← Ch.117 | Ch.119 → |
Mà lúc này Vương Cương chứng kiến Dương Lỗi rõ ràng không chết, tối đa chỉ là bị thụ điểm vết thương nhẹ, Vương Cương phát điên rồi, cả người giống như kẻ điên.
- Ta đã biết, ngươi là hóa trang, nhất định là giả vờ, ta muốn giết ngươi, nhất định phải giết ngươi.
Vương Cương trong miệng hô hào, hướng phía Dương Lỗi đánh tới.
- Thiên Cương quyền, một quyền Toái Thiên Địa.
Một quyền này uy lực xa xa không kịp trước kia, đối với Dương Lỗi mà nói, không có chút uy hiếp nào.
Phi đao, Tiểu Lý Phi Đao.
Một tia sáng trắng xẹt qua, một thanh phi đao nho nhỏ, cắm ở trung tâm trái tim của Vương Cương.
- Ah... Ah... Ta... Ta...
Vương Cương không cam lòng hóa thành một đạo bạch quang, biến mất ở trên lôi đài.
- Cuộc tỷ thí này Dương Lỗi chiến thắng, đạt được một điểm tích lũy.
Thân ảnh Thiên Nhất trưởng lão hiện ra trên lôi đài.
- Sau nửa giờ tiến hành vòng tiếp theo, Đông Phương Tiểu Đao đối chiến Chu Du.
- Dương đại ca, ngươi thật lợi hại, không nghĩ tới, ngươi ngay cả Cuồng Bạo Chiến Ngẫu cũng đánh bại.
Dương Thanh Thủy kích động nhìn Dương Lỗi nói.
- Không nghĩ tới Tiểu Lỗi ngươi rõ ràng có thể đánh bại Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, cái này thật là làm cho người ta kinh ngạc.
Cổ Tịnh cũng nói, đây chính là Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, thực lực tuyệt đối trên Võ Thánh sơ kỳ, trong lòng Cổ Tịnh rất rõ ràng, mình là tuyệt đối không thể nào làm được, đối với Dương Lỗi, nàng là tâm phục khẩu phục.
- Không có gì, chẳng qua là một chiêu bí pháp mà thôi, có thể lập tức tăng lên sáu mươi bốn lần chiến lực, tăng thêm Đại Lực Kim Cương hoàn kia, mới may mắn đánh bại Cuồng Bạo Chiến Ngẫu.
Dương Lỗi khiêm tốn nói.
So sánh với Dương Lỗi bên này cao hứng, bên Vương Cương kia lại phẫn nộ không ngớt.
- Ta đã thất bại, ta bị đánh bại, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta đâu rồi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta đâu? Vì cái gì ta cảm giác không thấy Cuồng Bạo Chiến Ngẫu tồn tại.
Vương Cương phẫn nộ, đồng thời kinh hoảng không thôi, mình rõ ràng cảm thụ không đến Cuồng Bạo Chiến Ngẫu tồn tại, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này là Vương gia bảo vật, tại Vương gia cũng chỉ có ba tôn mà thôi, mình một, đại ca Vương Hải một, còn có một là tổ phụ cầm. Nếu như Cuồng Bạo Chiến Ngẫu biến mất, vậy thì ý nghĩa chiến lực của mình giảm đi, mọi người ở đây ngoại trừ Dương Thiên Dũng cùng Dương Thanh Thủy ra, mình chính là một cái cũng đánh không lại, mấu chốt là Cuồng Bạo Chiến Ngẫu biến mất, cái kia tổn thất không phải là bản thân hắn có thể chịu đựng được.
Thời điểm chứng kiến Dương Lỗi, Vương Cương hai mắt đỏ bừng:
- Là ngươi, nhất định là ngươi đem Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta lấy đi rồi, ngươi lấy ra cho ta, bằng không thì ta sẽ không bỏ qua ngươi, Vương gia sẽ không bỏ qua ngươi, ngươi cái tạp chủng này.
- Hừ, cút cho ta, đừng ép ta giết ngươi.
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn xem Vương Cương, nếu như không phải sợ Thiên Nhất trưởng lão biết rõ bí mật của mình mà nói, Dương Lỗi thật sự sẽ giết hắn đi, về phần Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kia là bị Thiên Đao nhất thức củ mình đánh chết, tuyệt không có khả năng khôi phục, cho nên Dương Lỗi rất rõ ràng, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của hắn là không thể nào tái xuất hiện rồi.
- Súc sinh, súc sinh ah, ngươi mau giao Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của ta ra đây, bằng không thì ta muốn ngươi sống không bằng chết.
Vương Cương hướng phía Dương Lỗi một quyền đánh đi qua.
Dương Lỗi ánh mắt lạnh lẽo, trong miệng nói:
- Ngu ngốc.
Sau đó lập tức ra tay, một quyền đánh ra.
Bành...
Vương Cương lập tức bị đánh bay, run rẩy vài cái, không có thể đứng lên.
Thiên Nhất trưởng lão đem đây hết thảy xem ở trong mắt, sau đó vung tay lên, Vương Cương liền biến mất ở trước mắt.
Dương Lỗi tinh tường cảm giác được, Vương Cương bị đưa ra không gian tiên khí này, chiêu thức ấy huyền diệu vô cùng, Dương Lỗi cũng có thể làm được, bất quá tiêu hao thập phần lớn.
- Dương đại ca, ngươi thật sự chiếm Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của Vương Cương sao?
Dương Thanh Thủy có chút lo lắng nói.
- Nếu như nói như vậy, khả năng sẽ phiền toái, cha hắn tVương Chấn Vũ cũng không phải một người đơn giản, nghe nói tu vi muốn đột phá Vũ Thần rồi.
- Sợ cái gì, hắn dám, coi như là Vũ Thần thì sao, không phải còn có gia gia ta ư, Tiểu Lỗi, ngươi không cần lo lắng, nếu như Vương Cương phụ thân Vương Chấn Vũ kia dám tới tìm ngươi phiền toái mà nói, ta để cho gia gia xuất mã thu thập hắn.
Cổ Tịnh giơ lên nắm đấm nói ra.
Ngừng tạm, Cổ Tịnh lại nói:
- Bất quá, Tiểu Lỗi, ngươi thật sự thu Cuồng Bạo Chiến Ngẫu của hắn sao? Lấy ra nhìn xem, ta chỉ là nghe nói qua, còn không có chính thức xem qua Cuồng Bạo Chiến Ngẫu đây này?
Dương Thanh Thủy cũng nhìn qua Dương Lỗi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu lực hấp dẫn quả nhiên rất lớn, một bên Cố Tử Yến cũng đồng dạng nhìn xem hắn.
Dương Lỗi bất đắc dĩ, khoát tay áo, mình ở đâu có Cuồng Bạo Chiến Ngẫu gì, bất quá là tuôn ra Cuồng bạo chi tâm mà thôi, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kia sớm đã tan thành mây khói rồi.
- Ta thật không có thu Cuồng Bạo Chiến Ngẫu kia, bất quá đã lấy được một quả Cuồng bạo chi tâm trong cơ thể Cuồng Bạo Chiến Ngẫu mà thôi.
- Cuồng bạo chi tâm? Đây chính là hạch tâm của Cuồng Bạo Chiến Ngẫu ah, Cuồng Bạo Chiến Ngẫu này sở dĩ có thể chiến đấu, có thể có uy năng lớn như vậy, là dựa vào Cuồng bạo chi tâm chèo chống đấy, ngươi đã nhận được Cuồng bạo chi tâm, nói không chừng một ngày kia cũng có thể chế tạo ra Cuồng Bạo Chiến Ngẫu.
Cố Tử Yến nói.
- Cái Cuồng bạo chi tâm kia đâu? Nhanh cho ta xem một chút?
Cổ Tịnh nghe Dương Lỗi nói lấy được Cuồng bạo chi tâm, cũng tò mò không thôi.
Dương Lỗi nhìn nhìn tam nữ, cũng chỉ có thể đem Cuồng bạo chi tâm kia ra.
Cuồng bạo chi tâm là một khỏa bảo thạch màu hồng đỏ thẫm, giống như trái tim người, trong đó ẩn chứa năng lượng bàng bạc mà cuồng bạo, Dương Lỗi đã từng thử qua, năng lượng trong này thập phần bá đạo, một cái không cẩn thận cũng sẽ bị năng lượng này ảnh hưởng.
- Thật là lợi hại.
Cổ Tịnh nhận lấy Cuồng bạo chi tâm, cảm nhận được năng lượng bên trong cuồng bạo, khủng bố, cực kỳ khủng bố, nếu như hoàn toàn kích phát ra mà nói, ngay cả Vũ Thần cũng không sợ.
Dương Lỗi đã từng nghĩ tới, đem Cuồng bạo chi tâm kia cho rằng là quả Boom sử dụng, thời điểm đối mặt Vũ Thần, nếu như kíp nổ mà nói, tuyệt đối có thể đem hắn nổ chết, bất quá chuyện này không phải dễ dàng như vậy, phải có tính toán, cơ duyên, thiên thời địa lợi nhân hoà, những cái này đồng dạng cũng không thể thiếu khuyết, bằng không thì một Vũ Thần há lại dễ dàng đối phó như vậy, chính mình tu vi quá yếu.
Đánh chết một Vũ Thần, thu hoạch được đồ vật tuyệt đối không ít, chẳng qua hiện nay Dương Lỗi cũng không quá đáng là ngẫm lại mà thôi.
- Đáng tiếc, không có phương pháp chế tác Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, bằng không thì có thể dùng Cuồng bạo chi tâm này chế tạo ra một Cuồng Bạo Chiến Ngẫu, nói như vậy, thực lực của Tiểu Lỗi ngươi sẽ tiến một tầng.
Cố Tử Yến hít khẩu khí nói.
← Ch. 117 | Ch. 119 → |