← Ch.1404 | Ch.1406 → |
Mọi người nhảy lộn trong lòng, đây chính là hậu nhân chân chính của Thần Ma thái cổ, thân thể cứng chắc như thần thiết, pháp lực như biển, đáng sợ nhất.
- Không cần đâu! Ta từng giao chiến với hắn!
Thiên nữ Sân Lam của Thằn tộc nói, toàn thàn phát sáng, trong cơ thể Thần huyết ù ù vang lên, phóng ra lực lượng bất hủ, dường như đứng trên chín tầng trời nhìn xuống chúng sinh.
Chỉ riêng với huyết thống mà nói, Thằn Ma thái cổ và hậu đại chư Thần là họ hàng gần, chỉ là không biết tách rời lúc nào, nhưng đều là chủng tộc cường đại nhất.
Tang Cổ hậu đại của Thần Ma thái cổ vô cùng uy nghiêm, nghe vậy gật gật đầu, nói:
- Được rồi!
Cuối cùng hắn không ra tay.
- Chúng ta đều là đánh giết đi lên, muốn cho ta chấp nhận, trên lực lượng có biếu hiện kinh thế là được!
Đồng Nghĩ Vương lên tiếng.
Hắn hiến hóa chân thân, là một con kiến thần cao bàng một thân người, cá vật thể có màu đồng. Tộc đó có thần lực trời sinh, phàm là người hiểu biết đều rất sợ hãi!
Mà nó xưng tôn trên cổ lộ tinh vực, là chí tôn trẻ tuổi một vực, thần lực tuyệt thế của nó đã không thể dùng kinh người để hình dung.
"Ầm" một tiếng, nhìn thân thể nó không cao lớn gì mấy, thế mà mới vừa bước tới, gần như làm cho Chân Hoàng Lâu nứt nẻ.
Nên biết rằng, thiên kiếp đáng sợ nhất cũng không thể hủy diệt được cây cổ thụ ngô đồng này.
Diệp Phàm vươn ra một bàn tay to màu vàng. thiên địa ù ù vang động, ngăn chống bàn tay màu đồng cổ của nó hóa ra. Giờ khắc này tinh tú chư thiên đều rung chuyển.
Hai người đều là thần lực chí cường, khiến mọi người đều biến sắc. Ngay cả bốn lang quân Kim Xà cũng không ngoại lệ!
- Ngươi thông qua!
Đồng Nghĩ Vương lui ra phía sau.
Bốn lang quân Kim Xà mỗi người đều thực bình thản lạnh lùng, bọn họ là người nổi bật trong đó, bốn đại chí tôn hợp cũng một chỗ, ai có thế đối địch?
Lúc này, bọn họ không nói gì, đây cũng là một loại thái độ xem như thừa nhận thần lực chí cường của Diệp Phàm.
Không có người nào thử tiếp. Diệp Phàm một người so tay nghề cũng mấy vị chí tôn trẻ tuổi, quyết đấu ở lĩnh vực sở trường của bọn họ, cường thế như vậy, thực lực không thể nghi ngờ.
Diệp Phàm đi lên Thần đàn. nhìn xuống phía dưới, chiêu cáo lại thêm một vị chí tôn quật khởi. Địa vị này được mười mấy người cường đại nhất tán thành, đặt vào hàng ngũ bọn họ, được chư hùng phía dưới kính sợ!
Không thể không nói, không ai có sẵn hư danh mà thật sự đều rất cường đại. Thần tộc, Thánh huyết người nào không khiến người ta sợ run, nếu muốn giết chết bất cứ một người nào đều phải trả giá bằng máu. Không phải Thần Ma, thì là Thánh linh... đều khiến mọi người khiếp sợ!
Lúc này, không có người dám khiêu chiến bọn họ.
Bàng Bác cất bước đi tới, cũng đi lên chỗ ngồi trên Thần đàn cao cao tại thượng này, cũng Diệp Phàm tồn tại cũng một chỗ, lập tức dẫn phát mấy tiếng hừ lạnh.
Người phía dưới tln im lặng theo dõi, không dám tùy ý trêu chọc, nhưng người phía trên thì không có gì băn khoăn, có người cười lạnh lẽo, sát ý kinh người.
- Người trên đài này có phải hơi nhiều hay không, không phải mỗi người đều có thể đứng vững, không phải tất cả đều có thể đi vào cổ lộ thần thoại!
Huyết Thú lên tiếng.
Diệp Phàm nghe vậy, nhìn thẳng vào hắn. lên tiếng lạnh như bãng:
- Đúng vậy! Là hơi nhiều! Không bằng, ta giết chết một người, để Bàng Bác bổ sung vào như thế nào!
Rồi sau đó, hắn quét ánh mắt nhìn lướt một vòng mấy người trên đài, rồi dừng lại trên người Huyết Thú, chính là hắn khiêu khích hung thú thái cổ.
- Ta tự mình đến!
Bàng Bác lên tiếng, đĩnh đạc chỉ tay tới trước khiêu chiến, muốn chủ động công phạt.
- Quên đi! Thời gian không còn nhiều, sớm trao đổi một chút, gom đủ mười loại cổ huyết mạnh nhất, ta khẩn cấp cần Sinh mệnh cổ thụ!
Tang Cổ hậu đại của Thần Ma phi thường cường thế nói, ngăn cản mọi người tiếp tục gây chiến, hiển nhiên tiếng nói của hắn rất có phân lượng.
- Nói thật, ta thật cảm thấy hứng thủ với quan tài chín lớp của thời đại thần thoại, nghe nói phía trên nó còn có mấy sinh linh ngồi xếp bàng, theo quan tài cũng tiến trên cổ lộ!
Kim Xà tam lang quân lên tiếng.
Điều này lập tức khiến trong lòng Diệp Phàm chấn động mãnh liệt, trên cỗ quan tài Đại đế có sinh linh, ngồi xếp bằng? Điều này làm cho trong lòng hắn dâng lên gợn sóng ngập trời.
- Có người nào muốn tranh đoạt quan tài chín lớp thời đại thần thoại với chúng ta không?
Kim Xà nhị lang quân lộ ra vẻ tàn khốc, khóe miệng cười lạnh, nhìn quét qua mỗi người.
Hắn cường đại mà tự cao, từng huyết tẩy một vực khiến chư hùng đều sợ hãi, mặc dù là mười mấy vị chí tôn trẻ tuổi trong lòng cũng đều có điều kiêng kị với hắn.
- Ta cũng thực cảm thấy hứng thú đối với Sinh mệnh cổ thụ!
Kim Xà đại lang quân đột nhiên lên tiếng, trước đây hắn luôn luôn nhấm mắt, lúc này chợt bắn ra hai luồng kim mang sắc bén tuyệt thế, khiến chư hùng không kiềm nổi run lên.
Mười mấy vị trẻ tuổi chí tôn, mỗi người đều tự ton: chỉ có ta độc tôn, tự nhiên không có khả năng lùi bước, đều trước sau hừ lạnh.
- Trên cổ lộ thần thoại gặp lại!
Diệp Phàm lạnh, lùng nói.
- Không sai! Đến lúc đó nhất định phải có một trận chiến!
Mọi người trước sau lên tiếng.
Trên Thần đàn cao nhất, hơn mười vị chí tôn trẻ tuổi đang đứng sừng sững, từng người đều tài giỏi, khí thôn tinh hà, đè ép cả trời đất, kẻ nào cũng bất phàm.
Trong bọn họ, có Thánh linh, có hậu đại của thái cổ Thần Ma, có huyết mạch của chư Thần, cũng có Thánh huyết thể chất, đến từ các cổ vực khác nhau, đều là người mạnh nhất trên các cổ lộ.
Người như vậy đều là cao ngạo, duy ngã độc tôn. trong lòng mang chí hướng thành tựu Đại đế, không có người nào lại nguyện ý cúi đầu trước người khác cả, đều là một thế hệ chí tôn trẻ tuổi, ai sợ ai nào?
Tang Cổ, Sân Lam, Diệp Phàm. Đồng Nghĩ Vương, Địa Thi, Thôn Thiên cổ thú... Từng người đều bễ nghễ bốn phía, ngạo thị quần hùng, không ai chịu nhường ai cả.
- Trao đổi cổ huyết mạnh nhất đi.
Thực Kim thú nói, toàn thân hắn có màu xanh, là một kim khí cổ thú, diện mạo rất hung mãnh, thực lực cực kỳ cường đại.
Trên Thần đàn xuất hiện từng đợt sáng mờ, mọi người đều mở bàn tay ra, đưa thứ mà mình có ra trước mọi người, lập tức có một cỗ huyết khí mênh mông cuồn cuộn xông lên tận trời bốc lên.
Cổ huyết mạnh nhất, số lượng vượt qua mười loại!
Mỗi một loại đều đại biếu cho một loại huy hoàng, từng là các nhân vậy tuyệt thế cường đại trong quá khứ, khiến cho khắp vạn vực chư thiên sợ nin, lúc này khí tức cổ huyết cuồn cuộn bốc lên, giống như làn khói xông thẳng trời cao, rung động cả phiến tinh không này.
Bàn tay Diệp Phàm có một luồng máu lớn bằng nắm tay, ô quang lấp lánh, phát ra cả tiếng sấm chớp, muôn hình vạn trạng, huyết khí ngập trời.
Đây là huyết dịch được tinh luyện ra từ Vạn Túc Ma Chu, một con cổ chu lởn như vậy, còn đang ở cảnh giới Thánh Vương, lại chỉ tinh luyện ra một luồng tổ huyết lớn bằng nắm tay, có thể nghĩ mà biết tổ tiên của loài này khủng bố tới cỡ nào.
Trong tay Tang Cổ, hậu đại của Thái cổ Thần Ma, là một luồng lam huyết, giống như một viên bảo thạch thật lớn. màu lam tựa như ảo mộng. làm say lòng người, đây là một loại cổ huyết đáng sợ, tản ra luồng lực lượng bất hủ.
Mà troNg tay Thực Kim thú thì lại là một luồng huyết dịch màu bạc, như một dải thiên hà, từ kẽ ngón tay của nó chảy xuống, phát ra luồng sáng bạc, phi thường thần thánh và tường hòa.
Mọi người hít sâu một hơi khí lạnh, không nói cái khác, chỉ riêng ba luồng huyết dịch trong tay bọn họ, cũng đã đủ để kinh hãi thế tục rồi đều là cổ huyết chí cường, tại thời kỳ cổ xưa đó, những cổ tổ kia từng tung hoành trên trời dưới đất, có thể chiến một trận cùng chư Thần!
- Vạn Túc Ma Chu là một loại thái cổ Thần Ma chân chính, đáng tiếc ngày nay chỉ còn lại các hậu duệ, đã không còn có một con cổ chu huyết dịch tinh khiết xuất hiện nữa!
- Luồng huyết dịch màu lam kia thuộc về một loại thượng cổ Phượng Hoàng Điếu!
- Vậy mà lại là... huyết dịch màu bạc, chẳng lẽ thật sự được tinh luyện từ trên người ma quỷ ra hay sao?
Mọi người biết, huyết dịch trong tay bọn họ đều là kết quả do được chiết xuất ra, ngày nay đã gần như khó có thể tìm được những sinh linh có huyết dịch tinh khiết kia. nếu không cũng khó mà bị người đoạt được như vậy.
Cổ huyết mạnh nhất cũng không phải chỉ có hư danh, một số cổ tổ từng khai sáng các thời đại vô cùng huy hoàng sáng lạn, chủng tộc như vậy nếu có huyết dịch tinh thuần, không có khá nãria bị biến thành con mồi cho bọn họ săn giết rồi chia nhau như thế này!
Khóe miệng Kim Xà nhị lang quân lộ ra một tia cười lãnh khốc, trực tiếp lấy ra một cái đầu lâu màu sáng trắng, thuộc về Nhân tộc, nhưng nhìn kỳ thì lại không quá giống. Cái đầu lâu này rất thô, xương trán, xương gò má, phần miệng thì đều nhô ra, dường như khá giống người vượn, chứ không phải là Nhân tộc chân chính.
- Bộp!
Kim Xà nhị lang quân vỗ vào thiên linh cái của đầu lâu, lập tức từ thất khiếu đầu lâu chảy ra luồng huyết dịch chói mắt, mang màu trắng nõn, kèm theo màu vàng mờ nhạt, giống như các ánh sao hội tụ mà thành, vô cùng sáng lạn.
Hắn há mồm hút một cái, một bộ phận cổ huyết bay vào miệng, trên mặt hiện lên vẻ say mê, khóe miệng cũng bộ răng nanh trắng như tuyết dính các giọt máu, khiến người ta cảm giác cực kỳ kinh khủng.
- Đây là chí cường tổ huyết của Thông Tí Thần Viên bộ tộc. Tục truyền, tổ tiên bọn họ là Đấu Chiến Thánh Viên, một loại thiên địa thần hầu cường đại nhất không ở trong ngũ hành, ngoại trừ Lục Nhĩ Mi Hầu! Đáng tiếc Đấu Chiến Thánh Viên và Lục Nhĩ Mi Hầu sớm đã tuyệt tích, từ xưa đến nay cũng không có mấy con. Mà huyết dịch của bộ tộc Thông Tí Thần Viên này từ lâu đã không tinh thuần rồi.
Kim Xà nhị lang quân lại hút một ngụm viẻn huyết, giống như đang thường thức món ăn ngon nhất thế gian, cặp mắt lãnh khốc kia kết hợp với vẻ mặt hưởng thụ, khiến người khác toàn thân phát lạnh.
Thôn Thiên cổ thú mở bàn tay ra, xuất hiện một luồng huyết dịch màu xanh lục, giống như ma trơi nhảy lên, phát ra dao động kliủng bố, một vài người nhận ra thứ này, đều hoảng sợ, đây là Thần quỷ huyết!
Địa Thi lấy ra một khối thủy tinh, bên trong phong ấn một luồng Phật huyết, có màu vàng sáng lóa, đó là thân thể kiếp trước của hắn lưu lại, ngày nay huyết dịch trong cơ thể đã sớm biến thành màu đen, hoàn toàn khác biệt.
Thần tộc thiên nữ Sân Lam búng ngón tay, tinh hà trở nên rực rỡ, có một loại khí tức khai thiên lập địa phát ra, nơi đó có từng tia sương mù hỗn độn khuếch tán, khủng bố ngập trời.
- Cái gì vậy?
Mọi người đều cả kinh kêu lên, sắc mặt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Trên đầu ngón tay của nàng, có một viên thủy tinh cầu, bên trong phong ấn một luồng huyết dịch, có sấm rền chớp giật, khí tức khai thiên lập địa, dường như có một thế giới đang diễn biến, sương mù hỗn độn lượn lờ, bao la hùng vĩ khôn cùng.
- Chẳng lẽ đây là Hỗn Độn Huyết... Thế giới này còn tồn tại người như thế hay sao?
Mọi người khiếp sợ, ai nấy đều rung động tâm thần.
- Đã sớm nghe nói, người trong cơ thể có Hỗn Độn Huyết chảy thì từng xuất hiện tung tích tại chỗ sâu nhất của Nhân tộc cổ lộ, khó trách Thần tộc thiên nữ muốn đi cổ lộ Nhân tộc, đây là đang truy tìm tên nhân loại kia! Chẳng lẽ hắn đã bị nàng đánh chết ư?
Hỗn Độn Huyết xuất hiện, gây nên một hồi sóng to gió lớn.
Mọi người cảm thán, đây quả nhiên là một hoàng kim đại thế, ngay cả Hỗn Độn Huyết trong truyền thuyết tại thời đại thần thoại cũng xuất hiện, thật sự khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.
- Ta ơập một sinh linh, không phải Nhân tộc, cũng không phải Thần tộc, trong cơ thể chỉ có một chút Hỗn Độn Huyết rất loàng, để cho các ngươi thất vọng rồi.
Thần tộc thiên nữ Sân Lam nói.
Nàng giết chết một sinh, vật hình người chí cường, nhưng cũng không phải có huyết thống hỗn độn chân chính, tinh luyện huyết dịch toàn thân, cuối cùng cũng chí thu được một luồng Hỗn Độn Tổ Huyết không tinh khiết.
Hơn mười vị chí tôn trẻ tuổi lần lượt đưa ra cổ huyết mạnh nhất mà mình săn được, có một điếm giống nhau, đều là tổ huyết được chiết xuất ra, không có người nào chém chết được sinh linh có tổ huyết tinh khiết, mà nếu có người gặp phải, thì ai giết ai còn chưa chắc đâu.
Trong bọn họ thật sự có người là chí cường giả mang huyết dịch tinh khiết, nhưng không ai hiến ra máu của bản thân, sợ bị người khác nghiên cứu, khám phá bí mặt cũng nhược điếm của bản thân.
Mọi người trao đổi máu, mỗi một giọt đều có vẻ vô cùng quý báu, liên quan đến việc có tiến vào cổ lộ thần thoại được hay không, trên Thần đàn có hơn mười vị chí tôn trẻ tuổi, ai nấy đều mang thần sắc trịnh trọng.
Cuối cùng, luồng huyết dịch của Vạn Túc Ma Chu lớn bàng nắm tay của Diệp Phàm đã chỉ còn lại một bộ phận, đổi lấy mười mấy loại huyết dịch cũng đáng sợ không kém, lấp lánh các loại ánh sáng khác nhau.
- Loại đồ vật này là chí bảo, nếu đưa tới Vĩnh Hằng tinh vực, tất nhiên có thể nghiên cứu ra một ít đại đạo pháp tắc mảnh, nhỏ, thậm chí cướp đoạt được một ít truyền thừa ẩn giấu bên trong luồng huyết dịch này!
Diệp Phàm than nhẹ, lúc này hắn đã khó mà quay về được nữa rồi.
Đoàn người bọn họ rời khỏi Chân Hoàng Lâu, bắt đầu các công việc để chuẩn bị tiến vào cổ lộ thần thoại.
Có càng nhiều cường giả không chịu rời đi, các chư hùng không có mười loại cổ huyết mạnh nhất, nhưng cũng muốn tiến vào cổ lộ thần thoại, lúc này chỉ có thể đầu nhập vào dưới trướng của hơn mười vị chí tôn trẻ tuổi này mà thôi.
Bên trong tòa thành là một mảnh hỗn loạn, chư tộc xao động, thậm chí thỉnh thoảng có huyết chiến phát sinh, trong thành rất không bình tĩnh.
- Không chỉ hơn mười vị chí tôn trẻ tuổi có thể tiến vào cổ lộ thần thoại, Bá vương. Thanh Thi tiên tử, Nhân Vương đều có thể đứng trên Thần đàn, lại cũng không xuất hiện, có lẽ đều có tính, toán riêng.
Diệp Phàm nói.
Mười loại cổ huyết xuất hiện, đã có thể tiến quân, nhưng chư hùng cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, vẫn tiếp tục chuẩn bị.
Đám người Diệp Phàm tự nhiên cũng chuẩn bị giao chiến, điều tra tất cả mọi thứ, tiến đến chứng thực, hiểu biết về những điều về quan tài chín lớp và Sinh mệnh cổ thụ tại thời đại thần thoại.
Bởi vì hai loại đồ vật này có quan hệ tới quá nhiều thứ, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm, vạn nhất tin tức là giả, nếu đây chí là một cái bẫy, hậu quả thiết tưởng sẽ không thể chịu nổi.
Loại chuyện này không phải chưa từng xảy ra, năm đó con của Đế Đạo Nhất ở tinh vực Vĩnh Hằng đã lừa sạt rọi giết cá Đại Thánh Viêm Kỳ, để cho Hỏa Lân Động Cổ Hoàng tử thống khổ đến mức phát điên, bại vong chạy về Vĩnh Hằng, đến nay vẫn không có tung tích.
- Chuyện này... chẳng lẽ có liên quan tới Đạo Nhất sao?
Diệp Phàm tự nói. Sinh mệnh cổ thụ là Bất tử dược mà phụ thân của Đạo Nhất từng có, nên thử này có ý nghĩa rất đặc biệt.
Diệp Phàm nghiêm túc cân nhắc, cảm thấy có lẽ không có liên quan tới Đạo Nhất, người này có tính cách không đường hoàng, năm đó chỉ vì thù hộ Vĩnh Hằng, khi Cổ tộc nguy cấp, nghiêm trọng uy hiếp tới an nguy nơi đó, Đạo Nhất mới ra tay độc ác, ngày nay cũng không có gì đáng để hắn đắc tội nhiều chí tôn trẻ tuổi như vậy cả.
- Không giả được, phiến tinh vực này thật sự có Sinh mệnh cổ thụ, trên cổ lộ thần thoại từng có một tên dân bản xứ bẻ một cành Sinh mệnh cổ thụ mà xông ra. toàn thân máu chảy đám đia, đi tới trên cổ lộ hoàng kim, chứng thực đó là cành cây được bẻ từ trên cây mẹ xuống!
Bàng Bác hồi tưởng.
Diệp Phàm gật đầu, cũng Bàng Bác phân tích các loại tình huống trong này, tin tưởng đây không phải là sát cục, hơn cho dù thật sự là một cái bẫy, bọn họ cũng có cũng đủ con bài chưa lật để tự bảo vệ mình, an toàn rút lui.
- Cần dùng mười loại cổ huyết mạnh nhất mới có thể mở ra cổ lộ thần thoại, đây là sự thật ư?
Bàng Bác hoài nghi, hắn nghĩ tới Diêu Quang, cảm thấy cỏ chút bất an.
Chẳng lẽ tên này muốn làm ra một chuyện kinh thiên động địa, muốn cắn nuốt mười loại cổ huyết mạnh nhất, dùng làm lá bài tẩy ư! Nếu là như vậy, thì thật sự là đáng sợ.
Long Mã rất nhanh mang tin tức trở lại, từ chỗ Hộ đạo giả Nhàn tộc đạt được xác nhận, cổ lộ thần thoại thật sự cần như vậy để mở ra, dùng các loại cổ huyết đổ lên trên tế đàn, thì mới có thể mở ra và bước trên con đường này.
- Xem ra tất cả đều không có vấn đề gì.
Diệp Phàm mang ánh mắt sâu sắc, nhìn về phía tinh không, nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói.
Về phần quan tài chín lớp trong thời đại thần thoại, bọn họ sớm đã dược nghiệm chứng trong thức hải của Vạn Túc Ma Chu, con Ma chu này đã tận mất nhìn thấy quan tài Thần linh từ chín tầng trời tiến vào phiến tinh vực này, còn đuổi tới xem nữa.
Các chí tôn trẻ tuổi khác cũng đều thật sự đi chứng thực, tiêu phí thật lớn tinh lực và tâm huyết, ngay cả mấy người cuồng vọng nhất cũng đều là tự mình đi nghiệm chứng.
Loại chuyện này không được phép qua loa, không thể cổ một chút sơ xuất nào cả.
Thực Kim thú, Tang Cổ, Thần tộc, Thôn Thiên cổ thú, Đồng Nghĩ Vương, Thánh linh đều lần lượt đi ra, có rất nhiều người đi theo, đó là những chư hùng đầu nhập vào bọn họ, muốn bước lên con đường này.
Hoàng kim cổ thành lập tức trở nên vắng lặng, trên tầm phần mọi người đã ra đi. tiến vào cổ lộ thần thoại, bước trên khu vực cổ xưa thần bí nhất này.
- Đi thôi, chúng ta cũng nên xuất phát.
Đám người Diệp Phàm tin chắc không có sai làm, sau đó mới đi về phía thần thoại Tế Đàn.
Chỉ có trên cổ lộ hoàng kim mới có loại tế đàn cổ xưa nhất này, trước mắt số lượng cực kỳ rất thưa thớt, chỉ có vài toà nằm trong các hoàng kim cổ thành khác nhau.
Thần thoại Tế Đàn dường như được dùng thi thể Thần Ma đế luyện chế thành, tạo hình quỷ dị, khắc hình thi chất đầy đất, chư Thần ngã xuống, máu tươi xối xả, mặt trời rơi xuống, mặt trăng bị phá huỷ, ngôi sao trên trời bị vỡ tan.
Trên Tế Đàn cổ xưa này, các loại đồ án khiến cho người ta phải sợ hãi, đây là thứ mà đám người Diệp Phàm lần đầu tiên được nhìn thấy.
Năm tháng như đao cắt, thời gian dài dòng như vậy trôi qua, trên cổ tế đàn đã đế lại vô số dấu vết loang lổ, khi mười loại cổ huyết rơi xuống, các bức họa cổ được khắc tại đây dường như trở nên có sinh mệnh, thi thể chất đầy đất dường như bỗng sống lại, chư Thần gào thét, mặt trời rơi xuống, ngôi sao vỡ tan.
Đây là một loại cảnh tượng đáng sợ. trời đất mênh mông khôn cũng!
"Ầm" một tiếng, đám người Diệp Phàm không kịp nhìn kỳ, tất cả đều biến mất ngay tại chỗ, bị cổ tế đàn truyền tống tới cổ lộ thần thoại, bước trên cổ vực thần bí nhất này.
← Ch. 1404 | Ch. 1406 → |