← Ch.0495 | Ch.0497 → |
Thật giống như tẩy cân phạt tủy, vô số tạp chất màu đen cùng vật ô uế đều từ trong thân thể Ám Ảnh bị bài tiết đi ra, sau đó được bạch sắc quang mang tinh lọc biến thành hư vô.
Quá trình này chỉ duy trì một lát đã biến mất, mà khí lưu màu đen trên mặt Ám Ảnh giờ phút này đã hoàn toàn biến mất không thấy, biến thành hồng nhuận vô cùng.
Đôi mắt hắn đột nhiên mở ra, thân thể nhảy dựng lên, một cỗ uy áp cường đại khó thể hình dung lập tức từ trong thân thể hắn bạo phát ra ngoài.
- Là ai?
Trong miệng Ám Ảnh chợt gầm lên một tiếng, nhưng khi nhìn thấy thật nhiều người đang có mặt, hắn thoáng chốc ngây ngẩn cả người.
- Lai Sâm Đặc bệ hạ, ta...ta...
Trên mặt hắn mang theo vẻ nghi hoặc lên tiếng:
- Không phải ta đang ở ngoài Long Hoa Điện hay sao?
Đột nhiên hắn nghĩ tới điều gì, chợt cất cao giọng nói:
- Đúng rồi bệ hạ, có một người mặc áo choàng hắc y tiến vào trong bảo khố của hoàng cung, thực lực của hắn quá mạnh mẽ, ta...ta không thể ngăn cản hắn...
Nói tới đây trên mặt Ám Ảnh không khỏi lộ ra tia ảo não lẫn áy náy.
- Tốt rồi, ngươi không có việc gì là tốt rồi!
Lai Sâm Đặc vốn âm trầm cả ngày giờ khắc này rốt cục mới lộ ra dáng tươi cười.
Nghe mọi người giải thích, Ám Ảnh mới hiểu được sau khi mình hôn mê đã phát sinh những việc gì, lại nghe Lai Sâm Đặc nói Kiệt Sâm đã phối chế hoàng cấp linh dược tề Thánh Quang dược tề để cứu mạng của mình, Kiệt Sâm phải đem linh hạch quang hệ thất giai trên một cây linh trượng huyền phẩm gỡ xuống làm thuốc, Ám Ảnh tràn đầy vẻ cảm kích nhìn về phía Kiệt Sâm.
- Kiệt Sâm đại sư, ta...
Khóe môi hắn mấp máy, nhưng lại kích động đến mức không biết nói gì cho phải.
Bản tính hắn chẳng khác gì một cái bóng chỉ ẩn sau lưng Lai Sâm Đặc, vốn không thường nói chuyện xã giao, chỉ biết kích động nhìn Kiệt Sâm.
Bởi vì lần này bị thương, có thể nói Ám Ảnh nhân họa mà đắc phúc, được Thánh Quang dược tề tinh lọc toàn bộ lực lượng ám hệ đồng thời thân thể cũng nhận được ích lợi thật lớn, so sánh với linh sư bình thường, thân thể hắn lại được tẩy cân phạt tủy, tuy không thể sánh với Tái Sinh dược tề mà Lôi Nặc đã dùng có thể thoát thai hoán cốt, nhưng dược tề vẫn vô cùng cường đại.
- Đúng rồi, Lai Sâm Đặc bệ hạ, người mặc áo choàng màu đen ám hệ kia, xâm nhập vào trong bảo khố hoàng cung rốt cục là vì cái gì?
Kiệt Sâm đem sự tình mình gặp phải hai gã hoàng linh sư ám sát tại phủ đệ nói ra, thần sắc nghiêm túc.
Trên mặt Lai Sâm Đặc cũng tràn đầy vẻ nghi hoặc, hắn nhíu mày lên tiếng nói:
- Ta cũng cảm thấy thật kỳ quái, khi phát hiện Ám Ảnh ta đã kiểm tra bảo khố của vương quốc, mấy vật khác thì vẫn còn nguyên chỉ mất đi một vật...
Nói tới đây, trên mặt Lai Sâm Đặc lập tức mang theo tia cổ quái nhìn Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc:
- Lại nói vật kia có quan hệ với Thác Đức gia tộc các ngươi!
- Có quan hệ với Thác Đức gia tộc?
Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc liếc nhìn nhau, ánh mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc.
- Phải!
Lai Sâm Đặc gật nhẹ đầu:
- Vật đó là một cái hộp ngọc màu đỏ mà sáu trăm năm trước khi vương quốc mới thành lập, tổ tiên Thác Đức gia tộc các ngươi đã lưu giữ chỗ tiên vương Khắc Lai Nhĩ!
Của tổ tiên Thác Đức gia tộc lưu giữ trong bảo khố vương cung hay sao?
Ánh mắt Kiệt Sâm rơi lên mặt Lôi Nặc, hắn mới về gia tộc chỉ được ba năm, đối với sự tình trước kia của gia tộc hắn cũng không hiểu biết.
Cảm nhận được ánh mắt của Kiệt Sâm, Lôi Nặc cau mày lắc đầu, hắn cũng chưa từng nghe qua có đồ vật như vậy.
- Không bằng đi về hỏi thăm tam thúc công, có lẽ hắn biết chút gì đó!
Lôi Nặc lên tiếng nói.
Kiệt Sâm gật nhẹ đầu, đối phương xâm nhập vào trong bảo khố hoàng cung chỉ vì muốn trộm chiếc hộp kia, chuyện này liền lộ ra vẻ quỷ dị vô cùng.
- Lai Sâm Đặc bệ hạ có biết bên trong hộp ngọc chứa vật gì không?
Kiệt Sâm lại hỏi.
Lai Sâm Đặc lắc đầu nói:
- Bên trong bảo khố đặt một ít đồ vật đều là đồ vật có ý nghĩa đối với vương quốc, tỷ như vũ khí chiến kỳ của tiên vương khi chinh chiến tây bắc thành lập vương quốc, cùng với một ít đồ vật có ý nghĩa kỷ niệm của các đại gia tộc hiến cho tiên vương, chỉ có ý nghĩa kỷ niệm, giá trị không lớn.
- Lúc trước khi phụ vương đem vương vị truyền lại cho ta, có dẫn ta đi thăm kể lại cho ta biết, nói hộp ngọc màu đỏ kia là do tổ tiên Thác Đức gia tộc lưu giữ chỗ của tiên vương Khắc Lai Nhĩ, chỉ có điều về sau không biết đã xảy ra chuyện gì, không lấy về mà vẫn gởi chỗ tiên vương. Lúc trước ta chỉ nghe phụ vương nói như vậy, cũng không có nói cho ta biết rốt cục bên trong hộp ngọc đựng vật gì, nghiêm khắc mà nói hộp ngọc kia là của Thác Đức gia tộc các ngươi, ta chỉ là giữ thay các ngươi mà thôi!
Nói tới đây, Lai Sâm Đặc đột nhiên nhớ ra việc gì đó, nói:
- Nhưng hộp ngọc màu đỏ kia thật sự vô cùng bất phàm, ta chỉ nhìn thấy một lần, lần đầu tiên liền bị hấp dẫn, cảm thấy tài liệu làm hộp ngọc cực kỳ cổ quái, tản mát ra một chút hào quang màu đỏ, mà bên trong ngọc lại tựa hồ như có chín đầu tơ tuyến màu đỏ mông mông lung lung dao động cực kỳ quỷ dị!
- Hộp ngọc có chín đầu tơ tuyến màu đỏ du động sao?
Kiệt Sâm chau mày, đôi mắt hắn đột nhiên trợn to giống như nghe được chuyện gì kinh khủng, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó thể tin nổi.
- Lai Sâm Đặc bệ hạ, ngài xác định không hề nhìn lầm, bên trong hộp ngọc có chín đầu tơ tuyến màu đỏ mông lung đang du động?
Kiệt Sâm nhìn thẳng vào Lai Sâm Đặc, hỏi lại lần nữa.
Tuy Kiệt Sâm đã tận lực làm cho giọng nói của mình bình tĩnh hơn một chút, nhưng mọi người có mặt vẫn từ trong ngữ khí của Kiệt Sâm cảm nhận được tia khẩn trương.
- Kiệt Sâm đại sư, hoàn toàn là chính xác. Thật sự có chín đầu sợi tơ màu đỏ mông lung đang du động, điều khác ta không dám xác định, nhưng thứ này ta thật dám khẳng định, khi đó ta còn nhỏ, đối với vật kia đặc biệt có hứng thú, còn cố ý đếm qua sợi tơ màu đỏ kia, tổng cộng có chín, không hề sai lầm!
Lai Sâm Đặc trịnh trọng lên tiếng:
- Kiệt Sâm đại sư, thế nào vậy, hộp ngọc màu đỏ có đặc thù gì hay sao?
- Có đặc thù gì?
Trên mặt Kiệt Sâm lộ ra nụ cười cổ quái:
- Tài liệu của hộp ngọc màu đỏ kia cực kỳ hiếm thấy, đối với người bình thường mà nói căn bản không có tác dụng gì, nhưng đối với một ít linh dược sư cường đại mà nói lại là tài liệu linh dược vô cùng quý hiếm!
- Nguyên lai là tài liệu linh dược cực kỳ trọng yếu!
Trong lòng mọi người đang có mặt đều giật mình, khó trách Kiệt Sâm có vẻ khẩn trương như vậy, đối với một linh dược đại sư như Kiệt Sâm mà nói cũng chỉ có tài liệu linh dược mới có thể làm cho hắn cảm thấy hứng thú.
Ngay khi trong lòng mọi người chợt hiểu ra, nhưng lúc này trong lòng Kiệt Sâm chẳng khác gì đang sóng gió ngập trời, phập phồng mãnh liệt không thôi.
Theo lời giảng thuật của Lai Sâm Đặc, hắn đã biết tài liệu của hộp ngọc màu đỏ kia là gì, có sợi tơ màu đỏ du động bên trong đó, tại Tư Đặc Ân đại lục, ngoại trừ Xích Long Tinh cũng không còn vật nào khác!
Xích Long Tinh là một loại tinh thạch hỏa hệ màu đỏ, chạm vào có cảm giác cực kỳ ôn nhuận, khác với những loại tinh thạch khác, muốn phân biệt được nó cực kỳ đơn giản, bất luận một khối Xích Long Tinh nào nguyên vẹn cũng giống như có chín đầu hồng long đang du động, cho nên còn được gọi là Cửu Long Tinh.
Trong toàn bộ vật phẩm tồn tại trên Tư Đặc Ân đại lục, nếu nói là linh hạch đạt tới cửu giai, Xích Long Tinh chính là bảo vật cửu giai, cũng là bảo vật mạnh mẽ nhất mà Kiệt Sâm nghe nói đến khi trọng sinh tới thế giới này.
Xích Long Tinh cường đại là vì bên trong mỗi một khối Xích Long Tinh ẩn chứa hỏa hệ linh lực vô cùng cường hãn, hơn nữa loại hỏa hệ linh lực này còn thật sự ôn hòa, có thể gia nhập vào các loại hỏa hệ linh dược tề, đề cao công hiệu của hỏa hệ linh dược tề.
Ở kiếp trước khi Kiệt Sâm phối chế Hỏa Thần Dịch là linh dược tề thánh cấp cửu giai, bởi vì bạo tạc nổ tung nên sống lại thế giới này, sở dĩ Hỏa Thần Dịch phối chế thật khó khăn là vì hắn cần có ba viên linh hạch hỏa hệ cự long cửu giai có thời gian phát triển hơn kém nhau không ngoài mười năm, dung lượng hỏa linh nguyên tố cũng phải tương đương nhau, hỏa hệ linh nguyên tố cũng phải phù hợp nhau.
Kiếp trước Kiệt Sâm nghĩ đủ mọi biện pháp cuối cùng mới có thể gom góp được ba viên cự long linh hạch cửu giai, nhưng nếu như lúc trước Kiệt Sâm có được một khối Xích Long Tinh nguyên vẹn thì không cần phiền toái đến như vậy, chỉ cần một khối Xích Long Tinh ẩn chứa hỏa hệ linh lực là đủ thay thế ba viên cự long linh hạch cửu giai, trọng yếu hơn chính là hỏa hệ linh lực bên trong Xích Long Tinh vô cùng ôn hòa, khi dùng phối chế linh dược tề tính an toàn vượt xa cự long linh hạch cửu giai có linh lực táo bạo không thể sánh bằng.
Sau khi Kiệt Sâm sống lại, bảo vật tốt nhất mà hắn nhìn thấy chỉ là Thái Tuế Mộc xen lẫn giữa bát giai cùng cửu giai, cùng Băng Linh Thánh Quả bát giai, nhưng những vật này tuy thật quý hiếm, nhưng ở kiếp trước nếu Kiệt Sâm muốn cũng không phải không cách nào đạt được, mà Xích Long Tinh không phải là vật hắn muốn có thì có thể lấy được.
Cũng khó trách Kiệt Sâm cảm thấy chấn động đến như thế.
So sánh với nhiều người đang có mặt tại đây, Kiệt Sâm vốn nghĩ xa nhất.
Cho tới nay, trong lòng Kiệt Sâm đối với quá khứ của Thác Đức gia tộc luôn vô cùng hiếu kỳ, lực lượng màu đen cổ quái bên trong huyết mạch thân thể căn bản không thể nào xuất hiện trong một gia tộc bình thường có khả năng đạt được, nhưng bởi vì điển tịch của gia tộc mất mát, làm cho Kiệt Sâm chỉ có thể tìm đọc được tư liệu của gia tộc trong mấy trăm năm gần đây mà thôi.
Nhưng sự xuất hiện của Xích Long Tinh lại làm cho Kiệt Sâm càng thêm kiên định ý nghĩ xuất thân không bình thường của gia tộc Thác Đức.
Xích Long Tinh là bảo vật cửu giai, cho dù Kiệt Sâm ở kiếp trước vốn là nhân vật vô cùng cường đại vẫn không thể đạt được, nhưng Thác Đức gia tộc lại có được một hộp ngọc như thế.
Kiệt Sâm cũng không lo lắng Lai Sâm Đặc đã nhớ lầm, bởi vì bề ngoài của Xích Long Tinh thật sự là quá mức đặc thù, dù là đứa trẻ vài tuổi sau khi nhìn thấy cũng có thể đơn giản nhận ra, chớ nói chi là vua của một nước như Lai Sâm Đặc.
Nhưng càng làm Kiệt Sâm cảm thấy thêm kinh sợ chính là nghe lời nói của Lai Sâm Đặc, Xích Long Tinh lại chỉ là một chiếc hộp đựng vật phẩm mà thôi, như vậy thứ đồ vật được đặt trong Xích Long Tinh lại là vật gì?
- Lai Sâm Đặc bệ hạ, nơi này ta có một ít tài liệu linh dược cần thu thập, hi vọng ngài có thể giúp ta tìm kiếm...
Trong đầu lưu chuyển ý nghĩ, Kiệt Sâm chỉ yên lặng chốc lát đột nhiên lên tiếng, sau đó viết xuống vài loại tài liệu linh dược trên giấy trắng đưa cho Lai Sâm Đặc.
- Được!
Tiếp nhận tờ giấy, Lai Sâm Đặc ngay cả nhìn cũng không nhìn trực tiếp đưa tờ giấy cho một hộ vệ đứng bên cạnh:
- Lập tức đem tài liệu ghi trên tờ giấy này thay Kiệt Sâm đại sư chuẩn bị cho tốt!
Đôi mắt Kiệt Sâm chợt lóe tinh mang, bảo vật như Xích Long Tinh, bất kể vì muốn tra xét về huyết mạch của Thác Đức gia tộc hay là giá trị của chính bản thân nó, Kiệt Sâm không thể cho phép nó rơi vào trên tay người khác.
Đầu mối duy nhất hiện tại là phải xem trên người tên sát thủ hoàng linh sư kia rồi.
- Có lẽ từ trên người của hắn có thể đạt được chút tin tức gì đó!
Trong lòng Kiệt Sâm âm thầm suy nghĩ.
Đối với người khác mà nói từ trong miệng một sát thủ giống như tử sĩ kia muốn tra xét tin tức là không thể nào, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói, không phải là chuyện gì khó khăn.
Bên trong một gian mật thất tận sâu trong lòng đất dưới phủ đệ của Thác Đức gia tộc.
Nơi này là một nơi âm lãnh hắc ám, toàn bộ gian phòng vô cùng ẩm ướt, khắp bốn phía đều là vách tường thật dày, tối đen khiến lòng người sản sinh áp lực, bên trong mật thất yên tĩnh không hề có chút tiếng vang, chỉ có thanh âm tiếng bó đuốc thiêu cháy tí tách.
Ở giữa phòng, có một chiếc ghế, mà trên ghế là một hắc y nhân bị trói chặt đang ngồi.
Trước chiếc ghế, Kiệt Sâm, Lôi Nặc, La Tư Đặc, Lôi Áo bốn người đang yên lặng đứng nơi đó.
- Kiệt Sâm, dựa theo lời ngươi dặn ta đã tự tay đem tiểu tử này trói tại đây, đồ vật trên người hắn ta không hề động tới!
La Tư Đặc lạnh lùng lên tiếng nói.
Tuy chuyện Kiệt Sâm bị tập kích hắn cũng không hề nói gì, nhưng trong lòng La Tư Đặc vẫn mang theo tia áy náy.
- Đúng rồi, Kiệt Sâm, trên người hắc y nhân bị Lôi Nặc đánh chết chúng ta đã tìm được thứ này, ngươi xem đây là gì?
Lôi Áo đứng bên cạnh lên tiếng, đồng thời từ trên người lấy ra một viên châu trong suốt đưa tới trong tay Kiệt Sâm.
Trên mặt hắn mang theo vẻ nghi hoặc, rất hiển nhiên hắn cũng không biết tác dụng của viên châu trong suốt này.
- Đây là...?
Nhìn thấy viên châu, trên mặt Kiệt Sâm lập tức lộ ra tia ngạc nhiên, sau đó cầm viên châu giữa lòng bàn tay, linh thức rót vào bên trong tinh tế cảm giác.
- Ồ!
Đúng lúc này trong miệng Lôi Nặc đột nhiên kinh nghi kêu lên.
Bên trong cảm giác của hắn, Kiệt Sâm vốn vẫn còn tồn tại trong phòng, nhưng khí tức trở nên mỏng manh, tuy đôi mắt vẫn thấy được rõ ràng, nhưng trong cảm giác thân hình Kiệt Sâm đã bắt đầu mơ hồ.
Mà La Tư Đặc cùng Lôi Áo càng trừng lớn đôi mắt, bên trong cảm giác của Lôi Nặc tuy sự tồn tại của Kiệt Sâm biến thành mơ hồ, nhưng vẫn có thể tìm kiếm được, nhưng trong cảm giác của Lôi Áo cùng La Tư Đặc, Kiệt Sâm giống như đột nhiên biến mất trong gian mật thất.
Điều này làm trong lòng hai người bọn họ tràn đầy nghi hoặc, tuy Kiệt Sâm tu luyện Linh Thần Quyết làm cho bọn họ muốn tìm kiếm hắn nhưng rất khó cảm giác, nhưng dù sao hai người bọn họ vẫn là hoàng linh sư thất giai, muốn dùng cảm giác tìm kiếm Kiệt Sâm vẫn có thể cảm giác được, mà giờ khắc này những gì đã phát sinh lại làm cho bọn họ hoàn toàn ngây người.
Nếu như cấp bậc của Kiệt Sâm mạnh mẽ hơn thì còn dễ nói, nhưng hiện tại Kiệt Sâm chỉ mới đạt tới cảnh giới tôn linh sư lục giai đê cấp nhưng lại có thể hoàn toàn ẩn nấp trước mặt bọn họ, vậy...
Vì thế La Tư Đặc và Lôi Áo hoàn toàn trợn tròn mắt!
← Ch. 0495 | Ch. 0497 → |