← Ch.0473 | Ch.0475 → |
Trong trận đại quyết đấu sinh tử, trận chiến đỉnh phong của thế hệ trẻ này, Diệp Phàm đã bổ sống Kim Sí Tiểu Bằng Vương.
Máu tươi bắn tung tóe. Cả người hắn nhuốm máu, thân thể đứng trên hư không, ngay cả sợi tóc cũng đầy máu tươi. Hắn giống như Tu La đẫm máu, khiến người ta sợ hãi.
thân thể Kim Sí Tiểu Bằng Vương bị xé làm hai nữa, lục phủ ngũ tạng chảy hết ra ngoài, trong vô cùng khủng bố, hoàn toàn đã bị phế bỏ.
Tất cả mọi người đều biến sắc. Kết cục của Kim Sí Tiểu Bằng Vương thật sự là thảm thiết không ai bì nổi.
Vốn là nhân vật tuyệt đỉnh trong thế hệ trẻ, thiếu niên xuất thế, tài nghệ cao chót vót, cường thế bá đạo, tung hoành mười vạn dặm Đông Hoang, vô địch trong thế hệ, kết quả lại bi liệt như vậy.
Con ngươi Phong Hoàng tràn ngập vẻ không tin nổi. Nàng không thể tin được tất cả chuyện này. Kim Sí Tiểu Bằng Vương kiệt ngạo lại có thể bại hoàn toàn như vậy.
Sắc mặt Triệu Phát cứng đờ, trong lòng chấn động. Bất kể là Kim Sí Tiểu Bằng Vương hay Diệp Phàm đều có thủ đoạn nghịch ửiiên. Quyết đấu như vậy khiến hắn phát lạnh.
Thần sắc Diêu Hi bên kia vô cùng phức tạp. Thánh thể như vậy khiến nàng rất khó an lòng. Cường đại như vậy, vượt qua cả dự đoán của nàng. Nàng lại có "nhược điểm" nằm trong tay đối phương, vẫn muốn thu hồi mà không thể.
Tử Phù Thánh Tử, Vạn Sơ Thánh tử, Dao Trì Thánh nữ tuy rằng sắc mặt không thay đổi không trong lòng lại không thể bình tĩnh nổi.
Diệp Phàm xé tan Kim Sí Tiểu Bằng Vương, cả người đều là máu huyết. Bản thân hắn cũng bị thương không nhẹ. Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết độc nhất vô nhị, là thánh thuật vô thượng, để lại trên người hắn rất nhiều vết thương đáng sợ.
Hai người đại chiến gần năm trăm hiệp mới phán thắng bại, đây là trận chiến gian khổ nhất từ khi hắn xuất thế tới nay, suýt nữa phải mất mạng.
Nếu không phải trong thời khắc mấu chốt hắn ngộ ra một chút Đạo của mình, dùng Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến hoàn mỹ ra thì thật sự đã phải nuốt hận rồi.
- Ngươi giết ta đi...
Kim Sí Tiểu Bằng Vương kêu to, mất hết can đẦm thân thể cường đại của hắn đã bị Diệp Phàm phế đi. Đây là một đả kích trí mạng đối với hắn.
Lúc này hắn chỉ còn cái đầu là coi như hoàn hảo, thân thể hoàn toàn bị Diệp Phàm xé rách thành hai nửa.
Diệp Phàm không có động tác gì, yên lặng không nói. Hắn cảm thấy một đôi mắt lạnh như băng đang theo dối hắn, tỏa ra sát khí ngập trời.
Đây là một loại ý niệm đáng sợ. Đôi mắt kia như có thể xuyên thủng hư vô, một ý niệm là có thể khiến đại địa máu chảy thành sông, thây cốt thành núi.
Giống như có một Thần chủ cái thế giáng trần, đứng trên đám mây nhìn xuống đại địa mênh mông, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, tràn ngập sát khí vẩy.
Hắn không thấy được người kia nhưng hắn biết nhất định lão Bằng Vương hung danh truyền khắp thiên hạ, khiển mỗi Đại Thánh chủ đều kiêng kị đã tới rồi.
Diệp Phàm cảm thấy khí tức của Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết đại đạo vô thượng, so với Kim Sí Tiểu Bằng Vương còn khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần, chỉ một ý niệm có thể khiến trăm vạn sinh linh trên đại địa thành thi thể.
lão Bằng Vương hoành hành thiên hạ, khiến các Thánh chủ cũng phải ngại mà rút lui, là một hùng chủ tuyệt thế, đứng đầu Đông Hoang, khó có thể tìm được đối thủ.
Hiện giờ hắn có được Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết, rốt cục mạnh tới mức nào thì người ngoài khó có thể phán đoán được.
- Cho ta ra đi thoải mái đi, giết ta đi. Chết dưới tay ngươi ta cũng không tiếc nuối gì.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương rống to.
Diệp Phàm quả thật vô cùng thống hận hắn. Mỗi lần gặp mặt thì thằng người chim kiêu ngạo này luôn khiêu khích, nhiều lần muốn trấn áp hắn. Trận chiến này đã định từ rất lâu trước đó rồi.
Tuy nhiên lúc này khi thấy hắn mất hết can đảm, lại thể hiện dáng vẻ cương liệt như vậy thì Diệp Phàm bỗng cảm thấy tên người chim đáng giận này cũng có hơi ngay thẳng.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì Kim Sí Tiểu Bằng Vương so với Hoa Vân Phi tâm cơ thâm trầm còn thuận mắt hơn nhiều, cũng chân chất hơn Diêu Quang Thánh tử không rõ động không không ít.
Hoa Vân Phi. Diêu Hi, các Thánh tử dù là kẻ nào cũng vẫn rất âm trầm, không bao giờ thể hiện rõ ràng. chỉ có Kim Sí Tiểu Bằng Vương này mới dám ngay thẳng đối mặt sinh tử với hắn.
Phụt!
Diệp Phàm vẫn hành động, tay phải cắt ngang, chặt đầu Kim Sí Tiểu Bằng Vương xuống, đặt trong tay, tay kia xé rách thi thể hắn, máu tươi tuôn ra, rơi từ trên cao xuống.
Mọi người ồ lên. Diệp Phàm vẫn phế bỏ Kim Sí Tiểu Bằng Vương. Thiên Bằng
chân thân của hắn đã bị hủy, tu vi toàn thân bị diệt hết, từ nay trên thế gian không còn tiểu Bằng Vương nữa.
- Tư chất ngút trời, vương giả của một thế hệ lại cứ như vậy mà bị chôn vùi đi.
- Đáng tiếc, nếu tiếp tục phát triển thì vốn có thể trở thành một yêu chủ vô thượng, cuối cùng lại gặp phải kết cục này...
Không ai không chấn động. Kim Sí Tiểu Bằng Vương uy danh hiển hách lại có cái kết ảm đạm như vậy.
Thế nhân đều nói hắn có lẽ sẽ đi trên con đường của Đại Đế. Hắn quả thật không khiến người ta thất vọng, có thể nghịch thiên phạt tiên, có lực lượng áp bức đám hào kiệt cao tuổi.
Đáng tiếc hắn lại gặp phải Thánh thể cuối đời. Đây là người có thể thực sự tranh hùng với Đại Đế thủa thiếu niên. Hắn rốt cục cũng đành nuốt hận mà mất mạng.
- Ngươi giết ta đi. Ta muốn chết cho thống khoái.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương dùng thần niệm rống to, trong mắt có nước mắt rơi xuống.
Tất cả mọi người đều chấn động. Vương giả kiệt ngạo bất tuân này lại rơi nước mắt. Có thể thấy được lúc này hắn đã mất hết lòng can đẦm
Mọi người ai cũng nghiêm nghị hẳn. Thánh thể tạo thành uy hiếp quá lớn, chấn động Đông Hoang. The hệ trẻ tuổi hiện giờ người có thể tranh hùng với hắn chỉ sợ đếm không đủ trên đầu ngón tay.
Điểm duy nhất may mắn chính là sinh mệnh của Diệp Phàm không còn nhiều nữa, chỉ còn có tuổi thọ nửa tháng. Nếu muốn sống sót thì hắn chỉ có thể tự chém tu vi.
Tuy nhiên rất nhiều người cũng thầm nghi hoặc. Chiến lực cường đại như vậy thật sự là của một người sắp chết sao? Bọn họ thầm nhủ trong lòng.
Nhưng Diệp Phàm bị đại đạo tạo thành vết thương thì thế nhân đều biết, ngay cả tuyệt đại Thần Vương dùng tính mạng cứu giúp cũng không có kết quả. Bọn họ không thể tin Diệp Phàm lại có thể tự mình điều trị được.
Bởi vì các Thánh chủ đều đã nói, con đường của Thánh thể đã là tuyệt lộ, không có khả năng phục hồi như trước, trừ phi là có thần tích kinh thế phát sinh.
- Ta vốn không muốn giết Bằng huynh, chỉ là hắn bức ta phải ra tay, xin tiền bối cứu trị cho hắn.
Diệp Phàm truyền âm tới hư không.
Hắn cảm nhận được sát khí tuyệt thế, hình như có một vị thần linh đang nhìn hắn, bất cứ lúc nào cũng có thể trách phạt, thi triển một kích như lôi đỉnh với hắn.
Tuy nhiên Diệp Phàm cũng không e ngại, âm thầm truyền âm cho Hắc Hoàng, bố trí trận văn của Hư Không Đại Đế. cùng lắm thì hai người rời khỏi Đông Hoang không trở về nữa là xong.
Từ trong hư vô, một thân ảnh bước từng bước ra. Thiên địa đều rung động theo nhịp điệu của hắn. Đây là tiết tấu của đại đạo.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ. Đây là một tồn tại khó tin, thân ảnh từ mơ hồ trở nên ngưng thật, giống như thần linh bước tới.
lão Bằng Vương danh chấn thiên hạ xuất hiện. Sau khi tu tập Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết, thần vận của hắn có thể khiến các Thánh chủ càng kinh hãi.
Dáng người hắn khôi vĩ, mặc đạo y màu vàng, trên mặt chẳng hề biểu hiện chút nào. Mái tóc màu vàng tung bay theo gió, ánh mắt như hai thanh kiếm sắc bén vô cùng. Hắn như dung hợp với thiên địa làm một.
yêu Vương tuyệt thế vừa xuất hiện liền khiến các đại nhân vật khác lần lượt xuất hiện. Đại thọ của Thánh chủ Phong tộc, rất nhiều nhân vật cấp bậc Thánh chủ đều tới đây.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía này, chú ý tình thế phát triển. Lập tức không gian yên lặng tới cực điểm. Trong dãy núi vô tận có thể nghe được cả tiếng hoa rơi.
Phụt!
lão Bằng Vương ra tay, điểm ra một chỉ. thân thể bị xé rách của tiểu Bằng Vương lập tức tan nát thành sương máu. Tất cả mọi người đều kinh ngạc. Hắn làm vậy là có ý gì? Tiêu diệt thân thể của cháu mình, việc này tương đương với đã hoàn toàn hết hy vọng rồi.
Vút!
lão Bằng Vương vẫy tay một cái, đầu lâu của Kim Sí Tiểu Bằng Vương trong tay Diệp Phàm bay tới, dừng lại trong bàn tay hắn.
- Ngươi có biết vì sao mình bị đánh bại không?
sắc mặt hắn bình tĩnh.
- Con...
Kim Sí Tiểu Bằng Vương thống khổ gầm nhẹ, trong con ngươi tràn ngập màu máu.
- Thôi, ta tự mình tiên ngươi. Ngày xưa quá mức yêu quý ngươi, lãng phí thiên phú của ngươi.
lão Bằng Vương nói rất bình tĩnh, con ngươi thâm thúy vô cùng, nâng tay điểm về phía đầu hắn.
- Bằng huynh chớ làm vậy.
Thánh chủ Phong tộc giật mình, giơ tay ngăn cản.
Những người khác ở bên cạnh cũng rung động. Thế nhân đều biết lão Bằng Vương vô cùng bá đạo, lại phi thường bao che, rất yêu quý đứa cháu có thiên phú ngất trời của mình, không ngờ hiện giờ lại một tự tay giết hắn.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương bị sát ý kích thích đột nhiên tỉnh táo lại, dường như bị nước lạnh dội từ đầu xuống, trở nên an bình rất nhanh. Con ngươi của hắn hơi ảm đạm đi, không nói một câu.
- Ngươi đã hiểu chưa?
Ngón tay của lão Bằng Vương tỏa ra kim mang, chỉ cần đưa tới trước một chút nữa là sẽ khiến cái đầu này phân thành bốn năm mảnh.
- Con hiểu rồi.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương bình tĩnh nói, không chú ý tới nạn sinh tử nữa.
- cuối cùng ngươi cũng không khiến ta hoàn toàn thất vọng.
lão Bằng Vương nhấc đầu hắn, đạo y tung bay. Hắn rời đi rất nhanh.
Diệp Phàm thầm chấn động. lão Bằng Vương này đúng là không đơn giản, khó trách có thể tung hoành thiên hạ.
- Bằng huynh xin dừng bước. Nơi này ta có thánh dược liệu thương.
Thánh chủ Phong tộc nói. Ngày đại thọ của hắn lại xuất hiện chuyện như vậy thì hắn cũng không thể bỏ mặc.
- Không cần.
lão Bằng Vương không quay đầu lại, bước từng bước một, sắp sửa biến mất.
- Nếu không thể xông qua cửu quan do Thánh nhân tộc ta tạo nên thì vĩnh viễn ngươi không được xuất thế nữa.
Đây là lời nói cuối cùng mà hắn lưu lại.
- lão Bằng Vương muốn lấy mạng cháu mình sao? số người có thể thông qua cửu quan do Thánh nhân viễn cổ thiết lập mười mấy vạn năm nay còn không đếm đủ trên hai bàn tay.
- Tiểu Bằng Vương đã bị phế, hắn lại làm như vậy chẳng lẽ muốn cháu hắn trọng tu sao?
Những tu sĩ ở nơi này dù là nhân vật cao tuổi hay thế hệ thanh niên đều kinh hãi.
- Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết quả nhiên đáng sợ. Tuy vừa rồi chỉ thể hiện ra bốn thức mà thôi đã như vậy rồi, không biết năm thức phía sau còn có thần uy khủng bố tới mức nào nữa...
Ai nấy đều run sợ. Thanh nhân viễn cỗ thây chất đầy đất, máu nhuốm đại địa. Cảnh tượng kia còn như hiện lên trước mắt, khiến mọi người đều khó có thể bình tĩnh lại được.
Mọi người không khỏi nhìn về phía Diệp Phàm. Hắn vừa rồi có thể phá giải bốn thức đầu của Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết, tuy rằng cũng sắp chết nhưng cuối cùng cũng đã thành công. Thật không biết là hắn làm sao lại làm được nữa. Mọi người cố gắng hồi tưởng loại thánh thuật không thể cân nhác vừa rồi.
Trong lòng họ đều nghiêm túc hẳn, thầm giật mình vì thủ đoạn của Diệp Phàm. Hắn nếu có thể sống sót thì tiền đồ vô lượng, hiện giờ đã có thể tranh hùng tranh bá thế hệ trẻ.
Tuy rằng hắn sắp chết nhưng chính vì thế mà uy thế của hắn lại càng tăng lên. Diêu Quang không xuất hiện, Thần Vương thể không ra mặt thì ai có thể tranh tài với hắn? Tuyệt đối lúc này hắn là người đứng đầu.
Thánh chủ Phong tộc gật gật đầu với hắn, giơ tay đưa tới một lọ thánh dược trị thương, xoay người rời đi. Những nhân vật cấp Thánh chủ khác cũng biến mất.
Gió núi trong trẻo lạnh lùng thổi tới. Vạn mộc lay động, lá cây phiêu linh. Đại chiến qua đi, những vết thương tại dãy núi vô tận trước mặt lộ vẻ thê lương.
Thế hệ trẻ lúc này dù là Thánh tử hay Thánh nữ cũng đều lạnh ngắt trong lòng. Chiến lực của Thánh thể khiến mọi người đều vô cùng kiêng kị.
Chát!
Đột nhiên một đạo hàn quang hiện ra, sát khí thấu tới tận xương.
Một đạo hư ảnh đột ngột hiện ra bên cạnh Diệp Phàm, thiết kiếm ngang trời, đâm thẳng vào ngực hắn, tốc độ quá đột ngột.
Đồng tử mọi người đều lập tức co rút lại. Rất nhiều người tự hỏi, nếu là bản thân thì tuyệt đối không thể tránh thoát, chắc chắn sẽ phải chết.
Vút!
Diệp Phàm suýt nữa gặp nạn, nắm tay màu vàng nện lên thiết kiếm. Nhưng ngực của hắn vẫn bị đâm một vết thương đáng sợ, máu vàng túa ra.
Coong.
Một kiếm chiếu sáng cả thiên địa. Một thân ảnh bay tới, áo trắng tung bay giống như Thiên Ngoại Phi Tiên.
Thật sự quá nhanh khiến mọi người đều không kịp phản ứng. Một nữ nhân áo trắng nhân kiếm hợp nhất, vọt tới bên cạnh, kiếm phong chiếu thẳng vào đầu Diệp Phàm.
Tránh cũng không thể tránh. Tất cả mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, bất ngờ xuất hiện...
← Ch. 0473 | Ch. 0475 → |