Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 260

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 260: Bản mệnh Độc châu
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ân, là một phụ nữ, nàng thích màu sắc như vậy, thanh tân thanh nhã.

Chu Độc Mỵ mặc dù là dùng độc, nhưng thích màu sắc quả thật là tràn đầy sinh cơ, tràn đầy sức sống.

Bố trí màu xanh nhạt kia làm cho người ta hết sức tự nhiên.

- Nàng là nữ nhân của ngươi?

Chu Độc Mỵ lại nói.

Dương Lỗi gật đầu:

- Nếu như không phải là bởi vì ngoài ý muốn, chúng ta đã trở thành phu thê rồi!

Không biết làm sao Chu Độc Mỵ nghe được lời này của hắn lại cảm giác được có một tia mừng rỡ.

- Chuyện gì xảy ra? Tại sao các ngươi không có trở thành phu thê?

Chu Độc Mỵ nhìn Dương Lỗi, ánh mắt lại không còn loại lạnh như băng nữa.

- Ta có thể sẽ không còn được gặp lại nàng nữa!

Dương Lỗi nhớ lại Tiêu Tình ở Địa Cầu không khỏi có chút thương cảm, không biết nàng hiện tại sống như thế nào? Có phải còn tốt hay không, nàng còn đang ngây ngốc chờ đợi mình sao? Hoặc là vẫn đang điên cuồng tìm kiếm mình? Dương Lỗi biết tích cách của Tiêu Tình, nàng nếu như đã yêu chính mình liền tuyệt đối sẽ không yêu những người khác nữa, nếu như nàng biết mình có thể gặp chuyện không may mà nói, thậm chí có thể sẽ vì mình mà tuẫn tình.

- Thật xin lỗi, ta không biết nàng chết rồi!

Chu Độc Mỵ thấy Dương Lỗi như vậy, không khỏi có chút áy náy.

Dương Lỗi nghe vậy dở khóc dở cười, làm sao lại thành đã chết rồi?

- Ngươi hiểu lầm rồi, nàng không phải là đã chết rồi, chỉ là ta không cách nào gặp lại nàng mà thôi.

- Ách... Thật xin lỗi!

- Không có chuyện gì!

Dương Lỗi lắc đầu:

- Chúng ta vẫn là nghiên cứu về chuyện tình trao đổi Độc kinh, nói tới quá xa rồi, Tị Độc châu thật sự là ta không có, bất quá ta có thể cho ngươi một viên đan dược, viên đan dược này có thể giải vạn độc.

- Đan dược gì, cho ta nhìn xem một chút?

Kỳ thật lúc này trong lòng Chu Độc Mỵ đã đáp ứng trao đổi Độc kinh trong tay mình với Dương Lỗi rồi, nhưng Dương Lỗi nói như vậy, có ngu mới không muốn, có đan dược như vậy, mặc dù không chiếm được Tị Độc châu, có một viên đan dược đó cũng là không tệ.

- Ngươi chờ một chút!

Dương Lỗi nói xong mở ra hệ thống, tìm được Siêu cấp Giải Độc đan kia, lựa chọn trao đổi.

- Đinh, người chơi có muốn tiêu hao mười lăm ức tích phân trị để trao đổi Siêu cấp Giải Độc đan hay không?

mười lăm ức tích phân trị đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói còn là có, hôm nay chính mình có hơn bốn trăm ức tích phân trị, mười lăm ức này cũng không coi vào đâu rồi, cho nên Dương Lỗi mới bỏ được mà cho nàng một viên.

- Đổi!

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được một viên Siêu cấp Giải Độc đan.

Dương Lỗi không có chút do dư nào liền đem Giải Độc đan vừa đổi được đưa cho Chu Độc Mỵ.

Nhìn Giải Độc đan mà Dương Lỗi đưa tới, Chu Độc Mỵ ngược lại có chút kinh ngạc, nàng tự nhiên có thể nhìn ra được bất phàm của đan dược này, đan dược này so với tất cả đan dược mà nàng gặp qua đều phải trân quý hơn, sợ rằng đã vượt ra khỏi Thiên giai rồi.

- Yên tâm đi, đan dược này tuyệt đối là thật!

- Ta không phải là có ý tứ này!

Sắc mặt của Chu Độc Mỵ không khỏi đỏ lên.

Bộ dạng như vậy thật ra khiến cho Dương Lỗi sửng sốt, không nghĩ tới Chu Độc Mỵ này có một mặt ngượng ngùng quyến rũ như thế, đây là độc nữ giết người không chớp mắt trong truyền thuyết sao?

- Hừ!

Điền Thi Vận ở một bên thấy Dương Lỗi nhìn Chu Độc Mỵ như vậy liền không hài lòng rồi, không khỏi khẽ hừ một tiếng.

Dương Lỗi phục hồi lại tinh thần, hơi có chút lúc túng.

- Đây là phần Độc kinh kia của ta, ngươi xem xong rồi trả lại cho ta!

Lúc này Chu Độc Mỵ cũng là lấy ra một quyển cổ thư ố vàng ném cho Dương Lỗi.

Dương Lỗi nhận lấy mở ra nhìn, liền nghe được thanh âm nhắc nhở của hệ thống.

- Đinh, phát hiện Độc kinh không trọn vẹn, có học tập hay không?

- Học tập!

- Đinh, chúc mừng người chơi học xong Độc kinh không trọn vẹn, có dung hợp với Độc kinh không trọn vẹn lúc trước hay không?

- Dung hợp!

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được hai phần ba Độc kinh không trọn vẹn.

Quả nhiên là thật, Dương Lỗi mừng rỡ không thôi, tiếp theo liền đem một phần Độc kinh kia của mình lấy ra, cộng thêm phần Độc kinh kia của Chu Độc Mỵ cùng nhau đưa cho nàng.

- Đây là một phần kia của ta, hi vọng có trợ giúp với ngươi.

Chu Độc Mỵ ngược lại cũng có chút kinh ngạc, nàng biết Dương Lỗi có lẽ có thể nhớ được rất nhanh, nhưng mà không nghĩ tới tốc độ của hắn lại nhanh như vậy, bất quá là lật nhìn một chutsmaf thôi, coi như là đã gặp qua đều không quên được cũng không thể nhanh như vậy đi?

Nhưng chỉ là sửng sốt một chút mà thôi, liền đem một phần kia của Dương Lỗi nhận lấy, sau đó nhìn Dương Lỗi nói:

- Dương Lỗi, trí nhớ của ta cũng không tốt như ngươ, đoán chừng phải mất một canh giờ mới được.

Dương Lỗi nghe vậy lại cười nói:

- Không cần, phần của ta liền đưa cho ngươi, ta đã hoàn toàn nhớ được rồi, cho nên ngươi cũng không cần trả lại cho ta, nếu mục đích của chuyến đi này đã đạt được, như vậy cũng là lúc ta rời đi, đúng rồi, đây là một chút Giải Độc đan tương đối bình thường, đối với ngươi hẳn là cũng có chút tác dụng.

Vừa nói, Dương Lỗi lấy ra mấy cái bình sứ, trong mỗi một cái bình sứ này đều chứa mười hai viên Giải Độc đan, Dương Lỗi coi như là hào phóng rồi.

- Ta đây liền từ chối thì bất kính rồi!

Chu Độc Mỵ nhưng cũng không khách khí, trên mặt mang theo nụ cười nhận lấy.

- Hừ!

Điền Thi Vận ở một bên thấy Dương Lỗi như vậy, có chút bất mãn.

Chu Độc Mỵ cũng là hướng nàng cười cười, tiếp theo đối với Dương Lỗi nói:

- Ngươi hào phóng như vậy, ta phải đáp lễ như thế nào đây? Ta nghĩ một chút xem có thứ gì ngươi có thể phải dùng tới.

- Không cần đáp lễ cái gì!

Dương Lỗi khoát tay áo.

- Không được, Chu Độc Mỵ ta cũng khống thiếu nhân tình người khác.

Chu Độc Mỵ lấy ra một vật, sắc mặt nhưng có chút ửng đỏ nói:

- Đây là một viên Độc châu, có thể tị độc, đối với ngươi hẳn là có trợ giúp.

- Không cần!

Dương Lỗi cự tuyệt nói.

- Không được, ngươi nhất định phải nhận lấy!

Chu Độc Mỵ trừng mắt, thầm nghĩ bổn cô nương cho đồ, ngươi dám không thu, đây ngược lại là bản mệnh độc châu của bổn cô nương, tổng cộng mới có hai khỏa, cho ngươi một khỏa, lại không thức thời.

Dương Lỗi chỉ đành nhận lấy.

Lúc này hệ thông vang lên nhắc nhở:

- Đinh, chúc mừng người chơi đạt được bản mệnh độc châu của Chu Độc Mỵ.

Bản mệnh độc châu, cư nhiên là bản mệnh độc châu, cái tên này vừa nghe đến cũng biết được vật này đối với Chu Độc Mỵ nhất định là rất trọng yếu, nàng tại sao muốn đem vật này cho mình? Đối với Chu Độc Mỵ mà nói, chính mình cho nàng mấy viên Giải Độc đan kia mặc dù trân quý nhưng chỉ sợ cũng xa xa so ra kém bản mệnh độc châu này đi?

- Chu cô nương, vật... Vật này quá quý trọng rồi, ta... Ta...

- Ta cái gì mà ta, ta cho ngươi, ngươi liền thu lấy!

Nhìn ánh mắt của Chu Độc Mỵ, Dương Lỗi thầm nghĩ, cô nàng này thậm chí ngay cả bản mệnh độc hâu cũng cho mình, sẽ không phải là coi trọng mình đi?

*****

Nếu quả thật là coi trọng mình mà nói, đây chẳng phải là lại muốn nhiều hơn một cái mỹ nhân rồi? Mặc dù là độc nữ, hơn nữa còn là thân ma thú, bất quá đối với Dương Lỗi đên từ thế kỷ hai mươi một mà nói, cái này cũng không phải là vấn đề.

Còn nữa, ma thú sau khi tu luyện hóa hình, kỳ thật cũng liền tính là có nhân thân chân chính rồi.

- Được rồi, ta nhận lấy, mặt khác cái này ngươi cầm lấy đi!

Dương Lỗi lại lấy ra mấy tấm phù triện, là mấy tấm Ẩn Thân phù cùng Định Thân phù, dĩ nhiên còn có Kim Duệ phù cùng Ngưng Huyết phù, nhân gia đem bản mệnh độc châu đều lấy ra, không tỏ vẻ một chút ngược lại là hiển lộ mình hẹp hòi.

- Tốt, ta nhận lấy!

Chu Độc Mỵ cũng không nhiều lời, nếu chính mình ngay cả bản mệnh độc châu cũng cho hắn, thu một ít đồ vật cũng là nên đấy.

- Mặt khác, đây là truyền tin phù của ta, nếu như ngươi có việc mà nói, có thể sử dụng tấm truyền tin phù này liên lạc với ta, ta có thể giúp ngươi giải quyết bất cứ vấn đề gì, về phần ngươi muốn tìm kiếm Tị Độc châu, ta giúp ngươi tìm một chút, nếu như lấy được mà nói, sẽ cho ngươi!

Đối với Dương Lỗi mà nói Tị Độc châu thật đúng là có cũng được mà không có cũng không sao, lấy được liền cho nàng cũng là không sao.

- Ngươi hiện tại muốn đi rồi?

Biết Dương Lỗi liền muốn rời đi, trong lòng Chu Độc Mỵ nhưng là có chút thương cảm, trong lòng âm thầm trách hỏi mình làm sao sẽ đối với một người chỉ gặp qua có hai lần sẽ có cảm xúc như vậy? Chẳng lẽ mình thích hắn rồi? Nếu như không phải, tại sao lại sẽ đem bản mệnh độc châu của mình cho hắn?

- Ân!

Dương Lỗi gật đầu:

- Nhớ kỹ, có chuyện tìm ta!

Dương Lỗi nói xong, mang theo Điền Thi Vận xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng của Dương Lỗi, Chu Độc Mỵ thở dài, cho dù là mình thích hán thì như thế nào? Đây cuối cùng là sẽ không có kết quả, mình và hắn cũng không phải là người cùng một cái thế giới.

..........

Ra khỏi địa bàn của Chu Độc Mỵ, Điền Thi Vận liền nói:

- Tiểu Lỗi, ngươi đối với độc nữ kia tốt như vậy, cho nàng nhiều đan dược, phù triện như vậy, ngươi sẽ không phải là coi trọng nàng rồi đi? Bất quá nói thật, nàng lớn lên ngược lại là mị nhân.

- Ân...

Dương Lỗi kỳ lạ nhìn Điền Thi Vận:

- Thi Vận tỷ, làm sao ngươi lại nói như vậy, ngươi sẽ không phải là ghen tỵ rồi đi?

- Ghen, ta sẽ ghen tị?

Điền Thi Vận giống như là mèo bị giẫm phải đuôi, cao giọng kêu lên:

- Ta làm sao có thể ghen, ta đường đường là nữ nhi của cốc chủ Thiên Y cốc mà ghen sao, nhớ ngày đó người theo đuổi của ta là nhiều như thế nào, ngươi lại còn nó ta ghen với nàng, nói đùa gì vậy?

Dương Lỗi cười ha hả một tiếng nói:

- Thi Vận tỷ, yêu thích ta cứ việc nói thẳng, nếu như không phải là ghen mà nói, ngươi tại sao sẽ có phản ứng lớn như vậy?

Sắc mặt của Điền Thi Vận đỏ hồng:

- Ta nói không phải là ghen liền không phải là ghen, ta chỉ là cảm thấy ngươi đối với Chu Độc Mỵ kia quá một chút, nàng là độc nữ, có thể nói là lòng dạ độc ác, không biết đã độc chết bao nhiêu người, huống chi ngươi cùng nàng căn bản cũng sẽ không có kết quả gì tốt.

- Cái này ngươi không cần lo lắng rồi, ta không có yêu mến nàng, ít nhất bây giờ còn không có yêu mến nàng.

Dương Lỗi cười nói:

- Ta sở dĩ cho nàng những thứ đó, còn cho nàng một cái hứa hẹn là bởi vì nàng đem bản mạng độc châu của mình đều cho ta.

- Nàng đem bản mạng độc châu cho ngươi? Cái này... Cái này...

Điền Thi Vận cũng kinh ngạc, nàng tự nhiên biết bản mạng độc châu đại biểu cho cái gì, ý vị như thế nào.

- Ừ!

Dương Lỗi nhẹ nhàng gật đầu.

- Xem ra nàng thật sự thích ngươi rồi!

Điền Thi Vận sâu kín thở dài.

- Chắc có lẽ sẽ không đi?

Dương Lỗi giả bộ ra một bộ ngữ khí hồ đồ nói.

- Làm sao lại không, nếu như không thì làm sao sẽ đem bản mạng độc châu của mình cho ngươi chứ?

Điền Thi Vận nói.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ chớp mắt đã đến thời điểm rời đi Càn Nguyên quốc rồi, không đúng, hiện tại không gọi là Càn Nguyên quốc, mà gọi là Thiên Dương quốc, Càn Nguyên quốc đã là lịch sử rồi, hôm nay nắm trong tay phiến thổ địa này chính là Dương gia, Dương Hữu chính là Hoàng Đế đệ nhất của Thiên Dương quốc.

Vốn là bọn họ tính toán đem Dương Lỗi trở thành Thái tử, bất quá Dương Lỗi không đồng ý, đám người Dương Hữu bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đem Dương Lỗi phong làm Thiên Sách Vương.

Cái danh hiệu này nghe lên là kỳ quặc không thôi, bất quá Dương Lỗi biết, nếu như không chấp nhận mà nói, vậy bọn họ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Ở trước khi rời đi, Dương Lỗi luyện chế ra một nhóm đan dược, chế tác ra một nhóm phù triện cho đám người Dương Hữu, mặt khác còn giao phó cho bọn họ chuyện liên quan đến Thiên Tinh lâu, cho nên chuyện tình ở Thiên Dương quốc coi như hoàn toàn xử lý xong.

Vốn là Dương Lỗi tính toán để cho Hạ Trúc cùng Xuân Lan, còn có Tào Tư Nhã đều lưu lại, nhưng các nàng nhất định muốn đi theo, Dương Lỗi không có cách nào, hướng Đoạn Dong hỏi thăm, nguyên lai là nội môn đệ tử đều có gia nô của mình, có mười danh sách, Dương Lỗi cũng không cần nhiều hạ nhân như vậy, cho nên cũng chỉ là mang theo Hạ Trúc, Xuân Lan cùng Tào Tư Nhã ba người.

- Thiên Nhất trưởng lão!

Lần này người tới đón vẫn là Thiên Nhất trưởng lão, dĩ nhiên còn có một người khác, chính là Hậu Uyên, đó là một tộc nhân của Xạ Nhật nhất tộc.

- Dương sư đệ, gươi nhưng là lộ mặt rồ, lần này Trương trưởng lão sẽ trực tiếp thu ngươi làm đệ tử, vì thế mà thiếu chút nữa cùng mấy vị trưởng lão khác đại đả xuất thủ rồi?

Ngữ khí của Hậu Uyên có chút hâm mộ, có thể để cho những lao gia hỏa kia tranh nhau thu đồ đệ, từ trước tới nay cũng chỉ có một mình hắn.

- Hậu sư huynh cũng đừng chê cười tiểu đệ rồi, sư huynh ngươi là đệ tử có Xạ Nhật nhất tộc, có huyết mạch Hậu Nghệ, sợ rằng so với ta còn phải tốt hơn nhiều đi? Ta cũng không tin trưởng lão muốn thu Hậu sư huynh làm đệ tử sẽ ít hơn.

Dương Lỗi cười nói.

- So ra kém ngươi a, ta là thật tâm hâm mộ!

Hậu Uyên mỉm cười nói.

Hắn đối với Dương Lỗi đích xác là có chút hâm mộ, nhưng cũng không có bất kỳ lòng ganh tỵ nào, lại càng không có cái gì bất mãn, có thể có một sư đệ lợi hại kỳ thật cũng là cho mình áp lực, như vậy mới làm cho mình có động lực tu luyện lớn hơn nữa, thúc đẩy chính mình cố gắng tu luyện.

Hơn nữa giao hảo với một cái tuyệt thế thiên tài như vậy đối với mình là chỉ có chỗ tốt mà không có chỗ xấu, đây chính là tiềm lực, hơn nữa bất luận như thế nào, từ việc hắn có thể đánh chết cường giả Thông Huyền mà nói, hắn cũng đã đáng giá để cho chính mình đi chú ý, đi giao hảo rồi.

- Dương Lỗi, chuyện của ngươi đều xử lý tốt chưa?

Thiên Nhất trưởng lão nhìn hắn nói:

- Nếu như không có xử lý tốt mà nói, ta còn có thể cho ngươi thêm một ngày, dù sao các ngươi lần này đi Huyền Cơ môn, sợ rằng cần mấy năm mới có thể trở về.

Crypto.com Exchange

Chương (1-881)