← Ch.0708 | Ch.0710 → |
Thiên Lang Khiếu Nguyệt đài là một ngọn núi gày lớn, không có một ngọn cỏ nhưng lại cao tới vạn trượng, tiết diện bằng phẳng trống trải vô cùng.
Lúc này phía trên nhuốm máu màu vàng, lông vũ bay đầy trời.
Diệp Phàm cầm Vạn Thương Cung trong tay, kéo thành hình trăng tròn, phát ra sát khí mành liệt, khắp nơi đều là sát quang, bốc thẳng tới tận mây. Tộc nhân Kim Ô tới ngăn cản liền bị bắn chết ngay lập tức.
- Diệp Phàm, ngươi muốn là kẻ địch trọn đời của bộ tộc Kim Ô chúng ta sao?
Một lão Kim Ô rống to. Đây là nhân vật tuyệt đinh Tiên Thai tầng một, chỉ kém nửa bước là thành đại năng.
Diệp Phàm coi như không nghe thấy câu này, giương cung ngắm về phía vòm trời, với tinh khí của thiên địa ngưng tụ thành thần tiễn, bắn xuyên qua mấy chục dạm.
U u...
Thần tiễn phát ra một tiếng rít dài, tòa ra hào quang mành liệt, khiến mọi người đều phải nhắm mắt lại, không thể nhìn thẳng, giống như mười vạn viên hằng tinh hội tụ mà thành, chiếu sáng cả càn khôn nhật nguyệt.
Phụt!
Một đạo huyết quang bay ra. Lão Kim Ô kêu to một tiến, bị bắn thủng ngay tại chỗ, căn bản không thể tránh nổi, muốn tránh cũng không được. Thi thể của hắn nứt ra thành mười mấy khối, Kim Ô huyết rơi xuống mặt đất.
Ầm!
Thiên Lang Khiếu Nguyệt dài có rất nhiều thi thể màu vàng rơi rụng tan nát. Đây đã là Kim Ô thứ năm hắn bắn chết.
- Họ Diệp kia. Ngươi là kẻ địch với Kim Ô tộc ta. Ngươi sẽ bị mười vị Thái tử đuổi giết, vĩnh viễn đặt trong luyện ngục cho tới khi trở thành tro.
Những người còn lại trước khi chết kêu to.
Phụt!
Thân thể hắn liền bị thần tiễn bắn thủng, thi thể vỡ nát, máu tươi đầm đìa. Đây là một cảnh tượng máu nhuốm trời xanh.
Xa xa mọi người hết hồn hết vía. Diệp Phàm không kiêng kỵ gì, ra tay vô tình, giống như bắn đại điêu, căn bản chẳng hề coi bọn họ là một bộ tộc đáng sợ.
Kim Ô cửu Thái tử và Lục Nha bên kia cũng không thể đi nữa. gặp phải phiền phức rất lớn, bị ước chừng một trăm lẻ tám đạo thần tiễn đuổi theo.
Loạn tiễn bay khắp không gian, mỗi một đạo đều dài mười mấy dặm, bắn nát hoàn toàn bầu trời. Chúng vĩnh viễn không ngừng lại, không bắn trúng mục tiêu thì sẽ không thể rơi xuống, rất khó tiêu hao hết tinh khí.
Đây là Vạn Thương Cung, một loại binh khí vô cùng đáng sợ. Từ khi Diệp Phàm có thể so đầu với Thánh chủ xong thì uy lực nó phát huy ra cũng không biết mạnh hơn trước bao nhiêu lần, bắn chết địch nhân càng sắc bén hơn.
Trước đây Kim Ô cửu Thái tử bị Lục Đạo Luân Hồi Quyền của Diệp Phàm đánh nát nửa người, lúc này đã sinh trưởng trở lại nhưng nguyên khí đại thương rồi.
Vạn Thương Cung bắn ra trăm mũi tên khắp thiên địa. Trên trăm luồng sáng dài mười mấy dặm đan vào nhau thành một vùng pháp tắc màu vàng, vây kín khiến đối phương không giãy ra nổi.
- A...
Kim Ô cửu Thái tử kêu to, lại bị bắn thủng lần thứ hai, một cánh tay dập nát, trờ thành máu tươi màu vàng, xương nát rơi xuống, vô cùng thê thảm.
- Chết tiệt.
Mái tóc hắn tung bay, từ khi ra đời tới nay còn chưa bao giờ nếm trải thiệt thòi tới vậy, liên tục bị thương nặng.
Thần sắc Lục Nha cũng ngưng trọng. Dù sao đây cũng chỉ là một khối hóa thân. Hắn thét dài một tiếng, tự mình tế ra Kim Ô bảo kỳ. Tám mươi mốt cây đại kỳ hoàng kim tung bay phần phật, bao phủ bầu trời, che lấp đại địa.
Bảo kỳ tung bay, thần quang hoàng kim bao phủ hư không, trở thành tám mươi mốt đại môn, đóng kín nơi này, ngăn cản thần tiễn, diễn biến ra một phương Tự Tại Thiên.
- Với Thái Dương Chân hỏa đốt cháy vạn vật.
Lục Nha quát.
Kim Ô cửu Thái tử nghe thế liền hợp đạo luyện hòa, nhập hư cực. Thái Dương Chân hỏa chiếu khắp tứ phương, đốt cháy vạn vật.
Tám mươi mốt cây đại kỳ hoàng kim bay lượn, giống như những cây cột chống trời, mở ra mười tám đám mây màu vàng, đấp nát tất cả.
Trên trăm đạo thần tiễn bị chặn bên ngoài, không thể tiến vào, có thể nói là một kiện bảo kỳ vô cùng đáng sợ, bằng không ngày xưa cũng không có khả năng đồng thời giết năm vị Giáo chủ tuyệt thế, máu tươi thấm đại kỳ.
- Biến không gian thành lao ngục, đúng là tự trói chân tay.
Diệp Phàm bước từng bước lên trời cao, cảm ngộ sâu sắc bí quyết chừ Hành, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Tám mươi mốt cây Kim Ô đại kỳ không ngăn cản nổi hắn. Một mình hắn tiển vào bên trong, muốn bắn chết hai vị Thái tử. Sát khí toàn thân loạn chiến trời xanh.
- Đi.
Lục Nha biến sắc. Đây căn bản không phải là biện pháp. Tạm thời giam cầm không gian chỉ như uống rượu độc giải khát. Địch thủ vẫn như không bị ảnh hưởng, đi lại như chỗ không người.
Đây là một hồi so đấu tốc độ. Hai Kim Ô có tốc độ cực nhanh, thiên hạ không có mấy người có thể đuổi theo. Đây là ưu thế về chủng tộc.
Nếu có thì chỉ có bộ tộc Thiện Bằng mới có thể so sánh được. Những hôm nay Diệp Phàm lại có thể tiến tới gần rất nhanh, trong nháy mắt đã chặn đứng đường đi.
- Đây là tốc độ gì chứ?
Không riêng gì hai vị Kim Ô Thái tử giật mình mà các Giáo chủ khác cũng biến sắc. Một bước lên trời, ba bước truy đuổi được Kim Ô. Quả thực là quá dọa người.
- Ta quyết đấu với hắn. Thực lực chân chính của ta chưa chắc đã yếu hơn hắn.
Thần sắc Kim Ô cửu Thái tử dừ tợn. Hắn không muốn bị loạn tiễn bắn chết,
quay đầu lại muốn cá chết lưới rách một phen.
- Hiện tại không có thời gian lăng phí với ngươi.
Diệp Phàm đứng giữa trời cao, cầm Vạn Thương Cung bắn tới.
Trước đây có hơn trăm thần tiễn vọt tới, hóa thành một dải cầu vồng kinh thiên, năm màu xông lên tận trời, sáng lạn lóa mắt, giống như một viên tinh tú cắt qua vũ trụ.
- A...
Kim Ô cửu Thái tử hét lớn, pháp lực kinh thế nghiền nát chín mươi mũi thần tiễn, hóa hành bột phấn.
Nhưng trong quá trình này thân thể hắn cũng trúng mười mấy mũi, gần như bị xuyên thủng, dùng máu huyết của Kim Ô mạnh mẽ giữ lại mới không bị vỡ vụn.
- Họ Diệp...
Toàn thân Kim Ô cửu Thái tử toàn máu, mười mấy lỗ hổng to thoạt nhìn rất dọa người, tóc tai bù xù, vọt tới muốn cá chết lưới rách với địch thủ.
Hắn tuy rằng đại thương nguyên khí nhưng nếu liều mạng, mạnh mẽ dùng tất cả tinh khí thì cũng rất đáng sợ, tạo thành chiến lực không hề yếu.
Trên bầu trời có một con Kim Ô tung cánh đánh tới, hóa thành thân chim khổng lồ chiến đấu kịch liệt với Diệp Phàm. Lông chim tung bay tán loạn, máu màu vàng tung tóe ra.
Mọi người giật mình. Kim Ô cửu Thái tử quả nhiên có thực lực giết Thánh chủ, đã bị trọng thương như vậy mà còn dũng mãnh thế, có chiến lực đáng sợ thế này.
- Chấm dứt đi. Tiễn ngươi lên đường.
Chiến đấu kịch liệt một lát, Diệp Phàm rống to một tiếng. Cả người hắn giống như thần kim luyện thành, trong suốt phát ra hào quang vạn trượng, ngưng tụ thần tiễn trên bầu trời lại một chỗ, trở thành một cây chiến mâu màu vàng, xuyên thấu bầu trời.
Hắn có thế đánh vạn quân, hai tay cầm chiến mâu màu vàng thông thiên, từ khoảng không vô tận lao xuống. Nếu so sánh với trường mâu màu vàng kia thì hắn thực nhỏ bé, nhưng lại có khí thế nuốt núi sông, mái tóc đen tung bay.
Phụt!
Mũi mâu màu vàng như đánh vào đất bùn, đâm thẳng vào đầu con Kim Ô khổng lồ hai cánh che trời kia, xuyên thẳng thiên linh cái của nó.
- A...
Kim Ô cửu Thái tử phát ra tiếng hét thảm cuối cùng, thi thể khổng lồ bị một cây chiến mâu khổng lồ xuyên qua, rơi thẳng xuống đất, nện thân trên Thiên Lang Khiếu Nguyệt đài.
Máu tươi nhuốm trời cao. Lông chim tung bay khắp không trung, hầu hết đều nhuốm máu, thi thể ngang dọc. Một trong những người kế thừa của Kim Ô tộc đã mất mạng tại Thiên Lang Sơn.
Cường giả tứ phương, hùng chủ thập phương đều khiếp sợ. Một vị Thái tử của Kim Ô tộc bị người ta giết chết, rố ràng là ác nghiệt.
- Chết rồi. Một vị Thái tử tiếng tăm lừng lẫy, uy hiếp đại địa vậy mà mất mạng!
Không ai không sợ hãi.
Tất nhiên chuyện này sẽ dẫn tới lửa giận ngập trời của bộ tộc Kim Ô, dù có dùng hết nước tứ hải cũng không thể tẩy sạch. Tất cả mọi người đều nhìn thẳng về phía Diệp Phàm.
- Dám ra tay thực kìa.
Nam nhân này rốt cục tới từ địa phương nào mà lại dám vung đao với Thái tử bộ tộc Kim Ô, giết chết không chút lưu tình. Rốt cục hắn có lai lịch thế nào?
Thiên Lang Sơn sôi trào. Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Diệp Phàm. Nhân tài mới xuất hiện, các nữ tử thiên tài đều không thể bình tĩnh được.
- Thái tử Lục Nha đang làm gì?
Mọi người kinh dị. Chỉ thấy một con Kim Ô thiêu đốt máu huyết toàn thân, ngửa mặt lên trời thét dài, mạnh mẽ khiến tám mươi mốt thanh đại kỳ hoàng kim tiến vào trong thân thể.
Quá trình đệ đệ bị giết hắn tận mắt thấy cả, căn bản không ngăn cản mà làm chuyện này, lại dung hóa một cây tổ ô kim vù, tăng cường thần lực bản thân.
- Kim Ô tộc thời viễn cổ có một vị Đại Thánh. Thần vũ của hắn còn một tia thánh lực, có thể luyện hóa vào cơ thể.
- Tám mươi mốt cây đại kỳ hoàng kim kia cũng là do lông chim này luyện thành!
...
Lục Nha hét dài một tiếng, phóng vọt lên cao, đánh tới Diệp Phàm. Chạy trốn đã vô dụng. Tốc độ của đối thủ quá nhanh rồi.
- Diệp Phàm, ta dùng hai thành chiến lực đấu với ngươi một trận.
Tiếng nói như sấm cuồn cuộn mênh mông tận trời cao, khiến khắp Thiên Lang Sơn đều run rẩy chấn động ù ù.
Lục Nha giương cánh đánh lên trời, giống như cánh diều gặp gió bay ba ngàn dặm. Thân thể màu vàng như hoàng kim luyện thành, đứng trên thiên hạ, khiến tất cả Giáo chủ đều cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
- Đây là Lục Nha đó.
Mỗi Thái tử của bộ tộc Kim Ô đều là long phượng, là yêu vương, có thể giết cả Thánh chủ. Trong đó lão lục là mạnh nhất, được xưng là đệ nhất nhân của Yêu tộc trong tương lai.
Lúc này hắn là hóa thần, chỉ có hai thành chiến lực đối địch, có thể so được với Giáo chủ một phương, quả nhiên khiến người ta cực kỳ sợ hãi. Thần vũ lúc này tung bay khắp trời.
Tám mươi mốt cây Hoàng Kim Bảo Kỳ luyện hóa tiến vào trong cơ thể, trở thành một bộ phận thân thể hắn. Vạn Thương Cung bắn không lọt được vào nữa.
Đây là một hồi đại chiến kịch liệt. Lục Nha này căn bản là một hóa thân không theo lẽ thường, có thể sử dụng đại thần thông thượng cổ.
- Mười mặt trời đều xuất hiện.
Mười vầng thái dương bay lên trên không trung. Một vùng đại địa hoang dã hiện ra, vạn thú cùng chạy, núi lớn lay động. Mười vầng mặt trời hiện lên thiêu hủy tất cả.
- Nhân Vương Ấn.
Diệp Phàm hóa thành chủ nhân của Nhân tộc, đứng sừng sững trong thiên địa. Đây là cuộc chiến giữa Nhân tộc và Yêu tộc. Một bàn tay khổng lồ chụp xuống, đánh rơi mười mặt trời, đánh nát cổ địa hoang dã.
Ánh lửa tung bay bao phủ trời cao, đốt cháy càn khôn, giống như một lò luyện lớn.
- Phù Tang thiên hạ.
Lục Nha lại hét lớn một tiếng. Một gốc cây cổ mộc lớn màu vàng có hỗn độn bao phủ, chiếu khắp thiên địa, sáng lập ra một tiểu thế giới.
Kim quang vạn trượng bùng lên. Thần Thụ Bất Tử sinh trưởng. Phiến lá màu vàng vô cùng rộng, tòa ra ngàn vạn đạo thần huy, trấn áp Diệp Phàm.
- Ỷ kiếm thiên ngoại, chém rụng Phù Tang.
Diệp Phàm rống to một tiếng, từ mi tâm bắn ra một thần kiếm màu vàng, chém tan tiểu thế giới kia, vọt nhanh ra thiên ngoại.
Vạn Thương Cung trong tay hắn tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, đánh ra giống như binh khí lên trên Phù Tang cổ mộc, phát ra một tiếng nổ. Thần diệp như hoàng kim tung bay hỗn loạn.
Hai người quyết đấu, thủ đoạn của Lục Nha vô cùng vô tận, đều là bí thuật thượng cổ bất truyền, khiếp sợ thế nhân.
- Yêu Thần Thôn Thiên.
Một thần linh Yêu tộc hiện lên sau lưng hắn, đứng trong thiên địa, một bàn tay che phủ bầu trời, đánh xuống Thiên Lang Sơn.
- Vạn cổ nhất khí hóa thanh thiên.
Hắn dùng nhất khí hóa thanh thiên muốn luyện hóa Diệp Phàm.
...
Thủ đoạn của Lục Nha ùn ùn phát ra. Các loại cổ pháp kinh thế tràn ngập, đánh tiếc chỉ là một khối hóa thân, bị Diệp Phàm phá hết.
- A...
Lục Nha kêu to một tiếng, pháp lực hao tổn quá nhiều, khiến tám mươi mốt cây đại kỳ trên người rời ra, mang theo một đám máu tươi lớn.
- Chấm dứt thôi!
Diệp Phàm hét lớn một tiếng.
Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Một quyền này đánh ra có khí nuốt núi sông, uy áp thiên địa. Diệp Phàm giống như Thần Ma vọt tới, đánh tan tất cả.
Lục Nha hét thảm một tiếng, nửa thân dưới biến mất, bị đánh đứt tại chỗ, máu tươi màu vàng phun tung tóe.
Diệp Phàm rống to một tiếng, bước lên trời cao, chém nửa thân còn lại của Lục Nha thành hai nửa, máu tươi đầm đìa bay đầy trời.
← Ch. 0708 | Ch. 0710 → |