← Ch.1398 | Ch.1400 → |
Trong lòng Kiệt Sâm yên lặng suy nghĩ, hơn nữa hắn cũng hiểu được muốn bắt cá con thì dễ dàng, muốn hàng phục cá mập thì khó khăn, cho dù hắn có thể phá toái hư không cũng cần phải có lực lượng cực mạnh mới có thể chính thức bắt giữ được những lực lượng pháp tắc kia.
- Kiệt Sâm, vừa rồi ngươi...
Ở xa xa ba người Vi Ân vội bay tới nghi hoặc lên tiếng hỏi.
- Không có gì!
Kiệt Sâm lắc đầu, sau đó trong ánh mắt lộ ra tia ngưng trọng:
- Chư vị, Bố La Đặc đại nhân nói qua bắt đầu từ khu vực trung ương sẽ có thần tắc mảnh vỡ tồn tại, chúng ta có thể bắt đầu tìm kiếm, nhưng độ nguy hiểm của khu vực trung ương này nhất định cao hơn khu vực bên ngoài rất nhiều, mọi người nhất định phải cẩn thận hành động, tốt nhất đừng rời khỏi ta ngoài trăm trượng.
- Kiệt Sâm, ngươi yên tâm, chúng ta hiểu rõ.
Ba người Vi Ân đều gật đầu, với thực lực của bọn họ ở khu vực bên ngoài còn cảm thấy vô cùng nguy hiểm, ở trong khu vực trung ương này càng phải cẩn thận nhiều hơn, nếu không rất có thể phải vẫn lạc.
- Được, vậy là tốt rồi!
Kiệt Sâm gật gật đầu, không đợi hắn nói xong...
- Oanh!
Xa xa một đạo lam sắc quang mang đột nhiên phóng lên trời, khí tức khủng bố lập tức lan tràn truyền tới trên người Kiệt Sâm bọn họ.
- Chuyện gì?
Bốn người Kiệt Sâm xa xa nhìn qua, chỉ thấy một đạo lam sắc quang mang từ bên dưới xông thẳng lên không.
Bên trong đạo lam sắc quang mang, từng đạo khí tức cường đại lưu chuyển, cỗ khí tức kia tuy thật cường đại nhưng không có tính công kích, mang theo thần năng khủng bố truyền tới trong đầu bốn người Kiệt Sâm.
- Đó là...
Bốn người Kiệt Sâm liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều toát ra tia vui mừng:
- Chẳng lẽ là thần tắc mảnh vỡ?
- Chúng ta đi!
Sau một khắc Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, bốn người lập tức hóa thành bốn đạo lưu quang hướng chỗ lam sắc quang mang bay đi.
- Sưu! Sưu! Sưu! Sưu!
Khu vực trung ương cuồng phong lăng liệt cơ hồ có thể xé rách thân thể đế linh sư quét lên trên người nhóm người Kiệt Sâm, nhưng trong lòng bọn họ đều đang mừng rỡ, theo khí tức lam sắc quang mang mà xem hào quang kia rất có thể phát ra từ thần tắc mảnh vỡ trong truyền thuyết.
Vừa đến khu vực trung ương đã nhìn thấy thần tắc mảnh vỡ xuất hiện, làm trong lòng cả bốn người đều cảm thấy vui mừng.
- Hô...
Bốn người Kiệt Sâm bay đi thật nhanh, chỉ sau một lát mọi người đã tới địa phương có lam sắc quang mang xuất hiện.
Nơi này là một mảnh địa vực giống như đầm lầy, trên mặt đất có thật nhiều bùn lầy cùng một bãi bùn đất sền sệt, bên trong Chư Thần Chiến Trường tình huống các loại địa chất đều có, như sa mạc, sông ngòi, thung lũng, đất cát, rừng rậm, đầm lầy vô cùng quỷ dị, khi bốn người Kiệt Sâm còn ở khu vực bên ngoài cũng vượt qua nửa tháng nên nhìn thấy địa vực nơi này không còn cảm thấy có gì quái lạ.
Bên trong bãi bùn sình kia, từng đạo lam sắc hào quang sáng chói từ bên trong chậm rãi tán phát, nước trong đầm sôi trào, đột nhiên một lam sắc mảnh vỡ phóng lên trời.
Đó là một mảnh vỡ chỉ lớn cỡ ngón tay cái, toàn thân lam sắc, bên trên có thật nhiều phù văn huyền ảo thâm thúy không ngừng lưu chuyển, ẩn chứa đại đạo khí tức, còn có thần uy nhàn nhạt lan tỏa ra ngoài.
Lam sắc mảnh vỡ kia lơ lửng cách đầm lầy vài thước, tản ra hào quang vô cùng sáng lạn.
- Quả nhiên là thần tắc mảnh vỡ!
Bốn người Kiệt Sâm đè nén kích động chậm rãi tiến về phía trước chuẩn bị lấy thần tắc mảnh vỡ, đúng lúc này...
- Không tốt, mau lui lại!
Kiệt Sâm tựa hồ cảm giác ra thứ gì, trong miệng lập tức rống to.
- Oanh!
Theo tiếng rống to của hắn, đầm lầy đột nhiên vỡ bung ra, một đầu linh thú trên người tản ra khí tức khủng bố từ trong đầm lầy mạnh mẽ lao ra, đó là một đầu linh thú giống như loài rắn dài hơn mười trượng, trên người chằn chịt lân giáp màu đen cùng đôi mắt thị huyết, trực tiếp quét lên trên lam sắc mảnh vỡ, đầu của nó lại có một chiếc sừng lam sắc, chính là loài giao long trong truyền thuyết.
- Hống...
Đầu giao long kia vừa xuất hiện trong miệng đã phát ra tiếng rống giận dữ, miệng máu mở to một ngụm liền đem lam sắc mảnh vỡ nuốt chửng.
- Thần tắc mảnh vỡ bị nuốt!
Sắc mặt nhóm người Kiệt Sâm lập tức vô cùng khó coi, mà đầu giao long nuốt chửng thần tắc mảnh vỡ sau đó đôi con ngươi đỏ như máu lại nhìn chăm chú lên bốn người Kiệt Sâm.
- Hống!
Hắc sắc giao long nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức hóa thành một đạo thiểm điện hung hăng vọt tới bốn người Kiệt Sâm.
- Không xong, Vi Ân, các ngươi mau lui lại!
Trong miệng Kiệt Sâm lập tức phát ra tiếng gầm rú kinh hãi, khí tức trên thân giao long kia mạnh mẽ vô cùng, cường đại hơn bất kỳ đầu linh thú nào mà bọn họ gặp phải ở khu vực bên ngoài, cho dù là Kiệt Sâm cũng cảm thấy có tia nguy cơ đừng nói chi là ba người Vi Ân bọn họ.
- Cút ngay!
Trong miệng Kiệt Sâm gào thét nhưng thân hình không hề thối lui, bởi vì hắn biết rõ một khi mình lui thì ba người Vi Ân xong rồi, hắc sắc trọng kiếm lập tức hóa thành một đầu hắc sắc nộ long chém thẳng về hướng con giao long kia.
- Bồng!
Một kiếm ẩn chứa lực lượng đáng sợ trực tiếp bổ lên đầu con giao long phát ra tiếng va chạm trầm đục, với thực lực hiện tại của Kiệt Sâm chém xuống một kích toàn lực cho dù là thánh linh sư cao cấp cũng phải tránh lui, nhưng đầu của con giao long chỉ bị oanh rơi xuống một trượng sau đó đã ổn định lại thân hình.
- Cái gì?
Trong lòng Kiệt Sâm giật mình.
- Quái vật, đây tuyệt đối là quái vật, một kiếm của ta có thể bổ vỡ một ngọn núi nhưng con giao long này không hề có chút vết thương, hơn nữa chỉ bị rớt xuống một chút đã hóa giải lực lượng một kiếm của ta, thật không thể tưởng tượng nổi!
Kiệt Sâm rất rõ ràng công kích của mình đáng sợ bao nhiêu, chính bởi vì biết rõ nên hắn càng thêm cảm giác con giao long kia khủng bố ra sao.
Hắc sắc giao long phát ra tiếng rống giận dữ quỷ dị, chằm chằm nhìn lên Kiệt Sâm nhưng phần đuôi thô to lại nhanh như thiểm điện quét về hướng ba người Vi Ân.
- Tránh ra, mau tránh ra!
Sắc mặt Kiệt Sâm mạnh mẽ biến đổi, tốc độ hành động của phần đuôi con giao long kia thật quá nhanh, cho dù là Kiệt Sâm trong lúc nhất thời cũng không thể lao qua cứu viện, chỉ đành gào thét thật lớn đồng thời lại hướng con giao long bổ tới một kiếm.
- Cút cho ta!
Kiệt Sâm quát lớn như sấm sét, xuất ra toàn lực nhưng tốc độ của chiếc đuôi kia thật sự quá nhanh, ngay khi Kiệt Sâm vừa phát động công kích thì đuôi của nó đã đi tới trước mặt ba người Hán Mật Nhĩ Đốn.
- Phong hệ áo nghĩa – Điệp Ảnh Thập Tam Kiếm!
- Mộc lưu thánh linh công – Vạn Mộc Phùng Xuân!
Hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều gào to, nhắm ngay chiếc đuôi kinh khủng kia phát động ra công kích cường đại nhất của chính mình.
- Oanh!
Thoáng chốc trong hư không lập tức xuất hiện kiếm ảnh đầy trời, kiếm ảnh chẳng khác gì sóng biển tầng tầng cuồn cuộn tràn đến, nhanh như thiểm điện chém thẳng lên chiếc đuôi kia, đồng thời một đạo hư ảnh cự mộc thô to xuất hiện trong hư không ngăn cản ngay trước mặt ba người Y Mẫu ý đồ ngăn lại chiếc đuôi của giao long công kích.
← Ch. 1398 | Ch. 1400 → |