Vay nóng Homecredit

Truyện:Dược Thần - Chương 1194

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 1194: Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã thích ngươi rồi! (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Lazada


Cước bộ của nàng không nhanh, cũng không lớn, nhưng mà mỗi một bước rơi xuống thì phảng phất vượt qua vô tận hư không. Vẻn vẹn trong chốc lát, bắt đầu từ cuối tầm mắt của mọi người đã tới trên không của khu vực chiến đấu nơi này.

- Sư... Sư phụ!

Nhìn thấy nữ tử này, Vưu Lợi Á lúc này run rẩy lên tiếng, cảm giác yết hầu khô khốc các nơi trên cơ thể đều toát ra mồ hôi.

- Cung Chủ Thiên Thần Cung!

- Phi Ly Á!

Ở bên cạnh, mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ đều ngừng, họ gian nan lên tiếng.

- Phi Ly Á ngươi tới rất đúng lúc, Bỉ Tư Pháp Mỗ bọn họ là địch nhân của Khai La Đế Quốc ta, kính xin cùng nhau xuất thủ đánh chết.

Nhìn thấy nữ tử này, Khai La Đế Quốc Tư Đặc Lý Nhĩ Thánh chủ trên mặt lúc này lộ ra vẻ vui mừng, hắn rống to một tiếng.

Phi Ly Á lạnh lùng nhìn mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ, nàng đạm mạc lên tiếng:

- Chuyện của các ngươi không quan hệ cùng ta.

- Cái này....

Tư Đặc Lý Nhĩ Thánh chủ phảng phất như ăn cá bị mắc xương, ăn cơm bị nghẹn, con mắt hắn trợn tròn lên.

- Vưu Lợi Á, ngươi rất tốt, tự tiện ly khai Thiên Thần Cung, như thế nào? Hiện tại còn muốn rời khỏi Khai La Đế Quốc sao?

Phi Ly Á nhìn sang Vưu Lợi Á, đạm mạc lên tiếng.

- Sư phụ, ta...

Vưu Lợi Á vội vàng từ trong đám người bay ra, trên mặt lộ ra sợ hãi không biết nên nói cái gì.

- Vưu Lợi Á!

Lôi Nặc không rõ xảy ra chuyện gì, vội vàng lên tiếng nói:

- Vị tiền bối này...

- Ngươi là Lôi Nặc? là trượng phu của Vưu Lợi Á ở Tây Bắc chư quốc?

Không đợi Lôi Nặc đem nói cho hết lời, Phi Ly Á đã chuyển ánh mắt về phía hắn, nàng bình tĩnh lên tiếng hỏi.

Lôi Nặc sững sờ, theo phản xạ có điều kiện y hệt gật nhẹ đầu.

- Tốt, rất tốt.

Phi Ly Á gật nhẹ đầu, hướng về Lôi Nặc chậm rãi đi tới.

- Sư phụ!!

Giờ khắc này Vưu Lợi Á đột nhiên chắn trước mặt Phi Ly Á, nàng run sợ nói:

- Sư phụ, đệ tử sai rồi, biết sai rồi. Đệ tử nguyện ý cùng sư phụ trở về Thiên Thần Cung phục thị sư phụ...

- Vưu Lợi Á, ngươi tránh ra.

Phi Ly Á nhìn Vưu Lợi Á ngăn cản trước mặt mình, nàng đạm mạc lên tiếng.

- Không, sư phụ, không muốn...

Vưu Lợi Á không ngừng lắc đầu, run rẩy lên tiếng, nước mắt từ vành mắt của nàng chảy xuống. Ở bên trong, Thiên Thần Cung hơn hai mươi năm, nàng đối với tính tình của sư phụ biết đến nhất thanh nhị sở, nàng biết rõ sư phụ của mình hiện tại muốn làm cái gì.

- Xem ra, ngươi là ngay cả lời của ta cũng không nghe rồi. Thật làm cho ta thất vọng! Phi Ly Á nhìn sang Vưu Lợi Á, trong đôi mắt tràn đầy thất vọng, chợt tay trái của nàng nâng lên.

Ầm ầm!

Một cỗ uy áp đáng sợ xỏ xuyên qua thiên địa theo cử động của Phi Ly Á, lập tức bao phủ toàn bộ hư không.

Xuy xuy!!!

Giờ khắc này, ngàn vạn đạo hồng, lục sắc quang mang như là từng đạo Cực Quang từ tay trái của Phi Ly Á tách ra. Ngàn vạn đạo cực quang không ngừng lập loè như thiểm điện quay chung quanh bốn phía thân thể Vưu Lợi Á. Bốn phía Cực Quang tụ hợp, giao hòa lập tức tạo thành một đạo lao lưng nhốt Vưu Lợi Á vây ở trong đó, tốc độ nhanh đến mức làm cho không người nào có thể tưởng tượng.

Phi Ly Á vung tay lên, lao lung địa cầu địa cầu vây khốn Vưu Lợi Á lập tức bay tới bên cạnh. Hai đạo quang mang hồng sắc lưu chuyển bên ngoài hình cầu, chiết xạ ra màu sắc chói mắt.

- Vưu Lợi Á!

Lôi Nặc ngạc nhiên, không rõ xảy ra chuyện gì.

- Mẫu thân!

Kiệt Sâm ở bên cạnh giờ phút này cũng cảm thấy không đúng.

- Tiền bối!

Vi Ân ở bên cạnh vội vàng xông lên, muốn nói điều gì, nhưng mà không đợi hắn đi vào gần Phi Ly Á đã cảm giác một cỗ lực lượng vô hình lập tức bao trùm hắn, từ bốn phương tám hướng đè ép hắn, để cho hắn không cách nào nhúc nhích mảy may.

- Vi Ân, nể mặt mẹ của ngươi năm đó là đệ tử của Thiên Thần Cung năm đó, ta cứu ngươi một mạng. Hiện tại ngươi ngoan ngoãn đứng sang một bên cho ta.

Phi Ly Á đạm mạc lên tiếng, cất bước về phía trước.

- Lôi Nặc, Kiệt Sâm, các ngươi chạy mau, chạy mau ah!

Trong lồng giam song sắc, Vưu Lợi Á phát ra tiếng hét đau lòng.

- Trốn?

Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc giật mình, không nói cái gì nữa, quay người muốn ly khai nơi đây.

- Trốn? Có thể trốn đi nơi nào?

Phi Ly Á ở đối diện trong mắt lộ ra vẻ tươi cười lạnh lùng. Sau một khắc tay phải của nàng mãnh liệt nâng lên, nhắm ngay đám người Kiệt Sâm chụp tới.

Ầm ầm!

Ở bên trong, cảm giác của Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc, toàn bộ bầu trời trong nháy mắt đen lại như là từ ban ngày đi tới đêm tối. Đồng thời một cỗ lực lượng không thể địch nổi lập tức bao phủ ở hai người Nặc cùng Kiệt Sâm. Cỗ lực lượng to lớn đến nỗi khiến đám người Kiệt Sâm phảng phất toàn bộ lâm vào vũng bùn thân thể hoàn toàn không thể nhúc nhích.

- Phi Ly Á ta tuyển người thừa kế thì phải đoạn tuyệt hết thảy nam nữ tình trường.

Thanh âm như tiếng gọi đòi mạng của tử thần vang lên trong óc đám người Kiệt Sâm, một trảo của Phi Ly Á trong hư không bắt Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc, ngay sau đó đảo từ trảo thành chưởng, đối với hai người Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc hung hăng đánh tới.

- Phi Ly Á, dừng tay!

Nhìn thấy một màn này, ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ lập tức nóng nảy. Linh lực đáng sợ từ thể nội mấy người cuồn cuộn mà ra, trong tay vũ khí vung vẩy, từng đạo linh lực khủng bố xuyên qua thiên địa, trực tiếp quét về phía Phi Ly Á.

- Ha ha, đối thủ của các ngươi là chúng ta!

Nhưng mà tại thời điểm mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ xuất thủ. Ba người Ngả Kim Sâm tháp chủ cũng đều xuất thủ, phân biệt ngăn cản ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ. Trước đó là mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ ngăn trở đối phương, mà lúc này địa vị song phương đã đổi cho nhau.

- Đáng giận ah, cút ngay cho ta!

Ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ gào thét, từng người liều lĩnh phóng thích linh lực của bản thân, nhưng mà mấy người Ngả Kim Sâm tháp chủ sao lại để cho Bỉ Tư Pháp Mỗ như nguyện. Bọn họ cũng tình nguyện sử xuất lực lượng toàn thân, liều mạng bị thương cũng muốn ngăn cản ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ.

Cho dù Phi Ly Á không giúp bọn họ xuất thủ đánh chết mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ, nhưng mà có nàng đánh chết đám người Kiệt Sâm, đối với Ngả Kim Sâm tháp chủ mà nói, cũng là một việc đại hảo sự.

Trong lúc nhất thời, ba người Bỉ Tư Pháp Mỗ giết muốn đỏ cả mắt rồi, nhưng mà lại bị ba người Ngả Kim Sâm ngăn trở, ngược lại bởi vì lo lắng đám người Kiệt Sâm ba người muốn tìm được cơ hội mà bị thương.  

- Kiệt Sâm.

Mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng gấp đỏ mắt, nhao nhao liều lĩnh phóng tới Phi Ly Á.

- Buồn cười!

Phi Ly Á cười lạnh, một cỗ lực lượng kinh khủng từ thể nội nàng bùng nổ. Lập tức mấy người Lam Nguyệt Cổ Sâm liều lĩnh vọt tới như là bị đâm vào một bức tường vô hình, nguyên một đám đều bị đẩy lùi, trong miệng phun ra máu tươi.

Oanh!!!

Trong hư không linh lực đáng sợ sôi trào, khắp vòm trời đều giống như sập rơi xuống, một cỗ lực lượng một cỗ vô hình khủng bố lập tức đi tới đỉnh đầu hai người Lôi Nặc cùng Kiệt Sâm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1687)