← Ch.419 | Ch.421 → |
Đại vu sư sợ là cũng bị tinh thần công kích xuất quỷ nhập thần của Tần Lập dọa sợ, liên tiếp ba ngày không thấy xuất hiện lại. Nhưng bất kể là Tần Lập và Thi Vũ, hay là đám người Tôn Hải đều không tin Đại vu sư lại dễ dàng như vậy từ bỏ Thần Thủy củng Thần Thảo. Đã không có loại đồ vật này, Đại vu sư muốn quật khởi cũng chẳng qua chỉ là một câu nói suông!
Ngày thứ tư, Tần Lập đang tu luyện trong phòng đột nhiên trong lòng sinh ra cảnh giác, cảm thấy có một cỗ thẩn thức từ bên ngoài lan tràn tiến vào. Khi gập Tiên Thiên Tử Khí của hắn, cỗ thần thức kia dường như con chuột gặp mèo, hết sức nhanh chóng né tránh.
Tần Lập trong lòng khẽ động, thần thức nhanh chóng đuổi theo, theo cỗ thần thức kia đuổi ngược lại. Rốt cục, ở sau núi phía sau tòa thành - Tần Lập cảm ứng được sự tồn tại của Đại vu sư, hơn nữa ở bên cạnh Đại vu sư còn có mười mấy khí tức có vẻ mạnh mẽ.
Hiển nhiên, Đại vu sư lợi dụng thời gian mấy ngày này thu thập tàn quân và tìm mấy kẻ giúp đỡ đến.
Tần Lập lặng yên truyền âm cho Thi Vũ, sau khi nói vài câu thì ra cửa, đi tới hậu viện sau tòa thành.
Cỏ người thấy Tần Lập cùng Thi Vũ đều chào hỏi, mà Tần Lập thì rất trực tiếp nói cho đối phương muốn đi phía sau lấy Thần Thủy và ăn Thẩn Thảo. Giọng Tần Lập nói chuyện không lớn, rất bình thường, nhưng độ lớn cũng đủ để cho Đại vu sư nghe thấy! Thần thức Tần Lập cũng vẫn đều tập gào Đại vu sư, cảm giác được lúc mình nói ra, tinh thần lực của Đại vu sư sinh ra một tia dao động rất nhỏ! Tần Lập cười lạnh đột nhiên nghĩ đến một câu:
- Cầm thú học lừa bịp cỡ nào, cũng chỉ là trò cười mà thôii!" Đại vu sư đã không còn quân sư quạt m, . thật sự cũng chỉ là một đại súc sinh cường đại mà thôi. Mưu kế nó có thể nghĩ đến, không ai khác ngoài mang theo một đám súc sinh đến ần phòng có Thần Thủy, sau đó chiếm về cho mình. Sau đó rồi dẫn quân đi ra chém giết Tần Lập.
'Tiểu súc sinh. cho ngươi nhìn xem cái gì mới kêu mưu kế chân chính!" Tần Lập nghĩ thầm trong lòng, dùng Tiên Thiên Tử Khí bao phủ Thượng Quan Thi Vũ, sau đó hai người đi đến trước cửa phòng Thần Thủy, Tần Lập cảm giác được, tâm tính dao động của Đại vu sư càng trở nên mạnh mẽ, dường như hưng phấn, còn có cả phẫn nộ.
- Cạch" một tiếng, khóa bị mở ra.
Tần Lập đưa một ngón tay chỉ vào trước, sau đó thân thể, rồi mang theo Thi Vũ giống như hai linh hồn khôn hề có sức nặng, bay về phía một góc tường giữa hai tòa thành nơi hậu viện. Mà trong cảm giác của Đại vu sư, Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ thì đã tiến vào trong phòng kia! Đại vu sư luôn luôn phi thường tự hào về năng lực cảm giác của mình.
Bởi vì cảnh giới của hắn, đã đạt tới một độ cao mới. một độ cao người khác không thể nắm giữ và hiểu được! Cho nên, Đại vu sư căn bản không tin, có người nào có thể che giấu dưới thần thức của mình! Ngày trước hắn chịu thiệt trong tay Tần Lập cũng chỉ cảm thấy rằng mình không đoản trước tinh thần lực cổ quái như vậy mà thôi. Đại vu sư cũng không cho rằng mình không phải đối thủ của nhân loại kia ở trong lòng hắn, trên thế giới này đã không có ai là đối thủ! Cho nên, hắn cảm giác được hai người đi vào lãnh địa tư nhân vốn thuộc về mình - một cỗ lửa giận lập tức bộc phát ra. Hắn đứng lên, hướng về phía một đám linh thú hóa hình bên cạnh:
- Mọi người cùng tiến lên. Chỉ cần có thể giết hai nhân loại kia, Đại vu sư ta quyết không đổi xử tệ với mọi người!
Một linh thú hóa hình diện mạo thoạt nhìn có vẻ bình thườn g - một lão già mặt đỏ tóc trắng vuốt râu nói:
- Chỉ cần Đại vu sư có thể phân chia Thần Thủy cùng Thần Thảo cho chúng ta dùng chung, như vậy cho dù nguyện trung thành với Đại vu sư cũng không có ai không thể! Đại vu sư vốn là cường giả vĩ đại nhất ở nơi này
Đại vu sư gật gật đầu, hung tợn nói:
- Chỉ cần giết hai nhân loại kia, về sau Thần Thủy cùng Thần Thảo liền cho các ngươi sử dụng chung
Đám linh thú này, rốt cục không kìm nổi trở nên xao động. Mục đích chúng nó đến đây chính là vì hai thứ này. Tuy rằng uống Thần Thủy ăn Thần Thảo sẽ làm dung mạo xảy ra biến hóa.
Chẳng qua chúng nó vốn là súc sinh thú tính, chúng nó ngược lại cho rằng xấu xí là đẹp. cho rằng tướng mạo nhân loại mới là xấu xí chân chính!
- Xông lên! Bao vây gian phòng kia. Không có mệnh lệnh của ta, không được phá hư kiến trúc trong tòa thành!
Đại vu sư trầm giọng phân phó, thầm nghĩ nếu kiến trúc bị phá hư, về sau sẽ không tìm được nhiều người như vậy để sửa chữa xây dựng! Đám linh thú này đồng loạt đáp ứng, mỗi tên đều tự bộc phát khí thế toàn thân. Giống như mãnh hồ xuống núi xông về phía ăn phòng kia.
Tần Lập và Thi Vũ nấp ờ chân tường, nhìn đám linh thú này từng tên xẹt qua đầu mình. Thượng Quan Thi Vũ đều không kìm nổi có loại cảm giác vỗ tay khen Tần Lập.
Giữa ban ngày, hai người đứng ở chỗ này, đám linh thú thực lực không thấp hơn cảnh giới Chí Tôn không ngờ đối với hai người sống làm như không thấy! Nói cách khác, Tiên Thiên Tử Khí của Tần Lập đã lại đạt tới một cảnh giới mới. gần đến mức có thể hòa hợp làm một thể với môi trường xung quanh mình! Bản lĩnh này, cho dù là võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không cũng không thể làm được! Cho dù Đại vu sư này là siêu cấp cường giả Đan Nguyên Anh Hóa, hắn... cũng không làm được! Bởi vì Tần Lập đứng ở đây mà hắn lại không thể phát hiện. Đây chính là điểm mà Đại vu sư không bằng Tần Lập! Đại vu sư là người cuối cùng, hắn đứng dậy, đôi mắt một to một nhỏ chớp chớp, thân hình chầm chậm lên không. Hắn muốn dùng một loại tư thế vương giả trở về, trở lại lãnh địa của mình. Hắn muốn thấy cảnh đám nhân loại xấu xí ti tiện này khóc rống chảy nước mắt quỳ xuống đất cầu xin tha thứ - Hắn muốn cho tất cả mọi người biết, nơi này, chỉ có thể có một kẻ siêu nhiên, đó chính là hắn - Đại vu sư! Đại vu sư bay lên, lúc bay vọt qua tường thành - thần thức còn tập trung ở trên người hai người trong phòng kia. Hắn phát hiện, hai cổ tinh thần lực này, giờ phút này đang dừng ở nơi Thần Thủy.
Trong lòng Đại vu sư không kìm nổi sinh ra một cỗ lửa giận, ở trên bầu trời rít gào:
- Kẻ xâm lấn đê tiện, ta... Đại vu sư đã trở lại! Đi ra nhận lấy cái chết!
Mà điều khiển Đại vu sư phẫn nộ chính là. hai cỗ lực lượng tinh thẩn kia dường như bị dọa choáng váng, ngay cả một chút dao động cũng không có, vẫn đứng lại ở nơi đó như trước, không nhúc nhích!
- Các ngươi cho rằng không đi ra, ta liền không có biện pháp gì với các ngươi sao?
Thân hình Đại vu sư chậm rãi hạ xuống, hạ tới t trước cửa phòng kia, cười lạnh nói:
- Cho dù hủy Thần Thủy cùng Thần Thảo, ta cũng phải giết các ngươi! Chẳng những là các ngươi, ngay cả những nhân loại trong tòa thành này, ta đều muốn giết sạch!
- Hừ. ngươi nếu dám tiến vào, chủng ta liền hủy con suối này, cũng hủy diệt cả Thần Thảo! Chúng ta chết, các ngươi cũng đừng hy vọng tốt lành!
Một giọng nói nữ nhân trẻ tuổi từ trong phòng vang lên!
Thượng Quan Thi Vũ ở chân tường kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, nhìn thấy Tần Lập ngưng thần, môi khẽ động. Nàng thậm chí có một loại cảm giác rất hoang đường, dường như đang nói, chính là nàng vậy!
- Điều này... Điều này sao có thể chứ?
Thượng Quan Thi Vũ quyết định chờ chuyện nơi đây xong xuôi, nhất định phải hỏi Tần Lập thật kỹ, rốt cục là chuyện gì xảy ra.
- Giọng nói của mình - như thế nào có thể từ trong phòng kia truyền ra?
Đại vu sư nghiến răng nghiến lợi, hắn thật đúng là sợ hai người kia hủy diệt cả Thần Thủy và Thần Thảo. Bởi vì đó mới là nơi căn hắn
- Vậy các ngươi nói xem, các ngươi rốt cục muốn thế nào?
Đôi mắt Đại vu sư gắt gao nhìn chằm chằm kiến trúc được tạo thành từ đá xanh khổng lồ này, giọng nói vô cùng lạnh lẽo.
- Cho đám lâu la đáng chết của ngươi lùi ra. Cút càng xa càng tốt! Giọng nói nữ nhân lạnh băng lại vang lên.
Đại vu sư do dự một chút, đột nhiên cảm giác được phải là hai nhân loại kia sợ hắn mới đúng mà không phải là hắn sợ hai kẻ đó. Chỉ cần mình đề phòng được tinh thần công kích của nam nhân chết tiệt kia, vậy thì hai người đó cộng vào cũng không phải đối thủ của hắn! Nghĩ vậy, Đại vu sư cười lạnh nói:
- Được. Ta cho các ngươi hài lòng!
- Nói xong, hắn vung tay lên, toàn bộ đám linh thú vây quanh cửa đều lùi ra. Dưới ý của Đại vu sư, toàn bộ lùi về phía sâu trong tòa thành - nhưng không ai rời đi tòa thành.
- Hiện tại còn muốn thế nào?
Đại vu sư càng khẳng định, hai nhân loại kia căn bản không phải đối thủ của mình. Nếu khôn phải mình nhất thời sơ ý, không có khả năng tạo nên thiệt hại nặng nề như vậy! Hôm nay tuyệt đối không thể cho hai nhân loại kia an toàn rời đi!
- Ngươi cũng cút đi, quái vật xấu xí. Cút càng xa càng tốt! Chúng ta lấy một chút Thần Thủy cùng Thần Thảo sẽ rời khỏi nơi này! Nếu không chúng ta sẽ phá hủy nơi này!
Đại vu sư hàng năm dùng phương thức uy hiếp để sử dụng nhân loại làm việc cho mình, rốt cục cũng thưởng thức cảm giác bị nhân loại uy hiếp, trong lòng cảm giác một cỗ nghẹn khuất rất mãnh liệt nhưng lại không có biện pháp đi phản bác cái gì.
Lúc này, hắn rốt cục vô cùng hoài niệm thời điểm Bái còn sống, loại chuyện này bình thường đều là Bái ra mặt liền có thể giải quyết
- Ta kêu ngươi cho đám súc sinh thủ hạ của ngươi cút khỉi cổ bảo này, cút đi thật xa, ngươi không nghe thấy sao? Có phải muốn cho ta hủy nguồn suối Thần Thủy này hay không?
Giọng nói lạnh như băng dần dần trờ nên có chút không kiên nhẫn.
Đại vu sư cắn răng một cái, thầm nghĩ: 'Ta liền mai phục ở bên ngoài nơi tinh thần lực của các ngươi không chạm tới. Ta cũng không tin các ngươi còn không ra!" Nghĩ rồi, Đại vu sư hung tợn nói:
- Được! Ta đồng ý!
Nói xong, hắn mang theo đám linh thú lăng không bay lên. hướng về phía ngoài tòa thành bay đi.
Mà ngay trong khoảnh khắc Đại vu sư xoay người, lăng không nhảy lên, hai cỗ lực lượng khổng lồ hung hãn bắn về phía thân thể Đại vu sư! Đồng thời kèm theo còn có một cỗ tinh thần lực cực kỳ linh hoạt tựa như một mũi tên thần, ầm ầm đánh vào tinh thần thức hải của Đại vu sư!
Đại vu sư vẫn đặt trọng tâm thần thức ở trong phòng, như thế nào lại nghĩ đến ngay tại phía sau mình không ngờ ẩn nấp hai võ giả cường đại như thế! Phản ứng trong lúc vội vã, một cỗ lực lượng rộng lớn như biển lớn từ trong thân thể Đại vu sư bộc phát ra. Hai bàn tay khồng lồ đầm đìa máu tươi xuất hiện trong không trung, va chạm với hai cỗ lực lượng đánh về phía hắn cùng một chỗ.
- Ầm!
Một vùng tòa thành lớn chung quanh căn bản không chịu được loại lực lượng này đánh vào, lập tức ầm ầm sụp đổ, bốc lên đầy trời khói bụi! Mà cỗ tinh thần lực kia của Tần Lập lại đem tinh thần thức hải của Đại vu sư trong nháy mắt không kịp phòng bị, phá hư bảy tám phần! Lập tức, Tần Lập ngưng tụ linh lực toàn thân, một đạo kiếm ý Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn xen lẫn một cỗ khí thế bề nghễ thiên hạ đánh về phía Đại vu sư!
← Ch. 419 | Ch. 421 → |