← Ch.118 | Ch.120 → |
Vạn hạnh là không hề ảnh hưởng đến xương, buổi chiều Ernest đã được đón về thần miếu nghỉ ngơi, còn Avril đã cung cấp toàn bộ tư liệu về sư tử lam Perseus.
Đây chính là sự lợi hại của Avril.
"Arthur, bạn định làm thế nào?" Avril hỏi, mặc dù Arthur đã chế tạo nỏ chữ thập mộng ảo cho nàng nhưng quan hệ của hai người vẫn không thay đổi quá nhiều. Avril cũng không vì điều này mà trở nên thân thiết hơn. Cũng như Arthur biết vì hắn Avril vẫn làm cho cung phụng của gia tộc Rabbit luôn đứng ở vị trí thứ nhất tại thần miếu. Khi ăn ý đến một mức độ nào đó thì bất cứ sự khách sáo nào cũng đều là thừa.
"Mặc dù là luận bàn công bằng nhưng người này xuống tay rất nặng, không thể bỏ qua mà không làm gì", Trâu Lượng cũng không kiêng kị.
"Tuy nói vậy nhưng hắn là người có danh hiệu sư tử lam, là một trong những người tuổi trẻ được coi trọng nhất của tộc Lion, sợ rằng Jerusamer chúng ta không có ai là đối thủ của hắn, nếu như Randy tập luyện thêm một thời gian có lẽ còn có hi vọng nhưng hiện nay thì còn kém một chút".
Avril rất hiểu cá tính của Trâu Lượng, một mặt hắn sống rất có nguyên tắc, mặt khác lại hết sức bảo vệ người thân. Đối với bạn phải bảo vệ, đối với Ernest càng phải bảo vệ hơn. Nếu như sư tử lam thật sự dùng thủ đoạn nào không chính đáng Avril bảo đảm, Arthur có thể làm cho hắn sống không bằng chết. Năng lực không nhất định phải biểu hiện qua vũ lực.
Nhưng chiến đấu công bằng lại là một chuyện khác, chuyện này quả thật khó giải quyết.
"Ra ngoài lăn lộn luôn phải trả lại, chuyện này bạn đừng can thiệp, còn đến cùng là vì sao Gina chuyển trường đến chỗ này của chúng ta?"
"Ha ha, là vì tránh né sư tử lam Perseus, tựa hồ hai người gặp nhau trong một lần giao lưu Nam Bắc, Perseus vừa gặp Gina đã kiên quyết theo đuổi. Năm nay hắn vốn chuẩn bị đến thành Santia nhưng Gina lại đến chỗ chúng ta nên tự nhiên hắn cũng đến theo. Đối với nhân tài thì hiệu trưởng của chúng ta luôn luôn không từ chối, nguyên tắc gì cũng không để ý".
Avril cười dịu dàng, hiệu trưởng Angelo cũng là nhân vật có cá tính kì lạ, có những chuyện học viện khác cấm đoán thì lại là chuyện thường tại Học viện chiến tranh Jerusamer. Có điều Angelo tương đối đau lòng là những đối tượng ưu tú của các tộc hiện nay không có ai đang học tại Học viện chiến tranh Jerusamer, quả thật là điều khó chịu đối với một hiệu trưởng. Tuy năm nay đã có Randy và Avril làm cho Angelo tự tin hơn nhiều, nhất là Avril với cây nỏ chữ thập mộng ảo quả thực chính là tung hoành vô địch.
Avril lại xuất hiện thêm vài lần tại Thú linh giới, khoe khoang không phải tính cách của nàng. Mục đích của nàng là quảng bá cho trình độ điêu khắc của thần miếu Jerusamer. Không thể không nói mặc dù nàng không có nhiều kinh nghiệm thực chiến nhưng vẫn tung hoành vô địch trong Thú linh giới. Cho dù là chiến sĩ thú biến mạnh mẽ nhất cũng không có cách nào tránh thoát cây nỏ của nàng.
Vũ khí này thật sự quá thuận tiện, phát lực lại quá nhanh, mỗi lần xuất hiện đều làm cho các chiến sĩ không biết nói gì.
"Thì ra là thế, tớ còn tưởng rằng cô ta thích tớ cơ đấy, đau lòng quá", Trâu Lượng cười nói. Hắn vốn cho rằng mình không phải người đào hoa đến thế, quả nhiên Gina có mục đích khác.
"Cũng không thể nói như vậy. Cô ta có thể đi tới nơi nào cũng được vậy mà lại lựa chọn đến đây, sợ rằng vẫn có chút lòng hiếu kỳ đối với bạn.
"Ha ha, Vi Vi nhà chúng ta rất biết nói chuyện, trong lòng tớ dễ chịu hơn nhiều rồi!"
"À, còn có một chuyện, một thời gian nữa là bắt đầu học viện chinh phạt rồi. Mọi người phải tìm đội ngũ của mình, tớ đã lấy tên bạn để thành lập đội ngũ rồi".
"Học viện chinh phạt? Đó là cái gì?" Trâu Lượng gãi đầu, mấy ngày nay hắn lu bù với các số liệu dược phẩm đến mức lơ mơ rồi.
Avril sửng sốt, nàng cũng đã quen với việc hắn khi thì thông minh, khi thì... không biết nên nói như thế nào, rất thiếu kiến thức cơ bản.
"Hàng năm năm thứ hai, năm thứ ba, năm thứ tư đều phải lập đội ngũ đi vào thế giới ngầm càn quét. Một trong những nhiệm vụ của đế quốc, mục đích chủ yếu là khống chế số lượng yêu thú. Căn cứ vào cấp bậc khác nhau mà nhiệm vụ cũng bất đồng. Đồng thời cũng có thể kiếm tiền cho học viện vả rèn luyện sức chiến đấu của các học sinh. Học sinh chúng ta năm thứ hai có thể coi là chiến sĩ chính thức rồi, chiến tích tốt tự nhiên có thể được thêm điểm. Cùng lúc các công hội nghề nghiệp cũng có người đi cùng để theo dõi, người có thành tích ưu tú thậm chí có thể giành được danh hiệu nghề nghiệp cùng một số khen thưởng".
"Ha ha, chuyện tốt, lấy tên tớ thành lập đội ngũ không có vấn đề gì".
"Đây là bạn khách sáo sao?" Avril chớp chớp mắt.
"Khách sáo, đúng phải khách sáo một chút, ha ha, đám Randy không có ý kiến gì sao?"
"Bây giờ các bạn ấy nịnh bạn còn không kịp, bạn nói mặt trời hình vuông thì Randy tuyệt đối là người nhảy ra ủng hộ đầu tiên", Avril trêu chọc.
"Vi Vi, không được châm chọc như vậy, mặc dù Randy thích vỗ mông ngựa nhưng nói thật bạn ấy vẫn là một bạn học rất cầu tiến, ha ha".
"Lần này có thể cho học tỷ đi cùng hay không? Cùng với nỏ chữ thập của tớ nữa thì đội ngũ của chúng ta sẽ rất mạnh mẽ, còn phương diện trị liệu có thể giao cho học tỷ. Chị ấy cần một ít mẫu thực vật nên muốn đến thực địa khảo sát một chút".
Avril thương lượng, "Năng lực trị liệu của học tỷ là mạnh nhất học viện chúng ta, tuyệt đối sẽ không gây trở ngại".
Trâu Lượng gật đầu: "Tớ không hề có bất cứ ý kiến nào, có người đẹp đi cùng khi chiến đấu cũng đặc biệt hăng hái".
Avril lườm một cái, người này ăn nói không hề cố kị gì.
Avril còn chưa rời đi bạn học Gina đã tới thăm rồi. Nhìn thấy Avril, Gina cũng nở nụ cười, dù sao cũng đã từng thực luyện với nhau khi nói chuyện sẽ dễ nói hơn nhiều.
Đã hiểu nội tình nên Trâu Lượng cũng có chút bất đắc dĩ, hắn đặt xuống tư liệu trong tay, "Đại tiểu thư Gina, ngài có việc gì không?"
"Không quấy rầy bạn tâm sự với người đẹp nữa, tớ đi trước đây", Avril cũng không muốn ở lại, nàng biết Gina muốn nói chuyện riêng với Arthur.
Gina hoàn toàn không để ý tới Trâu Lượng, nàng nhìn Avril với ánh mắt cảm kích. Sau khi Avril rời đi, Gina mới ngồi xuống đối diện hắn hết sức tự nhiên, cặp đùi đẹp thon dài đập ngay vào mắt Trâu bạn học. Thời gian này Gina hay đến quấy rối làm cho lúc Trâu bạn học đọc tư liệu mà trong đầu vẫn có một đôi đùi đẹp trắng muốt lúc ẩn lúc hiện.
"Không có chuyện gì thì không thể tới gặp bạn à, tốt xấu chúng ta cũng là bạn cũ đồng sinh cộng tử mà!"
"Đại tiểu thư, ngài có biết hay không? Đối với một học đồ ngành dược phẩm đang vùng vẫy vì nghề nghiệp của mình thì cái kia sẽ làm hắn phân thần đấy!"
Trâu Lượng chỉ chỉ cặp đùi đẹp gây tai họa của đối phương.
Gina bật cười, người này nói chuyện vừa trực tiếp lại vừa thô tục nhưng nàng lại không thấy đáng ghét, "Muốn thử xem hay không?"
"Đừng, em trai tớ vừa mới bị người theo đuổi bạn hành hung một trận. Lẽ nào bạn muốn một tế ti như tớ lại phải chiến đấu với hắn?"
Trâu Lượng nói không mặn không nhạt.
Hiển nhiên Gina nghe tin mà đến, "Đường đường tế ti Arthur vậy mà cũng là người sợ phiền phức sao? Bạn làm đại ca kiểu gì vậy?"
"Ha ha, bạn học Gina, khích tướng không tồi nhưng đối với tớ thì vô dụng, chuyện nào ra chuyện đó", Trâu Lượng tương đối lạnh nhạt, hắn thích giúp đỡ người khác nhưng không thích bị người khác lợi dụng.
← Ch. 118 | Ch. 120 → |