Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 118

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 118: Chuyện này không thể nhẫn
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Shopee


Nếu như giáp biến chắc chắn Ernest sẽ chịu thiệt, năm sư tử lớn đều là đồ trắng đầy số liệu.

"Được".

Perseus gật đầu, đứng tương đối tùy ý.

Tất cả mọi người cười trộm, gã này khinh địch rồi, nhất định sẽ xui xẻo!

Bất kể đối mặt ai Ernest đều chỉ có một dáng vẻ thành thật, hắn gãi đầu nói: "Sức mạnh của tôi rất lớn, bạn phải cẩn thận".

Perseus dừng một chút, tên Bear này thật là ngốc, có vẻ hắn không rõ mình đang đối mặt với ai, "Dùng toàn lực đi".

Người khác nói dùng toàn lực thì chắc chắn Ernest sẽ dùng toàn lực.

Gầm...

Dán núi lở!

Đi cùng tiếng gầm vô cùng dũng mãnh của Ernest, tốc độ của hắn trong nháy mắt tăng lên tới đỉnh điểm. Lao tới như xe tăng, mặt đất tung bụi mù, sắc mặt Perseus chợt thay đổi, né tránh đã không kịp, hắn vội vàng dùng hết sức lực ngăn trở.

Ầm...

Hai người va chạm rất mạnh, một tiếng sấm vang lên, cả người Perseus bị đánh văng ra bảy tám mét.

Tiếng kêu tốt vang khắp sân huấn luyện, Perseus đã bị một lần phủ đầu, đúng là cực kỳ vui sướng. Trúng một đòn của Ernest sợ rằng đứng cũng không đứng nổi rồi.

Perseus đâu nghĩ sẽ gặp phải loại công kích này, trong tình hình chuẩn bị không đủ cánh tay hắn bị chấn động tê dại, đôi mắt sư tử hiện lên sự giận dữ.

" Thân thủ tốt lắm, có điều còn kém một chút!"

Cote thầm nghĩ hỏng rồi, không nghĩ tới gã sư tử lam này mạnh mẽ như thế, hắn đã biết cảm giác bị Dán núi lở đánh trúng. Sau khi dính một đòn toàn lực của Ernest ít nhất hắn phải tê liệt vài phút, nhưng tựa hồ Perseus chỉ co duỗi tay một lát đã không sao rồi.

Ernest gãi đầu, hắn cũng không nghĩ tới đối phương mạnh mẽ như vậy, thấy đối phương tới gần hắn lại tiếp tục dùng chiêu dán núi lở không hề khách khí. Lần này Perseus đã có chuẩn bị nên không lấy cứng đối cứng mà tránh né qua đòn tấn công mãnh liệt của Ernest, liên tục đòn nặng đấm vào người Ernest.

Ernest trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Đây là sức phán đoán của một trong những người mạnh nhất thế hệ trẻ tộc Lion. Sau khi ăn một chiêu đã nhận ra Dán núi lở là đòn tấn công cương mãnh, hơn nữa không thể thu hồi. Bình thường trước khi cao thủ sử dụng loại chiêu thức này tất nhiên phải ép mục tiêu đến hoàn cảnh không cách nào né tránh, mà hiển nhiên Ernest còn chưa lĩnh hội được điểm này.

Đòn nặng liên tiếp đánh cho Ernest lảo đảo, mặc dù có sức phòng ngự mạnh mẽ hắn cũng không chịu nổi.

Perseus vốn tưởng rằng ít nhất cũng có thể đánh đối phương hộc máu, không ngờ Ernest vẫn có thể chịu đựng được, thân thể đúng là mạnh mẽ.

Điều này làm cho Perseus bắt đầu thấy hứng thú, là người mạnh phía Bắc quả thật hắn hơi xem thường dân phía Nam trừ một vài người đặc biệt. Không nghĩ tới còn có một tên Bear thú vị như vậy.

Có điều khuyết điểm quá rõ ràng, dùng tên này để lập uy vậy.

Gầm ~ ~ ~

Lion sư tử gầm!

Perseus phát lực trong nháy mắt, hai chân đạp mạnh trên mặt đất, cả người bắn tới. Hai tay vồ lấy bả vai Ernest rồi mạnh mẽ phát lực giơ cả người Ernest lên. Hiển nhiên Ernest không ngờ tới đối phương còn có thể công kích như vậy, hoa chân múa tay trên không trung, hoàn toàn không cách nào phát lực.

Mọi người cũng được chứng kiến sức bùng nổ đáng sợ của Perseus, thân thể của Ernest to lớn như thế mà vẫn bị giơ lên dễ dàng như không.

Ầm...

Perseus xoay người ném Ernest ra ngoài, liền sau đó lao tới tung ra một chiêu liên hoàn.

Ernest bị đánh ra hơn mười mét, cho dù sức phòng ngự của hắn mạnh đến mấy cũng không đỡ được công kích như vậy.

Hiển nhiên Perseus làm như vậy để trả thù mòn nợ khi nãy, Emma lập tức vỗ tay lớn tiếng kêu tốt. Phụ nữ đẹp vốn thích đàn ông đẹp trai, hơn nữa Ernest còn là em trai Arthur, trong lòng Emma càng sướng.

Những người khác đưa mắt nhìn nhau, tên sư tử lam này quả thật mạnh mẽ hơn tưởng tượng, cho dù tính riêng sức mạnh cũng đã không hề thua kém Ernest, không phải tự nhiên có thể có tiếng tăm.

Trâu Lượng đang vùi đầu khổ học đột nhiên một học sinh phân viện dược sư xông vào nói Ernest bị thương rồi.

Trâu Lượng sửng sốt, từ khi hai anh em hắn rạng danh thiên hạ thì trong lúc luận bàn Ernest rất ít bị thương. Vết thương nhỏ thì khó tránh khỏi, nhưng không có ai dám hạ độc thủ.

Trâu Lượng vội vàng chạy đến phòng y tế, trong lòng thầm mắng thằng nào không có mắt dám bắt nạt đến nhà mình rồi.

Vừa thấy sắc mặt trắng xanh của Ernest, Trâu Lượng đã biết thương thế rất nặng, trạng thái của thú linh cũng rất suy yếu, "Thằng khốn nào đánh em?"

"Bạn học Arthur, là Perseus, hai người luận bàn".

Một học sinh học viện giáp chiến sĩ nói, mọi người đều biết dù bề ngoài Arthur rất ôn hòa nhưng hắn tuyệt đối là một người rất nguy hiểm, đã chơi là phải chơi đến cùng. Con trai hội trưởng Công hội cung thủ đắc tội hắn đến nỗi bị ép bật khỏi Jerusamer.

Mặc dù Trâu Lượng giận dữ nhưng lúc này tâm tình hắn cơ bản đã bình tĩnh lại, nếu như thật sự có chuyện thì bất kể đối phương là ai hắn cũng phải cho đối phương biết tay.

"Cote, nói xem đến cùng là chuyện gì?".

Thấy sắc mặt Trâu Lượng bất thiện, Cote vội kể lại mọi chuyện xảy ra, về cơ bản xem như luận bàn bình thường, gã sư tử lam kia quả thật danh bất hư truyền.

Trâu Lượng nghe xong cơ bản đã hiểu đầu đuôi câu chuyện, lời nói của Cote nhìn chung rất đáng tin, không hề mang đánh giá chủ quan. Tóm lại thì ra bản lĩnh Ernest không bằng người khác.

"Đại ca, em làm anh mất mặt rồi", Ernest vùng vẫy nói, trong mắt hắn đại ca là nhân tài thiên hạ vô song, còn mình thì làm việc gì cũng không tốt.

"Ha ha, bất luận kẻ nào cũng không thể là thiên hạ vô địch, muốn lấy lại thể diện thì bình phục nhanh lên rồi đánh bại đối thủ của mình!"

Trâu Lượng mỉm cười an ủi Ernest một chút rồi cùng Cote ra ngoài để Ernest nghỉ ngơi.

"Sư tử lam là thằng nào, đến chỗ chúng ta làm gì?" Bất kể có phải luận bàn hay không thì cũng là em trai mình bị đánh, chuyện này Trâu Lượng không thể nhẫn!

"Cụ thể còn không biết, cho tớ thời gian một ngày tớ sẽ làm rõ ràng", Cote biết Arthur phát hỏa rồi. Đối phương ra tay lần cuối quả thật rất nặng, nhưng là luận bàn công bằng, nếu như làm khó đối phương vì việc này thì có vẻ cũng không ổn.

Làm như vậy không phải phong cách làm việc của Trâu bạn học, nhưng có thù không báo càng không phải phong cách của Trâu bạn học.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-597)