Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Duy Ngã Độc Tôn - Chương 104

Duy Ngã Độc Tôn
Trọn bộ 956 chương
Chương 104: Một cái tát siêu hung mãnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-956)

Siêu sale Lazada


Lão già áo đen nói những chuyện này, là Tần Lập chưa từng nghe qua, nghe ra, cũng thật sự khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi. Không nghĩ tới, vẫn còn nhiều người cường đại như vậy. Xem ra về bản chất, thế gian này thật sự có sai biệt rất lớn với địa cầu nha!

Cũng vào lúc này, rốt cục Tần Lập hoàn toàn xoay chuyển tâm tính của một người xuyên việt, thật sự dung nhập vào thế giới này.

Nguyên lai ta vẫn ở vào tầng chót của thế giới này, ta không cam lòng! Ta tuyệt đối không cam lòng cả đời này vẫn ở một góc, làm một tên nhà giàu. Ta còn muốn quang minh chính đại đạp bước lên Huyền Đảo, ở trước mặt người đàn bà vạn tuổi vẫn còn zin, mang lão bà của ta đi!

Không ai có thể cản ta làm chuyện này!

Lão già áo đen nói với vẻ trào phúng:

- Đương nhiên vẫn còn, tuy nhiên đó cũng không phải ngươi có thể tiếp xúc, nói cho ngươi cũng vô dụng! Làm sao có chút hướng tới chứ? Tuy rằng ta thừa nhận ngươi là một trong số ít thiên tài mà ta đã từng thấy, nhưng không phải ta xem thường ngươi. Cả đời này, thành tựu lớn nhất của ngươi, giỏi lắm thì có thể đột phá cảnh giới Thiên cấp, đạt tới cảnh giới Phá Thiên thì ngươi vẫn ở tầng dưới chót của thế giới này! Biết vì sao không?

Lão già áo đen nói với vẻ khoái ý:

- Ngươi cho rằng những thế gia môn phái bên trong nơi bí ẩn đều là những người nào chứ? Bọn họ khống chế cả quốc gia, khuynh đảo quốc lực, để phục vụ cho gia tộc môn phái! Thậm chí có khi khuynh đảo quốc lực, để phục vụ cho bọn họ! Không có quyền thế rất lớn thì ngươi mãi mãi cũng không có được những thiên tài địa bảo tuyệt thế! Mãi mãi cũng không biết linh thạch là thứ gì! Ngươi mãi mãi cũng không có cơ hội đó! Ngươi cho rằng ngươi không để Thái tử điện hạ vào mắt thì là anh hùng hào kiệt sao? Thật sự là quá khôi hài!

Lão già áo đen nói nhiều một hơi, ngực phập phồng kịch liệt, con mắt còn lại bắn ra hào quang điên cuồng.

- Ha ha! Ngươi nên biết rằng, cho dù ngươi diệt hết hoàng thất của Thanh Long quốc, diệt Triệu gia của bọn họ thì ngươi cũng không thể thành hoàng đế của Thanh Long quốc! Có vô số thế lực trong khoảnh khắc có thể xé nát ngươi! Bởi vì ngươi là thằng con hoang không có gì cả! Ha ha ha!

Nghe xong lời nói của lão già áo đen, Tần Lập cũng nở nụ cười:

- Lão già! Bây giờ lão chọc giận ta, thật không phải là một hành động sáng suốt. Thật sự, nếu là ta, nhất định thành thật chờ chết. Như vậy có lẽ ta nên cho lão chết một cáh sảng khoái. Lão thật sự không nên chọc giận ta!

- Chọc giận ngươi? Lão tử nói đều là lời thật! Không ngờ ngươi lại cho rằng ta cố ý chọc giận ngươi! Nếu ngươi thật sự muốn đi đến những thế giới ta đã kể ra thì ngươi nên giống như hoàng đế Tân Tần quốc, trước tiên trở thành một quân chủ cường đại đi. Thế nào, ngươi dám không? Ha ha!

Lão già áo đen cười với vẻ vô cùng vui sướng. Lão sớm đã nhìn thấy dã tâm từ trong mắt Tần Lập. Lão biết thậm chí mình không cần gieo mầm móng gì cho hắn thì thiếu niên ma quỷ này cũng không phải là người tình nguyện bình thường. Thậm chí lão đã đoán được, trong tương lai không lâu, Tần Lập do tạo phản sẽ bị lăng trì xử tử. Cho nên, lão càng nghĩ càng cảm thấy khoái hoạt. Một màn này thậm chí hình thành đủ hình dáng trong đầu.

- Quên đi! Nể tình lão nói nhiều như vậy, ta sẽ cho lão chết một cách sảng khoái là được rồi!

Tần Lập nói với vẻ vô cùng hào phóng.

Trên mặt lão già áo đen vui vẻ, đồng thời trong lòng dâng lên một niềm bi tráng, nghĩ: Lão tử một đời anh hùng, rốt cục... giải thoát rồi!

- Tuy nhiên...

Tần Lập nháy mắt mấy cái, nói tiếp:

- Cho lão chết sảng khoái, nhưng có lẽ nên treo lão trên cột cờ! Ta muốn cho Triệu Tinh Hà biết kết cục đắc tội với ta là gì! Tuy nhiên lão yên tâm, ta sẽ lột trần truồng lão rồi treo lên, ta đã rất nhân từ rồi. Lão cảm thấy thế nào?

- Tần Lập! Thằng khốn nạn chó đẻ nhà ngươi! Tiểu súc sinh! Thằng con hoang!

Phốc!

Tần Lập bấm tay bắn ra, một luồng kình khí sắc bén bắn vào yếu hầu lão già áo đen. Lời lẽ liên tiếp không ngừng mà chấm dứt, con mắt độc nhất của lão già áo đen mở lớn, trong ánh mắt mang theo bảy phần giải thoát ba phần oán hận. Có lẽ, trong lòng lão đã sớm hối hận, không nên bị hấp dẫn bởi giá trị không thể đo lường của cây Vạn Niên Hồi Thiên Thảo của thái tử, tự mình ra tay tới đây giết thiếu niên ma quỷ này. .

Tuy nhiên, tất cả mọi thứ trong nháy mắt đều dừng ở hình ảnh lão chết.

Sáng sớm ngày hôm sau, đế đô thành Thăng Long liền truyền ra một đại sự kinh thiên động địa, nhanh chóng lan truyền tất cả mọi ngõ ngách trong thành Thanh Long! Từ quý tộc nhà giàu có cho tới người dân tầng dưới chót, hầu như toàn bộ đều bàn luận chuyện này.

Gần như trên mặt tất cả những người bàn luận chuyện này, kinh ngạc, phẫn nộ, sợ hãi, bi ai, vui mừng, không quan tâm... bất cứ loại cảm xúc gì cũng đều có!

Sư phụ của thái tử; cung phụng cao cấp của Thanh Long quốc; cấm quân thị vệ hoàng gia; đội phó tổng giáo đầu; siêu cấp cường giả Thiên cấp bậc ba, nguyên lực cửu trọng - Mộ Dung Thiên không ngờ bị treo trên một cột cờ thật lớn chừng hai người ôm cao hơn trăm thước ở cửa Nam Thanh Long quốc!

Mà trên cột cờ kia còn được treo xuống một miếng vải thô trắng rộng ba mét, dài hơn ba mươi mét, viết vài chữ to bằng máu chảy đầm đìa: Triệu Tinh Hà, đây là tấm gương! Nếu còn lần sau thì người treo ở đây chính là ngươi!

Điên rồi!

Gần như tất cả mọi người điên rồi, hầu hết trên mặt mọi người đều có biểu tình hưng phấn vui mừng khi người gặp họa. Đây cũng không phải nói thanh danh thái tử Triệu Tinh Hà ở Thanh Long thành kém bao nhiêu. Mà là mọi người đối với người thần bí dám làm như thế, trực tiếp khiêu chiến hoàng quyền, cảm thấy thật tốt vô cùng.

Thanh Long quốc đã bao nhiêu năm không xảy ra chuyện lớn như này. Chuyện này so với chọc thủng bầu trời Thanh Long quốc một lỗ hổng khổng lồ, cũng không kém bao nhiêu.

Lão sư của thái tử đó chính là đế sư tương lai nha! Cung phụng cao cấp của hoàng thất, có được thân phận đại công tước! Tuy rằng chỉ là một danh hiệu, cũng không có đất phong chân chính, nhưng thân phận này cũng đủ hiển hách rồi!

Nhìn chung cả quốc gia võ giả có thể có địa vị cao hơn Mộ Dung Thiên chắc chắn sẽ không vượt qua hai mươi người!

Mà thực lực Thiên cấp bậc ba, nguyên lực cửu trọng, cũng đủ kinh sợ vô số người. Bằng một người như hắn, là có thể quét ngang rất nhiều gia tộc loại nhỏ, trung có được mấy nghìn nhân khẩu!

Mà hiện tại, không ngờ bị người chặt đứt hai chân, đánh mù một mắt, sau đó tàn nhẫn sát hại. Chuyện này cũng chưa tính, không ngờ còn treo lên cột cờ cao nhất trong thành Thanh Long! Hơn nữa ngôn ngữ lưu lại, mũi nhọn chĩa thẳng quốc vương tương lai của Thanh Long quốc, thái tử điện hạ Triệu Tinh Hà hiện tại!

Đây là loại khí phách nào? Đây là loại kinh sợ cường đại cỡ nào!

Rất đã ghiền! Quả thật rất đã ghiền!

Vào lúc này, không biết ở trong lòng bao nhiêu người cuồng hô đã ghiền, kêu to sảng khoái!

Cũng không biết có bao nhiêu thế gia giàu có ở đế đô, vẻ mặt uể oải, trong lòng khiếp sợ, nhan sắc đại biến! Những đảng phái ngầm của thái tử, cảm giác bầu trời trên đỉnh đầu đột nhiên bị che bởi một tầng mây u ám!

Người bình thường xem náo nhiệt, nhưng những người bọn họ lại thấy được bản chất sau lưng!

Mũi nhọn kia vô cùng sắc bén, chĩa thẳng vào thái tử!

Người giết chết Mộ Dung Thiên đến tột cùng có được thực lực ra sao? Hậu quả nghiêm trọng khi chuyện này mang tới, hoàng đế bệ hạ tức giận lôi đình, không phải là thứ thái tử điện hạ có thể chịu đựng. Nếu không chịu nổi, nếu thái tử bị phế thì bọn họ sẽ đi về đâu?

Đây mới là vấn đề thực sự mà bọn hắn lo lắng!

Võ giả Thiên cấp có thể bằng vào một ngụm nguyên lực, lăng không phi hành một khoảng rất xa, nhưng bọn họ cũng không giống như hùng ưng, bay lên rất cao. Mà cột cờ to lớn trên thành lâu cửa Nam thành Thanh Long đế đô lại cao trăm thước! Hơn nữa ở đó có vệ binh ngày đêm không ngừng thủ hộ!

Bởi vì cột cờ thật lớn này, là thái tổ hoàng đế Triệu Long Đằng của Thanh Long quốc năm xưa tự mình dựng lên, dùng một cây hắc thiết mộc quá mười vạn năm nguồn gốc ở phía Nam!

Năm xưa không biết mất bao sức lực, mới có thể vận chuyển cự mộc từ phía Nam về. Mà ngay lúc đó thái tổ Triệu Long Đằng nghe nói đã đột phá Thiên cấp, đạt tới cảnh giới Phá Thiên, mới lấy lực một người, dựng đứng cây cột cờ này, sau khi truyền ngôi cho thái tử rồi bay đi, từ đó về sau không còn biết tới.

Cho nên, cột cờ này đối với hoàng thất Triệu gia, thậm chí đối với toàn bộ Thanh Long quốc, đều có ý nghĩa lớn lao!

Chỉ có trong ngày hội long trọng nhất, mới có thể treo Thanh Long kỳ khổng lồ của Thanh Long quốc lên trên. Mỗi lần đều cần hai gã võ giả Thiên cấp, chậm rãi leo lên trên, treo lá cờ lên. Bởi vì độ cao cách mặt đất hai trăm thước, trên bầu trời cũng có trận gió rất lớn, hơi vô ý sẽ bị gió thổi đi. Tuy rằng võ giả Thiên cấp không đến mức ngã chết nhưng có chút chật vật là không thể tránh.

Nhưng hiện tại không ngờ có người đánh chết một người, lại treo lên đó! Thực lực cao bao nhiêu chứ? Hơn nữa, đây quả thật chính là mạnh mẽ đánh một cái tát cho hoàng thất Thanh Long quốc nha!

Miếng vải thô trắng kia rất nhanh tìm được nơi xuất xứ. Chủ quán kia vốn đang phẫn nộ giải thích chuyện mất trộm đêm hôm qua với mọi người chung quanh. Sau khi biết vải bố của nhà bọn họ dùng ở nơi nào, chủ quán hối hận muốn chết. Chỉ hận chiếc miệng xấu của mình, vì sao phải tới nơi ồn ào, chuyện này nếu hoàng thất trách tội thì tru di cửu tộc bọn họ cũng còn nhẹ!

Chuyện này đối với Thanh Long hoàng gia, đối với thái tổ hoàng đế Triệu Long Đằng, quả thực chính là vũ nhục rất lớn!

Rất nhanh, toàn bộ một nhà chủ quán đều bị mang đi, binh sĩ tuần tra trên thành lâu ở cửa Nam đêm đó cũng thần bí biến mất.

Chuyện này thành đề tài nhiều câu chuyện ở khắp các ngõ nghách trong thành Thanh Long. Ít nhất tương lai mấy tháng sau, đề tài này không có dấu hiệu suy giảm.

Mà người thường mãi mãi cũng nhìn không ra. Từng luồng mạch nước ngầm hình thành từng luồng lốc xoáy to lớn, thổi quét bao nhiêu đại tộc hào môn đi vào. E rằng chỉ có người ngồi trên long ỷ mới rõ ràng nhất.

Mà Tần Lập là người khởi xướng chuyện này, căn bản cũng thật không ngờ, hành động của mình lại gây nên hậu quả kinh thiên động địa như vậy. Giống như một con bướm vỗ cánh ngoài ngàn dặm, tạo nên một cơn gió lốc to lớn ở bên này. Hành động của hắn chẳng những làm cho Triệu Tinh Hà thất điên bát đảo, còn ở trên mặt hoàng thất Thanh Long quốc, hung hăng tát một cái!

Mà ảnh hưởng sâu xa mang tới, thậm chí còn trực tiếp ảnh hưởng đến ngôi vị hoàng đế tương lai của Thanh Long quốc!

Nếu Tần Lập biết, nhất định cười giống như tiểu tặc, hết sức vui vẻ.

Lúc này, Tần Lập hoàn toàn thay đổi một gương mặt mới. Hắn biến thành một công tử gia anh tuấn tiêu sái mười bảy mười tám tuổi, cầm quạt xếp trong tay, quần áo hoa lệ, gật gù đắc ý đi trên con đường cực kỳ phồn hoa ở thành Thanh Long, đối với đám con gái xinh đẹp đi ngang qua, bình phẩm từ đầu đến chân.

Bộ dáng đó, nếu như mấy tên cẩu nô tài đi theo phía sau, chính là một bại gia tử ăn chơi trác táng!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-956)