← Ch.1386 | Ch.1388 → |
Cá con màu bạc trực tiếp bị chém văng ra ngoài phát ra tiếng kêu bén nhọn, dưới một kích kinh khủng của Kiệt Sâm không ngờ lại không bị mất mạng.
Cá con màu bạc lập lòe trong hư không, lại tiếp tục phát động công kích với Kiệt Sâm.
- Sưu!
Ngân quang lấp lóe, cá con màu bạc hóa thành một tia chớp phút chốc lại đâm về chỗ hắn.
- Đi chết!
Ánh mắt Kiệt Sâm lạnh như băng, ngũ hành linh lực trong cơ thể triệt để bộc phát chém tới.
- Hô!
Nhưng ngay khi hắc sắc trọng kiếm sắp bổ trúng cá con màu bạc, ngay lập tức một trận linh lực ba động kịch liệt truyền đến, thân thể cá con màu bạc bỗng nhiên kịch liệt biến lớn, bỗng chốc đã trở thành một đầu quái thú dài hơn trăm thước, toàn thân che kín gai nhọn hoắc, lãnh mang lóng lánh, răng cưa thật dài, miệng máu đầy răng nanh mở to ra phong tỏa cả một phương không gian, trực tiếp đem Kiệt Sâm nuốt xuống.
- Bành!
Quái vật diện mục dữ tợn rơi xuống mặt nước, trong đôi mắt mang theo tia xảo trá, thân hình chìm xuống dưới nước, nhưng không đợi nó hoàn toàn chìm vào trong nước...
Một thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, bên ngoài thân thể quái vật dữ tợn kia bỗng nhiên xuất hiện vết rạn chằng chịt rậm rạp, vô số máu tươi phun ra tung tóe, sau một khắc...
- Oanh!
Trong đôi mắt quái vật dữ tợn mang theo vẻ hoảng sợ, trong miệng phát ra tiếng gầm rú thê lương, cả người hoàn toàn nổ tung ra, hóa thành thịt nát cùng huyết vũ đầy trời.
Một đạo nhân ảnh từ trong đống thịt nát phóng lên không, chính là Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm hít sâu một hơi, trong đôi mắt mang theo vẻ ngưng trọng, nhìn qua đống thịt nát trôi nổi trên mặt sông:
- Đầu thánh thú này thật quá mức giảo hoạt, lại có thể biến hóa thành cá con như thế làm bộ bị tập kích, may mắn thực lực của ta mạnh, nếu là linh sư bình thường cho dù là thánh linh sư cao cấp chỉ sợ bị nó nuốt vào rồi không chết cũng bị trọng thương!
Giờ phút này rốt cục Kiệt Sâm đã hiểu được vì sao Bố La Đặc nói trong Chư Thần Chiến Trường vô cùng nguy hiểm, chỉ ở bên ngoài đã che giấu nguy cơ như thế, bên trong khu vực trung ương cùng khu vực hạch tâm lại sẽ có nguy hiểm đến thế nào?
Kiệt Sâm liếc mắt nhìn phía dưới, lại lần nữa hướng bờ bên kia sông bay nhanh đi.
- Hống...
Đột nhiên ở mặt sông xa xa một tiếng gầm gừ kinh thiên vang lên, lại nghe thanh âm tiếng bạo tạc nổ tung, cùng tiếng hét phẫn nộ không ngừng.
- Có người?
Kiệt Sâm vội vàng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy ở mặt sông phía xa một thân ảnh đang đối chiến cùng một đầu linh thú cực lớn giống như bạch tuộc, đang chiến đấu vô cùng gian nan, toàn thân chật vật không chịu nổi, máu tươi đầm đìa.
Nhìn thấy Kiệt Sâm thân ảnh kia lập tức lộ ra tia kích động, trong miệng phát ra tiếng hét to.
- Kiệt Sâm, ta là Tái Luân đế quốc Hán Mật Nhĩ Đốn, kính xin ra tay cứu viện, tại hạ vô cùng cảm kích!
Trong miệng của hắn vừa cầu viện vừa lui về hướng Kiệt Sâm.
- Hán Mật Nhĩ Đốn?
Kiệt Sâm liền nhận ra thân phận của đối phương, chính là một vị tôn giả của Thánh Địa Tái Luân đế quốc, nếu là người bình thường Kiệt Sâm chưa chắc sẽ ra tay, nhưng là người của Tái Luân đế quốc Mạch Khắc Cách Lôi Địch đại hiền giả, có quan hệ đồng minh cùng tiến cùng lui với Linh Dược Sư Tháp, Kiệt Sâm tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
- Hô...
Kiệt Sâm cầm hắc sắc trọng kiếm trong tay, thân hình lập tức bay vọt tới hóa thành một đạo ngũ sắc thần hồng đi tới bên cạnh Hán Mật Nhĩ Đốn.
- Kiệt Sâm, coi chừng, đầu linh thú này rất cường đại, cơ hồ đã có thực lực thánh linh sư cửu giai cao cấp, chúng ta vừa đánh vừa rút lui, không lâu nữa đã tới bờ rồi, đoán chừng có thể thoát khỏi nó!
Hán Mật Nhĩ Đốn khẩn trương lên tiếng nhắc nhở.
- Hô...
Nhưng ngay thời điểm hắn vừa nhắc nhở, một tiếng xé gió kịch liệt truyền đến, con quái vật bạch tuộc khổng lồ bắn ra một xúc tu mang theo tàn ảnh mơ hồ trực tiếp bổ về phía Hán Mật Nhĩ Đốn.
Trên mặt Hán Mật Nhĩ Đốn hiện lên vẻ kinh hãi, không kịp quản tới Kiệt Sâm, trong tay hiện ra lưỡi kiếm sắc bén lóe hàn mang nhắm ngay xúc tu kinh khủng kia một kiếm bổ tới.
- Xuy...
Tiếng xé gió vang lên, trong hư không xuất hiện tầng tầng điệp ảnh, vô số phong hệ nguyên tố xuất hiện lại hủy diệt trong hư không, lưỡi kiếm trong tay Hán Mật Nhĩ Đốn cùng xúc tu của quái vật bạch tuộc va chạm chung một chỗ.
- Phanh!
Thân thể Hán Mật Nhĩ Đốn bị văng ra ngoài, miệng lại phun ra ngụm máu tươi.
- Hô...
Không đợi Hán Mật Nhĩ Đốn kịp thời phản ứng, trong miệng quái vật bạch tuộc cực lớn đột nhiên phát ra thanh âm gầm rú sắc nhọn, rống lên một tiếng hóa thành từng đạo sóng âm trực tiếp truyền khắp bốn phương tám hướng.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Tựa hồ nghe được tiếng kêu gọi, nước sông dưới chân Kiệt Sâm cùng Hán Mật Nhĩ Đốn đột nhiên sôi trào lên, sóng nước tản ra, bóng đen mang theo khí tức khủng bố kịch liệt biến lớn, sau đó bên dưới mặt sông tích tắc lao ra.
Ba đầu quái vật bạch tuộc khổng lồ lớn hơn mười trượng mang theo mấy chục xúc tu khủng bố lao ra khỏi mặt nước đi lên bầu trời, tạo thành xu thế bốn góc vây quanh cùng con bạch tuộc kia, đem hai người Kiệt Sâm cùng Hán Mật Nhĩ Đốn vây tại trung ương, đồng thời vô số xúc tu dài hơn mười trượng khủng bố điên cuồng vung vẩy trong hư không, hướng hai người Kiệt Sâm cùng Hán Mật Nhĩ Đốn bao trùm đánh tới.
Bốn đầu cự thú bạch tuộc vung vẩy vô số xúc tu, trong lúc nhất thời trên trăm xúc tu bao trùm khắp nơi từ khắp bốn phương tám hướng đánh tới, trong nháy mắt hai người Kiệt Sâm cùng Hán Mật Nhĩ Đốn lâm vào trong vòng lao lung xúc tu khổng lồ, vô số xúc tu trực tiếp bọc tới chỗ hai người.
Vô số xúc tu đan vào lẫn nhau quấn quanh thành một hình cầu thịt đường kính tới mấy trượng.
Hai người Kiệt Sâm cùng Hán Mật Nhĩ Đốn bị vây bên trong quả cầu xúc tu kia.
- Đã xong!
Trong lòng Hán Mật Nhĩ Đốn trầm xuống, sắc mặt tái nhợt không còn tia huyết sắc.
Khi nãy hắn vừa đánh vừa lui, tối đa chỉ cần giao chiến với hai ba xúc tu của đầu bạch tuộc kia, chỉ vậy mà hắn phải liên tục bại lui, bản thân bị trọng thương không cách nào chống đỡ, hiện tại lại bị bốn đầu bạch tuộc quái thú vây khốn còn bị bao vây trong viên cầu xúc tu, trái tim hắn hoàn toàn trầm tận vực sâu, sinh ra cỗ tuyệt vọng.
- Hô...
Viên cầu xúc tu cực lớn trực tiếp đè ép hai người, không khí bị áp tới nổ tung, lực lượng đáng sợ khắp bốn phương tám hướng truyền tới trên thân hai người làm cả hai lập tức cảm thấy vô cùng khó thở.
Bạch tuộc quái thú có thật nhiều xúc tu, đồng thời mỗi xúc tu đều tự chuyển động nhúc nhích phảng phất như những miệng thịt, miệng thịt lại không ngừng chuyển động phụt ra mùi tanh hôi ghê tởm, làm cả hai người lập tức cảm nhận được toàn thân đau đớn.
Kiệt Sâm cảm giác hắc ngọc khải giáp của mình bị khí vụ kia ăn mòn đang dần dần mềm đi, tuy còn có thể chống cự nhưng không qua bao lâu sẽ hoàn toàn bị xâm nhiễm.
- Ah...
Đột nhiên trong miệng Hán Mật Nhĩ Đốn phát ra tiếng gào thét kinh thiên, con ngươi thoáng chốc biến thành màu xanh, một cỗ lực lượng đáng sợ bộc phát từ trong thân thể hắn, vô số phong nhận xuất hiện trong hư không, trường kiếm trong tay hắn bắn ra thanh sắc quang mang chói mát nhắm ngay xúc tu hung hăng bổ tới.
← Ch. 1386 | Ch. 1388 → |