Vay nóng Homecredit

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 275

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 275: Trước khi tiến vào nội dung nhiệm vụ
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Trường đao trong tay bay múa, từng đạo đao kình từ trong Phong Ẩn Đao lao ra, bốn phía đao khí tung hoành, khí kình bắn ra bốn phía, buồng luyện công này được chết tạo đặc thù nếu không chỉ sợ đã bị Dương Lỗi san thành bình địa, tu vị Dương Lỗi hôm nay đã đạt đến Vũ Thần nhất giai, bởi vì công pháp đặc thù nên thực lực chân chính có thể so với Vũ Thần hậu kỳ, hôm nay thi triển ra Phong Đao Thất Sát uy lực tăng gấp đôi, lục sát hợp nhất của Phong Đao Thất Sát càng thêm khủng bố, có thể kích phát sáu sáu ba mươi sáu lần chiến lực, ba mười sau lần chiến lực của Vũ Thần hậu kỳ, uy lực tuyệt đối có thể do với cảnh giới Vũ Thần Đại viên mãn.

Sau khi diễn luyện xong, Dương Lỗi nhổ ra một ngụm trọc khí, thành công rồi, lục sát hợp nhất của Phong Đao Thất Sát đã luyện thành, như vậy có nên thừa cơ hội này nhất cổ tác khí, tu luyện thất sát hợp nhất của Phong Đao Thất Sát?

Uy lực Thất Sát hợp nhất tuyệt đối không cần phải nói, có thể tăng phúc bốn mấy lần chiến lực, nếu như mình có thể tu luyện ra thất sát hợp nhất của Phong Đao Thất Sát Thất Sát, vậy thì mặc dù mình không dùng chân thân triệu hoán phù Thông Huyền Đại viên mãn, không sử dụng Tử Điện Lôi Kích Pháo, có lẽ cũng có thể đối kháng với võ giả cảnh giới Thông Huyền một chút a?

Nghĩ đến Dương Lỗi lau mồ hôi, sau đó lần nữa múa trường đao.

Phong Đao Thất Sát đã hoàn toàn khắc ở trong đầu Dương Lỗi, Thất Sát hợp nhất và Lục sát hợp nhất cũng đã sớm diễn luyện trong đầu vô số lần.

- Phong Đao Thất Sát, Thất sát hợp nhất.

Dương Lỗi chợt quát một tiếng, hai tay cầm đao, trong mắt hiện lên một đạo tinh mang, một đạo khí kình mãnh liệt đánh ra, nhưng vào lúc đó, Dương Lỗi lại cảm giác khí tức cứng lại, tiếp theo chợt phun ra một búng máu.

Đã thất bại, mình cưỡng ép thi triển Thất Sát hợp nhất trong Phong Đao Thất Sát khiến bản thân bị cắn trả, chịu nội thương không nhẹ.

Sau khi điều tức một lúc, Dương Lỗi bất đắc dĩ cười khổ, mình thật quá mức nóng lòng cầu trở thành, đáng lẽ phải sớm nên rõ ràng, mình kẹt ở ngũ sát hợp nhất lâu như vậy, hôm nay luyện thành lục sát hợp nhất trong Phong Đao Thất Sát, giờ lại muốn tiếp tục luyện đến Thất sát hợp nhất thì sao có thể được?

Lần này cần chuẩn bị bế quan, cũng chính là tiến vào nội dung nhiệm vụ đặc thù, cho nên có một chuyện nhất định phải thông báo một chút, bởi vì chuyện không thể nói cho người biết cho nên Dương Lỗi cần thông báo một chút.

Dương Lỗi đi tới chỗ ở của Trương Dật, khẽ gõ cửa.

- Vào đi.

- Sư phó.

- Có chuyện gì?

Trương Dật trông thấy là Dương Lỗi liền nhân tiện nói.

- Ta định bế quan, nhưng có thể phải cần một khoảng thời gian, cho nên có một số việc muốn thông báo một chút.

Dương Lỗi nói.

- Đã biết, ngươi còn có chuyện gì?

Trương Dật nhẹ gật đầu, bế quan, đây là chuyện tốt, khiến hắn có chút vui mừng.

- Ta thấy cần nói cho Tiểu Ngọc các nàng, miễn cho các nàng lo lắng.

Dương Lỗi nói.

- Đi đi.

Trương Dật phất phất tay:

- Đúng rồi, ngươi còn cần đi tới chỗ Cổ lão một chuyến, chuyện của ngươi hắn đã ra lực rất lớn đấy!

Dương Lỗi đi ra hai bước, Trương Dật lại bổ sung nói.

- Ta đã biết sư phó, ngươi xin cứ yên tâm.

Dương Lỗi nói xong liền ra khỏi phòng.

Dương Lỗi lần nữa đi tới chỗ ở của Tiểu Ngọc, cũng chính là Liên Nhã Phong

- Ngươi sao lại đến nữa? Lần này có chuyện gì không?

Gặp phải vẫn là Xích Diễm, tên này trông thấy Dương Lỗi, ánh mắt lại không hề không hữu hão như trước kia nữa, nhưng cũng không hề chào đón, bởi vì Liên Nhã Đình cho nên Xích Diễm đối với Dương Lỗi cũng không có ánh mắt tốt gì.

- Ta tìm Tiểu Ngọc, còn có Tiểu Vũ nữa.

Dương Lỗi nói.

- Tiểu Ngọc bế quan, Tiểu Vũ nha, đi tìm đệ đệ của nàng đi.

Xích Diễm suy nghĩ một chút nói.

- Cái này... Như vậy ah.

Dương Lỗi mặc dù có chút không tin lời Xích Diễm nói nhưng cuối cùng cũng không nói nhiều, mà chỉ nói:

- Nếu vậy thì phiền người chuyển lời giúp, nói cho Tiểu Ngọc các nàng biết ta phải bế quan tu luyện, bảo các nàng không nên lo lắng, đây xem như là thù lao của ngươi.

Dương Lỗi lấy ra mấy cái phù triện đưa cho Xích Diễm nói:

- Đây là Ẩn Thân Phù, chỉ cần không sử dụng chân khí công kích thì coi như là cao thủ cảnh giới Quy Chân cũng chưa chắc có thể phát hiện, bất quá thời gian không dài, hi vọng ngươi không ghét bỏ.

Xích Diễm nghe vậy mở to hai mắt nhìn, nhìn Dương Lỗi không dám tin tưởng hỏi:

- Ngươi nói là sự thật? Cái này... Đây quả thật là Ẩn Thân Phù?

Dương Lỗi nhẹ gật đầu:

- Tự nhiên là thật, ta sao dám lừa gạt Xích Diễm tiểu thư xinh đẹp đây chứ? Nếu ngươi không tin thì có thể thử tại chỗ xem sao?

- Để ta thử xem.

Xích Diễm nghe vậy nhận lấy phù triện trong tay Dương Lỗi, bóp nát một tấm, ngay sau đó Xích Diễm liền hóa thành không khí, biến mất khỏi chỗ đứng.

- Thật sự ah, thật sự có thể sao?

Xích Diễm mừng rỡ không thôi:

- Không nghĩ tới thật sự có thể tàng hình, thật tốt quá, thật sự là quá tốt, bất quá... Cái này phải làm như thế nào để đi trừ hiệu quả tàng hình đây?

Dương Lỗi nói:

- Cái này đơn giản, chỉ cần ngươi vận khởi chân khí thì hiệu quả tự nhiên biến mất, bất quá sau khi biến mất, nếu như còn muốn tàng hình thì phải sử dụng phù triện khác mới được.

Dương Lỗi vừa dứt lời, Xích Diễm lần nữa xuất hiện ở trước mặt Dương Lỗi:

- Phù triện này thật tốt, có phù triện này rồi, ta có thể đi thu thập đầu báo chết tiệt kia rồi.

Xích Diễm nhìn Dương Lỗi, thập phần vui mừng:

- Ngươi thật tốt, yên tâm đi, lời của ngươi, ta nhất định sẽ nói cho Tiểu Ngọc các nàng, mặt khác, ngươi sau này sẽ là bằng hữu của Xích Diễm ta, nếu có ai khi dễ ngươi thì cứ nói cho bổn cô nương, ta sẽ giúp ngươi hả giận, tại một mẫu ba phần Huyền Cơ Môn này, Xích Diễm ta vẫn có chút mặt mũi.

Xích Diễm vỗ vỗ bả vãi Dương Lỗi, ngữ khí thập phần sảng khoái, bộ dạng như ta sẽ bảo kê ngươi.

- Vậy tiểu tử xin cám ơn Xích Diễm cô nương.

Dương Lỗi mỉm cười nói.

- Dễ nói, dễ nói.

Xích Diễm hào sảng nói.

...

Sau khi ra khỏi Liên Nhã Phong, Dương Lỗi đi thẳng đến chỗ Cổ lão, Cổ lão ở tại Thiên Bi Phong, Cổ Tịnh cũng ở chỗ này.

Cho nên cái này cũng tránh cho Dương Lỗi phải đi nhiều thêm một chuyến.

Sau khi đi vào Thiên Bi Phong, liền có người đến tiếp Dương Lỗi, tựa hồ sớm đã biết Dương Lỗi muốn tới, cái này khiến Dương Lỗi cảm thấy kinh ngạc, chẳng lẽ sư tôn tiện nghi kia của mình nói cho Cổ lão? Nếu không, chẳng lẽ Cổ lão có thể biết trước sao? Nếu như vậy thì tu vị của Cổ lão không biết đã đạt đến loại tình trạng nào rồi, nhưng tiếp theo hắn liền vỗ vỗ đầu của mình, mình thật sự quá ngu ngốc, dùng tu vị của Cổ lão, ý niệm có thể đơn giản bao trùm cả ngọn núi, mình còn chưa bước vào, Cổ lão cũng đã sớm cảm giác được rồi.

Dưới sự dẫn dắt của tạp dịch đệ tử, Dương Lỗi tiến nhập vào tiểu viện Cổ lão.

*****

Lúc này Cổ Tịnh đang đánh cờ với Cổ lão, Cổ Tịnh cầm đen, Cổ lão cầm trắng, Cổ lão một bộ khí định thần nhàn, mà Cổ Tịnh lại trầm tư suy nghĩ.

Dương Lỗi đi qua xem xét, thực sự kinh ngạc, trông thấy song phương Hắc Bạch tranh chấp, Dương Lỗi mặc dù cũng không có nghiên cứu gì với cờ vây, nhưng dù sao cũng hiểu sơ sơ, nhìn ra được tình huống trước mắt tựa hồ Hắc ẩn ẩn chiếm cứ thượng phong, nhưng Cổ Tịnh lại có bộ dạng trầm tư suy nghĩ, đây là có chuyện gì?

Dương Lỗi đang muốn nói chuyện, đã thấy Cổ lão nhẹ khẽ lắc đầu, ý bảo Dương Lỗi không nên lên tiếng.

Thấy Cổ lão như vậy, Dương Lỗi cũng chỉ có thể lẳng lặng yên đứng ở một bên.

Sau khi qua nửa giờ Cổ Tịnh rốt cục hạ cờ, sắc mặt nàng lúc này giãn ra, trên trán đã xuất hiện mồ hôi lấm tấm, bất quá vẻ vui mừng trên mặt lại không cần nói cũng biết, nàng nói:

- Gia gia, ván này ta thắng rồi.

Vừa dứt lời nàng liền thấy được Dương Lỗi, kinh hỉ nói:

- Dương Lỗi, sao ngươi lại ở chỗ này, ngươi đã đến bao lâu rồi?

Dương Lỗi cười cười nói:

- Không bao lâu, mới chỉ chốc lát.

- Ngươi là tới tìm gia gia ta sao?

Cổ Tịnh nói.

Dương Lỗi thấy nàng hỏi như vậy lại cười nói:

- Sao hả, ta không thể tới tìm ngươi sao?

- Ngươi... Ngươi... Ngươi là tới tìm ta sao?

Cổ Tịnh có chút không tin vào tai mình, trên mặt nổi lên một tia hồng nhuận phơn phớt, trong lời nói có chút ý xấu hổ, thầm nghĩ, hắn... Hắn đây là xemn như ám chỉ sao? Hắn sao lại nói trước mặt gia gia thế chứ? Thật là một đồ xấu xa, cũng không biết thẹn thùng.

Dương Lỗi nào biết trong lòng Cổ Tịnh lại phức tạp như vậy.

- Tự nhiên là tới tìm ngươi rồi, thuận tiện, tìm Cổ lão.

Cổ Mặc nhìn nhìn Dương Lỗi, lại nhìn cháu gái của mình một chút, không khỏi âm thầm lắc đầu, cháu gái của mình chỉ sợ đã vừa ý tiểu tử Dương Lỗi này rồi, bất quá tiểu tử này tựa hồ đa tình một chút, trên mặt hoa đào, về sau nữ tử chắc chắn sẽ không thiếu, nhưng thế thì đã sao? Nàng thích là tốt rồi, thuận theo tự nhiên, tất c ả không thể cưỡng cầu.

- Xú tiểu tử, ngươi có lời gì cứ nói đi?

Cổ lão nhìn Dương Lỗi nói.

- Là như thế này, Cổ lão, ta gần đây định bế quan tu luyện, không biết mất bao lâu, ta hi vọng ngươi giúp ta chú ý động tác Huyền gia và Cẩu Tư Nhiên một chút, ta lo lắng bọn hắn sẽ động thủ với Tiểu Ngọc các nàng.

Dương Lỗi suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi sao lại không nói với sư phó mình?

Cổ lão nghe vậy sửng sốt một chút.

- Sư tôn ta gần đây phải đi ra ngoài một chuyến, cho nên ta chỉ có đến tìm Cổ lão ngài.

Dương Lỗi biết rõ Trương Dật muốn ra ngoài một chuyến, đoán chừng cũng phải cần một khoảng thời gian, cho nên đành phải tìm Cổ lão.

- Yên tâm đi, chuyện này ta sẽ chú ý, sẽ không để cho tiểu tình nhân của ngươi gặp chuyện không may đâu, tốt rồi, người trẻ tuổi các ngươi nhiều tâm sự, ta sẽ không quấy rầy các ngươi nữa.

Nói xong Cổ lão liền quay người rời đi.

Cổ lão đi rồi, Cổ Tịnh và Dương Lỗi đi trong sân.

- Ngươi thật sự muốn bế quan? Muốn bế quan bao lâu?

Cổ Tịnh nhìn Dương Lỗi hỏi.

- Cái này thời gian cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, cho nên sớm đến nói trước, đúng rồi, những thứ này ngươi nhận lấy đi, sẽ rất có ích cho ngươi đấy.

Dương Lỗi lấy ra một ít phù triện, còn có một chút đan dược, đan dược là cấp tốc khôi phục đan, giá trị cực cao, ở Huyền Cơ Môn cũng không có ai luyện chế ra được, điểm ấy Dương Lỗi cũng đã sớm rõ ràng, Huyền Cơ Môn mặc dù có Luyện Đan Sư, hơn nữa phẩm cấp luyện chế đan dược so với tự mình luyện chế còn cao hơn, bất quá lại không có đan dược như vậy, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế ra cửu thành đan, cũng không giống như Dương Lỗi, đều là thập thành đan.

- Cảm ơn ngươi.

Cổ Tịnh cũng biết, đồ vật Dương Lỗi lấy ra tất nhiên không phải phàm vật, cũng không nhìn kỹ liền thu vào.

- Ngươi...

- Ngươi...

- Hay là ngươi nói trước đi.

Dương Lỗi nói.

Cổ Tịnh trên mặt ửng đỏ:

- Ta, đây là ngọc bội ta tùy thân mang theo, ngươi muốn hảo hảo mang theo đấy.

- Cái này... Cái này quá quý trọng rồi, ta không thể thu.

Dương Lỗi dùng {Giám Định Thuật}, lập tức lắp bắp kinh hãi, mảnh ngọc bội này dùng năng lực của mình bây giờ rõ ràng không xem xét được, bởi vậy có thể thấy được chỗ trân quý của nó.

- Ta cho ngươi thì ngươi cứ giữ lấy đi, chẳng lẽ... Chẳng lẽ ngươi xem thường ta sao?

Thấy Dương Lỗi cự tuyệt, Cổ Tịnh lập tức tức giận, cả giận nói.

- Không phải, ta không phải có ý đó.

Dương Lỗi vội vàng giải thích.

- Đã không phải, vậy thì thu đi, dù sao... Dù sao sớm muộn cũng phải đưa cho ngươi.

Nói xong Cổ Tịnh nhanh chóng chạy đi, khiến cho Dương Lỗi không hiểu ra sao.

Dương Lỗi vẫn theo lời, đeo ngọc bội ở trên người, như thế, chính mình liền đeo hai khối ngọc bội, hai khối ngọc bội này đều là cực phẩm, một khối là của Cổ Tịnh, một khối khác là của nha đầu Tiêu Tiêu kia

Ngay khi hai khối ngọc bội tiếp xúc cùng một chỗ, chuyện khiến Dương Lỗi ngoài ý muốn đã xảy ra, hai khối ngọc bội này rõ ràng hợp hai làm một, đã trở thành một khối ngọc bội, khối ngọc bội này, so với hai khối trước càng thêm sáng rõ, càng thêm rực rỡ, Dương Lỗi có thể cảm giác được rõ ràng, khối ngọc bội này, năng lượng so với hai khối ngọc bội trước kia đều cường đại hơn, khối ngọc bội mới này, khiến chân khí trong cơ thể Dương Lỗi vận hành nhanh hơn gần một nửa.

Cái này chẳng khác nào trong lúc vô hình đẩy nhanh tốc độ tu luyện của Dương Lỗi.

Hơn nữa Dương Lỗi cảm giác mang theo khối ngọc bội này, cả người đặc biệt tinh thần.

Mang ngọc bội ra xem xét, ngọc bội kia ngoại trừ có một ít biến hóa ra, những thứ khác cũng không có bất kỳ khác thường nào cả.

Dương Lỗi trong lòng nghi ngờ, hai khối ngọc bội này, không, phải nói là khối ngọc bội này đến cùng có lai lịch gì? Sao lại xảy ra biến hóa như thế?

Không biết sao {Giám Định Thuật} của mình lại căn bản không xem xét được.

Cho nên tất cả những gì mình muốn biết đều không thể nào biết được.

Đã không làm rõ được, vậy thì dứt khoát không thèm nghĩ nữa, về sau có cơ hội thì đi hỏi thăm Cổ Tịnh và Tiêu Tiêu thử, các nàng hẳn sẽ biết.

Sau khi đeo ngọc bội lên, Dương Lỗi đi tới chỗ Đoạn Dung

Đoạn Dung dù sao cũng là người mệnh trung chú định của mình, mình cũng đến lúc nên giúp nàng rồi, hôm nay tu vị Đoạn Dung đã đột phá Võ Thánh Đại viên mãn tiến vào Vũ Thần nhất giai được một thời gian ngắn rồi, muốn đột phá chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian thôi, mà mình hôm nay muốn nghĩ biện pháp, có lẽ có thể trợ nàng đột phá tầng bích chướng này, tiến vào cảnh giới cao hơn.

Bất quá Dương Lỗi cảm thấy tu vị Đoạn Dung sở dĩ chậm như vậy hẳn là có quan hệ rất lớn với mình, tất cả cũng vì nhân duyên thạch kia, hơn nữa Đoạn Dung sau khi gặp được mình, vốn đã ở vào Võ Thánh Đại viên mãn rất lâu rồi cũng không có chút tiến triển, rõ ràng trong khoảng thời gian ngắn đã đột phá, từ cảnh giới Võ Thánh đơn giản đạt đến Vũ Thần nhất giai.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-881)