← Ch.1641 | Ch.1643 → |
Tòa thành thực bao la hùng vĩ, dụng tâm nhìn có thể phát giác đều là dùng tinh tú xây thành. Ngay cả Hắc Hoàng, Đông Phương Dã nhìn quen toàn cảnh hoành tráng cũng đều có điếm sợ run, nơi này phải dùng hết bao nhiêu viên tinh tú?
Mỗi một viên tinh tú đều bị luyện hóa, không đều nhau từ nhỏ bằng chậu rửa mặt đến dài tới mấy trượng. Áp súc thành nhỏ như vậy, bản thân nó đã ngưng tụ quy tắc đạo văn không gì sánh nổi. Xây tường thành như vậy, không cần phải bố trí pháp trận, bản thân nó đã đủ chắc chấn.
Hơn nữa, là Đế Quan thứ năm như thế nào có thể không bày trận văn, thủ hộ nơi đây đều là phù văn của Đại đế lưu lại,. Mặc dù là cường giả tuyệt đại ở trong này tranh hùng cũng rất khó phá hủy được tòa thành.
Từng tòa từng tòa cung điện treo lơ lửng giữa trời, trong lầu các tiên vụ mênh mông, rất là mờ ảo, giống như đi tới phúc địa tiên gia.
Trong thành không ngờ lại có tiếng rao bán hàng, điều này làm cho mấy người vừa rồi còn có chút kinh hãi lại ngẩn người một trận, đây là địa phương gì chứ? Là Để lộ tranh hùng như thế nào lại có loại thanh âm này.
Nếu nhìn kỹ, hai bên đường lại có bày quán bán hàng, hơn nữa nhân số không ít, thật là phồn hoa náo nhiệt.
- Sao lại thế này?
Mấy người nghi hoặc.
- Đại La Ngân Tinh đây! Bên trong thể khối còn kèm theo mấy chục hạt Tiên Lệ Lục Kim Sa, thế gian ít thấy, chỉ nơi này mới có!
- Yêu Thần cốt đây! Di cốt chân chính của chí tôn Yêu tộc, có thể rèn luyện Thần khí!
Đó là một khúc xương trắng dài chừng bốn tấc, như là xương ngón tay của sinh vật nào đó, ảm đạm không có sáng bóng, nhưng lại vây quanh rất nhiều người đều rất lấy làm lạ.
- Thần Sa tinh hà đây! Từ vạn vực chư thiên thu thập đây! Cộng tất cả vạn cân, luyện hóa đúng phương pháp rất có thể sẽ thành tựu binh khí Chuẩn đế!
Có người rao hàng, một đám người đi đến, vây quanh chật như nêm cối.
- Lôi Âm Bảo Thụ đây! Có ẩn chứa căn nguyên lôi âm thiên địa, dựa vào nó có thể hiểu rõ bí mật của thiên kiếp, là dị chủng Thần Thụ quý hiếm nhất thế gian!
Đó là một gốc cây cổ thụ cao chừng nửa thân người, chạc cây như con Ly long, tuy rằng không cao lớn lắm nhưng rất cứng cáp, lôi quang cuồn cuộn dựng dục một loại lực lượng pháp đạo căn nguyên nhất.
Một đám người ùa tới, đối với loại bảo thụ này đều một bộ dáng quyết phải lấy cho bằng được, tất cả đều xoa xoa tay, hy vọng có thể thu vào tay.
Đám người Diệp Phàm, Yến Nhất Tịch rất hạ thấp đi vào thành thông qua quan sát mới hiếu được, có một số dân bản xứ trong Đế Quan là người thủ hộ cổ lộ chung cực.
Chín tòa Đế Quan còn có liên quan tới cổ lộ cùng với sinh mệnh cổ địa cùng loại như chiến trường Phi Tiên đều cần có người để khán hộ, ở trong năm tháng dài dòng cần phải tiến hành điều chỉnh, tu bổ các thứ. Những người đó đều là anh kiệt năm xưa từng đi lên con đường này, cuối cùng thất bại, bọn họ không thể rời đi nơi đây rồi lưu lại hậu duệ.
Người không tính nhiều lắm, tất cả cổ lộ và chín tòa Đế Quan cộng thêm liên quan đến một ít chiến trường sinh mệnh cổ địa, những người quản lý này cộng hết lại có thể có nhân số hết nửa thành.
Hiện tại, những người tranh hùng trên Đế lộ sau khi đánh qua mấy quan đều bắt đầu xuất hiện tại đây, tiến hành giao dịch tất yếu, nên lấy ra các thứ đều là đồ vật hiếm có ở thế gian.
Một ít anh kiệt đến từ cổ vực phồn thịnh nhìn thấy đều phải hổ thẹn, tập trung cả báu vật ở sinh mệnh cổ địa của mình, cũng không nhất định so được với một kiện bảo vật của những người này bán ra.
Những vật phẩm giao dịch này kém cối nhất cũng là tài liệu cấp Đại Thánh, mà còn là đỉnh cấp, trong đó không thiếu Thần liệu cần cho luyện chế pháp khí Chuẩn đế. Thậm chí vận khí tốt một chút, phát hiện một khối tiên kim tài liệu thuộc về Đại đế cổ cũng không phải không có khả năng.
Rất nhiều cường giả đánh tới đây phát hiện, thần vật bọn họ dựa vào, tự phụ ở trong này so với hàng hóa vỉa hè kia cũng hoàn toàn không ra gì.
- Đạo Thiên Kiếm, có thể tiến hóa là binh khí Chuẩn đế, trong bảo bối ẩn chứa Thần niệm niết bàn một lần nữa thức tỉnh có thể lần thứ hai nhận chủ. Chí bảo cơ duyên chỉ gặp không thể cầu đây!
- Kinh Tiên Cung của tổ tiên khi quyết chiến trên Đế lộ chỉ kém một đường thì thành đạo, truyền lại tới nay, là binh khí Chuẩn đế tối cao, không có gì không phá, bắn thần giết ma, một mũi tên có thể xé toạt vũ trụ. Hiện tại tuy rằng không trọn vẹn, nhưng không phải không thể tu bổ cho tốt hơn!
Trong thành rất náo nhiệt, hai bên đường phố có rất nhiều quầy hàng, nhìn như đơn giản, chỉ cần bày chiếc chiếu là có thể khai trương, nhưng thật sự có rất nhiều thần vật không phải là nhỏ.
Có một số pháp khí tổ truyền đều là nhân kiệt cái thế năm đó xông vào chín tòa Đế Quan lưu lại tới nay, có diệu dụng đoạt thiên địa tạo hóa.
Đương nhiên, nếu muốn trao đổi mấy thứ này cũng cần Cổ Kinh, bí thuật có giá trị đồng giá, bằng không tuyệt đối không đổi được. Bọn họ căn bản sẽ không như tu sĩ bình thường dùng thần nguyên các thứ để giao dịch.
Hắc Hoàng xem hoa cả mắt, nước miếng đều sắp chảy ra, tuy nhiên nó cố kiềm chế xúc động, không có hành động cướp đoạt. Lúc này, hình dáng chó của nó mô phỏng dáng người, đứng thẳng thân mình, thậm chí đầu chó biến thành đầu người, các bộ vị khác cũng vậy.
"Thứ tốt a thứ tốt! Quả thật muốn cướp đoạt hết thảy!" Hắc Hoàng nói thầm trong lòng, nhưng nghĩ đến chiến lực chân thật, nó cảm thấy chọc nhiều người tức giận như vậy còn không nhất định là ai cướp bóc ai đâu!
Đường phố chính trong thành rất náo nhiệt, có thế giao dịch Thần liệu, chí bảo, mà các khu vực khác thì lại tràn ngập không khí khẩn trương phi thường.
Từ chiến trường Phi Tiên đánh giết tới đây, trải qua mười năm huyết chiến, đã chết rất nhiều người, tuy nhiên người đến sau lại cuồn cuộn không dứt, bổ sung chỗ tổn hại thiếu sót.
Nhiều năm qua, cổ lộ của các tộc vẫn như trước không có phong bế, trước sau có nhiều gương mặt trẻ tuổi bước trên hành trình, cuối cùng không ít người trổ hết tài năng, đánh giết tới nơi này.
Trong thành Nhân tộc so với các tộc khác mà nói không tính ít, nhưng ở trong vô số tới mấy vạn chủng tộc, rất nhanh liền bị chìm ngập.
Diệp Phàm bọn họ hạ thấp vào thành, cố ý che giấu, vẫn chưa dẫn tới chú ý đặc biệt của các tộc.
- Ồ! Người vừa rồi kia có điếm nhìn quen mắt, dường như là Thánh thể Diệp Phàm, hắn không phải ảm đạm thoái ẩn rồi sao, không nên tái xuất hiện a!
Chỉ có vài người cá biệt lộ ra vẻ nghi hoặc, nhưng không có theo dõi tiếp, bởi vì ở trong thành này hành động như vậy rất nguy hiểm, thực có thể sẽ dẫn phát sinh tử chiến.
Liên tiếp mấy ngày, bọn họ biết được rất nhiều tin tức: Dương Hi, Diệp Đồng tiến vào chiến trường Thần Ma ở ngoài Đế quan thứ năm, đã đi liều mạng huyết chiến.
Nhiều năm qua như vậy, một ít nhân vật cường đại không có lập tức quyết đấu, kiêng kị lẫn nhau, không có tùy tiện động thủ với nhau, đều chung lựa chọn đi chinh phạt các nơi.
Đương nhiên, cũng có người thực tự tin, đối với một ít cao thủ hậu bối có tiềm lực tiến hành "kế hoạch dưỡng thành", chờ mong ngày sau có thể tiến hành chiến một trận đỉnh phong.
Nghe nói Thần Tôn, người mạnh nhất một thế hệ của Thần tộc, chính là một người như vậy, hắn đã phát ngôn chỉ định người nào, ai cũng không thể động tới, nếu dám đi chặn giết, hắn sẽ lập tức làm thịt kẻ khiêu khích.
Người này đã không phải là tự tin bình thường, mà gần như cố chấp.
Tại đây trong một số tin đồn, có liên quan đến một cái tên quen thuộc với Diệp Phàm bọn họ: chính là Cơ Thành Đạo, trôi qua ba trăm năm, đứa nhỏ này sớm đã trưởng thành, vả lại công lực cao chấn thế. Hắn được chân truyền của Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt và Cơ gia. Hắn mới vừa tiến vào chân lộ duy nhất, đã bị Thần Tôn chú ý liệt vào mục tiêu, dự tính hai mươi năm sau mới có thể tạm chiến một lần, năm mươi năm sau mới có thể đọ sức phân hơn kém.
Mười năm trước, Cơ Thành Đạo tiến vào chân lộ duy nhất gặp thoáng qua Diệp Phàm. Lần này bọn họ tới đây, cũng muốn nhìn xem tiểu tử kia thế nào, không muốn hắn xảy ra vấn đề gì.
- Ôi, Hạo Nguyệt huynh đi nơi nào? Đầu tiên là bại trên cổ lộ, sau lại có Cơ Tử thay hắn mà chết, đả kích đối với hắn quá lớn, sau khi nuôi lớn Tiểu Thành Đạo liền biến mất, thật không biết mấy năm nay hắn như thế nào rồi!
Lý Hắc Thủy thở dài.
- Này, Tiểu Thành Đạo ở Đế Quan thứ bốn, nghe nói mấy ngày tới sẽ có một nhóm người chạy tới đây, phỏng chừng có thể nhìn thấy hắn!
Đây là tin tức đám người Diệp Phàm, Đông Phương Dã biết được.
Trên thực tể chỉ qua hai ngày thành thứ năm liền truyền ra tiếng náo động rầm rĩ, đám người kia tới, trong đó có Cơ Thành Đạo. Mới vừa vào thành hắn liền rống to chấn động toàn thành, muốn khiêu chiến với Thần Tôn.
Đây là một đám nhân tài mới xuất hiện, mỗi người đều tài giỏi cao chót vót, tọa kỵ của bọn họ tất cả đều là dị chủng thiên địa hiếm thấy, người cưỡi đều kiệt ngạo không thiện ý.
- Ồ! Kia không phải Thôn Thiên Thú sao, không ngờ bị thuần hóa thành vật cưỡi!
- Một đầu Ma Quỷ Hồn Mã, dao động thật cường đại, văn lạc quanh thân đều là đạo phù trời sinh!
Nhóm người này vào thành, dẫn tới chú ý của mọi người.
Trong đó, Cơ Thành Đạo diện mạo tương tự với Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt, có tư thế oai hùng của phụ thân hắn khi trẻ tuổi, mày kiếm mắt hổ, thân thể cao ngất, bước đi hiên ngang, tư thái oai hùng, không giận mà oai.
Ai cũng đều không nghĩ tới, hắn mới vừa tiến vào thành liền khiêu chiến với Thần Tôn. Nên biết rằng người mạnh nhất của Thần tộc ngày nay uy danh chấn động Đế lộ, tác chiến với người luôn có ưu thế áp đảo.
- Năm đó, người làm cho Hạo Nguyệt huynh thảm bại có thể chính là Thần Tôn, mà nương của Thành Đạo cũng hơn phân nửa là người của Thần tộc, hắn đây là muốn tìm một câu trả lời thuyết phục!
Yến Nhất Tịch nói.
Đã qua hơn ba trăm năm, năm đó phát sinh đủ loại chuyện, tuy rằng Cơ Hạo Nguyệt không nói, nhưng bọn họ thông qua nhiều mặt tìm hiếu cũng biết được một phần chân tướng.
- Thần Tôn có khả năng sẽ đi Trùng Tiêu Lâu! Đế Thiên, Thanh Thi tiên tử, Thiên nữ Sân Lam của Thần tộc, Đại Uy Thánh linh, Cửu Kiếp đạo nhân... rất nhiều cường giả cũng muốn đi tụ hợp ở nơi đó!
Có người truyền âm báo, nhưng cũng không phải xuất phát từ hảo tâm nói cho Cơ Thành Đạo biết, mà là hy vọng lập tức nhìn thấy cảnh sống mái với nhau, muốn quan sát một hồi long tranh hổ đấu.
Lý Hắc Thủy định ra mặt kéo Tiểu Thành Đạo qua đây, kết quả bị Hắc Hoàng ngăn cản, nói:
- Theo dõi hắn xem sao! Hắn còn trẻ, phải chịu đựng rèn luyện!
Tuy là nói như vậy, nhưng bọn họ đều đi theo ở phía sau.
- Hà hà... tiểu tử kia, mua thanh Kinh Tiên Cung của ta đi! Năm đó tổ tiên ta chính là dùng nó trực tiếp xử lý chí tôn song tử của Thần tộc, ngươi nếu như có thể tu bổ tốt, Thần tộc không người nào có thể chống lại ngươi!
Nửa đường, có người đưa ra cây bảo cung rao bán với Cơ Thành Đạo.
- Ta không có gì để trao đổi!
Cơ Thành Đạo lắc đầu.
- Không sao, có thể thiếu nợ, tương lai trả cho ta! Ngươi sớm muộn gì sẽ có thứ gì đó ta cảm thấy hứng thú!
Đây là một đại hán râu ria xồm xòm, vẻ mặt cười giả lả.
- Không có hứng thú!
Cơ Thành Đạo xoay người bước đi, không hề để ý tới.
Bên kia Lệ Thiên nhảy dựng lên, Yến Nhất Tịch cũng giật mình mở to hai mắt, bọn họ nhận ra đại hán râu ria xồm xòm này: Hơn ba trăm năm trước, khi ba người Diệp Phàm bọn họ chạy tới Tử Vi Tinh vực đi tìm cô bé từng gặp mặt hắn.
Khi đó, ba người giả trang làm người bình thường, kết quả một đại hán râu ria xồm xòm cảnh giới Đạo Cung đi tới, mặt dày mày dạn muốn thu Lệ Thiên với Yến Nhất Tịch đã là cảnh giới Vương của Thánh nhân làm đồ đệ, bị hai người phẫn uất cự tuyệt.
← Ch. 1641 | Ch. 1643 → |