← Ch.0740 | Ch.0742 → |
- Diệp Phàm, ta muốn giết ngươi mười đời mười kiếp!
Lục Nha rống giận, lửa giận ngập trời, mỗi cọng lông vàng quanh người bắn ra ánh sáng, đánh lên trời cao vạn trượng.
Nhưng cũng không thay đổi được gì, Diệp Phàm vô tình lật bàn tay, Ô Cổ đạo nhân vỡ tan thành từng mảnh vụn.
- Ta chém ngươi một kiếp là đủ, diệt một lần là vạn kiếp thành không!
Đây là lời đáp trả của Diệp Phàm.
Ô Cổ đạo nhân hùng mạnh trở thành sương máu, nhưng ngưng mà không tiêu tan, trong đó lóe ra một đạo nguyên thần Kim Ô đang tụng ma kinh, bắn ra một mảnh đạo ngân.
- Thiêu ma khu ta, đốt tinh hồn ta, cùng xuống luyện ngục... Kim Ô Tử Chú!
Ô Cổ đạo nhân không cam lòng hét to, tràn ngập oán độc.
- Trải qua một kiếp Âm Dương Tử Chú, loại này khó mà tổn thương được thần hồn của ta.
Diệp Phàm nói, thân thể sáng ngời, Thánh Vực hoàng kim mở rộng bảo hộ lấy hắn.
Hắn như thần tượng sáng chói, một vòng thần quang vàng bao phủ hắn ở bên trong, vạn pháp không dính thân, đây là Thánh Vực của riêng hắn.
Năm ngón tay của Diệp Phàm như năm ngọn núi vàng, mỗi ngón như chọc thùng bầu trời, tiếp đó đè xuống, hủy bỏ tất cả khí tức tử chú.
Phốc!
Ô Cổ đạo nhân hét to, cuối cùng không chống được năm ngón tay vàng nghiền ép, nguyên thần và tử chú cùng bị hủy, bị xóa sổ khỏi Nguyên Khư, không như lão Giáo chủ Âm Dương chém ra đạo thương với Diệp Phàm.
- Tiên Thai tầng thiên thứ hai bậc tám Ô Cổ, người thừa kế thứ nhất của tộc Kim Ô, đánh đâu thắng đó, bá chủ vực địa, đã bị giết như thế.
- Thiếu niên họ Diệp quá đáng sợ, đã chém chín vị thái tử tộc Kim Ô, đúng là hoành hành vô địch mà!
Mọi người chấn động, không ai không tâm thần rung lên, trong quá trình này mọi người điên cuồng chạy ngược ra, bời vì Lục Nha đã tới.
Một tiếng thét dài, núi non sụp đổ, không biết bao nhiêu đất đá bay lên đến ngàn trượng, Lục Nha tóc vàng rối tung, vung Ô Sí Lưu Kim Đảng đánh xuống.
Diệp Phàm tay cầm thần lô sáng bóng, một bước đạp trời chống lại thánh uy viễn cổ đánh lên.
Ầm!
Một chiêu này như hai mảnh vũ trụ xa xưa va chạm, phát ra khí tức như tận thế, bầu trời không thành hình dạng, cảnh tượng như ngày cuối cùng của thế giới.
Ầm!
Lục Nha hung mãnh không thể cản, đánh một chiêu chính diện với Diệp Phàm, cả người lao tới lật tay vung Ô Sí Lưu Kim Đảng chém xéo xuống, đó là thần quang bất hủ.
Diệp Phàm đi lên nửa bước, tay trái nâng thần lô sáng chói to bằng nắm tay hướng lên trời.
Ầm!
Uy áp đáng sợ của Thánh binh viễn cổ tràn ra, như sóng biển mênh mông đảo loạn bầu trời, Ô Sí Lưu Kim Đảng đánh xuống, mặt đất bị cắt xé.
Khắp Nguyên Khư có không biết bao nhiêu khe nứt ngang dọc đáng sợ xuất hiện, rất nhiều ngọn núi sụp đổ rơi xuống đáy sâu.
- A...
Vô số tiếng hét thảm truyền tới, có không biết bao nhiêu tu sĩ không thoát khỏi một kiếp, tất cả đều bị chôn vào lòng đất.
Một chiêu này khiến rất nhiều di tích ở Nguyên Khư biến mất, trở thành lịch sử vĩnh viễn xóa khỏi thế gian.
Đó là cảnh tượng đáng sợ như tận thế ập tới, mặt đất tan vỡ, đất hoang bao la chìm xuống, tan vỡ không biên giới.
Lục Nha lãnh khốc vô tình, căn bản không để ý tới những người chết đi, kéo Ô Sí Lưu Kim Đảng đánh tới.
Sinh linh đồ thán, đất bằng nhuộm máu, rất nhiều tu sĩ gặp họa, thậm chí có người Tiên Thai tầng thiên thứ hai ngã xuống.
Lục Nha lòng vững như sắt đá, ánh mắt chỉ có sát ý, sinh mệnh ngã xuống, máu thịt tu sĩ không hề có trong lòng hắn, chỉ muốn giết Diệp Phàm.
Diệp Phàm đối đầu với hắn, bọn họ không phải gặp mặt lần đầu, nhưng đây là lần đầu chân thân quyết đấu, trận chiến này không nói gì khác, chỉ nói sống hay chết.
- Diệp Phàm, ngươi giết chín huynh đệ của ta, thù sâu như biển, tội lỗi chất chồng... A...
Lục Nha phát cuồng, chín huynh đệ bị giết, ruột gan của hắn đã sắp đốt cháy.
Khi một người tức giận đến tận cũng, thật sự sẽ phun ra khói trắng, lúc này hắn như một cái lò lửa, khói lửa phun ra, thần sắc cực kỳ dọa người.
- Bọn chúng đáng chết!
Diệp Phàm chỉ có bốn chữ, không muốn nhiều lời.
Lục Nha cũng không nói thêm một câu, ánh mắt vàng nhuộm đỏ, kéo theo sát ý điên cuồng vô tận lao xuống, hận không thể dùng đinh ba đánh chết Diệp Phàm.
Ô Sí Lưu Kim Đảng chém đứt vĩnh hằng, kéo theo thây sơn biển máu, như có thi thể thần ma vô tận giáng xuống, cảnh tượng đáng sợ chấn động thế gian.
- Đó là... thần ma, hay là thần linh Vực ngoại bị Thánh nhân viễn cổ chém giết năm đó?
Những người thoát được một kiếp rung động, đứng ở chân trời đủ xa mở to mắt nhìn một màn này.
Từ viễn cổ tới nay, cây đinh ba kia không biết giết bao nhiêu người, những thứ đó là huyết hồn của các cường giả vô thượng ngày xưa tái hiện ra.
Ầm!
Thần Nữ Lô trong tay Diệp Phàm sống lại, căn bản không như dùng đồng đúc thành, tựa như lưu ly ngũ sắc, toàn thể sáng chói.
Lúc này, nó phát ra cơn sóng vạn trượng, thần lực như hóa thành biển rộng, đánh ra như một mảnh tinh vực chống lại cây đinh ba kia.
Một chiêu này trời sụp đất nứt, thế gian khắp nơi là ánh sáng, không thấy được gì khác, về phần hai đương sự đang quyết đấu thì cũng bị bao phủ.
Đó là uy áp của Thánh binh, phá hủy tất cả lực lượng trên đời, bất cứ kẻ nào cũng có cảm giác nhỏ bé như con kiến, chỉ có thể thành tro bụi.
Hai người cầm Thánh binh tự nhiên được chiếc lò cùng cây đinh ba bảo vệ, bằng không sẽ không thể sống sót được, lúc này đứng vững chắc giữa thần năng hùng hồn.
Keng!
Lục Nha đứng giữa Thái Dương Tinh Hỏa, chiếc đinh ba trong tay bay lên treo trên đinh đầu, trấn áp hư không thiên địa như thần vĩnh sinh.
Hai người đều có Thánh binh viễn cổ, lúc này cùng thi triển thần thuật, muốn thông qua Thánh binh tăng cường đánh ra.
Pháp thân Cừu Đại Tổ Ô xuất hiện sau lưng Lục Nha, trời sụp đất nứt, phát ra một cỗ uy thế to lớn như Đại đế viễn cổ chân chính xuất thế.
Lục Nha bế quan bốn năm, thu hoạch lớn nhất là tu thành pháp thân Cửu Đại Tổ Ô, có uy thế kinh thiên động địa quỷ thần khó lường.
- Thác Hải Vô Cương!
Hắn rống to một tiếng, một đạo pháp thân Tổ Ô bay ra, thân đè thiên địa phun nuốt thần quang, mênh mông mành liệt vô bờ vô tận.
Đó không phải là biển, mà là mà là thái dương tinh hỏa vô tận.
Lục Nha đứng giữa thần hải, tụ tập tinh khí tám hướng nhập vào trong lửa, hắn như ma thần, Tổ Ô một chiêu Thác Hải Vô Cương đè Diệp Phàm ở bên dưới.
Thái Dương Tinh Hỏa vô tận, tinh khí khắp thế giới phủ xuống như màn trời, Diệp Phàm treo thần lô trên đỉnh đầu, xếp bằng giữa hư không, toàn thân sáng lên.
Hắn lơ lửng trong Thái Dương Tinh Hỏa, mỗi tấc cơ thể đều sáng ngời như sống giữa thần hỏa, một con Tổ Ô khó mà làm gì được hắn, bị hắn mượn luyện thể.
- Khai Thiên Lập Địa!
Lục Nha hét lớn truyền đến, con Tổ Ô thứ hai bay ra, hóa thành bức tranh vĩnh hàng, trải qua Thánh binh tăng cường che trời phủ đất.
Đó là một tiểu thế giới chân thật, bên trong có núi sông, có cổ thụ thác đổ, có chim bay cá nhảy, con Tổ Ô này tự hóa một giới, muốn luyện hóa Diệp Phàm trong đó.
- Trời xanh cũng có lúc kết thúc, Nhất Khí Phá Vạn Pháp, Trảm Giới!
Diệp Phàm quát khẽ một tiếng, ánh mắt bắn ra ánh sáng hình rồng, tiếp đó quấn vào nhau, thông qua Thần Nữ Lô tăng cường bắn ra ngoài.
Trong tay không binh khí, trong lòng có binh khí, dùng ý chí không thể chiến thắng làm hồn, ngưng tụ chiến ý ngập trời làm binh, Nhất Khí Phá Vạn Pháp, chém ra.
Đây là một đạo kiếm nguyên thần, không gì cản nổi, Diệp Phàm phỏng theo Yêu Đế Cửu Trảm làm ra, dùng bí quyết chữ Đấu diễn hóa thành, có thần năng vô thượng.
Ở Bắc Hải Nhãn, hắn bị nhốt bốn năm, ngộ đạo bốn năm, tìm hiểu hết thảy pháp trên thế gian, đây chỉ là một trong những đạo quả của hắn.
Nguyên thần đạo kiếm, có lực lượng của Yêu Đế Cửu Trảm, lại kết hợp Nhất Khí Phá Vạn Pháp, chém thần diệt phật.
Ở trong mảnh thế giới Tổ Ô, nó chém ngang ba ngàn dặm, một chiêu núi non sụp đổ, hai chiêu đánh tan sông rộng, lại đánh vạn vật hủy diệt, đánh ra bên ngoài giới.
Nguyên thần đạo kiếm chém ra, lập tức bổ về phía Lục Nha, chém ngang Cửu Đại Tổ Ô, diệt thần năng vô tận, như một đạo cực quang vẽ ra ánh sáng bất hủ.
Lục Nha ra tay, thét dài một tiếng, mái tóc rối tung, sơn mạch xa xa sụp đổ, nắm chặt Thánh binh viễn cổ khiến hắn như có một đoàn thánh uy.
Ở sau lưng, con Tổ Ô thứ ba bay ra, hóa thành trời trăng ngôi sao, một mảnh ngôi sao lớn trồi lên như đi sâu vào vũ trụ mờ mịt.
Nguyên thần đạo kiếm như thần kim sáng chói, như khai thiên xé giới không đâu không tới được, va chạm với những hành tinh, diễn hóa ngôi sao biến mất, tất cả chỉ trong một hơi thở.
Trong tiếng đạo vang vọng, ngôi sao ngà xuống, giữa mi tâm của Lục Nha xuất hiện một vết rạn. Nguyên thần đạo kiếm bay ra nhập vào mắt Diệp Phàm, trở về Tiên Thai.
Đó là thủ đoạn gì? Có thể chống lại được pháp thân Cửu Đại Tổ Ô, Diệp Phàm thật sự dũng mãnh như thần, đây là tiếng lòng của mọi người.
Keng! Keng! Keng!...
Ngàn vạn đạo kiếm vang, lông chim Kim Ô bay đầy trời rơi xuống như một mảnh tuyết vàng, một mảnh mờ ảo sáng lạn.
Lục Nha thử một chút, pháp thân Cửu Đại Tổ Ô xuất hiện, hắn cùng Diệp Phàm đều muốn lập tức chém giết ngay, căn bản không định so tài mấy trăm mấy ngàn hiệp.
Cửu Ô xuất hiện, như tái hiện uy thế thủy tổ viễn cổ vô thượng, bầu trời cũng rung lên, hư không đang sụp đổ.
Tất cả trải qua Thánh binh viễn cổ tăng cường biến thành đáng sợ, tựa như thủy tổ Kim Ô thật sự trở về, đạp bước trên đất bằng.
Diệp Phàm không sợ, Thần Nữ Lô lơ lửng trên đầu giáng xuống ngàn vạn đạo thần lực bảo vệ hắn.
Một tiếng đạo ngâm vang lên, thân thể hắn bắn ra các loại ánh sáng, dị tượng Tiên Vương giáng chín tầng trời, khổ hải vàng rực xuất hiện, luyện thành một thể như có thể đánh tan ba ngàn thế giới.
Đồng dạng, dị tượng Thánh thể trải qua thần lô viễn cổ tăng cường càng thêm khủng bố, quét ngang thiên địa có ta vô địch. Diệp Phàm đứng ở giữa như Thần chủ tuần tra, ngạo nghễ thiên hạ.
Ở bên cạnh Lục Nha, Cửu Ô ngang trời không phải dị tượng, là pháp thân thật sự, chiến hồn tổ tiên viễn cổ bất diệt như trở về, trong thiên địa có tiếng âm phong rít gào, mây đen ngập trời.
Giết!
Hai người đánh tới trước, hận không thể lập tức đánh chết đối phương, hoàn toàn chỉ tiến không lùi, không có một chút đường lui lại.
Lục Nha tóc vàng dựng thẳng, ánh mắt mở ra, tròng mắt bắn ra tia sáng dài đến vạn dặm, rống to một tiếng núi non vạn vật run rẩy.
Diệp Phàm tóc đen đậm xõa tung bay lên, trong mắt hắn có trời trăng liên tục biến đổi, cũng có ngôi sao tiêu tan, dấu vết của đạo.
Sát khí vô tận sôi trào, một chiêu như tận thế của hai người ập tới, mọi người ngừng thở chờ đợi quyết đấu tuyệt thế kinh thiên động địa.
← Ch. 0740 | Ch. 0742 → |