Vay nóng Tinvay

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 611

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 611: Hiển lộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


Nhưng hiện giờ năm gia hỏa kia rõ ràng bỏ qua loại quy tắc này? Bọn họ muốn làm gì vậy?

- Ca, làm sao vậy?

Một người bên cạnh nhìn thấy người dẫn đầu khẽ nhíu mày, không khỏi sửng sốt, nghi ngờ hỏi lên.

- Bọn trộm đạo rất ít khi sử dụng hai khỏa Thám Trắc Hoàn cùng lúc, đây chính là Linh tinh a. Ai mà lại lãng phí như vậy.

Ngoại trừ người dẫn đầu ra, những người khác đều không biết chuyện gì xảy ra.

Người dẫn đầu nghĩ nghĩ, lập tức mở miệng, lạnh nhạt nói:

- Có người không để ý quy củ, xông vào Thú Liệp Quyển chúng ta rồi, tựa hồ cũng có chút hứng thú đối với mục tiêu.

Sắc mặt ba người khác đều hơi đổi, nguyên một đám đều lập tức trầm xuongs.

Mặc dù nói là Thú Liệp Quển, nhưng kỳ thật cũng đều nhìn thực lực mà đến. Loại hành vi này của đối phương, cơ hồ đã gây hấn bọn hắn rồi.

- Đối phương có bao nhiêu người? Thực lực như thế nào?

Tên còn lại trầm mặt hỏi.

Sắc mặt người dẫn đầu cũng không dễ nhìn cho lắm, chậm rãi nói:

- Năm người, không biểu hiện ra thực lực.

Cái gọi là biểu thực lực, chính là bộc phát hoàn toàn năng lượng của mình. Nhưng dưới tác dụng của ̉n Tức Hoàn, thực lực của tất cả mọi người đều bị áp chế. Dù sử dụng Thám Trắc Hoàn cũng hoàn toàn không có cách nào dò xét ra thực lực chân thật.

- Năm người?

Sắc mặt người nọ khẽ biến, nhưng lại lập tức trầm ngâm xuống.

Tuy rằng ở tình huống bị áp chế, nhưng lấy tốc độ vốn có của bọn hắn, không lâu sau sẽ chạm mặt nhau rồi.

Thủ lĩnh liếc nhìn ba người còn lại, cũng khỏi khẽ nhíu mày. Bốn người bọn hắn, thực lực mạnh nhất là hắn, hắn là Luyện Cách kỳ đỉnh phong, mà ba người còn lại đều là Luyện Cách kỳ sơ kỳ.

Đều là Luyện Cách kỳ, nhưng cách biệt bên trong cũng rất lớn. Thông suốt mà nói, một gã Luyện Cách kỳ hậu kỳ đối phó với năm gã Luyện Cách kỳ sơ kỳ, đều không phải là nói chơi.

- Chúng ta làm sao bây giờ? Nghênh đón? Hay là phải lưu mục tiêu lại cho đối phương?

Có thể ngông ngênh ra đường làm cường đại, trên cơ bản đều là cường giả Luyện Cách kỳ. Thần Hư kỳ quá yếu, căn bản thực lực không đủ. Mà làm cường đạo thì cực kỳ không có tiền đồ, thậm chí làm hắn dễ chết sớm hơn. Nhưng cường giả Ngưng Thần kỳ thì quá mạnh mẽ, căn bản khinh thường việc cướp đoạt. Chỗ bọn hắn truy cầu, chỉ có Thiên Đạo.

Vì vậy mà chỉ những tên gia hỏa Luyện Cách kỳ nói mạnh không mạnh, nhưng thực sự tuyệt đối không kém mới có thể làm cường đạo tại Bạo Loạn Tinh Hải. Dựa theo lẽ thường mà suy đoán, có lẽ năm người đối phương đều là cường giả Luyện Cách kỳ.

Chỉ cần bên trong có một gã Luyện Cách kỳ hậu kỳ thì bên mình cũng không có phần thắng rồi. Cho dù là thắng thì chỉ sợ cũng là thắng thảm.

Tên đầu lĩnh suy nghĩ cả buổi, tuy rằng có chỗ không cam lòng, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể khẽ thở dài, nói:

- Được rồi, chúng ta chỉ cầu tài. Không cần phải tạo nên thế cục cá chết lưới rách với đối phương.

Ba người chung quanh thấy tên đầu lĩnh nói như thế, đều hơi sững sờ. Nhưng cũng lập tức nghiêm mặt, trầm mặc lại. Dù như thế nào, bọn hắn bị người khác khiêu khích như thế, cuối cùng vẫn cảm thấy có chút bị khi nhục.

Bất quá, chính như tên đầu lĩnh nói. Bọn hắn chỉ là cầu tài, tuy rằng không lưu lại những tên cường đạo, nhưng đó là đối với người khác. Hiện giờ thực lực đối phương hiển nhiên không dễ trêu chọc, hơn nữa cũng không xác định được đến tột cùng có đáng giá để bọn hắn dốc sức liều mạng hay không. Thay vì mạo hiểm liều mạng, tạo nên tràng diện ngươi chết ta sống với đối phương thì chẳng bằng thối lui còn hơn.

Mục tiêu này qua đi thì còn có mục tiêu khác. Nhưng tính mạng thì chỉ có một a.

Nghĩ như thế, gã đầu lĩnh lập tức dừng thân hình lại. Nhìn thoáng về hướng Đông Nam, lập tức nói:

- Chúng ta đi thôi.

Lúc này, bốn đạo nhân ảnh trở về đường cũ.

Tên đầu lĩnh cũng không biết cũng chính là ý nghĩ này mà bọn hắn mới bảo toàn được tính mạng.

- Đại ca, đối phương thối lui rồi.

Lão ngũ một mực quan sát bốn người kia, bây giờ nhìn thấy bọn hắ thối lui, lập tức hưng phấn hô lên.

Lão đại nhíu mày, cũng biết mình đã phá hủy quy củ.

Bất quá, vừa nghĩ tới mục tiêu, dùng năm khỏa Linh tinh mua một phần tư liệu thượng đẳng về Bạo Loạn Tinh Hải mà không nháy mắt một cái nào. Trong mắt hắn lộ ra một tia tham lam và sát ý.

Đối phương còn mua một khỏa Thám Trắc Hoàn. Có thể thấy được trên người hắn tuyệt đối có không ít Linh thạch. Một khi đoạt lấy, tuyệt đối là thu hoạch lớn!

Nghĩ tới đây, hắn liền ném tia cảm giác phá hư quy củ kia ra khỏi đầu, hỏi:

- Mục tiêu ở đâu?

Lão ngũ lập tức quăng cảm giác lên người Lâm Dịch, nhưng lại hơi sững sờ, lập tức nói ra:

- Mục tiêu... Không có di động, vẫn ở nguyên vị trí kia.

- Không có di động?

Sắc mặt Lão đại không khỏi có chút trầm xuống, trong nội tâm ẩn ẩn bay lên một cỗ dự cảm không tốt.

Không hề nghi ngờ gì, cường giả Luyện Cách kỳ đều luôn nghiêm túc. Đột nhiên có hai tốp gồm chín siêu cường giả đi về hướng mình. Mặc dù nhìn bên ngoài, hai cỗ thế lực tựa hồ đi từ hai hướng khác nhau tới. Nhưng cũng nên lộ ra một chút phản ứng a? Ví dụ như là thối lui ra sau, hoặc là làm cái gì khác.

Nhưng lại không có chút phản ứng nào, lại không có di động đi. Thông minh như lão đại, rốt cục vẫn cảm giác được có chút không thích hợp.

- Chẳng lẽ đối phương là Dị năng giả có thể kiềm chế không gian, căn bản không sợ chúng ta đối phó hắn?

Một tên gia hỏa khác suy đoán, không xác định nói.

Lão đại đang cau mày cũng có chút sáng mắt lên, lập tức cảm giác đây là cách nghĩ có khả năng nhất rồi. Có lẽ đối phương đến Bạo Loạn Tinh Hải lần đầu tiên. Có thể hắn mua tư liệu tình báo bên trong Bạo Loạn Tinh Hải, sau đó ra tay.

Hiển nhiên là một tên đệ tử thế lực lớn nào đó tại Tây Bắc Thiên. Hắn nhất định không biết Ngưng Không Đạn là đạo cụ chuyên môn nhằm vào Dị năng giả Không gian a.

Nghĩ tới đây, Lão đại đã có thể khẳng định. Đối phương nhất định là dị năng giả có thể kiềm chế không gian. Cho rằng vô luận tình huống chuyển biến như thế nào, hắn đều có thể đào tẩu. Cho nên mới trấn định như thế a.

Trên miệng tên Lão đại tràn ra một vòng cười lạnh, lành lạnh nỉ non nói:

- Dị năng giả Không gian? Hừ, nếu không có Ngưng Không Đạn, ta vẫn còn sợ ngươi trốn thoát. Nhưng hiện giờ đã có Ngưng Không đạn, ngươi căn bản không còn đường nào để đi!

Nói xong, Lão đại lập tức cười âm hiểm, nói:

- Đối phương đã tự tin như thế, chúng ta liền trực tiếp đi tới. Tin tưởng hắn sẽ không bỏ trốn!

Lão ngũ cũng nhẹ gật đầu. Trong mắt lóe ra hào quang hưng phấn. Năm người bay thẳng về phía Lâm Dịch.

Mà Lâm Dịch chỉ đứng ngay tại chỗ, nhưng từng động tác của song phương đều lọt vào mắt hắn. Khi thấy thế lực gồm năm tên kia tùy tiện bay thẳng về phía mình. Khuôn mặt thanh tú của hắn lộ ra một tia cười tà.

- Quả nhiên là nhằm vào ta. Ta nói sao chạy đi như vậy, còn chưa đụng phải một tên nào.

Lâm Dịch thì thầm một tiếng, ung dung chờ đợi bọn hắn.

Nhìn hình dạng của hắn, căn bản không đặt năm tên gia hỏa kia vào mắt chút nào.

Quả nhiên, chỉ một lát sau, năm đạo lưu quang xuất hiện trên bầu trời xa xa. Một lát sau, năm sáu đạo lưu quang hiện ra trước mắt Lâm Dịch khoảng năm sát kilomet. Quang mang tán đi, lộ ra thân hình năm người.

Ánh mắt Lâm Dịch quét qua từng người, cười nói:

- Năm vị thật sự đã vất vả rồi. Bám theo Lâm Dịch một đoạn đến đây, không biết có gì chỉ giáo?

Lão đại kia nhìn thấy bộ dáng tươi cười trấn tĩnh như thế của Lâm Dịch, khóe miệng lại tràn ra một vòng mỉa mai. Rất hiển nhiên, hắn cho rằng đối phương thân là Dị năng giả Không gian, cho nên nhóm người mình không thể tạo thành bất luận tổn thương gì với hắn.

Đáng tiếc...

Nghĩ tới đây, Lão đại khẽ mỉm cười với Lâm Dịch, nói:

- Các hạ nghĩ sao?

Con mắt Lâm Dịch có chút nhíu lại, lập tức nhún vai nói:

- Đừng nói là vì ngươi nhìn trúng Lâm mỗ ta, cho nên muốn đuổi theo Lâm mỗ, kết bằng hữu a.

Lão đại cười ha ha, nói:

- Các hạ thật sự là khôi hài a.

Tiếng nói vừa ra. Chợt, một khỏa quang cầu sau lưng Lão đại đột nhiên vọt thẳng lên không trung.

Lâm Dịch tự nhiên lập tức phát hiện, không khỏi hiếu kỳ ngẩng đầu lên nhìn. Quang cầu kia bay lên đỉnh đầu mọi người trăm mét, một hồi ngân mang liền lập lòe lên!

Ngân mang này, dù là Lâm Dịch cũng không khỏi kinh hãi, có chút nhắm mắt lại. Bất quá lại lập tức mở ra, nhanh chóng điều chỉnh con ngươi của mình thoáng một phát. Chỉ thấy một đạo lưu quang màu bạc, từ quang cầu kia bộc phát, lưu chuyển ra, lan tràn ra phạm vi mấy trăm kilomet.

- Đây là cái gì?

Lâm Dịch nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn. Đồng thời âm trầm đề phòng chung quanh.

Tuy rằng cũng mua một ít đạo cụ tại Tinh Vân lâu. Nhưng hiệu quả cụ thể sau khi sử dụng những đạo cụ này như thế nào, Lâm Dịch cũng không phải tinh tường. Ngoại trừ ̉n Tức Hoàn ra, hắn còn không sử dụng qua bất luận loại đạo cụ nào.

Nhưng từ quang cầu màu bạc này, có thể đơn giản nhìn ra. Đây là một loại đạo cụ, nhưng cụ thể là loại đạo cụ gì, có công năng gì. Lâm Dịch lại không biết rồi.

Vì bảo hiểm, Lâm Dịch lập lức có chút phát tán Lĩnh vực ra, hoàn toàn bao trùm một phạm vi, kể cả năm người kia.

Nhưng Lâm Dịch lại lập tức sững sờ, ánh mắt lộ ra một tia kinh dị. Hắn đột nhiên phát hiện, chỗ không gian này rõ ràng đột nhiên biến thành cực kỳ ổn định! So với những nơi khác tại Thiên Giới, độ ổn định năng lượng không gian, chỉ sợ nhiều hơn không chỉ mấy vạn lần! Đoán chừng trong chiến đấu tại đây, căn bản không thể nghiền nát được không gian a.

- Đồ vật thật kinh người!

Lâm Dịch nghĩ đến, âm thầm kinh hãi.

- Ha ha. Thấy thế nào? Đúng vậy, cái vừa rồi là Ngưng Không, hiệu quả chính là phong tỏa hoàn toàn khối không gian này. Đương nhiên, ngươi yên tâm, thời gian tác dụng không phải rất dài, chỉ năm sáu ngày thôi. Trong phạm vi mấy ngàn kilomet, bất luận Dị năng giả Không gian có làm thế nào cũng không có cách nào phá vỡ không gian.

Lão đại cười vang, nhìn Lâm Dịch lộ ra biểu lộ có chút kinh dị kia. Mà bốn người phía sau hắn, nguyên một đám đều âm trầm cười lạnh, ánh mắt bọn hắn âm trầm, giống như là nhìn một con mồi đã chết.

Nhưng khi nghe được tên Lão đại kia nói, Lâm Dịch lại hơi sững sờ, kinh ngạc nói:

- Dị năng không gian?

Lão đại thấy biểu lộ này của Lâm Dịch, cười hắc hắc, nói ra:

- Đừng giả bộ, chúng ta đã biết ngươi là Dị năng giả không gian. Nhớ khách sạn kia không? Lúc ấy chúng ta ở bên cạnh nhau, ta ngược lại là hiếu kỳ, lúc ấy ngươi đi vào chỗ nào.

- Hổ Thần cư? Chẳng lẽ bọn hắn nghĩ mình tiến vào Hổ Thần cư là trở thành Dị năng giả Không gian?

Lâm Dịch có chút khóc cười không xong, đột nhiên giống như cười mà không phải cười, hỏi:

- Ngưng Không đạn này, nhất định phi thường đắt đỏ a?

Đạo cụ có thể phong tỏa không gian trong phạm vi lớn như vậy, đương nhiên không có khả năng tiện nghi.

Mà cái này, đúng là khiến Lão đại hắn đau lòng. Bên ngoài thì cười nhưng trong lòng thì không cười, khẽ nói:

- Một khỏa Linh tinh mà thôi, tương đối có thể làm ngươi không cách nào đào thoát. Tuyệt không quý.

Lâm Dịch đương nhiên biết rõ một khối Linh tinh đối với cường giả Hư Thần Cảnh bình thường có giá trị như thế nào. Trong những người hắn gặp từ trước đến nay, ba huynh đệ đạo tặc kia là giàu nhất, có hai mươi ba khỏa Linh tinh. Mà những người khác, mỗi người có thể đưa ra ba bốn khối Linh tinh đã là phi thường không tệ rồi.

Hơn nữa, so với cường giả tại Bạo Loạn Tinh Hải này, cường giả bên ngoài rõ ràng giàu có hơn chút ít. Dù sao thì đối với người tu hành bình thường mà nói, đều ít dùng đến Linh tinh. Nhưng tại Bạo Loạn Tinh Hải này, chỉ tùy tiện mua vài đạo cụ bảo vệ tính mạng, cũng đủ để ngươi táng gia bại sản.

Giống như Lâm Dịch hiện giờ, số lượng Linh tinh của hắn chỉ còn một phần tư. Đó là minh chứng rõ ràng nhất rồi.

Lâm Dịch lắc đầu, lộ ra biểu lộ kỳ quái. Đột nhiên nói:

- Nếu như ta cho ngươi biết, ta không phải là Dị năng giả Không gian thì ngươi tin không?

Lão đại kia hơi sững sờ, sắc mặt lập tức chìm xuống, hừ lạnh nói:

- Chẳng lẽ ngươi muốn nói chúng ta hoa mắt hay sao?

Lâm Dịch nhún vai bất đắc dĩ, bộ dạng như từ chối cho ý kiến.

Lão đại dĩ nhiên không tin hắn nói. Dù sao thì đối phương đã thật sự vận dụng năng lượng không gian trong tửu điếm kia, tiêu tốn gần hơn nửa canh giờ. Nói mình không phải là Dị năng giả Không gian? Ai mà tin được?

Cho nên Lão đại kia cười lạnh một cái, ánh mắt lành lạnh, cười quái dị nói:

- Bất kể ngươi có phải hay không, hôm nay ngươi vẫn phải chết.

Khuôn mặt thanh tú của Lâm Dịch lộ ra một tia tươi cười sâu sắc, sờ sờ lên mũi, cười nói:

- Thật sao? Nhưng vì cái gì mà ta cảm giác được phải chết là các ngươi?

- Muốn chết!

Một tên ở chính giữa năm người bọn hắn lạnh lẽo quát lên. Thân hình lập tức nhoáng một cái, trên người lập tức lóe ra kim sắc quang mang. ̀m ầm tiến về phía Lâm Dịch!

Đối với cường giả Hư Thần Cảnh bộc phát toàn lực mà nói, khoảng cách năm sáu kilomet căn bản là trôi qua tức thì. Chỉ thấy kim quang lượn lờ toàn thân người này. Trong lúc phi hành, kim quang bốc lên không trung, ngưng tụ thành một thanh cự đao, dùng xu thế ầm ầm, đập về phía Lâm Dịch!

Vì có Ngưng Không Đạn, nên không gian này đã sớm cực kỳ vững chắc. Nhưng dù là như thế, dù không gian không bị văng tung tóe thành từng tầng, nhưng không gian vẫn có chút bóp méo. Có thể nghĩ lực công kích của hắn khủng bố như thế nào.

Một cỗ khí thế vô cùng khổng lồ tập trung hết về phía Lâm Dịch! Trong cảm ứng của Lâm Dịch, trong nháy mắt, toàn bộ bầu trời như hoàn toàn biến mất. Chỉ còn lại một mình cự đao khổng lồ đang bổ xuống đầu mình kia!

Chỉ thấy ánh mắt Lâm Dịch hơi nhíu lại, nhẹ nhàng thở ra một hơi. Trong nháy mắt, khí chất của hắn đã có cải biến. Biến thành vô cùng phiêu dật, khuôn mặt thanh tú lập tức lộ ra vẻ mỉm cười. Ánh mắt đột nhiên hoa lên, ngay tại lúc cự đao màu vàng chém xuống, thân thể hắn có chút nhoáng lên, ngay sau đó, thân ảnh hắn cũng liền biến mất, vô ảnh vô tung.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-712)