← Ch.181 | Ch.183 → |
Phương Hạo Nam cùng Tần Lập ngồi đối diện với nhau, vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.
Phương Hạo Nam cười khổ nói:
- Tần huynh đệ thật sự khiến ta tìm đến khổ. Ta đi theo Tần huynh đệ tới đế đô lại không thể tìm được, cuối cùng đành phải trở về. Không lâu sau danh tiếng của Tần huynh đệ truyền khắp Thanh Long quốc, chỉ là thân phận biến thành quý tộc xuống dốc của Đại Tề quốc, thật sự là tài. Ngày đó nếu ngươi không cười với ta, ta thậm chí không dám xác định. Thuật cải trang này của ngươi thật sự là thần! Ha ha! Lại nói tiếp, ngươi không biết mấy ngày nay các đại nhân vật thành Hoàng Sa nói đến ngươi đều là vẻ không dám tim. Có một số thậm chí bắt đầu hoài nghi ngươi cùng Tần Lập quá khứ kia có phải là một người hay không! Ha ha!
Tần Lập cũng nở nụ cười:
- Bọn họ nghĩ cái gì không liên quan tới ta. Ta chỉ quan tâm bằng hữu của ta, những người khác... liên quan chó gì tới ta?
- Ha ha! Ta đây chẳng phải là rất vinh hạnh!
Phương Hạo Nam cười hào sảng, lập tức nhỏ giọng nói:
- Tần huynh đệ! Huynh đệ Tần Phong cùng Tần Hổ nguyên nhân vì ngươi mà vị Nhị thế tử... à, là Hoàng thượng vứt bỏ. Hai người đó vốn hận ngươi, hiện tại lại rời khỏi Học Viện Cao Cấp đế quốc chẳng biết đi đâu. Ngươi phải cẩn thận bọn họ trả thù!
- Ha ha! Không sao. Hai tên nhãi nhép mà thôi!
Tần Lập thản nhiên cười, cũng không phải hắn khinh địch. Thật sự là hai tên gọi là thiên tài kia, hiện tại cho dù gặp bọn A Hổ cũng không phải là đối thủ.
Tuy rằng đám cung phụng hoàng gia sau khi Nhị hoàng tử lên ngôi đã về tới đế đô, nhưng lực lượng hiện tại bên bọn A Hổ không yếu bớt chút nào. Không nói gì khác, một cái Đại Thanh Bang cũng đủ để khiến cho huynh đệ Tần Phong, Tần Hổ hôi yên phi diệt, căn bản không cần phải lo lắng.
- Ừ, cũng đúng. Tần huynh đệ hiện giờ đâu phải ngày xưa. Tuy nhiên ta vẫn đề nghị Tần huynh đệ nhiều ít phải giữ gìn một chút quan hệ cùng với đám hào môn của thành Hoàng Sa. Cho dù toàn bộ thành Hoàng Sa lúc này đều là tài sản riêng của Tần huynh đệ nhưng nếu trở mặt với toàn bộ đám hào môn này, đối với ngươi cũng không có chỗ tốt gì. Nếu Tần huynh đệ có ý tưởng khác cứ coi như ta chưa nói gì cả!
Phương Hạo Nam nói xong, có chút tự giễu cười cười. Hắn cũng hiểu được, lấy thực lực và thế lực hiện tại của Tần Lập, đúng thật là có tư cách xem thương bất kì gia tộc nào của thành Hoàng Sa. Nhưng là con cháu thế gia, Phương Hạo Nam cũng rõ ràng một điều: trừ khi Tần Lập không muốn phát triển thế lực, nếu không không thể tránh được giao tiếp với những gia tộc này!
Ở mặt ngoài sợ ngươi, không dám trêu ngươi. Nhưng sau lưng ngầm ngáng chân, chơi đểu vậy ngươi có biện pháp nào?
Tần Lập gật gật đầu, mỉm cười nói:
- Phương huynh nói rất đúng. Mấy ngày nữa ta sẽ mở một buổi tiệc, đến lúc đó sẽ mời tất cả hào môn vọng tộc của thành Hoàng Sa tham gia.
Phương Hạo Nam do dự một chút, vẫn là vẻ mặt xấu xa cười:
- Huynh đệ. Hỏi ngươi một vấn đề tư nhân. Hắc hắc! Ngươi lần này có mời Thượng Quan gia hay không?
Tần Lập lạnh nhạt cười:
- Không xem người khác thì ta cũng phải nể mặt Thượng Quan lão gia chủ chứ!
Phương Hạo Nam trong lòng khẽ chấn động, trầm mặc hồi lâu, cười nói:
- Ta hiểu rồi!
Giữa người thông minh với nhau, lời này cũng không cần quá rõ ràng. Phương gia quan hệ thân thiết với Tần Lập, chuyện này ai cũng biết. Mà Tần Lập chán ghét Thượng Quan gia càng là ai cũng biết.
Cứ như vậy, nếu Phương gia không muốn thừa dịp này một bước lên trời thay thế Thượng Quan gia vậy thì Phương gia quá vô năng!
Tuy nhiên, lời nói của Tần Lập hôm nay cũng biểu lộ ra một thái độ. Đó chính là: các ngươi muốn quật khởi, muốn phát triển - có thể! Nhưng nếu muốn mượn tên tuổi ta lập tức tiêu diệt Thượng Quan gia, vậy thì thật xin lổi - không thể được!
Đây cũng không phải Tần Lập có bao nhiêu hảo cảm với Thượng Quan gia, đây thật sự là một vấn đề thể diện đơn giản. Cho dù Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ không muốn chấp nhận, trên thực tế hắn cũng là con rể Thượng Quan gia!
Điều này ai cũng không thể thay đổi được.
Hơn nữa, cho dù Thượng Quan Thi Vũ tuyên bố rời khỏi Thượng Quan gia cũng không thể thay đổi sự thật này!
Điều này giống như Tần Lập bị Tần gia tuyên bố đuổi khỏi nhà, nhưng gần như mọi người nói tới Tần Lập đều theo bản năng cho rằng hắn là con cháu Tần gia thành Hoàng Sa.
Phỏng chừng lúc trước cũng bởi vì nguyên nhân này Tần Hoành Viễn mới nhốt hai mẹ con Tần Lập ở Tần gia. Bởi vì mặc kệ đi đến đâu mọi người đều nói:
- Nhìn xem, đó là con hoang Tần gia thành Hoàng Sa.
Đối với một gia tộc coi thể diện như mạng mà nói thì điều này hiển nhiên không thể chấp nhận.
Mặc kệ thế nào, Tần gia huy hoàng lúc trước đã tan thành mây khói, trở thành quá khứ. Lầu các thủy ta ngày xưa, những nơi gia tộc họ Tần từng sống hiện giờ đã trở thành một bãi cỏ mọc đầy, một mảnh hoang vu.
Bởi vì Tần Lập cho nên rất nhiều thế lực gia tộc muốn chiếm cứ nơi đó đều yên lặng rút lui.
Ba ngày sau buổi gặp Phương Hạo Nam, Tần Lập bao một quán rượu tốt nhất thành Hoàng Sa, mở tiệc chiêu đãi các quý tộc có tiếng, có thân phận địa vị ở thành Hoàng Sa. Thượng Quan cũng đầy mâu thuẫn nhận được thiệp mời của Tần Lập. Nguyên tưởng rằng sẽ lại bị Tần Lập châm chọc khiêu khích, lại không nghĩ rằng ở buổi tiệc Tần Lập cũng không có làm bất kì hành động nào làm khó. Điều này khiến cho Thượng Quan Bất Hối nôn nóng không yên thở ra một hơi nhẹ nhõm thật dài.
Sau đó Tần Lập ở thành Hoàng Sa tìm một mảnh đất trống lớn để đưa cho A Hổ bố trí người xây dựng phủ Công tước ở đó. Nơi đó vị trí rất tốt, lúc trước Tần gia cùng Thượng Quan gia tranh cãi nhiều năm vẫn luôn giằng co nhau, thành chủ Mạc Thiên Hùng không dám đắc tội bên nào cho nên mảnh đất đó vẫn để trống.
Hiện tại Tần Lập thế mạnh trở về, toàn bộ thành Hoàng Sa đều thành tài sản của hắn. Mảnh đất này tự nhiên không ai có gan tranh với hắn.
Một thời gian sau, Tần Lập lại bế quan tu luyện, mãi cho đến một ngày trước năm mới, mới lại xuất quan.
Trước khí Tần Lập bế quan đã dùng một viên Tinh Nguyên Đan. Đúng như lời Lãnh Dao đã nói, loại đan dược này cho dù cảnh giới như Tần Lập cũng đều rất có hiệu quả. Tinh thần lực của hắn lại được đề cao rất nhiều so với quá khứ!
Rõ rệt nhất chính là phạm vi thần thức của Tần Lập vẫn là mười dặm, nhưng sau khi dò xét cũng chỉ thấy tinh thần lực hao hết mà không có loại cảm giác khó chịu như đại não trống không như quá khứ.
Công chúa Triệu Thiên Thiên cũng bắt đầu tu luyện cùng Bộ Vân Yên, sau đó học tập kiến thức thương nghiệp. Cô gái sinh ra ở hoàng gia, từng được giáo dục tốt rốt cục phát hiện ra hứng thú lớn nhất của nàng giống Bộ Vân Yên - thương nghiệp!
Ngày mà Tần Lập xuất quan cũng tặng cho Triệu Thiên Thiên một vòng tay linh ngọc vạn năm làm lễ vật đầu năm khiến cho tiểu nha đầu này vui mừng cả đêm ngủ không yên.
Hoàng đế Triệu Tinh Hải phái ra đại quân trợ giúp Đại Tề quốc bị công kích, đồng thời bắt đầu liên hệ với tổ tiên Triệu gia ở nơi thần bí. Đối với việc tiểu muội đi theo Tần Lập, tuy rằng hắn bất đắc dĩ nhưng cũng hiểu được đó là lựa chọn tốt nhất, chỉ có từ xa thế chúc tiểu muội hạnh phúc.
Nguyên lực Tần Lập tích lũy cũng đã đạt đến một trình độ khủng bố nhưng muốn đột phá vẫn còn kém một chút nữa. Bởi vì đột phá đến cảnh giới Phá Thiên không chỉ cần tích lũy nguyên lực đến một mức độ khủng khiếp mà còn có quan hệ rất lớn đối với cảm ngộ về võ đạo!
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao nhiều võ giả Thiên cấp như vậy cả cuộc đời không thể đột phá.
Tần Lập cũng không nóng lòng bởi vì đột phá đó là chuyện sớm muộn mà thôi.
Mùa đông ở thành Hoàng Sa tuyết trắng tung bay, Mạc Thiên Hùng đối với việc Tần Lập giữ hắn lại làm thành chủ cảm giác hết sức vinh hạnh. Hắn cũng không có lui lại, nguyên nhân rất đơn giản là chiến hỏa đã nổi lên, nơi khác có khi còn không an toàn bằng thành Hoàng Sa này.
Bởi vì cho dù Thanh Long quốc bị diệt trong thời gian ngắn cũng chưa đánh đến đây!
Chiến tranh thời đại binh khí lạnh đều kéo dài rất lâu. Đừng thấy Tân Tần quốc có nhiều võ giả cảnh giới Phá Thiên như vậy, nhưng nếu quan hệ đến loại chiến đấu mấy vạn thậm chí mấy chục vạn người thì lực lượng của bọn họ cũng rất nhỏ bé. Cho dù võ giả cảnh giới Phá Thiên cũng không chống nổi vạn mũi tên từ vạn cung thủ mạnh mẽ cùng bắn!
Cho nên, nếu muốn một lần diệt Đại Tề quốc, không có vài năm là chuyện không có khả năng. Càng không nói đến hiện giờ năm nước liên minh, rốt cục ai ăn ai thật sự là không thể biết trước.
Mạc Phỉ Phỉ con gái Mạc Thiên Hùng cũng đích thân nhận lỗi với Tần Lập. Tần Lập đối với người con gái si tình Tần Phong này cũng không có nhiều ác cảm, chỉ là một cô gái tính tình điêu ngoa mà thôi, ít nhất có một phần chân tình, so ra còn mạnh hơn Tần Phong, Tần Hổ nhiều lắm. Hơn nữa, sau khi trải qua chuyện lúc trước, Mạc Phỉ Phỉ giống như thay đổi thành người khác, hoàn toàn thành thục, hiện tại cùng quá khứ đã như là hai người.
Cho nên Tần Lập cũng không thật sự chấp nhặt một người con gái như vậy.
Sau lễ mừng năm mới, tuổi chân thật của Tần Lập đã là mười sáu, đi vào thế giới này cũng là năm thứ tư rồi.
Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, Tần Lập từ biệt mọi người, trong nước mắt của mấy cô gái bắt đầu bước chân lên đường đi Huyền Đảo.
Vị trí cụ thể của Huyền Đảo ở phía tây Tân Tần quốc, bên trong một hẻm núi lớn ở phía đông Thiên Trì quốc. Khác với nơi thần bí Cực Nhạc Thiên Cung là hàng năm vào ngày sáu tháng sáu Huyền Đảo sẽ mở cửa một lần. Nếu là bỏ lỡ lần này như vậy phải chờ đến năm sau.
Hơn nữa, cửa Huyền Đảo ở trên một vách huyền nhai. Vách huyền nhai kia cao chừng vạn trượng, là một huyền nhai vạn trượng chân chính.
Huyền nhai đó từ trên xuống dưới giống như bị đao bổ ra, nếu võ giả thực lực chưa đạt tới mức nhất định thì ngay cả huyền nhai đó cũng không thể đến gần.
Bởi vì nơi đó còn có không biết bao nhiêu linh thú cao cấp. Người bình thường ngay cả hẻm núi đó đều không đến được đã chết vào miệng linh thú. Tuy nhiên hàng năm vào ngày sáu tháng sáu, tháng mà cửa Huyền Đảo mở ra, toàn bộ linh thú trong tháng đó đều tạm thời rời khỏi hẻm núi. Điểm này từ xưa đến nay chưa bao giờ thay đổi, cũng không biết là bởi vì sao.
Có lẽ là cái loại lực lượng thần bí trong thiên địa khiến linh thú cảm thấy khủng bố, cũng có thể thực lực Huyền Đảo quá mạnh mẽ ngay cả linh thú hóa hình cũng đành phải nhượng bộ tránh xa.
Dù sao chỉ cần có thể vào tháng sáu đi tới nơi đó, trên cơ bản là an toàn tiến vào Huyền Đảo.
Đương nhiên trên đời này, trừ bỏ người trên Huyền Đảo thì không có mấy người biết bí mật này.
Lúc này Tần Lập đã khôi phục tướng mạo sẵn có của mình, khuôn mặt mười sáu tuổi nhìn qua hết sức thanh tú. Mày kiếm mắt sáng, hết sức anh tuấn.
Phỏng chừng trừ bỏ những người hết sức quen thuộc Tần Lập thì bộ dạng hiện tại của hắn ngược lại rất nhiều người không nhận biết.
Dọc theo đường đi Tần Lập gặp không ít quân đội, nhất là trên biên cảnh Đại Tề quốc và Tân Tần quốc, hai bên cộng vào chừng mấy chục vạn đại quân đang chiến đấu kịch liệt.
Tần Lập không để ý đến. Giờ phút này mục tiêu của hắn chỉ có một: Huyền Đảo!
← Ch. 181 | Ch. 183 → |