← Ch.1399 | Ch.1401 → |
- Choang! Choang! Choang!
Thanh âm như tiếng kim loại va chạm quanh quẩn trong không gian, Điệp Ảnh Thập Tam Kiếm do Hán Mật Nhĩ Đốn thi triển oanh thẳng lên chiếc đuôi màu đen phảng phất như đánh trúng trụ sắt, căn bản không hề lưu lại được chút vết thương, sau một khắc tiếng oanh minh ầm ầm vang lên, vô số hư ảnh cự mộc do Y Mẫu thi triển ra cũng bị chiếc đuôi càn quét vỡ tan, vô số mảnh gỗ vụn vẩy ra tứ tán hóa thành mộc hệ linh lực tiêu tán trong gió.
Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu thi triển ra công kích mạnh nhất căn bản không hề tạo được chút trở ngại cho con giao long kia, ngay lập tức đã bị oanh mở.
- Thế nào...
Sắc mặt Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu biến thành một mảnh trắng bệch, trong đôi mắt toát ra hoảng sợ.
- Băng hệ chí cao áo nghĩa – Băng Phong Thiên Địa!
Đúng lúc này một thanh âm trầm hùng vang lên, Vi Ân cầm Mộng Linh kiếm trong tay đâm ra.
- Hô...
Trong thiên địa đột nhiên nổi lên vô số hoa tuyết, hàn băng khí tức lạnh tới mức tận cùng từ trong Mộng Linh kiếm bắn ra đụng vào chiếc đuôi của giao long.
- Ca ca...
Bên trên chiếc đuôi màu đen lập tức hiện lên một tầng băng cứng, bị đông lạnh thành một cây băng trụ thô to.
- Thành công...
Trong mắt hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu lộ ra vẻ mừng rỡ, nhưng không đợi bọn họ kịp thở ra một hơi, băng trụ đột nhiên xuất hiện vô số vết rạn, tiếng băng cứng vỡ vụn vang lên, vô số khối băng ầm ầm nổ tung, chiếc đuôi không chút dừng lại trực tiếp quét lên trên thân thể ba người Vi Ân.
- Phốc!
Ba người Hán Mật Nhĩ Đốn, Y Mẫu cùng Vi Ân đều bị ném văng ra ngoài, trong miệng Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều phun ra máu tươi, trường bào vỡ vụn da thịt nứt vỡ phun trào, đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, trùng trùng điệp điệp té xuống mặt đất, chỉ có Vi Ân đỡ hơn một chút nhưng khóe môi cũng trào máu tươi.
Con giao long vừa định tiếp tục công kích thì trọng kiếm của Kiệt Sâm đã trùng trùng điệp điệp bổ lên đỉnh đầu của nó.
- Oanh!
Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, lần này con giao long không còn gặp may mắn, bị một kích toàn lực của Kiệt Sâm thân thể khổng lồ bị văng ra, lăn lộn trong hư không, trong miệng phát ra tiếng gầm rú.
- Vi Ân, các ngươi không sao chứ?
Kiệt Sâm vội vàng kêu lên.
- Ta không sao, nhưng thương thế của Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu chỉ sợ có chút nghiêm trọng!
Vi Ân lớn tiếng đáp.
- Ngươi mang theo hai người bọn họ rút lui trước đi!
Kiệt Sâm cầm hắc sắc trọng kiếm trong tay, ngưng trọng nhìn qua con giao long, không hề quay đầu lại khẩn trương nói.
Một kích vừa rồi của hắn tuy đem con giao long đánh bay nhưng Kiệt Sâm cũng thấy được trên lân giáp của nó chỉ lưu lại một dấu vết thật cạn, một kiếm của hắn không hề phá vỡ được phòng ngự của giao long, không hề thấy có chút máu tươi chảy ra.
- Được!
Dưới tình huống hiện tại Vi Ân cũng không dây dưa, biết rõ chính mình còn lưu lại chỉ làm vướng víu Kiệt Sâm, lúc này lập tức mang theo hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu lui ra thật xa.
- Hống...
Trong hư không, con giao long gầm nhẹ một tiếng, đồng tử thị huyết gắt gao nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, trong thanh âm tràn đầy tức giận hiển nhiên đã bị hành động của Kiệt Sâm hoàn toàn chọc giận.
Sau một khắc thân thể khổng lồ của nó quay cuồng hướng Kiệt Sâm hung hăng vọt tới.
- Tới hay lắm!
Không còn ba người Vi Ân vướng víu, tâm thần vốn khẩn trương của Kiệt Sâm lập tức buông lỏng không ít, trong mắt chiến ý sôi trào, miệng nổi giận gầm lên một tiếng nghênh tiếp.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Chỉ một thoáng Kiệt Sâm cùng con giao long đã hung hăng đối chiến, linh lực ba động mãnh liệt, lực lượng khủng bố tản mát, hủy diệt hết thảy vật chất xung quanh chiến trường.
Con giao long kia thật không biết thuộc loại dị chủng gì, cường độ cứng rắn của thân thể cực cao, cơ hồ có thể so sánh với thánh linh sư đỉnh phong, đao kiếm bất nhập, mỗi một lần uốn éo đều ẩn chứa thủy chi pháp tắc huyền ảo, ẩn chứa đại đạo quỹ tích cùng huyền bí, khó thể nắm lấy, mà Kiệt Sâm cũng không kém, thân thể bao bọc hắc ngọc khải giáp, cường độ thân thể đã đạt tới cửu giai đỉnh phong nên hắn cũng vô cùng cường đại, hắc sắc trọng kiếm trong tay càng thêm thần bí khó lường, một kiếm bổ ra nhanh như tia chớp không thể tránh né.
Giờ khắc này song phương đều đánh ra toàn bộ thực lực, Kiệt Sâm thi triển cả Thủy Không Gian cùng Cấm Linh Lĩnh Vực, một mực khóa lại đối phương làm cho nó càng hành động gian nan.
Nhưng đầu giao long thật sự quá mạnh mẽ, nó là linh thú nên da dày thịt béo, hoàn toàn khác hẳn với một linh sư.
- Không được, nếu còn tiếp tục như vậy đôi bên đều không làm gì được nhau...
Trong cuộc chiến, đôi mắt Kiệt Sâm ngưng tụ, trong lòng liền làm ra quyết định.
- Hô...
Nơi mi tâm của hắn đột nhiên nổ bắn ra một đạo lam mang, đồng thời một tòa bảo tháp bay ra, lam sắc bảo tháp tản ra khí tức vô tận đáng sợ trực tiếp đụng thẳng vào đỉnh đầu con giao long.
- Phanh!
Tiếng oanh minh vang lên cực lớn, bị Chiến Thần Tháp oanh kích đầu giao long lập tức bị văng ra, trong miệng phát ra tiếng gầm rú thống khổ, địa phương bị Chiến Thần Tháp đánh trúng lân phiến nghiền nát, máu tươi tuôn tràn rơi xuống bên dưới đầm lầy.
Chiến Thần Tháp chính là thần khí do Thiên Hải Chiến Thần thời viễn cổ tế luyện, uy lực vô cùng, trải qua thời gian dài lấy được suốt hơn một năm nay Kiệt Sâm đã không ngừng nghiên cứu, tu luyện, rốt cục đã đem không ít công hiệu của Chiến Thần Tháp khai phát đi ra, theo thực lực cùng tạo nghệ trận pháp của Kiệt Sâm tăng lên, vô số đại trận trong Chiến Thần Tháp cũng được Kiệt Sâm thúc giục được một phần ngàn, uy lực nghịch thiên.
Trong hư không, Chiến Thần Tháp rung rung, lam sắc quang mang tán dật toát ra uy áp kinh người, nhắm ngay con giao long hung hăng trấn áp.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, bị Chiến Thần Tháp cường thế đè xuống, lân phiến trên người giao long lập tức xuất hiện rậm rạp vết nứt, không ngừng văng ra tung tóe, có chút tơ máu cũng không ngừng vẩy ra.
- Hống...
Mắt thấy mình không công kích được Kiệt Sâm còn bị Chiến Thần Tháp đánh cho toàn thân đau đớn, con giao long giận dữ rống to một tiếng, con ngươi thị huyết lạnh lùng nhìn chăm chú Chiến Thần Tháp, miệng máu mở ra.
- Hô...
Một đạo lam sắc hàn lưu từ trong thân thể giao long phun trào, trực tiếp bắn lên Chiến Thần Tháp, cỗ nước lạnh vô cùng đáng sợ ngay cả hư không cũng bị đóng băng, trên Chiến Thần Tháp lập tức bị bao phủ một tầng băng cứng, hàn khí đáng sợ như thế cho dù là thánh linh cao cấp một khi bị đánh trúng chỉ sợ cũng lập tức biến thành băng côn.
Đầu giao long đắc ý gầm lên một tiếng, trực tiếp phóng tới Kiệt Sâm.
- Oanh!
Đúng lúc này trên Chiến Thần Tháp bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ uy áp đáng sợ không gì sánh kịp, lam sắc hào quang tăng vọt, Chiến Thần Tháp rung chuyển, băng cứng bên ngoài ầm ầm bạo nát, biến thành băng tra đầy trời.
Chỉ thoáng chốc Chiến Thần Tháp hóa thành một đạo lam sắc lưu quang trực tiếp đụng vào đỉnh đầu con giao long.
- Phanh!
← Ch. 1399 | Ch. 1401 → |