← Ch.1047 | Ch.1049 → |
Thiên Hoàng tử thần sắc ác nghiệt, mái tóc dài tận thắt lưng đang bay múa, tuy rằng khuôn mặt hắn vô cùng tuấn tú, phong tư ngạo thị thế gian, nhưng lúc này thần sắc của hắn lại có chút dọa người, tử kim vương miện trên đầu dần xuất hiện từng vết rách, sau đó nổ tung ra.
Phía sau hắn, có một loạt cường giả của cổ tộc đang đứng cung kính, một đám thần diễm bốc lên, sát khí hướng thẳng lên trời, chỉ còn chờ một đạo mệnh lệnh của hắn nữa, thì sẽ sẵn sàng khởi binh đi tới phía nam.
Những người này có khuôn mặt không giống nhau, đến từ tám đại Thần tộc, có kẻ mọc ra thần sí, có kẻ thì mang các tia chớp quanh người, phát ra âm thanh tách tách, có kẻ thì mang trên mình luồng ma quang che lấp ánh trăng, có khả năng dời núi lấp biển... Dường như bọn họ là một đám Thần Tướng sống lại.
- Thần chi tử, Huyết Hoàng Sơn, Hỏa Lân Động đều không phải đã đáp ứng rồi sao, chi còn thiết một câu của ngài nữa thôi, thì có thể nam hạ, san bằng những tên gà đất chó ngói kia, huyết tẩy tất cả bọn chúng!
Một hậu nhân Thần Tướng nói, âm thanh ông ông rung động, chấn động khiến cho cả một dãy núi phía trước cũng đều lung lay, có thể nghĩ mà biết thực lực của hắn mạnh đến mức nào.
- Ta phái ra mấy tộc nhân chia làm mấy đường, lại để cho mấy vị Bán Thánh đi về phía nam, là muốn thăm dò người kia đến tột cùng là ai, không ngờ tới nhân mã mới đi thì đã gặp phải tổn hại!
Thiên Hoàng tử thần sắc lạnh lùng, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía chân trời, dường như muốn xuyên thấu hư không, nhìn thẳng về phía Nam Vực.
- Nhất định phải cho hắn đẹp mặt, nghiền xương hắn thành tro!
- Hoàng tử, chúng ta đi thôi, cho dù có kẻ nào dám nhảy ra thì cũng sẽ tiêu diệt toàn bộ bọn họ!
Hậu đại của Bát Bộ Thần Tướng đều có pháp lực mênh mông như biển, huyết mạch tinh thuần, lực lượng vô cùng cường đại.
- Ta sẽ tự tay xé nát hắn, tuy nhiên lần này giết người cũng không phải chỉ là một cái, Thánh Hoàng tử khẳng định sẽ nhảy ra, lần này ta muốn thu thập tất cả bọn chúng!
Thiên Hoàng tử điềm nhiên nói.
- Nhưng, vạn nhất vị kia tại Tu Di Son tức giận thì sao, Công chúa của Thần Tàm tộc cũng không phải là loại dễ chọc a!
Trong số hậu đại của Bát Bộ Thần Tướng thì cũng có người lộ ra nét lo lắng.
- Không sao, Tu Di Son có một Đại Thánh thì đúng là không sai, nhưng cổ tộc chúng ta cũng không phải là không có!
Thiên Hoàng tử thần sắc ác nghiệt, mở lòng bàn tay ra, lộ ra một thanh cổ binh đã bị hắn bóp nát từ lúc nào, nói:
- Ta mà muốn giết bọn chúng, thì chúng không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu!
Hậu đại của Bát Bộ Thần Tướng có người lo lắng, có người phấn chấn, bọn họ biết, một hồi gió lốc cuốn ngang trời sắp sửa bắt đầu rồi, Thần chi tử sắp sửa có một kích lăng lệ nhằm vào địch nhân.
Đột nhiên, phía xa truyền đến một tiếng thét dài, một thân ảnh giống như sao băng tới gần, truyền đến một luồng dao động kịch liệt.
- Thần chi tử, đại sự không ổn rồi, mấy lộ quân tiến vào Nam Vực, lại có một lộ bị giết sạch sẽ, hơn nữa...!
Người tới quỳ trên mặt đất, khẽ nhìn thoáng qua Thiên Hoàng tử, có chút do dự, không dám nói ra miệng.
- Hơn nữa gì?
Thiên Hoàng tử lạnh lùng hỏi.
- Vị... Bán Thánh... thứ hai cũng bị chém chết rồi!
Người này nom nớp lo sợ khi nói ra tin tức này.
- Cái gì, lại một vị Bán Thánh bị giết, rốt cuộc là ai đã ra tay?
- Tại sao lại như vậy, mặc dù là cổ Hoàng tử mà đi chống lại Bán Thánh, thì cũng phải tốn một phen tay chân, Bát Bộ Thần Tướng vừa đuổi tới Nam Vực thì đã bị người ta giết hay sao?
Có người không kìm nổi hỏi.
Sau lưng Thiên Hoàng tử, tất cả một đám hậu đại Thần Tướng đều biến sắc, ai nấy đều cắn răng, nắm chặt nắm đấm, khớp xương phát ra âm thanh lách cách rung động.
- Là do... Thánh Hoàng tử ra tay!
Tên Cổ tộc báo tin liền ngập ngừng nói, vụng trộm nhìn thoáng qua sắc mặt của Thiên Hoàng tử.
- Ta đã biết mà, hắn khẳng định sẽ nhảy ra, lần này hắn chết chắc rồi!
Thiên Hoàng tử thần sắc lạnh lẽo, sau đó xoay người nhìn phía một dãy núi cao màu đen cổ xưa, ra lệnh cho thủ hạ của mình:
- Đi thông báo cho Huyết Hoàng Sơn, Hỏa Lân Động, ngay tại tối nay, cùng nhau nam hạ!
Một đêm này, phong ba bão táp không ngừng thổi tới, Nam Vực xảy ra chuyện lớn như vậy, dưới tinh không triển khai một hồi quyết chiến, kết quả lại cực kỳ kinh người, chấn động khắp bát hoang.
Đám người Đông Phương Dã, Yến Nhất Tịch, Lệ Thiên, Lý Hắc Thủy đồng thời xuất thủ, chặn đứng một đường nhân mã của Thiên Hoàng tử phái ra, không lưu tình chút nào, vận dụng Thần Nữ Lô, thúc dục Đại Thánh khí này, giết tất cả tất cả địch nhân.
Long Mã lần đầu tiên được tham dự loại chuyện này, liên tục kêu to thống khoái, kêu la muốn đi làm một vụ lớn nữa, giết người phóng hỏa là điều sảng khoái nhất, rõ ràng còn muốn đến đốt trụi cả hang ổ của cổ tộc.
Một đám người đều trợn trắng mắt, tên này quả thực chính là sợ thiên hạ không đủ loạn, hoàn toàn là một mối tai họa.
Lệ Thiên không kìm nổi nói:
- Ta nói này mã ca, ngươi có phải là thụy thú hay không, có thật sự là tọa kỵ mà chỉ Thánh Hoàng thượng cổ mới có thể có được hay không? Tại sao lại hung tàn như vậy a!
- Mã ca cái gì, về sau phải gọi là Long gia!
Long Mã chinh sửa lại xưng hô của hắn, toàn thân được các luồng lửa vờn quanh, các tấm vảy trong suốt rực rỡ, bờm ngựa không có một sợi lông khác màu nào, giống như một luồng thần diễm đang bốc cháy.
- Long cái đầu nhà ngươi ấy!
Tất cả mọi người đều lao lên cho nó một tát.
Cùng lúc đó, Thánh Hoàng tử cũng chạy tới Nam Vực, ngay trong một tòa cổ thảnh khác, hắn dùng Hoả Nhãn Kim Tinh, phát hiện ra một vị Bán Thánh, nhận ra đó là thuộc hạ của Thiên Hoàng tử.
Một trận chiến này thực sự là long trời lở đất, phạm vi trăm dặm mây gió rung chuyển, hầu tử rất dũng mãnh, mặc kệ vị Bán Thánh này có rống giận thế nào đi nữa, thì cũng không đủ sức để xoay chuyển trời đất, bị một cây gậy đánh nát đầu, máu đỏ trộn lẫn với óc trắng bắn ra, vương vãi khắp nơi.
Bộ tộc Đấu Chiến cực kỳ dũng mãnh, nổi tiếng khắp cả thời thái cổ, trong cơ thể Thánh Hoàng tử có chảy dòng máụ của cổ Hoàng, mỗi khi lưu động thì đều phát ra âm thanh như sấm sét, sóng thần vỗ bờ, tự nhiên không ai có thể địch nổi rồi.
Nam Vực sôi trào, đây là một đêm không ngủ, khắp nơi đều có người đang đàm luận, tất cả đều khẩn trương chú ý hướng đi của thế cục, mọi người ý thức được một hồi đại chiến sắp sửa nổ ra.
- Người thần bí giết chết Bán Thánh, xé đôi đạo thân của Diêu Quang... Một đêm này thật đúng là mây gió thay nhau nổi lên a!
- Ngày hôm nay, Thánh Hoàng tử cũng đến đây, lại giết một vị Bán Thánh, gây ra sóng gió bằng trời rồi!
- Thiên Hoàng tử đã có ba đường đại quân bị tiêu diệt, tất cả đều vừa mới tiến vào Nam Vực thì đã bị người ta tàn sát, thật đúng là đối chọi gay gắt, đây chính là đang tát một nhát vào mặt Thiên Hoàng tử!
Nam Vực gió nổi mây tuôn, sao sáng đầy trời, nhưng phần đông tu sĩ không có một chút buồn ngủ, tất cả đều đang chặt chẽ chú ý, bọn họ biết một trận gió lốc sắp tới đây rồi.
Trong một đêm này, các lời đồn nổi lên bốn phía, các loại tin tức đều được phát ra, trong đó có một tin tức khiến cho mọi người đều chú ý.
- Chân thân của Diêu Quang Vương có thể sẽ xuất quan!
- Hắn muốn đi cầu hòa, hay là muốn cùng người thần bí kia quyết một trận tử chiến?
Diêu Quang chân thân đã nhiều năm chưa xuất hiện, mọi người đều rất khẩn trương, không biết tin này là thật hay giả, một đêm này lại càng trở nên rối loạn hơn.
- Đại sự kiện phát sinh, Thiên Hoàng tử đi về phía nam, chỉ huy tám đường nhân mã giết tới Nam Vực!
Một cơn lốc lớn hơn nữa thổi đến, một tin tức này làm cho cả Nam Vực đều rung động.
Một cơn lốc quét khắp Đông Hoang!
Gió thổi mưa giông trước cơn bão, khắp Đông Hoang đều là một mảnh, khẩn trương, nhất là Nam Vực, nơi phát sinh, ra sự việc, loại không khí này khiến người ta gần như phải hít thở không thông.
Một đêm này nhất định, là một đêm không ngủ, cũng không biết có bao nhiêu tu sĩ đang chú ý, áp lực như một con đập lớn vỡ đê, trong lòng mọi người dường như có một ngọn núi lớn đang đè nặng.
- Thiên Hoàng tử đến đây sao?
Từ những tin tức truyền đến, mỗi cái khắc thời gian thì đều có người hỏi như vậy, nhìn về phía bắc xa xa, yên tĩnh chờ cơn bão tố tiến đến.
Đây là một loại giày vò, nhất là rất nhiều đại giáo không có quan hệ tốt cùng cổ tộc, lại càng thêm lo lắng hãi hùng, sợ Thiên Hoàng tử dẫn theo Bát Bộ Thần Tướng, tiện tay san bằng đại giáo của bọn họ.
Tại một đại thế như bây giờ, sinh, mạng chẳng khác gì cỏ rác, ngay cả rất nhiều truyền thừa bất hủ cũng đều cảm thấy bất an, huống chi là những người khác.
Sau nửa đêm, ánh trăng càng có vẻ trong trẻo hơn. nhưng cũng càng thêm lạnh lùng, mà các tòa cổ thành vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ, một ít truyền tống trận thai thỉnh thoảng lại lóe ra, truyền về những tin tức mới nhất.
- Đến đây, thật sự là đến đây, Thiên Hoàng tử đã tiến vào Nam Vực rồi!
Tin tức này vừa xuất hiện, áp lực nặng nề tại đây dường như nổ tung, rất nhiều nơi trở nên sôi trào, khắp nơi đều vô cùng ầm ĩ, mọi người ý thức được, cơn lốc lớn sắp quét tới rồi.
Sau nửa đêm, một cánh cửa siêu cấp lớn xuất hiện ở Nam Vực, từng đội nhân mã đi ra, đông nghìn nghịt thành một tảng lớn, chỉ nhìn thôi mà cũng đã khiến cho lòng người lạnh lẽo, áp lực đặc biệt trầm trọng.
- Những kẻ dám làm thuộc hạ của ta bị tử thương, thì đều phải chết, hôm nay ta muốn vó ngựa đạp nát Nam Vực, bắt lấy hung phạm!
Một thanh âm lạnh lùng vang vọng trời cao, vòm trời lay động, hư không vặn vẹo, các vì sao cũng bị chấn động, gần như sắp rơi xuống.
Thiên Hoàng tử nhìn xuống Nam Vực, đứng sừng sững trên một ngọn núi cao hơn vạn trượng, trong đôi mắt lạnh như băng kia, có hai luồng sáng bắn ra, xuyên thấu khắp trời đất.
Hắn chi huy hậu nhân của Bát Bộ Thần Tướng, rốt cục chạy tới vùng đất không yên tĩnh này, sắp sửa quét sạch địch thủ, kéo xuống bức màn che của một cuộc đại chiến trước nay chưa từng có.
- Tới rồi, Thiên Hoàng tử thật sự đến đây rồi, bước lên trên mảnh, đất Nam Vực của chúng ta!
- Cao thủ trong Bát Bộ Thần Tướng nhiều như mây, cường giả như rừng, có thể chinh phạt bất kỳ một cổ giáo nào!
- Cuộc chiến kinh thiên này sắp nổ ra rồi, không lâu nữa chiến hỏa sẽ bùng lên!
Ai nấy đều vô cùng ồn ào bàn luận, sôi trào cả Nam Vực, chấn động mọi tu sĩ, mọi người không thể giữ yên lặng được nữa, rất nhiều người dưới áp lực nặng nề này đã phải rống to thành tiếng, không thể yên tĩnh chờ đại chiến nổ ra được.
Thiên Hoàng tử chi huy đại quân nam tiến, uy thế ngập trời, trong một đêm này không chi riêng Nam Vực chấn động, mà tin tức này đã sớm truyền vào Trung Châu, Tây Mạc, Bắc Nguyên, ảnh hưởng cực kỳ lớn.
- Vó ngựa đạp nát Nam Vực, khẩu khí thật sự là rất lớn!
Tại Nam Vực có không ít người nghẹn một hơi, vô cùng bất màn. không muốn nghe những câu nói này, không kìm nổi liên tục cười lạnh.
- Hy vọng vị cường giả thần bí kia đủ cường đại, giết sạch Bát Bộ Thần Tướng, tốt nhất là đánh gãy chân tên Thiên Hoàng tử kia, khiến cho hắn cả đời này cũng không dám đặt chân lên vùng đất này nữa.
Một vài người thực sự hy vọng có thể nhổ ra được một ngụm ác khí này, liền nói như vậy.
← Ch. 1047 | Ch. 1049 → |