những linh dược hoặc đồ vật trong truyền thuyết mới có đều xuất hiện ở đây, rõ ràng có thể nói là thần vật tuyệt tích, từng thứ từng thứ xuất hiện trước mặt Lâm Dịch, lần lượt trùng kích trái tim yếu ớt của hắn... Lâm Dịch đã chết lặng.
- Chủ nhân nơi đây, rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Lâm Dịch ngơ ngác nghĩ tới, ánh mắt của hắn đi tới một thông đạo khác... Đây là căn phòng nhỏ, tổng cộng có ba trăm sáu mươi lăm gian phòng, nói cách khác, tại đây, tại đây có ba trăm sáu mươi lăm món đồ vật là truyền thuyết ở Thiên Giới, là những thần vật đã sớm không còn tồn tại, không nói khoa trương, trình độ hi hữu của mỗi một vật, tuyệt đối không dưới Thủy Linh Quả.
- Nội đan yêu thú Cửu giai của Đệ Nhất Lâu so sánh với đồ nơi đây, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Lâm Dịch thì thào nói ra.
Một lúc sau, mới khôi phục tinh thần, nghiêng đầu nhìn lên lầu ba.
- Trong lầu ba này, không biết cất dấu kinh hỉ gì đây?
Lâm Dịch nuốt nước miếng một cái, sau đó từ từ đi lên lầu ba.
Đi đến tầng thứ ba, một mùi thơm nhàn nhạt truyền tới.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, tinh thần của hắn chấn động.
- Cái mùi thơm này, cũng có thể làm cho tinh thần lực phấn chấn!
Trong nội tâm của Lâm Dịch thầm nghĩ, nhưng ánh mắt lại nhìn vào trong tầng thứ ba.
Không gian của tầng thứ ba nhỏ hơn tầng thứ hai rất nhiều. Hơn nữa vị trí trung tâm rất trống trải, cũng không có phân thành nhiều phòng nhỏ độc lập như tầng hai.
Trong tầng ba trống trải, lại bày rất nhiều giá sách đứng thẳng. Khung của giá sách cao tới ba bốn mét, mỗi một khung của giá sách được phân thành bảy tám tầng, mỗi một tầng đều đặt rất nhiều sách.
Con mắt của Lâm Dịch sáng ngời, thầm nghĩ, sách ở nơi đây, chỉ sợ còn nhiều hơn trong tàng thư của truyền thừa cổ thuật nha? Nhưng không biết nội dung bên trong là mấy thứ gì nha?
Lâm Dịch nghĩ tới đây, lập tức đi vào bên trong.
Trên giá sách không có cấm chế gì, Lâm Dịch cầm một quyển sách trên giá sách lên, mở ra nhìn xem.
- Luyện đan chi thuật?
Lâm Dịch nhìn tên của quyển sách, cảm thấy sững sờ một chút.
Đương nhiên Lâm Dịch biết ở Thiên Giới có môn phái chuyên môn luyện đan. Nghe nói, chỉ cần tìm được linh dược tốt, sau đó đưa cho luyện đan sư, sau khi trải qua tinh luyện của luyện đan sư, công hiệu của linh dược, sẽ tăng lên rất nhiều.
Lâm Dịch mở mắt ra nhìn, chỉ thấy phía trên đó ghi lại kỹ năng tinh luyện dược liệu, sau khi lật xem một hòi, Lâm Dịch thả nó xuống giá sách.
Luyện đan, nhất định phải có Hỏa thuộc tính mới được, mặc dù Lâm Dịch có Hắc Viêm, nhưng uy lực của Hắc Viêm quá mức mạnh mẽ, trừ phi tìm được loại tài liệu nào mà không bị Hắc Viêm thôn phệ làm lò đan, nếu không có lò đan, Lâm Dịch là không cần nghĩ nữa.
Nhưng cả Thiên Giới, có bao nhiêu thứ không bị Hắc Viêm hòa tan đây? Lâm Dịch tưởng tượng không ra, cho nên dù hắn có hứng thú với luyện đan, cũng chỉ có thể tiếc hận buông bỏ.
Đi đến một bên, Lâm Dịch tùy ý tìm một quyển sách khác.
Một tiếng đồng hồ hơn địa thời gian trôi qua. Lâm Dịch thả ra trong tay Địa Thư. Lộ ra bất đắc dĩ địa dáng tươi cười.
Vừa rồi hắn đã xem đại khái mỗi một quyển sách trên giá sách rồi, nhưng ngoài ý muốn là, tất cả sách vở ở đây đều là cách tinh luyenj đan dược, không có công pháp Thiên Giới trong suy nghĩ của Lâm Dịch.
Nhưng bất đắc dĩ là, mục quang của Lm Dịch nhìn vào một góc của giá sách.
- Ồ?
Lâm Dịch kinh dị nhíu mày, nhưng gương mặt nhanh chóng lộ ra vẻ vui mừng, chạy tới.
Chỉ thấy trong giá sách này không chỉ có sách, mà ở góc có nhìu chiếc lọ có đựng giấy bên trong, Lâm Dịch có thể khẳng định, trong những chiếc lọ này, tuyệt đối là những đan dược đã thực hành thành công.
Nhưng sau khi Lâm Dịch tới gần, rồi lại chán nản, thất vọng phát hiện... Trên đó, đều có một tầng cấm chế. Hơn nữa uy lực của cấm chế, cũng không phải Lâm Dịch hiện tại có thể phá vỡ.
Lâm Dịch lập tức dở khóc dở cười... Nơi này, nếu như người Thiên Giới biết có trọng bảo, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ kinh ngạc tới ngây người, chỉ tùy tiện lưu truyền một thứ ra ngoài, sẽ dẫn phát toàn bộ Thiên Giới đại loạn. Nhưng tất cả những thứ đó Lâm Dịch đều nhìn thấy, nhưng khổ nổi thực lực chưa đủ, bản thân không có biện pháp phá vỡ cấm chế.
- Cái gọi là thân ở Bảo Sơn, lại không dùng một lát chi tài... Nói tựu là đạo lý kia a?
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến đây, đồng thời đang hiếu kỳ suy đoán chủ nhân nơi đây.
Chủ nhân nơi đây là ai? Tại sao mình lại xuất hiện một cách khó hiểu tại đây?
Lâm Dịch trăm mối vẫn không có cách giải, ánh mắt, ung dung chuyển tới cầu thang lên lầu bốn cạnh các giá sách.
- Không biết có bao nhiêu tầng nhỉ?
Lâm Dịch nghĩ đến đây, không hề liếc nhìn các bảo vật trên giá sách, hắn đi lên phía trên.
Thời điểm hắn đi lên lầu bốn, Lâm Dịch sững sờ nhìn một chút.
Ngoài ý muốn là, cả lầu bốn trống trải, một căn phòng trống rỗng, một bình đài cao nửa mét, trên bàn, có một tinh thể kỳ quái phát ra ánh sáng bạc, đang lơ lửng mấy cm cách bàn, lơ lửng trên không trung, nhìn nó vô cùng thần kỳ.
Đầu tinh thể cũng không nhỏ, đường kính của nó chừng hai ba chục cm, phát ra ánh sáng lóng lánh, trên người tản ra hào quang màu trắng bạc, chiếu sáng chung quanh.
Lâm Dịch không dám tùy tiện đi về phía trước, thân thể vẫn đứng ở cửa ra vào, thăm dò tình huống trước mặt.
Nhìn khắp tầng thứ tư. Bốn phía đều là vách tường, nhưng phía trên đều có cấm chế, những cấm chế này Lâm Dịch không cách nào phá vỡ được.
- Không có người?
Lâm Dịch nhíu mày một chút, sau khi do dự nửa ngày, Lâm Dịch hít sâu một hơi, cất bước đi vào bên trong
Lâm Dịch có thể cảm nhận được năng lực của tình thể phát ra ánh sáng bạc đó, đúng là kinh người, công hiệu của nó là gì, Lâm Dịch lại không biết.
Lâm Dịch cảm thấy có chút cảnh giác... Khó hiểu đi về một hướng, tinh thể phát ra năng lượng cường đại hùng hậu... Mặc cho ai cũng cảm thấy có chút kỳ quái, cho dù đề phòng, cũng không có sai.
Vượt quá Lâm Dịch dự kiến, trên đường đi vô kinh vô hiểm, đi tới bên cạnh tinh thể màu bạc, đứng cách nửa mét, Lâm Dịch dừng lại.
- Xem ra là do mình nghi ngại quá mức, nếu có vấn đề, cũng chỉ có ba tầng lầu trước thôi, chỉ sợ mình đã bị phục kích, với thực lực của chủ nhân nơi đây, nhiều mình hơn nữa, chỉ sợ cũng không có chút tác dụng gì.
Lâm Dịch cười cười tự giễu, hít sâu một hơi, đi tới trước tinh thể.
Nhìn bề mặt của tinh thể phát ra ánh sáng lóng lánh, rất là xinh đẹp, thời điểm Lâm Dịch quan sát, lại cảm giác tinh thể màu bạc này rất hấp dẫn người, nhịn không được mà đưa tay qua.
Động tác này hoàn toàn là vô ý thức, ngay cả bản thân của hắn cũng không có ý thức được, cho nên hắn cũng không nghĩ tới, thời điểm tay của hắn tiến tới bên cạnh tinh thể màu bạc, bông tai bên trái của hắn, lại phát ra một đạo huyết sắc quang mang... Lóe lên rồi biến mất, Lâm Dịch cũng không có cảm giác.
Ông!
Một tiếng vang từ trên tinh thể màu bạc lóe lên, Lâm Dịch dọa kêu to một tiếng, rất tự nhiên thân thể lui về sau, nhìn về tinh thể màu bạc này.
Sau đó một chuyện quỷ dị xảy ra, tinh thể màu bạc thu hồi ánh sáng bạc lại, sau đó trước người Lâm Dịch, xuất hiện hai chữ.
- nhỏ máu!
- Nhỏ máu?
Lâm Dịch ngạc nhiên, nhưng lập tức nhíu mày.
Lâm Dịch quay đầu nhìn bậc thang, nhíu mày... Nơi này hắn đã đi một lần, nhưng không có phát hiện Truyền Tống Trận. Hơn nữa chung quanh toàn bộ đều là cấm chế vô cùng cường đại, mình không cách nào phá được. Nói một cách khác... HIện tại hắn đang bị vây ở nơi đầy bảo vật này.
Muốn đi ra ngoài, đương nhiên phải tìm lối ra, nhưng mà nơi này, lại không có Truyền Tống Trận, không có lối ra, làm sao đi ra đây?
Lâm Dịch trầm tư một lát, cuối cùng nhìn tinh thể màu bạc, hít sâu một hơi!
Tay phải có giọt máu xuất hiện, từ đầu ngón tay bay ra, một giọt máu tươi óng ánh. từ trên đầu ngón tay, nhỏ lên tinh thể màu bạc.
Ông!
Lại một tiếng vang truyền tới.
Lâm Dịch nhìn chằm chằm lên giọt máu tươi và tinh thể kia, nhìn nó biến hóa, đây là hi vọng rời đi duy nhất của hắn.
Tinh thể màu bạc vốn lơ lửng trên không trung, xoay tròn chầm chậm, sau đó lại xoay tròn nhanh hơn, máu của Lâm Dịch, trong quá trình tinh thể xoay tròn, từ từ dung nhập vào bên trong.
Một giọt máu này, từ từ lan ra khắp tinh thể màu bạc, tinh thể vốn có màu trắng bạc, trong suốt, nhưng từ từ biến thành màu hồng, hào quang trắng bạc, từ từ biến thành màu đỏ.
ÁNh mắt của Lâm Dịch nhìn không chớp mắt, sợ bỏ sót bất cứ khâu nào.
Nói thật ra, tâm lý của hắn có chút bát an, nhưng không hề nghi ngờ, nhỏ máu là tiêu chí nhận chủ, nhưng Lâm Dịch lại cảm thấy khó hiểu, một nơi tràn ngập bảo vật như thế này, chẳng lẽ nhận chủ đơn giản như thế?
Nhưng hắn cũng đành chịu.
Nơi này có tổng cộng bốn tầng, ba tầng trước hắn đều nhìn qua, cho nên không có phát hiện truyền tống trận, mà cấm chế chung quanh hắn không cách nào phá vỡ được, hắn muốn rời khỏi nơi đây, con đường duy nhất, chính là lần này, cho nên Lâm Dịch mới mạo hiểm một lần, nhỏ máu lên, việc này liên quan tới sinh tử của bản thân, cho nên quá rất quan tâm.
Vượt qua dự kiến của Lâm Dịch là, lẽ ra giọt máu nhỏ như thế có bao nhiêu chứ? Nhưng lại có thể nhuộm đỏ cả tinh thể, đã vượt qua dự kiến của Lâm Dịch, nhưng mà, cái tinh thể biến thành màu đỏ nhạt kia, càng ngày càng đỏ, làm cho Lâm Dịch mở to mắt, kinh ngạc.
Một giọt máu nhỏ, có thể nhuộm đỏ toàn bộ tinh thể chừng hai ba chục cm sao? Chuyện này nói ra, người ta sẽ chê cười hắn dốt nát, nhưng mà chuyện này, Lâm Dịch tận mắt nhìn thấy trước mặt của mình.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Việc này quá mức quỷ dị, mặc dù Lâm Dịch có kiến thức sâu, nhưng cũng không cách nào tưởng tượng được, một giọt máu tươi, có thể nhọm đủ một tinh thể như máu, cả gian phòng, bị hào quang màu đỏ chiếu rọi.
Thời điểm Lâm Dịch đang kinh ngạc, một đạo năng lượng huyết sắc nhanh tới mức Lâm Dịch không kịp phản ứng, bắn vào trong cơ thể của hắn, xuyên thấu qua mi tâm.
Trong lòng của Lâm Dịch lập tức kinh hãi, thân thể vô ý thức đi về phía sau một bước, sau đó dừng lại... Nhưng mà, hắn vẫn chậm một bước, năng lượng huyết sắc kia, đã lao vào trán của Lâm Dịch.
Lâm Dịch cảm thấy đầu của mình vang lên tiếng ong ong, một cảm giác đau đớn kịch liệt, xuất hiện trong não của hắn.
Cảm giác đau đớn này tới quá đột ngột, sắc mặt của Lâm Dịch biến thành màu trắng, thân thể run lên mãnh liệt, lập tức, một cổ năng lượng huyết sắc, biến thành vô số sợi tơ, quấn quanh thân thể của Lâm Dịch.
Lâm Dịch vô ý thức muốn vận chuyển năng lượng trong cơ thể, muốn thoát khỏi sự khống chế của cổ năng lượng này. Nhưng mà ra ngoài ý định là, tâm thần của hắn, không cách nào đột phá năng lượng này được, năng lượng trong cơ thể, lại bị một cổ năng lượng khổng lồ giam cầm, không cách nào phản kháng được.
Tâm tư Lâm Dịch thay đổi thật nhanh, tâm thần chìm vào thức hải, nhưng ngoài ý muốn là, khi tiến vào trong thức hải, một cổ năng lượng vô cùng cường đại, cũng giam cầm tâm thần của hắn.
Trong lòng của Lâm Dịch, xuất hiện cảm giác tuyệt vọng.
- Thật đáng chết, chuyện gì đang xảy ra thế này?
Trong nội tâm Lâm Dịch hô to một tiếng, một cổ năng lượng vô cùng khổng lồ, đụng vào đại não của hắn, sau một hồi hoảng hốt, hắn mất đi ý thức.
Cũng không biết trôi qua bao lâu, ý thức của Lâm Dịch mới khôi phục thanh tỉnh.
- n?
Hắn mở hai mắt ra, cảnh vật trước mặt vô cùng mơ hồ, sau đó nhắm mắt một lúc, điều chỉnh tiêu cự lại, thời điểm mở mắt ra lần nữa, sự vật trước mặt vô cùng trong sáng.
Hắn vẫn ở lầu bốn, trước người của hắn, là cái bàn cao nửa thước và tinh thể màu bạc đang xoay tròn.
Lúc này, tinh thể màu bạc, đã hồi phục màu sắc ban đầu.
- Chuyện gì xảy ra?
Lâm Dịch từ đất đứng dậy, chuyện đầu tiên là chìm vào tâm thần.
- n?
Lâm Dịch nghi hoặc mở to mắt, đột nhiên xuất hiện một cổ năng lượng, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
- Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?
Lâm Dịch suy nghĩ một lúc, nhưng thời điểm hắn suy nghĩ, mới phát hiện, trong đầu của hắn, hình như xuất hiện nhiều tin tức!
- Dẫn Thần Thuật?
Lâm Dịch sững sờ xem xét tinh huống này, năm đó Khương Vân truyền thụ Thanh Nguyên Kiếm Quyết cho hắn, tình huống cũng giống như vậy, không hiểu thấu mà xuất hiện tình huống này, có nhiều tin tức truyền vào trong đầu, mà loại tin tức này, khi tâm thần của Lâm Dịch truyền vào trong đó, mới có thể biết rõ.
Lâm Dịch không chần chờ nữa, tâm thầm đắm chìm vào trong, tiếp nhận tin tức không rõ kia.
Thời gian trôi qua rất nhanh, nửa giờ qua đi.
Ánh mắt của Lâm Dịch mở to, nhưng thở ra một hơi, tốn nhiều thời gian một chút, không nghĩ tới, hắn vươn tay ra, nhiếp lấy tinh thể màu bạc đang xoay tròn.
- Linh tinh lớn như vậy, cũng không biết tiền bối Huyết Hổ năm đó, tốn bao nhiêu thời gian mới đạt được a.
Một màn kinh người xày ra, chỉ thấy tinh thể màu bạc xoay tròn chậm lại, sau đó rời khỏi phạm vi chiếc bàn, rơi vào trong tay của Lâm Dịch, sau đó, chui vào lòng bàn tay, biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, cảm ứng một chút, lúc này mới quét mắt nhìn chung quanh, trong nội tâm xuất hiện cảm khái.
Vừa rồi, hắn biết rõ nội dung đoạn tin tức này.
Địa phương mà hắn đang ở, là của cường giả tên là Huyết Hổ tại Thiên Giới sáng tạo ra, tên là Hổ Thần Cư, mà Hổ Thần Cư này, chính là một kiện thần khí!
Mọi người đểu biết, không gian trữ vật bình thường không thể bỏ đồ vật có tính mạng vào bên trong, nhưng sinh mạng thể muốn tiến vào bên trong, cũng không có cách nào.
Nhưng Hổ Thần Cư này, lại không có chuyện này xảy ra, ở địa phương này, có thể cho nhân loại tiến vào sinh sống bình thường.
Lại nói, sự tồn tại của Hổ Thần Cư, tuy khác biệt với không gian đại lục Bạch Đế do lực lượng cường đại mở ra, nhưng kết quả lại giống nhau tới kỳ diệu, nhưng mà, Hổ Thần Cư nhỏ hơn nhiều lắm, hơn nửa tính ổn định của không gian, vững chắc hơn Thiên Giới nhiều.
- Tiến bối Huyết Hổ kia, chỉ sợ là cường giả Thần cấp a!
Trong nội tâm Lâm Dịch xuất hiện suy nghĩ này, dù sao, những đồ vật bên trong Hổ Thần Cư, hắn đều nhìn vào trong mắt, trừ cường giả Thần cấp ra, còn có kẻ nào có năng lực lớn như thế, thu nạp nhiều bảo vật như vậy?
← Ch. 494 | Ch. 496 → |