Vay nóng Tima

Truyện:Già Thiên - Chương 1098

Già Thiên
Trọn bộ 1822 chương
Chương 1098: Sự yên lặng trước dông bão
0.00
(0 votes)


Chương (1-1822)

Siêu sale Lazada


Vô thanh vô tức, lão Thánh nhân Vệ Dịch ở thạch phường Thiên Tuyền Thánh Địa xuất hiện, không hề để tâm, đứng ở nơi đó như một đoạn khô mộc.

Huyết Điện Nữ Vương như gặp phải đại địch, thần sắc biến đổi. Thánh nhân Nhân tộc không ai là phàm tục, năm đó ở đại hội Dao Trì, chỉ một Bạch Y Thần Vương đã giết cho chư Thánh Cổ tộc tiên huyết nhiễm trời cao, chết cả một đám, nguyên khí đại thương.

Lão Thánh nhân này, nàng không nhìn ra được sâu cạn, trong lòng cảm thấy rất căng thẳng, không dám vọng động!

Vệ Dịch đứng đó, yên lặng không nói gì nữa, sau đó liền nhíu mày, thân ảnh mơ hồ rồi biến mất.

Khoảnh khắc khi Vệ Dịch biến mất, rất nhiều tu sĩ nơi này bị mang đi, truyền tống tới một khoảng không rất xa.

Ầm!

Đột nhiên, Thanh Đồng Tiên Điện nháy mắt bành trướng thành vạn trượng, xông ra khỏi cái hố lớn, tiên quang vô số, phát sáng như một mặt trời. Một chữ Tiên bằng máu rất ghê rợn hóa thành đạo quang, lóe sáng giữa hư không, hoành đoạn cổ kim.

Mấy người Huyết Điện Nữ Vương, Hoắc Thản lập tức nhanh chóng bay đi, khớp xương rung động, suýt chút nữa đã bỏ mạng nơi này, toàn thân là máu, như trực tiếp bị giết chết.

- Hay cho một cái tiên điện, quả nhiên phi phàm! Thật khó có thể tưởng tượng đến tột cùng là ai ở bên trong đánh ra một cái động lớn, sinh sôi đánh ra!

Một thanh âm già nua khác vang lên, Hồn Thác Đại Thánh hiển hóa, xuất hiện ở cuối chân trời.

Ở phía sau hắn, mấy vị Cổ Thánh cũng xuất hiện, cùng nhau tiến thối, hiển nhiên lâm vào tình thế bắt buộc đối với thần trân trong đại phần này.

Bên kia, trước đám người Nhân tộc cũng xuất hiện một đạo thân ảnh với áo trắng phần phật, chính là Thần Vương Khương Thái Hư. Hắn cũng đã hiện thân.

Thần Vương vừa xuất hiện, cả nơi này lâm vào đại loạn, rất nhiều Cổ tộc run rẩy. Ngay cả một ít Tổ Vương cũng cảm thấy lạnh người! Ở Đại hội Dao Trì, Thần Vương tuyệt thế này giết chết bao Cổ tộc khiến ai ai cũng phải sợ hãi.

- Hắc hắc, đồng điện này có liên quan tới Tiên, không bằng chúng ta cùng nhau mở ra, xem bên trong rốt cục có thứ gì? Được không?

Có một đạo thân ảnh buông xuống, vô cùng cổ lão, không ít người kinh hãi! Đây chính là Vạn Long Sào Đại Thánh.

Một tòa Đế phần không ngờ dẫn tới đại loạn ngập trời, rất nhiều cổ Vương, còn có mấy vị Đại Thánh cũng đứng ngồi không yên, muốn mở ra thu lấy bí mật thành Tiên.

- Mộ phần Đại đế Nhân tộc, ngoại nhân khó có thể động vào được...

Khương Thái Hư tự nhủ.

Chư Thánh tề tụ, vây quanh đại phần, không khí có chút khẩn trương, các nơi giằng co lẫn nhau.

Cổ điện bằng đồng thau to lớn, dù loang lổ cổ xưa nhưng vẫn sáng chói, chiếu rọi bầu trời, nhất là chữ Tiên nó phun ra càng khiến lòng người run sợ.

Hồn Thác Đại Thánh, Vạn Long Sào Đại Thánh... tổng cộng có tới hơn mười vị Cổ vương cùng tới, như mười mấy vị ma phong thái cổ sừng sững khiến trong lòng chúng sinh vô cùng hồi hộp.

Thánh nhân Nhân tộc quá ít, cho tới hiện tại cũng chỉ có Vệ Dịch và Khương Thái Hư, những người khác vẫn không thấy bóng dáng ở đâu khiến người ta cảm thấy thế đan lực cô.

Hoắc Thản híp mắt, nhìn về phía Thanh Đồng Tiên Điện. Kiến trúc trường tồn đặc biệt xa xưa này thức tỉnh, dù cường đại như hắn mà không dám tùy tiện cường sấm.

- Dao động thật mãnh liệt, ta mơ hồ nghe được có người bên trong đang tụng Tiên kinh, sâu không lường được, một khi tiến vào, hung cát khó lường!

Thân là một Đại Thánh mà sinh ra cảm giác như vậy, có loại phán đoán này khiến những người khác càng thêm kiêng kị, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đám người Diệp Phàm, Hắc Hoàng đang ở xa ngoài tám vạn dặm, thông qua một khối thủy tinh thần bí vẫn xem rõ tình huống xung quanh đại phần. Đây là đạo văn Đế cấp vô cùng diệu dụng.

- Đại Thánh Cổ tộc đã có người tới, nếu liên thủ mấy món Cổ Hoàng binh công kích, hơn phân nửa có thể thu được thứ bọn họ muốn. Khi đố phiền toái thật lớn!

Cổ tộc không thiếu Hoàng binh Cực Đạo. Hoàng Kim Giản được xưng có thể đánh Tiên, Vạn Long Linh lay động càn khôn. Hỏa Lân Động, Nguyên Thủy Hồ, Thần Tàm Lĩnh, Huyết Hoàng Sơn nếu đưa hết Hoàng binh tới, không chỉ nói Nam Vực, dù cả Đông Hoang cũng bị đánh sụt.

- Chư vị, đề nghị của ta thế nào?! Chúng ta cùng nhau tiến vào, tìm kiếm bí mật thành Tiên!?

Hồn Thác Đại Thánh lại lên tiếng.

- Nếu cầm Cổ Hoàng binh tiến vào thì cũng không phải là vấn đề khó, ít nhất có thể tự bảo vệ mình!

Vạn Long Sào Đại Thánh Càn Lôn gật đầu.

Hai người này là kẻ cầm đầu, là những nhân vật đỉnh phong nhất của Cổ tộc, những người khác dù là Thánh nhân Cổ tộc nhưng đối mặt với hai người đến hít thở mạnh còn không dám, làm gì có ai dám đối nghịch.

Có người nhìn về phía Khương Thần Vương và Vệ Dịch. Đây là hai Thánh nhân Nhân tộc, tất cả đều không hề đơn giản khiến cổ Vương không thể không kiêng kị. Một trận chiến ở Dao Trì năm đó, vị Thần Vương mặc bạch y này độc đấu quần hùng, lay động thiên địa, lưu lại ấn tượng quá sâu trong lòng bọn họ.

- Hai vị cũng muốn đi vào chứ?

Vạn Long Sào Đại Thánh cười nói, nhìn về bên đó.

- Quên đi, tranh không được với các ngươi, sẽ không chuốc phiền toái!

Vệ Dịch lắc đầu.

- Vạn tộc cùng tồn tại, thiên hạ một nhà, cần gì phải phân tách ra, cùng vào đi!

Vạn Long Sào Đại Thánh nói.

Một tiếng thiên âm vang lên, quang hoa của Thanh Đồng Tiên Điện càng tăng lên, chữ Tiên bằng máu lại càng diễm lệ, tràn ngập cảm giác rung động.

Lần này, hươn mười vị cổ Vương cấp Thánh đều nhíu mày. Bọn họ cùng nghe được tiếng người tụng kinh, mênh mông mơ hồ, không thể hiểu rõ.

- Chẳng lẽ trong đồng điện này còn có người sống sao?!

Nhiều năm như vậy, dù là Đại đế cổ cũng đã sớm phải tọa hóa rồi, không thể còn sống được. Chẳng lẽ nơi này thật sự liên quan tới Tiên sao?!

- Ta ngửi thấy được mùi vị Tiên huyết! chữ Tiên này ít nhất cũng phải là do Đế huyết ngưng tụ mà thành, thậm chí có thể là Tiên huyết!

Hồn Thác Đại Thánh nói.

Bất kể là cái nào cũng tuyệt đối gây rung động.

Đại đế cổ, ai có thể thương tổn bọn họ, với máu huyết của mình khắc nên chữ Tiên, đây chính là một loại khinh nhờn! Mà nếu là Tiên huyết thì càng thêm khó tin!

Ở ngoài tám vạn dặm, Diệp Phàm nhíu mày. Năm đó hắn từng nhìn thấy chữ Tiên này, chẳng lẽ là máu của Độc Nhân viết thành sao?! Không giống lắm.

Ở phía sau chữ Tiên này có một cánh cửa thần bí. Hắn chỉ mới đi tới đó mà không thể tiến vào vì chỉ tiến thêm mấy bước, hắn chắc chắn phải chết.

- Để những tu sĩ bình thường lui ra, nơi này sẽ có một hồi đại họa, không ai lưu được lâu đâu!

Nơi này đột nhiên xuất hiện một lão nhân ốm yếu, từ trong bóng tối nói với Khương Thần Vương và Vệ Dịch.

Hắn vừa xuất hiện, Hồn Thác Đại Thánh và Vạn Long Sào Đại Thánh Càn Lôn đều không thể trấn định, trên mặt tràn ngập ngưng trọng. Cái Cửu U đã tới, khiến bọn cảm thấy vô cùng áp lực.

Thần Vương Khương Thái Hư gật đầu. Đại đế cổ ai là người phàm, ai dám đào mộ bọn họ!

Giống như ở Tử Sơn kia, ai cũng biết Vô Thủy Đại đế chôn trong đó nhưng nhiều năm như vậy, vẫn không ai dám tiến nhập! Năm đó, mấy món Đế binh công kích nhưng cuối cũng vẫn chỉ có thể bại lui.

Có không ít đại nhân vật tới nơi này, khắp nơi không còn có thể bình tĩnh được. Những tu sĩ bình thường bắt đầu rút lui, đây cũng không phải là cuộc chiến đơn giản. Nếu phát sinh Thánh chiến, đừng nói mấy vạn dặm, dù cả Nam Vực cũng sinh linh đồ thán.

Bất kể là Nhân tộc hay Yêu tộc hay là Cổ tộc đều rất thức thời, bắt đầu lùi ra xa.

Mọi người nếu muốn quan sát đều cần dùng pháp trận chi nhãn để quan khán, bằng không một khi có biến cố phát sinh thì những tu sĩ bình thương đều chỉ yếu ớt như con kiến mà thôi!

- Thật là náo nhiệt!

Lại có Cổ Thánh tới.

Từ chốn cũ Diêu Quang có một đạo kim quang bắn tới. Đại Thánh Hoàng Kim tộc xuất hiện, mang theo Hoàng Kim Giản, Cổ Hoàng uy tản mát ra khiến Thanh Đồng Tiên Điện cũng hơi rung chuyển, tiên quang hừng hực.

Hoàng Kim Vương nhìn thoáng qua Cái Cửu u rồi nhìn về phía Vệ Dịch và Khương Thái Hư mà không nói gì. Sau khi bại dưới tay Đấu Chiến Thắng Phật khiến hắn trầm thấp một đoạn thời gian. Lần này mang theo Hoàng Kim Giản tới nơi này, muốn bù đắp lại tổn thất thần thủy vô giá mà hắn mất đi.

- Lại một vị Đại Thánh tới rồi, nếu muốn giao tranh thì đều phải luân động Cổ Hoàng binh, Nam Vực còn có thể bảo trụ sao?!

Mọi người lo lắng, ngay cả Khương Thần Vương và Vệ Dịch cũng nhíu mày.

Nhiều đại nhân vật như vậy tề tụ, đại biểu cho chiến lực cao nhất ngày nay. Có thể nói sự tình càng lúc càng lớn, những tu sĩ mạnh như Bán Thánh căn bản cũng không có tư cách tham dự, đều rút đi sạch sẽ.

Không lâu sau, nơi này chỉ còn lại Thánh nhân!

Ầm!

Thanh Đồng Tiên Điện phát ra tiếng gầm rú, thanh âm đại đạo càng lớn hơn, như thật sự có một vị Tiên đang giảng kinh, tuyên truyền giác ngộ, muốn người ta ngộ đạo.

- Đây là... Ta thiếu chút nữa đã hóa đạo!

Một vị Tổ Vương thọ nguyên sắp hết, chỉ còn sống được khoảng thời gian ngắn nữa kinh hãi. Đây là một Thánh nhân già cả, da lông toàn thân dựng hết lên.

Keng!

Hoàng Kim Giản phát ra một tiếng nổ vang, hóa thành một đạo thần mang bất hủ, có thể chém xuống cả nhật nguyệt, tinh tú, muốn phá hủy sinh linh vạn vật. Khí cơ Cổ Hoàng thức tỉnh.

Cùng lúc đó, một tiếng chuông vang lên. Thần linh tử kim nhiều không đếm được đan vào nhau, hình thành một con chân long, lắc đầu quẫy đuôi, uốn lượn giữa hư không.

Vạn Long Linh, mỗi chuông đều là một long cốt, thanh âm vừa vang lên, cửu thiên thập địa đều như vỡ tan, có lực lượng khai thiên lập địa.

Hai kiện Hoàng binh đồng thời hiện ra, Thanh Đồng Tiên Điện như cảm ứng được, quang huy không giảm nhưng chậm rãi hạ xuống, tiến vào trong cái hố lớn, chi lối vào khối tiên địa hỗn độn, chủ động phòng ngự.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1822)