← Ch.1232 | Ch.1234 → |
Đại chiến luôn là thảm thiết như thế, tinh không đều đẫm máu, một vị Thánh nhân ngã xuống sẽ cùng với vẫn thạch thiêu đốt, biến thành hạt bụi vũ trụ.
"Ầm!"
Thần uy Cực Đạo bùng nổ, con ngươi của Đại Thánh Hỏa Lân Động hé mở, vũ trụ đều bị xé rách, bắn ra hai tia chớp cũng không biết dài đến bao nhiêu dặm.
Ở trong tay hắn cầm một kiện binh khí hào quang sáng lạn, cả vật thể có màu lam trong suốt, đẹp mắt, sôi trào Cổ Hoàng uy.
Đây là Kỳ Lân Trượng danh chấn thái cổ.
Nó là dùng Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành, rực rỡ loá mắt, mút trượng là một đầu kỳ lân trông rất sống động, phát ra Hoàng uy cuồn cuộn mãnh liệt, dường như là chí tôn vô thượng của ngày xưa sống lại.
Đại Thánh Hỏa Lân Động cầm nó vung lên phía trước, đánh về phía tinh vực chủ tinh Vĩnh Hằng ở phía trước mặt, muốn một kích bổ đôi chỗ Sinh mệnh nguyên địa này.
Lam quang sáng lạn như tinh hà trút xuống, mênh mông khôn cũng, thổi quét mà đi, từng mảng từng mảng phi thuyền vũ trụ dập nát, không chịu nổi một kích.
Đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh, rồi hào quang hừng hực loá mắt, chém tách ra lam quang, nghịch Hoàng uy mà đến, tới cực nhanh không ngờ lại chặn ngang thế đánh của Kỳ Lân Trượng.
Triển khai Cực Đạo đối kháng! Tiên Y bất hủ của chủ tinh Vĩnh Hằng xuất thế, chiến giáp của Thần minh cổ đại mặc trên người, đại chiến cũng Đại Thánh của Hỏa Lân Động.
- Đó là Tiên Y của Thần minh Đạo Diễn, siêu tuyệt thần thánh, có thể quét ngang chín tầng trời mười tầng đất!
Các nơi của chủ tinh Vĩnh Hằng truyền đến tiếng kêu kinh sợ. Kiện chiến y này thất truyền cũng không biết bao nhiêu vạn năm, mọi người đều đang tìm kiếm, không nghĩ tới hôm nay lại xuất thế.
Đây là một trận va chạm kịch liệt, song phương đánh nhau đến nhật nguyệt không ánh sáng, tinh hà ảm đạm. Tất cả Cổ Thánh đều vong mạng chạy trốn, né tránh bị hại lây trong dư ba kia.
Bằng không nếu chống lại sẽ tan tác, nơi dư ba của thần uy Cực Đạo đi qua không có gì còn tồn tại. Đại Thánh của Hỏa Lân Động cầm Kỳ Lân Trượng cũng không chiếm được thượng phong, Thần Y của Đạo Diễn công phòng một thể, cộng thêm người kia cũng là Đại Thánh, tạo thành uy hiếp thật lớn cho hắn.
Hai người xé mở vũ trụ, vận chuyển tiên uy Cực Đạo, dánh vào chỗ sâu trong tinh không, không ngừng có hành tinh bị vỡ nát, tình hình chiến đấu kịch liệt khiến người ta thấy mà khiếp sợ.
- Sát a...
Tổ Vương của Bắc Đẩu cũng Thánh nhân của Vĩnh Hằng cũng triển khai quyết đấu kinh thiên động địa, toàn trường chiến đấu rộng mênh mông, kinh tâm động phách.
- Giết chết tất cả "Thánh thú"! Không để cho chạy một con nào, toàn bộ tiêu diệt!
Người của chủ tinh Vĩnh Hằng rống lớn, bọn họ phóng vào tinh vực, từng viên từng viên tinh tú phát sáng, những thứ này đều là công cụ chiến tranh cường đại, sớm đã chuẩn bị nhiều năm, ngày nay phát ra công dụng.
Vòng quanh hành tinh Vĩnh Hằng toàn bộ đều là thành lũy chiến tranh xây dựng từ bao nhiêu vạn năm trước, lúc này bày ra phòng ngự "liên đảo", còn có được khả năng công phạt.
Đây là binh khí cực hạn kết hợp giữa đạo văn cũng khoa học kỹ thuật, ngày nay giống như hung thú thái cổ mở ra con ngươi dữ tợn, phát ra sát khí khôn cũng.
- A...
Một vị Tổ Vương đẫm máu, nửa người bị đánh xuyên qua, hắn bị thương nặng, bay tung đi ra ngoài, máu tươi tuôn chảy đầm đìa.
Binh khí đại đạo còn có khoa vổ cũng loạt quét ngang qua, đây là triển khai một hồi giết chóc cũng va chạm trước nay chưa có, tinh vực nhuộm máu.
Máu tươi tuôn chảy, chiến đấu tiếp diễn, hành tinh bị thiêu đốt.
"Phốc!"
Một Tổ Vương khác bị đánh nát nửa cái đầu, máu đỏ tươi trộn lẫn óc màu trắng bắn tung tóe. Hắn còn lại một con mắt hiện lên màu xám như tro tàn, tràn ngập vẻ không cam lòng.
Hàng ngàn viên tinh tú đều bắn ra ánh sáng hủy diệt, cả địa phương này bị chùm tia sáng cắt xé biến thành tuyệt địa tử vong!
Đương nhiên, tinh vực Vĩnh Hằng tổn thất cũng rất lớn, mặc dù nơi này bọn họ là chủ chiến trường, bày ra từng tòa từng tòa sát trận đại đạo, cùng với rất nhiều binh khí khoa vổ, nhưng vẫn không thể chiếm ưu thế.
Tổ Vương ở Bắc Đẩu quá mức cường đại, hơn nữa số lượng không phải mấy người, mà là chư tộc dắt tay nhau cũng đến, chiến lực kinh thế khủng bố.
Từng viên từng viên hành tinh bị Cổ Thánh bổ ra, bộ phận đạo ngân bị diệt, vũ khí bị hủy, về phần những cường giả mặc cơ giáp kia, lại không hề ít bị người xé nát, máu nhuộm hư không.
Đây là một trận chiến thê thảm!
Song phương đều tổn thất nghiêm trọng, Tổ Vương là cường giả cấp Thánh chết đi một người nào đối với tộc đó mà nói đều là một loại tin dữ, tiêu hao không chịu nổi.
Công sự chiến tranh của tinh vực Vĩnh Hằng là kết tinh tâm huyết nhiều năm, ngàn vạn viên tinh tú xây thành thành lũy mênh mông mà rộng lớn, phân bố cả phiến tinh vực này.
- Ngao rống...
Lão Thánh nhân của Đại Lực Ngưu Ma tộc chiến đến phát cuồng, thi triển ra thần thông pháp tướng, trong nháy mắt hóa thành một con măng ngưu màu đen, cao tới mấy chục vạn trượng, chân đạp tinh tú, sừng chọc nhật nguyệt, chạy như điên trong vũ trụ.
Nó thần uy kinh thế, mỗi một lần lao xuống đều đạp vỡ nát từng viên lại từng viên hành tinh nhỏ, hủy diệt rất nhiều công sự chiến tranh.
Có mấy lần, nó vọt vào trong hành tinh trọng yếu, chìm sâu vào trong lòng đất, rồi sau đó mãnh liệt vùng vẫy, làm cho cả tinh tú nứt toạt ra bốn năm phần. Thoạt nhìn nó giống như một con hung thú sinh ra từ thuở khai thiên lập địa, thật kinh thế hãi tục.
Đây là một trận đại chiến khiến người ta thấy mà kinh sợ!
Cường giả của Thủy Vương tộc lại pháp lực thông thiên, hắn đảo mắt quét qua, rất nhiều phi thuyền vũ trụ vỡ nát, giơ tay một cái lại từng tòa từng tòa thành lũy chiến tranh bị phá hủy.
Vốn tộc của hắn được xưng là chiến lực đệ nhất trong số mười đại Vương tộc thái cổ, cũng không phải không có đạo lý! Hắn há mồm hút một cái, liền nuốt lấy cả mấy viên tiểu hành tinh, dọa cho người của chủ tinh Vĩnh Hằng run bần bật.
- Những con "Thánh thú" này rất hung ác điên cuồng! Mau khởi động tất cả phòng ngự, nhất định phải ngăn cản bọn chúng!
Cường giả của tinh vực Vĩnh Hằng kêu to, đây là một trường hạo kiếp, chiến lực của "Thánh thú" Vực ngoại cường đại trước nay chưa từng thấy, nhiều người như vậy đồng loạt buông xuống, có thể nói đại tai họa.
Từ chiến lực của từng người mà nói, bọn họ không bằng Vương tộc thái cổ, mà nếu nói từ số lượng của cường giả cấp Thánh, bọn họ cũng kém hơn.
Vĩnh Hằng có thể cậy vào chính là các loại công sự chiến tranh không ngừng hoàn thiện từ ngàn vạn năm qua, tạo thành một sát tràng đáng sợ bao quanh cả phiến tinh vực này.
Nếu không có lực lượng mang tính hủy diệt của những hành tinh này phân bố che kín chủ tinh Vĩnh Hằng, e rằng đại môn của chủ tinh Vĩnh Hằng đã sớm bị công phá, tất nhiên đã buông xuống tai họa rồi.
- A...
Một Tổ Vương của Âm MỊ tộc tự thị thân pháp tuyệt diệu, có thể lên trời xuống đất, xuất nhập trong nhật nguyệt, nên muốn ẩn núp tiến vào đại môn của Vĩnh Hằng. Thế nhưng lại bị mười tám đạo thần quang đồng thời đánh trúng, hình thần câu diệt.
Vương tộc thái cổ trái tim băng giá, không phải chiến lực không bằng, mà là phiến thiên vực này thật đáng sợ. Các đời chủ tinh Vĩnh Hằng bố trí giờ khắc này phát huy vô cũng nhuần nhuyễn, ngay cả Cổ Thánh đều có người ngã xuống.
Cổ tộc rốt cục biết được nguyên nhân vì sao người của chủ tinh Vĩnh Hằng trước đó một thời gian không có làm khó dễ, luôn luôn chờ đợi cơ hội hôm nay. Chính vì để đối phó với viện quân cường đại hơn ở phía sau, sợ rằng bại lộ những công sự chiến tranh này quá sớm sẽ mất nhiều hơn được.
- Bọn họ là ẩn nhẫn, mãi đến hôm nay chờ đại quân chúng ta buông xuống mới chính thức lộ ra răng nanh, muốn đánh bị thương nặng chúng ta!
- Tuy nhiên chỉ dựa vào những phù văn đại đạo, cùng với vũ khí cấp Thánh này khó có thể ngăn cản chúng ta! Tưởng muốn tung một lưới bắt hết ư? Nằm mơ đi! Giết sạch bọn chúng, chỉ cần xông vào được coi như cổ tinh này xong rồi!
Cổ tộc xung phong liều chết, ánh mắt lãnh liệt, vô tình chém về phía những hành tinh kia, máu tươi cũng ánh sáng hủy diệt đồng thời bay múa.
Trận chiến đấu này kịch liệt cũng bi thảm vượt quá tưởng tượng của mọi người, song phương dường như cũng không có ý thức được đối phương lại cường đại như vậy.
"Ầm!"
Một tiếng chấn động mãnh liệt, phát ra từng mảng huyết quang, một mảng vẫn tinh phía trước toàn bộ nổ tung, sắt thép trên thành lũy chiến tranh kiên cố đều hóa thành phế liệu.
Tiếng phượng hót kinh thiên động địa, ráng mây đỏ cũng thần văn đầy trời: Cửu Hoàng Vương xuất hiện, hắn như phượng hoàng tắm trong lửa mà sinh ra, sợi tóc bay múa, ánh mắt lạnh lùng, giơ tay bẻ gãy nghiền nát, quét ngang rất nhiều công sự phòng ngự.
- Đột phá! Chẳng lẽ Cửu Hoàng Vương đột phá đến cảnh giới Đại Thánh rồi sao?
Cổ tộc có người cả kinh kêu lên, không kìm nổi ghé mắt nhìn, thấy được chiến lực của hắn không thể bằng được.
Một tiếng phượng hót vang, Cửu Hoàng Vương tản phát ra trật tự thần liên màu đỏ máu, giống như linh vũ của tiên phượng, thần võ ngập trời, một bước bước ra mười vạn trượng, một quyền chém ra như phượng hoàng giương cánh, trên lưng hắn hiện ra một con hỏa điểu thật lớn, chìm sâu vào phía trước.
- A...
Nơi đó truyền đến từng hồi tiếng kêu thảm thiết, một viên hành tinh vô cũng to lớn bị hắn hóa tan biến thành dung nham, rồi sau đó lại trở thành tro tàn trong vũ trụ. Hai nhân vật cường đại lao ra, toàn thân là lửa, ngay cả nguyên thần trong xương trán đều bị thiêu đốt, kêu gào thảm thiết.
Đây là hai Thánh nhân của tinh vực Vĩnh Hằng, kêu rên giãy giụa, căn bản không còn hy vọng sống sót, tiếng gào rất nhanh suy yếu, rồi hóa thành hai thi thể cháy sém, thần thức tiêu tan.
Thánh nhân của Vĩnh Hằng không thể so số lượng với Bắc Đẩu, mỗi một Thánh nhân đều là lão tổ, đối với một đại tộc mà nói là cực kỳ trọng yếu.
Lúc này lập tức chết đi hai người, đây tự nhiên là một tổn thất trọng đại, hai đại gia tộc rống giận, ánh mắt đều đỏ bừng.
- Cửu Hoàng Vương trở thành Đại Thánh rồi sao?.
- Hẳn là còn chưa thành, còn thiếu chút nữa chưa có phá tan gông cùm xiềng xích!
Người của Cổ tộc cũng giật mình kinh ngạc, Cửu Hoàng Vương cấp số cường giả bực này ở trên chiến trường tác dụng quá lớn, chiến lực thông thiên, có thể quét ngang một cõi, mà loại khí thế vô địch này lại trí mạng, khiến cho địch thủ khiếp sợ.
- Sát! Chiến lần này tiêu diệt chư thánh Vĩnh Hằng, chúng ta toàn diện buông xuống, khống chế tinh vực này!
Cửu Hoàng Vương quát lớn! Hắn xông vào trước tiên, như là mùi tên tanh máu ngập trời, mang theo khí thế dập nát thiên hạ quét ngang các hành tinh.
- Sát a! Hủy diệt chủ tinh Vĩnh Hằng sắp tới, toàn lực ra tay!
Rất nhiều Tổ Vương hưởng ứng, đi theo phía sau như một dòng thác lũ đánh giết tới phía trước.
Cửu Hoàng Vương là người chủ tương lai của Huyết Hoàng Sơn, thủ đoạn thông thiên, giết đến da đầu người ta run lên, không ai có thể ngăn cản bước chân của hắn.
Ngoài ra, Lân Thiên Vương của Hỏa Lân Động cũng nổi danh với hắn cũng đến đây, cũng đại khai sát giới, quét ngang phía trước như vào chỗ không người.
Các loại công sự phòng ngự của chủ tinh Vĩnh Hằng không ngừng bị đánh tan, tổn thất thảm trọng, máu tươi nhiễm đỏ vũ trụ.
Chủ tinh Vĩnh Hằng cũng có cường giả cấp số này, nhưng lại quả bất địch chúng, từ số lượng Cổ Thánh mà tính so ra đã không thể bàng rồi.
- Đám "Thánh thú" này quá hung ác điên cuồng, nhiều con như vậy cũng nhau buông xuống, thật sự ngăn không được, làm sao bây giờ?
Người của chủ tinh Vĩnh Hằng thông qua màn hình lớn thấy được quá trình một trận chiến này, ai cũng run rẫy. Máu tươi phun trào, từng tòa từng tòa hành tinh công sự chiến tranh nổ tung, làm cho trong lòng bọn họ đều phát lạnh.
- Vốn kế hoạch một lưới bắt hết, sử dụng công sự chiến tranh vô cũng tận đánh giết bọn hắn, nhưng hiện tại xuất hiện vài nhân vật mùi nhọn sắp trở thành Đại Thánh, cường mãnh phá tan phòng ngự, thất bại trong gang tấc. Các cường giả tuyệt thế Loan Phong, Di La ở phương nào? Nếu có bọn họ ngăn cản, đám Cửu Hoàng Vương, Lân Thiên Vương trong "Thánh thú" kia khẳng định phải dừng lại, tuyệt đối không thể xảy ra như vậy!
- Tu Đà tộc... Nhất định là bọn họ cấu kết cũng "Thánh thú" Vực ngoại, ở phía sau xuất ra cuộn da thần cổ, để kéo đi các nhân vật tuyệt đỉnh của Vĩnh Hằng, tạo thành kết quả này. Ta đã nghe phong phanh, có thể chính là Cửu Hoàng Vương trong "Thánh thú" kia sai phái gây nên!
Người của chủ tinh Vĩnh Hằng sợ hãi, đại quân "Thánh thú" đã đến, nhân số không phải nhiều lắm, nhưng mỗi một tên đều là Cổ Thánh, đây là một loại tai nạn lớn mang tính hủy diệt.
Tại chiến trường Vực ngoại, người của Vĩnh Hằng không ngừng rút lui, hoàn toàn không chịu nổi, rất nhanh bại lui.
- Chẳng lẽ trời xanh muốn diệt quốc gia Vĩnh Hằng ta hay sao?
Phàm nhân ở trong gia tộc, thông qua màn hình lớn quan sát một trận chiến này sợ hãi vô cũng, tất cả đều sắc mặt tái nhợt, cảm thấy như đã đi tới cuối đời.
- Tinh vực Thản Mưu chết tiệt! Lại đúng lúc này xuất hiện Sinh mệnh cổ thụ, Vĩnh Hằng ta sắp xong rồi sao?
Tiếng kêu bi ai nổi lên bốn phía.
Ở chỗ sâu trong vũ trụ, Cực Đạo phát ra tiên uy, Đại Thánh của Hỏa Lân Động cầm trong tay Kỳ Lân Trượng đại chiến cũng địch thủ, bọn họ hủy diệt không ít cổ tinh, tinh hà ảm đạm, nhưng khó phân thắng bại.
Đây là Cực Đạo đối kháng, là hai vị chí tôn cấp Cổ Hoàng vượt qua thời không đại quyết đấu.
Trong vũ trụ, Hỏa Kỳ Tử một đầu sợi tóc màu lam tung bay, đứng trên hư không, thần sắc vô cũng lạnh lùng, nhìn chăm chú vào chủ tinh Vĩnh Hằng, trong mắt lộ ra một vẻ cười lạnh.
Cũng thời khắc đó, ở tinh vực Thản Mưu xa xôi, Đạo Nhất cũng quay đầu lại, dường như muốn xuyên thấu qua hư không vũ trụ, nhìn xuyên qua tinh hà, chăm chú nhìn Vĩnh Hằng.
← Ch. 1232 | Ch. 1234 → |