Vay nóng Tima

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 570

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 570: Thương thế
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Lazada


Một gã hộ vệ cung kính hỏi Lâm Dịch.

Lâm Dịch nở nụ cười nói:

- Ta đến tìm đế quân, muốn mượn Viễn Trình truyền tống trận dùng một chút.

Tên hộ vệ dường như có chú hiểu ra... Viễn trình truyền tống trận này tuy rằng có rất ít người sử dụng. Thế nhưng những người sử dụng đại bộ phận là Lục giai hậu kỳ cùng với cường giả Hư Thần cảnh. Vừa nghe những lời này của Lâm Dịch, hai người tự nhiên không hỏi thêm gì nữa. Một gã hộ vệ cười cười nói:

- Xin đại nhân chờ một chút, để tiểu nhân đi thông báo một tiếng.

Lâm Dịch cười gật đầu, hộ vệ kia xoay người đi vào, Lâm Dịch liền đứng ở bên ngoài đợi.

Đợi chừng nửa tiếng đồng hồ, tên hộ vệ kia mới từ bên trong đi ra. Lâm Dịch nhìn về phía hắn, mỉm cười.

Nhưng sắc mặt tên hộ vệ kia lại có chút xấu hổ, sự tình dường như cũng không có thuận lợi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Lâm Dịch nhíu mày, hỏi:

- Chuyện gì?

Tên hộ vệ kia chần chừ một chút, sắp xếp ngôn ngữ, sau đó mới nói:

- Đại nhân, ngươi xem có thể để lúc khác trở lại hay không? Hôm nay... Tâm trạng của đế quân dường như không được tốt lắm, tiểu nhân vừa mới cho người tới thông báo một tiếng, đã bị đế quân đuổi ra... Đại nhân, hay là người để khi khác trở lại?

Sắc mặt Lâm Dịch trầm xuống, lập tức trầm giọng hỏi:

- Vì sao tâm tình của hắn lại không tốt?

- Chuyện này...

Sắc mặt tên hộ vệ này có chút khó xử, chần chờ. Lâm Dịch hắn không thể đắc tội, dù sao, đối phương chính là cường giả Hư Thần cảnh, muốn giết chết hắn quả thực vô cùng dễ dàng, giống như là giết chết một con kiến vậy. Mà ý tứ của đế quân hắn lại càng không dám vi phạm... Thế nhưng cường giả Hư Thần cảnh chính là một tồn tại cường đại a. Tính cách của đế quân ngày càng hỉ nộ vô thường, nếu như bản thân mình vi phạm ý tứ của hắn, ai biết sẽ phát sinh chuyện gì sau này?

Mà làm hộ vệ, những chuyện tình của đế quân, vô luận như thế nào hắn cũng không dám xen vào... Sự cường đại của đế quân hắn vô cùng rõ ràng, bản thân mình vừa mới nói xong, chỉ sợ đối phương sẽ động thủ giết hắn.

Thần sắc của tên hộ vệ mang theo ý tứ cầu xin, nói:

- Đại nhân, tiểu nhân thực sự không biết nguyên nhân tại sao, xin người không nên làm khó tiểu nhân. Xin người...

Lâm Dịch cau mày, đưa tay vung ra một mảnh huyết quang, bao phủ hai tên hộ vệ vào bên trong. Sắc mặt hai tên hộ vệ nhất thời đại biến, hầu như cùng lúc có phản xạ, điều động năng lượng của bản thân... Tuy rằng không phải là đối thủ của đối phương, thế nhưng chung quy bọn hắn cũng không thể nào ngồi chờ chết a.

- Đừng khẩn trương.

Lâm Dịch thản nhiên mở miệng nói:

- Ta cũng không có ác ý. Cấm chế này chỉ là để ngăn ngừa sự dò xét của đế quân mà thôi.

Sắc mặt hai gã hộ vệ hòa hoãn, đại khái đã đoán được ý tứ của Lâm Dịch.

Quả nhiên sau đó Lâm Dịch mở miệng nói:

- Hiện tại đã có thể nói cho ta biết vì sao tâm tình của đế quân lại không tốt chưa?

Hai gã hộ vệ liếc mắt nhìn nhau, đều thấy sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương. Trong lòng chỉ than bản thân không may, vị đại nhân này sớm không đến muộn không đến, hết lần này tới lần khác lại đến đúng lúc bọn hắn trực. Thật đúng là không may a.

Hiển nhiên, nếu như không nói, vị đại nhân trước mặt này sẽ không bỏ qua cho bọn họ... Tuy rằng có khả năng bị đế quân nghe được. Thế nhưng chung quy so với trực tiếp bị vị đại nhân này tiêu diệt vẫn hơn a.

Tên hộ vệ kia cắn răng một cái, lại thở dài một tiếng nói:

- Tâm tình đế quân không tốt, đại khái chính là vì thương thế trên người hắn.

- Thương thế sao?

Lâm Dịch nhướng mày nói:

- Chính là thương thế vài chục năm trước? Tại sao vẫn chưa khỏi?

Một tên hộ vệ khác bất đắc dĩ nói:

- Nào có dễ dàng khỏi như vậy? Thương thế kia chính là do Bà La vương giả, thực lực kém đế quân một chút tạo ra. Mà người có công pháp chữa trị ở Thiên giới này cũng không có bao nhiêu. Chỉ có dị năng giả Thủy hệ ít nhiều còn có thể giúp đỡ, chiếu cố một chút... Thế nhưng thực lực bản thân đế quân cực kỳ kinh người, thân thể lại càng cường hãn. Muốn chữa trị tới mức bình thường, cần một năng lượng vô cùng kinh người. Bình thường mấy dị năng giả Thủy hệ giúp hắn chữa thương căn bản chỉ là muối bỏ biển mà thôi. Nhiều nhất chỉ có thể ổn định thương thế, không để nói chuyển biến xấu hơn mà thôi... Nếu muốn trị hết, cũng không hề dễ dàng như vậy.

Một gã hộ vệ khác gật đầu nói tiếp:

- Từ vài chục năm trước đã bắt đầu, đế quân ngay ở toàn bộ Tích Dương hải vực này, thậm chí liền tới mấy hải vực lân cận khác tìm kiếm dị năng giả Thủy hệ cùng với tu hành giả tu luyện công pháp chữa thương. Chỉ là, gần đây Dị năng giả Thủy hệ cường giả Hư Thần cảnh chính là Bà La vương giả, hắn đương nhiên không thể tương trợ đế quân. Vì vậy thương thế của đế quân vẫn kéo dài cho tới tận bây giờ còn chưa có khỏi hẳn... Hơn nữa, cừu hận đối với Bà La vương giả và phu nhân càng khiến cho hắn dễ dàng xao động, tức giận. Vừa rồi, một gã dị năng giả Thủy hệ lục giai chữa thương cho đế quân, hiệu quả cực ít mới dẫn đến sự phẫn nộ của đế quân.

Lâm Dịch cau mày, nghe xong những lời bọn hắn nói liền lâm vào trầm tư.

Tên hộ vệ kia thấy Lâm Dịch trầm tư, khẽ thở dài một tiếng, chân thành nói:

- Đại nhân, không bằng người trở về trước đi. Đế quân tức giận sẽ không dễ dàng hạ hỏa như vậy. Sau này người trở lại đi a.

Lâm Dịch trầm tư, hắn tuyệt đối không thể lần sau trở lại. Mà hiện tại hắn đang suy nghĩ, rốt cuộc có nên hỗ trợ Tích Dương đế quân kia hay không.

Đối với người khác mà nói, chuyện này vô cùng phức tạp, thế nhưng đối với hắn mà nói, chuyện này cũng cực kỳ đơn giản.

Phải biết rằng, công pháp Lâm Dịch tu hành chính là Hổ Thần quyết. Chỗ cường đại của công pháp này chính là năng lực trị thương, không biết bao nhiêu lần nó kéo Lâm Dịch đang cận kề cái chết kéo lại. Huống hồ, Lâm Dịch cũng chính là một dị năng giả Thủy hệ cường giả Hư Thần cảnh. Quang hệ và thủy hệ, toàn bộ Thiên Giới này chỉ sợ cũng không có kẻ nào như hắn a? Nếu như hắn nguyện ý xuất thủ, thì những thương thế kia của Tích Dương đế quân tuyệt đối là thuốc đến bệnh trừ.

Giúp hay không giúp? Đây chính là một vấn đề.

Xét về nội tâm mà nói, Lâm Dịch không muốn giúp. Đùa sao, Tích Dương đế quân này đã hại bao nhiêu nữ tử, khiến cho Lâm Dịch chướng mắt. Lâm Dịch hắn tuy rằng không phải là người tốt, thế nhưng hắn biết đạo lý oan có đầu, nợ có chủ. Không như Tích Dương đế quân này, không cần biết cái gì xanh, cái gì đỏ, giết lung tung, thực sự là có chút biến thái.

Nhưng nếu như không giúp? Vậy cũng chỉ có thể mạnh mẽ tới.

Viễn Trình truyền tống trận kia, Lâm Dịch nhất định phải dùng. Hắn cũng không có thời gian ở chỗ này chờ đợi Tích Dương đế quân hạ hỏa. Ai biết lúc nào tâm tình của hắn mới tốt? Nếu như không tốt, vậy thì không biết tới bao giờ Lâm Dịch mới rời đi được.

Căn cứ vào điểm này, Lâm Dịch cũng chỉ có thể lựa chọn khả năng cứng đối cứng. Chỉ là Tích Dương đế quân kia tuy rằng bản thân bị trọng thương, thế nhưng Lâm Dịch cũng không nắm chắc phần thắng... Dù sao, đối phương cũng chính là cường giả đã thành danh vạn năm. Cự ly cách thần cấp không xa... Tuy rằng bởi vì quan hệ với độc dược kia khiến cho hắn không có duyên đạt tới thần cấp, thế nhưng dù sao thực lực của hắn cũng chính là cường giả Hư Thần cảnh cũng không vì thế mà giảm sút. Mà Lâm Dịch chỉ là một Hư Thần cảnh vừa mới tấn cấp, mặc dù có chiến văn giúp năng lượng tăng trưởng gấp bội, thế nhưng Lâm Dịch cũng không có lòng tin chiến thắng. Nếu như có thể tránh khỏi phải chiến đấu, đương nhiên là lựa chọn hay nhất.

Suy nghĩ một lúc lâu, Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng, hạ quyết định, Lâm Dịch không cho bản thân mình là người trọng nghĩa, thái độ làm người của Tích Dương đế quân ra sao, mặc kệ chuyện của hắn như thế nào. Sau khi trị tốt hắn sẽ làm những gì, càng không có một chút quan hệ với Lâm Dịch.

Lâm Dịch phải về Đông Nam Thiên, tất cả những thứ ở đây hắn chỉ là khách qua đường mà thôi. Nếu như vậy, Lâm Dịch có lý do gì phải đại chiến một hồi với đối phương a.

Nghĩ tới đây, Lâm Dịch đột nhiên mỉm cười nói:

- Hóa ra là chuyện này, sao không nói sớm.

Hai gã hộ vệ ngây ngốc nhìn Lâm Dịch, không rõ hắn vì sao lại cười.

- Được rồi, phiền ngươi đi một chuyến nữa, nói là, ta có thể trị thương thế cho hắn.

Lâm Dịch cười phất tay một cái, thu hồi tầng cấm chế huyết sắc.

- A?

Hai gã hộ vệ còn không kịp phản ứng. Sau đó một gã hộ vệ phản ứng cực kỳ nhanh đột nhiên mở to mắt nhìn về phía Lâm Dịch, kinh hỉ nói:

- Đại nhân, người, người là Dị năng giả Thủy hệ?

Lâm Dịch cười không nói, hộ vệ kia nhất thời kích động. Đây chính là một công lao to lớn a... Một Dị năng giả Thủy hệ cấp bậc Hư Thần cảnh.

- Đại nhân, người, người chờ một chút.

Tên hộ vệ kia tức thì hưng phấn hô lên, lập tức xoay người chạy đi. Khiến cho tên hộ vệ còn lại chỉ có thể giậm chân, hối hận tại sao mình lại chậm như vậy, công lao to lớn như thế lại bị đối phương đoạt lấy. Loại công lao này, chí ít cũng phải được lĩnh trên vạn linh thạch a... Còn có thể nhiều hơn nữa.

Lâm Dịch vẫn cười cười, không có nói thêm gì.

Sau đó, không quá bao lâu, tên hộ vệ kia vẻ mặt hưng phấn chạy ra nói:

- Đại nhân, đại nhân... Đê quân mời đại nhân vào! Mời đại nhân vào bên trong!

Nói xong làm một động tác mời đi...

Lâm Dịch khẽ cười gật đầu, đi vào bên trong, mà tên hộ vệ kia thì đi theo phía sau.

Vừa mới vào cửa, lọt vào trong tầm hắn Lâm Dịch là một màu xanh. Bãi cỏ xanh mơn mởn tràn lan, ước chừng có đường kính một lý. Mà phía sau bãi có là một tòa thành bằng đá cao tới vài trăm thước. Toàn bộ tòa thành là màu đen, giống như một pho tượng cự thú viễn cổ khổng lồ đang ngồi xuống, vô cùng hùng vĩ.

Đi qua bãi cỏ xanh mượt, liền tiến vào bên trong tòa thanh. Một đường đi tới, hộ vệ kia vẫn còn đang hưng phấn tươi cười, không ngừng giới thiệu chung quanh cho Lâm Dịch.

- Tài liệu tạo nên tòa tành này chính là Hắc nham thạch hiếm thấy trong Thiên Giới. Hắc nham thạch này kiên cố, cho dù là Lục giai chiên sĩ, cũng không dễ dàng phá hư, thông thường nó được dùng làm tài liệu khí cụ phòng hộ không tồi... Toàn bộ tòa thành có ba tầng, đế quân hiện tại đang ở tầng thứ ba chờ đại nhân.

Hộ vệ cười nói với Lâm Dịch.

Lâm Dịch gật đầu, hai người đã tiến vào bên trong tòa thành.

Một cỗ khí tức nhu hòa tràn ngập trong tòa thành, Hắc Nham thạch kia ngoại trừ tính chất kiên cố bên ngoài ra, còn có một đặc điểm là lạnh lẽo. Ngay cả Lâm Dịch cũng cảm thấy mát mẻ... Có thể tưởng tượng ra nhiệt độ hiện tại ở nơi này...

Xem ra công pháp tu hành của đế quân kia, hẳn là là có tính công kích mạnh. Bằng không cũng không thể dùng Hắc nham thạch tạo nên tòa thành này. Lâm Dịch âm thầm nghĩ.

Mà bên trong tòa thành này, cũng có số lượng không ít những hộ vệ. Nhìn không chớp mắt về phía trước, cho dù Lâm Dịch và tên hộ vệ kia đi qua, bọn họ cũng không có nhúc nhích đầu một tí nào. Nhìn bộ dáng thì có thể biết được bọn họ đã được huấn luyện vô cùng tốt.

Một lát sau, hai người tới lầu ba. Toàn bộ tầng thứ ba, cũng chỉ có một cánh của, cửa cũng được làm từ Hắc nham thạch.

- Đại nhân, người chờ một chút, ta đi vào thông báo một tiếng.

Hộ vệ áy náy nói một câu, sau đó khom người với Lâm Dịch một cái, tiến lên nhẹ nhàng gõ cửa.

- Vào đi!

Một giọng nói trầm thấp vang lên.

- Đế quân, vị đại nhân kia đã tới rồi.

Trong đại sảnh lầu ba, toàn bộ phòng khách lấy màu đen làm chủ đạo, ước chừng dài khoảng trăm mét, độ rộng khoảng ba mươi mét, có vẻ cực kỳ trống trải. Tên hộ vệ đi tới bên trong đại sảnh, quay người về một phía, khom lưng bẩm báo.

- Để hắn vào đi.

Một giọng nói lạnh nhạt từ trong miệng người nọ truyền ra. Tên hộ vệ cung kính nói:

- Dạ, đế quân.

Nói xong hắn rời khỏi.

- Đại nhân, đế quân mời ngài vào trong.

Tên hộ vệ này dường như cũng nhìn ra Lâm Dịch tương đối dễ tính, vì vậy vừa cười vừa nói. Chỉ là ngữ khí vẫn phi thường cung kính. Dù sao, Lâm Dịch chính là cường giả cấp bậc Hư Thần cảnh, tên hộ vệ này dù sao cũng không quá mức tùy ý.

Lâm Dịch cười gật đầu nói:

- Làm phiền ngươi rồi.

Nói xong, hắn đi thẳng vào trong phòng khách.

Vừa vào trong phòng khách, Lâm Dịch liền nhìn thấy người nọ, lúc này hắn vô cùng kinh ngạc.

- Đây là Tích dương đế quân?

Trong lòng Lâm Dịch ít nhiều có chút giật mình.

Hắn nghĩ, làm một kẻ mạnh nhất trong hải vực, vậy tuyệt đối là long phượng. THế nhưng dáng dấp vị đế quân trước mặt này, so với nhân trung chi long, phượng trong loài người kém rất xa.

Kẻ này quả thực giống như một nho sĩ, mặc dù có trường bào màu vàng hoa trương ở bên ngoài, đầu đội kim quan. Thế nhưng thân tuyệt đối không cao quá một thước, tứ chi thô lại ngắn. Da ngăm đen, con ngươi nhỏ, mũi to. Trên môi còn có hàm râu cá trê... Vô luận là nhìn thế nào cũng khiến cho người ta có cảm giác buồn cười.

Chỉ là Lâm Dịch sẽ không vì tướng mạo của đối phương mà coi thường hắn... Từ sự thâm túy trong ánh mắt, Lâm Dịch có thể nhìn thấy sự bất phàm của đối phương.

- Khó trách hắn đối với Hoa Quân Tích vô cùng tốt mà Hoa Quân Tích lại lựa chọn phản bội hắn...

Lâm Dịch có chút độc ác thầm nghĩ trong lòng.

Kỳ thực tới loại trình độ Hư Thần cảnh, biến ảo tướng mạo là chuyện rất dễ dàng. Bất quá, cái loại biến hóa này chỉ có tác dụng với người yếu hơn mình rất nhiều. Hoa Quân Tích kia cũng là cường giả Hư Thần cảnh, tuy rằng so với Tích Dương đế quân này yếu hơn, thế nhưng sự biến hóa thân thể, dù là nhỏ xíu, không thể gạt được con mắt của nàng. Vì vậy, cho dù Tích Dương đế quân muốn trước mặt nàng biến thành anh tuấn tiêu sái cùng không có cách nào.

Trong lòng Lâm Dịch độc ác thầm nghĩ, thế nhưng lại giấu diếm cảm xúc của bản thân. Đi tới giữa phòng khách, hơi khom người, mỉm cười nói:


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-712)