← Ch.1132 | Ch.1134 → |
- Ta mới vừa trảm đạo mà thôi, đi nơi đó sẽ không bị đám thúc bá của ngươi coi là huyết mạch đặc thù mà trở thành con mồi chứ?
Diệp Phàm nói, hắn tất nhiên che giấu thực lực.
Trong quá trình giao thủ với Phạm Tiên, hắn vẫn không liều mạng vận chuyển đạo hạnh, đối phương thủy chung không biết, một mực cho rằng hắn là một tu sĩ mới vừa trảm đạo không lâu.
- Yên tâm, bất kể ngươi tới nơi nào, các phương thế lực lớn đều cực lực lôi kéo, thúc bá của ta đều không phải người thiển cận như vậy.
Phạm Tiên cười nhạt.
Diệp Phàm gật đầu, cũng không sợ. Trừ Cổ Thánh kia ra, những người khác thật sự muốn trở mặt hắn tin tưởng có thể đánh ngã toàn bộ.
Hắn buông hóa thân của Phạm Tiên, trước khi buông tay vỗ một cái lên bờ mông của nàng, khiến cho chủ thể và hóa thân đều kêu thét một trận, suýt nữa muốn liều mạng.
Diệp Phàm sờ sờ đầu sáng bóng của nam nhân đầu trọc, vừa tìm xúc cảm vừa giải khai cấm chế, cười ha ha nói:
- Thật bóng, sạch sẽ hơn cả hòa thượng.
Rồi sau đó, hắn rứt một nhúm lông ngực của cự hán lông rậm, run tay ném, giải bỏ cấm chế cho một đám tù binh.
- Mẹ nó, tiểu tử này thèm ăn đòn, không phải là thứ tốt!
Đầu trọc thở dốc, bình thường ai dám trêu chọc cái đầu của hắn bóng. Lông rậm cũng gầm nhẹ khó chịu nhưng cũng không dám tiến lên. Đi lên phỏng chừng bị một ngón chọc chết.
- Về sau đều là người một nhà, không nên xung đột, bao dung lẫn nhau một chút.
Phạm Tiên nói.
Bọn họ đi lên chủ chiến hạm, bước lên đường về, đi tới tinh hải nơi Thiên Đường sở tại. Nhưng đúng lúc này xa xa truyền đến một trận dao động, một đám vật to lớn xuất hiện.
Trên màn hình rõ ràng biểu hiện ra đây là một hạm đội cường đại, có tới mấy chục chiếc, ở giữa chính là một chiếc chiến hạm màu vàng, tản ra dao động cấp Thánh.
- Bọn họ là kẻ cướp bóc của Thủy Ma Tinh Hải, là đối đầu với chúng ta.
Phạm Tiên mặt đẹp biến sắc.
Ở vùng thiên địa này tổng cộng chia làm mấy vùng đất sinh mệnh, trong đó chủ tinh tên là Vĩnh Hằng ở chính giữa, thống ngự các viên cổ tinh to lớn vô cùng nơi này.
Ngoài ra có mấy viên hành tinh sinh mệnh rất nhỏ là Tiên Vũ, Thủy Ma, Thần Thổ cách chủ tinh Vĩnh Hằng không quá xa, giống như bảo vệ ở trung tâm.
Kẻ cướp bóc của Tiên Vũ Tinh Hải cùng Thủy Ma Tinh Hải thường xuyên xảy ra xung đột, cừu thị lẫn nhau nhiều năm qua, sống mái với nhau rất nhiều lần.
Phạm Tiên hạ lệnh bỏ chạy thật nhanh muốn tránh khỏi người của Thủy Ma Tinh Hải, không muốn gặp mặt bọn họ.
- Chậm rồi. Bọn họ có một phi thuyền cấp Thánh có thể thực hiện bước nhảy không gian, lần này có lẽ chúng ta chết chắc rồi.
Sắc mặt Phạm Tiên tái nhợt.
Nhưng mà chiếc Thánh hạm màu vàng kia cũng không đuổi theo, ngược lại có mấy chiếc chiến thuyền dài ngàn trượng hóa thành điện quang truy kích, không muốn buông tha bọn họ.
- Ồ, thánh thuyền màu vàng kia tổn hại, trên mặt có một dấu trảo đáng sợ. Phải là sinh vật đáng sợ cỡ nào mới có thể để lại dấu vết bậc này?
Phạm Tiên rung động.
Bọn họ xuyên qua màn hình thấy được trạng huống hiện ra trên chiếc thánh thuyền màu vàng dài mấy ngàn trượng kia, dấu trảo phía trên thô to, gần như khiến nó trực tiếp nứt toác.
- Con cự thú này ít nhất dài mấy ngàn trượng. Bọn họ ở sâu trong vũ trụ gặp sinh mệnh thể cực mạnh công kích, may mắn chạy về.
- Trong hạm đội có một số thuyền thăm dò rách nát không chịu nổi, nói rõ bọn họ muốn đi đào quặng, vận dụng hạm đội khổng lồ như vậy, còn có chủ hạm Thánh khí. Nhất định là phát hiện thần quáng!
- Cho dù gặp phải cự thú công kích, bọn họ cũng trở lại nhiều thuyền như vậy, tổn thật không quá lớn. Nói rõ có thể thành công chiếm được khoáng vật thần tính, trên thuyền hơn phân nửa có tài liệu chủ hiếm có cấp bậc Thiên Mệnh Nham Thạch.
Phạm Tiên nhanh chóng làm ra một loạt phán đoán, ánh mắt nóng bỏng nói:
- Nếu chúng ta có thể mang tin tức về, coi như lập được công lớn tuyệt thế!
- Nhưng... Chúng ta cũng phải trước tiên vượt qua một cửa này!
Đám người đầu trọc đều lộ vẻ mặt xám xịt như đưa đám.
Phía sau, ba chiếc chiến hạm dài ngàn trượng đuổi theo, tốc độ nhanh hơn bọn họ. Từng chùm tia sáng bắn ra, tùy thời có thể bắn thủng, đánh rơi bọn họ.
Duy nhất đáng ăn mừng chính là chiếc thánh thuyền màu vàng kia hư hỏng không thể thực hiện bước nhảy không gian, bằng không hoàn thành diệt bọn họ trong giây phút.
- Phía trước là Phạm Tiên, là đóa hoa hồng có gai, bắt sống nàng cho ta. Ha ha...
Tiếng cười to kiêu ngạo truyền đến.
Xuyên qua màn hình đám Diệp Phàm có thể thấy được một nam nhân tóc tím, diện mạo khá anh tuấn nhưng thế nào cũng không giống hạng người lương thiện, đối với Phạm Tiên cười tà không ngừng.
- Là Mặc Phong của Thủy Ma Tinh Hải!
Phạm Tiên thần sắc không dễ nhìn bao nhiêu, hiển nhiên là có cừu hận cũ với người này, ngày nay nếu bị bắt giữ tất nhiên sống không bằng chết.
- Ha ha... Tiểu Tiên nhi của ta, ngươi không cần chạy nữa. Ngươi ta hai nhà môn đăng hộ đối, đều là kẻ cướp bóc, xứng đôi nhất.
Mặc Phong kêu to.
Ầm!
Một chùm tia sáng thật lớn bay tới, năng lượng quang tráo bị xuyên thủng. Chiến hạm dài ba trăm trượng của Phạm gia thủng lỗ chỗ, sắp bị hủy diệt.
Ba chiến hạm bay cực nhanh vượt qua bọn họ, chùm tia sáng thật lớn lại lần nữa bắn tới, ánh lửa sáng lạn nở rộ, chiến hạm ba trăm trượng nổ tung tại chỗ, trở thành bụi bặm vũ trụ.
- Xong rồi, chúng ta làm sao bây giờ?
Người của Phạm gia đã lao ra trước thời hạn, mỗi người sắc mặt tái nhợt, ngay cả Phạm Tiên cũng nhíu mày. Bị đối đầu của Thủy Ma Tinh Hải chặn lại không có kết cục tốt.
- Ta đi mở đường!
Phạm Tiên toàn thân phát sáng, trong cơ thể hiện ra một kiện bí bảo, bao phủ mọi người vào trong bao gồm cả Diệp Phàm, mang theo bọn họ xé mở không gian phi độn về phía trước.
- Tiểu thư bỏ chúng ta đi. Loại bí khí này mang thêm một người uy lực giảm bớt một phần, tự người chạy trước đi, dẫn viện binh tới.
- Ta đã phát ra kêu cứu rồi, chắc rằng không bao lâu có thể được trợ giúp, chúng ta chỉ cần kiên trì là được.
Phạm Tiên nói.
- Nơi này có gió lốc vũ trụ, rất khó truyền tống tin tức, có lẽ sẽ không thành công.
Đầu trọc lo lắng.
Bí bảo này xé mở hư không bay ra hơn sáu trăm dặm, nhưng là trong vũ trụ lại quá ngắn, rất nhanh đã bị mấy chiếc chiến hạm phát hiện, tập trung bọn họ, giây lát đuổi tới.
- Trốn không thoát. Bọn họ giam cầm hư không!
Phạm Tiên cắn răng.
Một đám người mặt xám như tro tàn, như đã thấy được kết cục bi thảm, mỗi người đều nắm chặt vũ khí, chuẩn bị liều chết đánh một trận.
- Ha ha... Nha đầu của Phạm gia, ta đối với người mong nhớ ngày đêm, không nghĩ tới có duyên như vậy, gặp nhau trong tinh không này.
Mặc Phong cười to nhưng trên mặt đầy ác nghiệt.
Lúc Phạm Tiên chạy trốn mang theo Diệp Phàm khiến hắn cảm thấy có thể tạm thời hợp tác, lúc này lấy ra một cái bàn cờ trận đài, chuẩn bị vượt qua tinh không.
- Tiểu tử, đừng tốn công nữa. Nơi đây bị giam cầm, không cách nào mở ra tinh môn.
Lông rậm nhỏ giọng.
Diệp Phàm không để ý tới, đây là trận văn của Đại đế cổ, tuy rằng chỉ là cấp bậc nhập môn nhưng nếu không có biện pháp vượt qua hư không mới là gặp quỷ.
- Phạm nha đầu theo ta đi đi. Lần này chúng ta thu hoạch rất phong phú, chiếm được một khối Thái Sơ Mệnh Thạch, không cần bao lâu có thể tinh luyện ra bảo dịch mạnh nhất.
Mặc Phong cười to, rồi sau đó ác nghiệt đảo qua những người khác nói:
- Về phận bọn họ, đều giết sạch!
- Tiểu tử kia đang dùng phương pháp của khổ tu sĩ tế trận đài, thật sự không biết cái gọi là, muốn từ trong thần vực bị giam cầm chạy thoát, quá ngây thơ rồi!
Có người ánh mắt lạnh lẽo.
- Trước giết hắn cho ta. Ngoại trừ Phạm Tiên một người cũng không để lại.
Mặc Phong chỉ vào Diệp Phàm, trong chiến hạm ngàn trượng bắn ra một chùm tia sáng, muốn giết chóc bắt đầu từ Diệp Phàm.
Ông!
Ra ngoài dự đoán của mọi người. Một mảnh trận văn xé mở vũ trụ, đánh ra một đạo vực môn, bên trong một vùng mông lung, thông hướng tinh không không biết. Diệp Phàm dẫn đầu lao vào.
- Tiểu tử này... thật thần kỳ. Có thể xé mở giam cầm không gian.
Đám người đầu trọc kêu to.
Phạm Tiên nhoáng lên biến mất, bọn họ đều theo vào, chỉ chớp mắt biến mất sạch. Chiến hạm thật lớn bắn ra cả ngàn chùm tia sáng quét ngang vực môn nhưng không ngăn cản được.
Mặc Phong đương trường biến sắc nói:
- Hỏng rồi, lại bị bọn họ chạy trốn. Nhanh chóng thay đổi tuyến đường, truyền tin tức xin tộc nhân Thủy Ma Tinh Hải trợ giúp!
Ngoài mấy chục vạn dặm, đám người Diệp Phàm từ trong vực môn đi ra, rời xa chiến trường. Nhưng tương đối với tọa độ tinh không mà nói, vẫn chưa di động quá xa.
- Tốt rồi, tránh khỏi khu vực gió lốc vũ trụ kia, nhanh truyền tin về tộc, chúng ta sẽ có thu hoạch lớn.
Phạm Tiên ít nhiều có chút kích động.
Thời gian không quá bao lâu, một đạo tinh môn thật lớn xuất hiện, hai chiếc cự hạm màu tím lao ra, phía sau đi theo hạm đội khổng lồ.
Phạm Trụ của Tiên Vũ Tinh Hải tới, cưỡi trên Thánh khí không lâu trước bắt giữ Tề Manh đích thân tới, ngoài ra còn thêm một chiếc thánh thuyền.
- Nha đầu, tin tức của ngươi có thật không?
Phạm Trụ hỏi.
- Đúng vậy. Người của Thủy Ma Hải chiếm được Thái Sơ Mệnh Thạch, mà thánh thuyền của bọn họ bị thương tổn không thể tiến hành bước nhảy không gian.
Phạm Tiên đáp mang theo đám người Diệp Phàm đi lên chiếc cự hạm lóe tử quang này.
- Ha ha... Thật tốt quá.
Trong một chiếc thánh thuyền khác, thanh niên tóc đỏ Phạm Thiên đầy mặt cười tà rồi sau đó lộ vẻ ác nghiệt:
- Mặc Phong dám có ý đồ với muội muội ta, lần này ta cho bộ tộc các ngươi chịu không thấu!
- Trở về ghi cho các ngươi một công lớn!
Phạm Trụ cao hơn người thường hai cái đầu, tóc đỏ xõa vai, ánh mắt lợi hại giống như một con Thiên lang vương.
Hạm đội khổng lồ mở ra một đạo tinh môn khác, ở trong tinh không truy tìm đoàn người Mặc Phong, không muốn để bọn họ chạy mất. Bởi vì Thái Sơ Mệnh Thạch quan hệ rất lớn.
Đây là một loại khoáng vật muôn đời hiếm thấy, bao nhiêu thế hệ đều tìm kiếm không được chẳng sợ là một khối nhỏ. Nó có thể thay thế hai loại chủ tài liệu để tinh luyện tiến hóa dịch mạnh nhất. Là kỳ thạch hiếm có thế gian.
Phạm Trụ dưới sự đi cùng của Phạm Tiên tới trước người Diệp Phàm, trong mắt núi sông biến thiên, nhật nguyệt ngã xuống, tinh tú chuyển động, xuất hiện đủ loại cảnh tượng đáng sợ. Đây là một nhân vật cường đại.
- Ta nghe Tiên nha đầu nói, là ngươi mang theo bọn họ thoát vây và truyền ra tin tức. Nếu Thái Sơ Mệnh Thạch vào tay, chúng ta có thể lập tức tinh luyện, đến lúc đó sẽ ban thưởng ngươi tiên dịch, có thể cho ngươi tăng lên vài cảnh giới nhỏ!
Trong lòng Diệp Phàm xuất hiện gợn sóng. Nếu thật sự có thể ở đây đột phá, bước ra vài cảnh giới nhỏ, hắn sẽ không lập tức thành Thánh chứ? Điều này làm hắn rất không bình tĩnh.
← Ch. 1132 | Ch. 1134 → |