Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hành Trình Huyền Thoại II - Chương 001

Hành Trình Huyền Thoại II
Trọn bộ 121 chương
Chương 001: BONUS
0.00
(0 votes)


Chương (1-121)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Màn đêm tịnh mịch đến lạ thường, những tiếng gió lao xao thì thào cũng những tán lá, mặt trăng mờ ảo tỏa khắp mọi nơi. Một tòa nhà không nguy nga tráng lệ, chỉ toát lên những luồng khí kì dị đầy nét cổ xưa, tòa nhà nằm khuất sâu bên trong cánh rừng càng làm nổi bật thêm nét kì bí của nó. Sâu bên trong căn nhà kia, tại một căn phòng rộng lớn, trên khắp các bờ tường là đầy những giá sách, phải có đến hàng trăm hàng ngàn quyển sách được đặt trên đó.

Ở trung tâm căn phòng kìa, Malzahar với đôi mắt thất thần nhìn vào khối thủy tinh cầu trước mặt. Khối thủy tinh cầu ấy thật kì lạ, nó không hề trong suốt như những khối thủy tinh cầu bình thường khác, ở bên trong ruột của nó hàng loạt những tia sét cứ nổ lên rầm rầm, kế tiếp đó là những đám mây đen kéo đến...

"ha"-Malzahar đột nhiên run người, một nỗi sợ hãi khủng khiếp khiến ông không thể nào nhúc nhích được đôi chân.

"hú....á...hú..á...."-Từ bên trong thủy tinh cầu kia, những tiếng hú la hét thảm khốc đầy kinh hãi, xung quanh khối thủy tinh cầu đột nhiên được bao phủ bởi những luồng âm khí đầy quỷ dị, những luồng âm khí này màu đen sẫm xoay vòng liên tục quanh khối thủy tinh cầu.

"vù"-căn phòng kín gió không hiểu sao đột nhiên bị thổi tung, những quyển sách ở bên trong phòng lần lượt bay loạn xạ.

"rầm rầm"-bàn ghế xung quanh cũng có một kết quả tương tự.

"ầm"-Khối thủy tinh cầu nổ tung, cả bộ bàn ghế Malzahar đang ngồi cũng nổ tung, ông lăn lộn vài vòng trên mặt sàn, cả người không ngừng run rẩy...rốt cuộc ông đã thấy được chuyện gì xảy ra trong tương lai? Tại sao ông lại sợ hãi đến như thế?

"tại sao? tại sao thứ đó vẫn còn tồn tại kia chứ? Không được, tuyệt đối không được để thứ đó được tìm thấy, phải mau ngăn chặn chuyện đó lại, ta không được chậm trễ."-Malzahar loạng choạng ngồi dậy bật tung cửa phòng phóng ngay ra khỏi tòa lâu đài của mình nhằm hướng Tây mà bay đi...... let go.

.................

"mau lên, trời sắp tối rồi, chúng ta đã bỏ hơn cả tháng để tìm kiếm tuyệt đối không thể bỏ cuộc được"-một người đàn ông trung niên đi đầu hô lớn quay đầu nhìn đám người phía sau nói.

Nhìn sơ qua cách ăn mặc của bọn họ là nhận ra ngay đây là một đoàn thám hiểm, bọn họ rốt cuộc đang tìm kiếm thứ gì ở một nơi hoang vu hẻo lánh này?

"Đoàn trưởng, rốt cuộc là nơi đó có thật hay không vậy? chúng tôi cùng ngài đi tìm cũng hơn cả tháng trời rồi, mà có thấy gì đâu!"-Một người trong đoàn bắt đầu kêu ca.

"phải đấy, ông nhìn chúng tôi này, một tháng đi cùng ông giờ không khác gì một thằng ăn xin, quần áo rách rưới, đã năm ngày nay ai trong chúng tôi được tắm rửa gì đâu"

Người đoàn trưởng kìa nhăn mặt thở dài nói: " Ta biết mọi người chịu khổ rất nhiều nhưng chỉ cần tìm ra kho báu ấy nhất định chúng ta sẽ giàu có đến lúc đó các người muốn ăn gì, mặc gì thậm chí muốn có phụ nữ cũng trở thành chuyện đơn giản."

"đấy không phải những gì ông đã nói với chúng tôi ngay từ khi bắt đầu chuyến tìm kiếm này hay sao? ruốt cuộc đã một tháng trôi qua có thấy cái kho báu ấy đâu?"-Một người thanh niên chán nản ngồi bệch xuống mặt đất, trông bộ dáng của anh ta xem chừng quyết không bước đi bước nữa.

"gần rồi, gần rồi, theo như tờ bản đồ này thì khó báu cách chỗ chúng ta không quá xa đâu"-Người trung niên kia hối thúc vừa nói vừa nhìn bản đồ.

"ầm ầm"-lúc này đây đột nhiên rất nhiều mây đen kéo đến, những tiếng sấm nổ cứ vang lên liên hồi, gió ngày một thổi mạnh....

"khốn thật, mau kiếm chỗ trú mưa thôi"-Đoàn trưởng lập tức hô lớn, những người trong đoàn tất nhiên không hề muốn tắm mưa trong lúc gió lớn thế này nên lập tức chạy theo vị Đoàn trưởng kìa để tìm kiếm chỗ trú.

"rầm rầm"-đột nhiên mặt đất dưới chân của họ rung chuyển mãnh liệt, kế tiếp đó, những vết nứt bắt đầu xuất hiện chạy dài hơn 20 mét. Mặt đất sụp xuống nhanh chóng, cả đoàn hơn mười người rơi xuống một cái hố sâu không thấy đáy.

Vừa rơi xuống, lão trưởng đoàn cùng những người khác phát hiện ra xung quanh mình có rất nhiều những quái thú hình hài kỳ dị, con thì cao to khổng lồ, con thì thân thể dài kinh người, lũ quái vật kia lăm le nhìn bọn họ, từ những cái rằng sắc nhọn kia chảy dài nước dãi....

"á...á..."-những tiếng hét thảm vang lên không dứt, lũ quái thú sồ vào cắn xé những người rơi xuống không thương tiếc.

Càng xuống sâu, âm khí càng trở nên nặng nề, đâu đó vẫn lúc ẩn lúc hiện những luồng khí màu đen quỷ dị trôi nổi.

"rầm"-một tiếng va chạm mạnh vang lên, tên đoàn trưởng kia thật là tốt số, hắn ta trong lúc rơi xuống vì sợ đám quái thú kia ăn thịt mình mà nhẫn tâm kéo đám người đi theo mình ra làm bia cứu mạng, nhờ vậy mà mạng của hắn vẫn còn nguyên vẹn.

"không lẽ nào, đây là nơi chôn giấu kho báu?"-một ý nghĩ lóe lên trong đầu tên đoàn trưởng kia.

"Hự"-một tiếng rên nhỏ vang lên khiến tên đoàn trưởng kinh hãi quay đầu lại, hắn ta nhìn thấy một người thanh niên đang cố gắng giữ lấy tảng đá cạnh đó mà đứng dậy. Hắn nhìn cậu ta nói: " Xicka là mày đúng không? Mày còn sống sao?"

"đoàn trưởng, tôi đây"-Người thanh niên kia khó khăn đáp lại.

Tên đoàn trưởng gật đầu đáp: "thế thì may quá, ít nhất trong đoàn người chúng ta vẫn còn mày sống."

Xicka nheo mắt nhìn gã đoàn trưởng trước mặt, những gì diễn ra vừa nãy sao cậu ta không thấy được kia chứ, nhưng để giữ tính mạng cậu ta đành phải mỉm cười gật đầu: " đoàn trưởng đây là đâu?"

Gã đoàn trưởng kia cười khà khà đáp: " nếu ta đoán không nhầm thì đây chính là nơi chôn giấu kho báu...chỉ cần tìm được kho báu nhất định ta sẽ chia cho cậu thật nhiều."

"con người độc ác của lão tưởng ta không biết hay sao?'-Xicka thầm nghĩ vậy trong đầu nhưng ngoài miệng cười nói: " Đoàn trưởng, chỉ cần người cho tôi ít tiền về mua căn nhà là được rồi, còn lại ngài cứ giữ lấy."

Gã đoàn trưởng kia gật đầu nói: " được rồi, chúng ta mau tiến đến phía trước xem sao"

Xicka cùng với gã đoàn trưởng kia bắt đầu bước từng bước về phía cái hang động trước mặt, quả thực đây là một cái hang động rất kì lạ, khắp nơi đều tràn ngập các luồng năng lượng màu đen xám đến kinh dị, hai người cứ đi như vậy cuối cùng gặp một chiếc quan tài bằng đá thật lớn, phía trước không còn đường nào ngoại trừ chiếc quan tài đá kia.

Tên đoàn trưởng rút kinh nghiệm từ nhiều cuộc thám hiểm trước, nơi cất giấu kho báu lúc nào cũng kèm theo những cạm bẫy chết người, lão ta nhìn Xicka nói: " Xicka, cậu mau tiến lại mở nắp quan tài kia ra đi, cậu còn thanh niên khỏe mạnh hơn ta nhiều."

Xicka mặc dù rất muốn từ chối, và biết hết những gì lão nghĩ trong đầu nhưng hắn quá sức yếu đuối, đã thế trên người lão ta đang cầm một khẩu súng ngăn, có thể rút ra khử hắn lúc nào cũng được.

Xicka bước từng bước tiến lại quan tài, từng bước đi của hắn thật nhẹ nhàng uyển chuyển, nhanh chóng tiếp cận chiếc quan tài đá trước mặt.

"lạch cạch"-Xicka dùng sức đẩy nắp quan tài ra thật mạnh, một luồng ánh sáng chói lóa đập vào đôi mắt của cậu ta....

"ha...ha....đoàn trưởng, đoàn trưởng, vàng rất nhiều vàng...ha...ha...."-Xicka hô lớn.

"sao vàng thật sao?"-Gã đoàn trưởng kia vừa nghe thấy chữ: "Vàng" liền sung sướng, đang định chạy đến thì liền bị Xicka hô dừng lại.

"có chuyện gì?"-Gã đoàn trưởng kia nóng vội hét lớn.

Xicka đáp: " Đoàn trưởng, người bước vào những dấu chân của tôi trước đó, như vậy qua đây sẽ an toàn hơn, không biết trên mặt đất có cạm bẫy gì đâu"

"đúng rồi, ngươi nói đúng"-Tên đoàn trưởng nghe vậy rất hợp lý gật đầu liên lịa, trong đầu gã lúc này chỉ mong sao đến bên quan tài đá kia càng sớm càng tốt, gã liền làm theo lời của Xicka, rất nhanh chóng đã xuất hiện cạnh chiếc quan tài đá, nhìn vào đống vàng cùng với các trang sức đá quý ở bên trong đôi mắt của gã ta trở nên tròn xoe, miệng há ra đầy sung sướng...

"tất cả số này là của ta...tất cả là của ta....ha...ha...."-Gã đoàn trưởng kia cười một cách điên cuồng.

"nếu ông muốn ta cho ông hết đấy"-đột nhiên giọng nói của Xicka thay đổi hoàn toàn, từ một giọng nói có phần yếu đuối trở thành giọng nói trầm trầm đầy đáng sợ.

"phập"-cánh tay của Xicka đột nhiên đâm xuyên qua người của tên đoàn trưởng, máu bắn ra tung tóe, một tình huống bất ngờ xảy ra khiến gã đoàn trưởng kia không kịp phản ứng gì, sắc mặt gã trắng bệch, cố gắng xoay đầu lại nhìn vào Xicka nói: " ngươi...ngươi tại sao?"

"ha.....ha...."-khuôn mặt của Xicka bắt đầu méo mó, gương mặt ngờ nghệch lúc trước nhanh chóng được thay đổi bằng một gương mặt đầy băng lãnh cùng tàn ác, ánh mắt sắc lạnh như đao kiếm, nụ cười nham hiểm như rắn độc, hắn nhìn gã đoàn trưởng nói: " đoàn trưởng chắc ông nhận ra ta là ai chứ? Ta rất nổi tiếng đấy, kẻ có mặt trên khắp các bảng truy nã ở Valoran này."

"người....người là Mc.Ralaw kẻ bị truy nã khắp Runeterra...."-Quả thực gã đoàn trưởng kia nhận ra hắn ta.

"phải, ta nói cho lão biết, thực ra ta không hề có hứng thú với đám kho báu này của lão đâu, cái ta mong muốn còn quý giá hơn nữa kìa, cảm ơn các ngươi đã giúp ta tìm được đến đây...ha...ha...."-Ralaw cười ha hả nói.

"ta thật ngu ngốc, khi thấy ngươi còn sống lẽ ra phải nghĩ ngay đến việc làm cách nào ngươi có thể sống sót vượt qua đám quái thú kia..."-nói xong những lời này gã đoàn trưởng lập tức gã gục xuống mặt đất tắt thở.

"phụt"-Ralaw rút cánh tay đang đâm xuyên qua bụng của gã đoàn trưởng kia sau đó cười ác độc nói: " nhận ra thì quá muộn rồi, thứ ta cần không phải là số kho báu vô giá trị này. Mà là thứ nằm ở bên dưới quan tài đá này kia, chỉ có điều muốn mở nó ra cần phải có máu của một gã vừa tham lam vừa độc ác, ngươi chính là món quà tế sống để ta có thể lấy thứ đó."

"bịch"-Ralaw ném cái xác của gã đoàn trưởng be bét máu vào bên trong quan tài, máu từ trong người của gã bắt đầu chảy ròng ròng thấm vào đống kho báu sáng lấp lánh kia.

"xoạt xoạt"- Đột nhiên cả thân thể của gã đoàn trưởng nhanh chóng hóa thành một vũng máu, bị đống kho báu bên dưới hấp thụ toàn bộ, kế tiếp đó, cả chiếc quan tài đá bắt đầu rung chuyển kịch liệt, đống vàng bạc kia không hiểu sao đột nhiên biến đổi hình dạng, vuông, tam giác, tròn đủ mọi kiểu thay đổi liên tục.

"á...á...."-những tiếng la hét của các oan hồn không biết từ đâu vang vọng khắp hang động.

"ầm"-chiếc quan tài đá đột ngột nổ tung, đống châu báu kia lơ lửng giữa không trung, màusắc từ từ thay đổi, nếu trước kia là vàng bạc thì bây giờ chuyển sang một màu đen quỷ dị...những âm thanh hú hét của các oan hồn là từ bên trong đống châu báu kia mà phát ra.

"dừng lại....dừng lại..."-Malzahar lúc này vội vàng bay đến nhìn thấy tình cảnh trước mặt ông vô cùng sợ hãi hét lớn: " dừng ngay việc này lại, tuyệt đối không được tái sinh thứ đó...tuyệt đối không được..."

"ha..ha....ngươi muốn ngăn cản ta sao? muộn rồi, với thứ này ta có thể thống trị toàn bộ các thế giới, thỏa mộng bá chủ của ta..."-Ralaw nhìn Malzahar không chút kinh sợ cười ha hả nói.

"ầm"-không chút chậm trễ, Malzahar lập tức vung tay một luồng năng lượng hư không cực kì mãnh liệt nhắm ngay số châu báu đang lơ lửng kia, nhưng Ralaw nào có để yên cho ông ấy làm điều mình thích, từ hai lòng bàn tay của hắn ta hai luồng năng lượng hắc ám đen xì lập tức xuất hiện ngăn cản sức mạnh Hư Không của Malzahar.

"ầm ầm ầm"-cả hang động rung lên mãnh liệt.

ở bên ngoài hang động lúc này,dị biến bắt đầu phát sinh, mặt trăng đang sáng đột nhiên trở nên đen xì không chút sự sống, cây cối xung quanh hang động này trong phạm vị 30 dặm lập tức héo khô, động vật, con trùng không có loài nào sống sót.

"hoàn thành rồi, cuối cùng ta cũng có được nó"-Ralaw nhìn đám kho báu đang lơ lửng kia đang thay đổi hình dạng, một quyển sách đen xì bắt đầu xuất hiện, hắn ta không chút chậm trễ lập tức nhún người chộp lấy quyển sách....

"Quỷ thư...đúng là nó rồi...ha...ha...."-Ralaw cười lên điên cuồng.

"khốn kiếp, ngươi có biết ngươi vừa làm điều gì hay không?"-Malzahar tức giận liên tục thúc động năng lượng hư không trong người tấn công liên tục Ralaw.

"phụt"-Ralaw bị dính đòn phun một búng máu lùi lại năm bước, hắn dùng đôi mắt đáng sợ nhìn Malzahar nói: " ngươi sẽ là vật thí nghiệm đầu tiên của ta..."

Ralaw cắn vào tay cho chảy máu, sau đó mở ra trang giấy đầu tiên, dùng máu của mình để viết lên đó: " triệu hồi ác thần địa ngục, tiêu diệt kẻ trước mặt"

Khi những từ vừa viết xong, ngay tức khắc một lỗ hỗng không gian xuất hiện, một con sói ba đầu to lớn chui ra, đôi mắt đầu ngầu rực lửa nhìn Malzahar đầy căn ghét...

"hống"-Nó lao vào tấn công ông ấy mà không một chút suy nghĩ.

"ha...ha....tuyệt vời quyển sách của địa ngục, quỷ thư...tuyệt vời...."- Ralaw thấy những gì mình viết trên đó liền trở thành hiện thực cảm thấy cực kì vui sướng.

"không được rồi, thứ đó đã được hồi sinh lại, ta không phải là đối thủ của hắn...phải rời đi thôi"-Malzahar liên tục bị con quái thú địa ngục ép lui nên đành phải phóng người bay mất đi.

Nhìn Malzahar bỏ chạy Ralaw cầm quyển sách cười lên một cách điên cuồng khoái chí hắn cứ lặp đi lặp lại câu nói: " thế giới này tất cả sẽ là của ta, vinh quang sẽ là của ta ha...ha...."

Rốt cuộc quyển sách ấy có sức mạnh đáng sợ đến mức nào mà Ralaw không từ thủ đoạn để có được nó. Chắc chắn không phải chỉ vì khả năng Ralaw vừa thi triển từ cuốn sách ấy khiến Malzahar sợ hãi, có thể quyển sách ấy còn ẩn chứa một sức mạnh khác...rốt cuộc thứ sức mạnh đó là gì? Valoran rồi toàn bộ Runeterra sẽ có kết cục thế nào đây?

Crypto.com Exchange

Chương (1-121)