Vay nóng Tima

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 281

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 281: Mạnh mẽ xông vào Triệu vương phủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Hoàng Dung cũng muốn gặp Mai Siêu Phong, vị sư tỷ kia của mình, càng muốn kiến thức Cửu Âm Chân Kinh trong truyền thuyết kia.

- Một cái Triệu vương phủ nho nhỏ có là gì chứ?

Dương Lỗi nghe vậy cuồng ngạo nói:

- Mặc dù là hoàng cung ta cũng tới đi tự nhiên, chúng ta bây giờ liền đi, cho ngươi biết một chút về sự lợi hại của Dương đại ca ngươi.

Hoàng Dung với tư cách là con gái Đông Tà Hoàng Dược Sư, tự nhiên cũng nhiễm lên tính cách của hắn, bình thường cũng không sợ trời không sợ đất, thấy Dương Lỗi nói như vậy liền thập phần hưng phấn.

- Tốt, tốt, bất quá Dương đại ca ngươi cũng không nên khoác lác, bằng không thì đến lúc đó chúng ta thảm rồi!

- Không cần lo lắng, ta sẽ bảo hộ ngươi, dù ai cũng không cách nào tổn thương được ngươi chút nào, hai miếng phù triện này ngươi cầm đi, nếu có người muốn công kích ngươi thì ngươi cứ bóp nát, đánh tới đối phương.

Dương Lỗi lấy ra hai quả băng trùy phù, băng trùy phù này xem như là phù triện tương đối thấp cấp, đối phó hộ vệ một chút là điều rất dễ dàng, những phù triện này chính là do Dương Lỗi trong mấy ngày này tiện tay chế tác ra, khi tiến vào nội dung cốt truyện không thể mang theo phù triện, bất quá vẫn có thể chế tác, đúng như mình đã phỏng đoán.

- Dương đại ca, ngươi không phải là đạo sĩ a? Phù triện có thể có dùng sao?

Đối với hai miếng phù triện Dương Lỗi xuất ra Hoàng Dung ôm thái độ rất hoài nghi, bán tín bán nghi nhìn hắn.

Dương Lỗi ha ha cười cười, lần nữa lấy ra một quả băng trùy phù, tiện tay bóp nát, chỉ thấy băng trùy phù kia liền hóa thành vài khúc băng trùy, bá bá oanh kích tới trước, lập tức đánh cho mấy gốc đại thụ ở phía trước đến thất linh bát lạc.

Hoàng Dung trừng lớn ánh mắt của mình, chuyện như vậy thật sự là ngoài ý liệu.

Dương Lỗi sớm đã thi triển {Giám Định Thuật}với Hoàng Dung, phát hiện tu vị Hoàng Dung chỉ là Võ Hoàng tam giai thôi, trong thế giới này chính là nhị lưu cao thủ, như vậy cũng có nghĩa là cao thủ nhất lưu đoán chừng chính là Vũ Đế, mà siêu cao thủ nhất lưu lại tựa như Võ Thánh vậy, trên thế giới này, đáng được xưng là siêu cao thủ nhất lưu đoán chừng cũng chỉ có nhân vật như ngũ tuyệt, mà tu vi của mình sau khi đi vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới tuy rằng bị chế trụ, cũng không cách nào sử dụng Phong Đao Thất Sát, bất quá dựa vào thân thể Thiết Bố Sam Đại viên mãn của mình đủ có thể đối phó bọn hắn rồi.

Dương Lỗi lần này tiến nhập vào Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, như vậy nhất thiết phải đến Thiếu Lâm tự, trong Thiếu Lâm có rất nhiều võ học kinh điển, trong đó có Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Dương Lỗi tha thiết ước mơ, ngược lại Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh gì đó, lại không cũng không được chờ mong như Kim Cương Bất Hoại Thần Công, tuy rằng Dịch Cân Kinh Tẩy Tủy Kinh thanh danh so với Kim Cương Bất Hoại Thần Công hiển hách hơn nhiều, nhưng bởi vì Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh mình có thể hối đoái từ hệ thống, mà Kim Cương Bất Hoại Thần Công lại không có, hơn nữa Kim Cương Bất Hoại Thần Công là thứ Dương Lỗi cần có nhất, cũng là thứ thích hợp tu luyện nhất.

Đương nhiên Dương Lỗi cũng thập phần ngoài ý muốn và tò mò, Kim Cương Bất Hoại Thần Công, còn có Dịch Cân Kinh Tẩy Tủy Kinh, v... v thậm chí còn Cửu Âm Chân Kinh, Cửu Dương Thần Công, những võ học kinh điển này điểm tích lũy hối đoái trong hệ thống đều là thượng thừa, nhưng vì sao người trong thế giới này tu vị lại yếu như vậy chứ?

Đương nhiên Dương Lỗi tinh tường linh khí ở đây so với Sùng Vũ đại lục quả thật kém quá nhiều, hơn nữa ở đây tựa hồ còn bị pháp tắc nào đó áp chế, nhưng không phải là như vậy ah.

Đã không nghĩ ra, vậy thì cũng không nghĩ nữa, có lẽ cái này cũng là vì pháp tắc áp chế a.

- Dương đại ca, ngươi đây là ảo thuật sao?

Hoàng Dung nói.

Dương Lỗi nghe vậy không khỏi trên trán nổi hắc tuyến.

- Cái gì ảo thuật, đây là thật đấy, không tin lời thì ngươi thử một lần sẽ biết.

Dương Lỗi trợn trắng mắt nói.

Hoàng Dung nghe xong, cầm một tấm phù triện, bóp nát.

Quả nhiên cũng giống như Dương Lỗi, phía trước cũng là vô số băng trùy, bất quá uy lực tựa hồ nhỏ hơn nhiều.

- Thật sự, Dương đại ca, vậy ngươi chẳng lẽ là tiên nhân?

Bản lĩnh như vậy khiến Hoàng Dung cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Ta không phải tiên nhân, đây chẳng qua chỉ là phù triện thôi, chỉ cần trở thành phù sư liền có thể chế tác được, bất quá muốn trở thành phù sư cũng không phải một chuyện dễ dàng.

Dương Lỗi giải thích nói.

- Ah, vậy Dương đại ca, ngươi có thể cho ta thêm mấy tấm phù triện không?

Hoàng Dung lại nói.

Dương Lỗi nói:

- Ở đây vẫn còn một ít, toàn bộ đều cho ngươi đấy.

Dương Lỗi mang những băng trùy phù chế tạo gần đây toàn bộ đều cho Hoàng Dung, một cái có bảy tám tấm, bởi vì nguyên nhân thời gian nên Dương Lỗi cũng không chế tạo ra bao nhiêu, hơn nữa những phù triện này đối với Dương Lỗi mà nói cũng không có tác dụng quá lớn, cho nên chỉ tiện tay chế tác ra thôi.

- Cảm ơn, Dương đại ca.

Hoàng Dung tiếp nhận phù triện, vui mừng không thôi.

- Cần gì phải cám ơn chứ, chúng ta bây giờ đi vào Triệu vương phủ đi, ta xem ai dám ngăn cản ta.

Dương Lỗi tiến về phía trước

- Ân, nếu ai dám ngăn trở chúng ta thì cứ dùng phù triện này đánh hắn.

Hoàng Dung sau khi cất kỹ phù triện liền đi theo Dương Lỗi.

Hai người rất nhanh đã đi tới trước cửa Triệu vương phủ.

Hộ vệ Vương phủ nhìn thấy hai người, vươn tay ra ngăn lại, quát:

- Các ngươi là người nào?

- Các ngươi tránh ra cho ta, ta đi vào Triệu vương phủ có việc.

Dương Lỗi khinh thường nói nhiều với đám tiểu lâu la Triệu vương phủ này, cũng lười được giải thích, một cước liền đáp ngã hai hộ vệ xuống đất.

Thấy Dương Lỗi khí phách uy vũ như thế, trong mắt Hoàng Dung không khỏi lóe ra hào quang khác thường.

- Có ai không, có người đến Triệu vương phủ nháo sự.

Hộ vệ kia thẹn quá hoá giận, nhưng cũng biết mình đánh không lại người trước mắt nên vội la lớn.

- Im lặng.

Dương Lỗi lại đá một cước, hộ vệ kia lập tức bị đánh bất tỉnh, đối với những tiểu lâu la này, chút điểm kinh nghiệm kia Dương Lỗi căn bản không để vào mắt, cho nên cũng không giết hắn, chỉ đá ngất đi thôi.

Mà lúc này những hộ vệ khác của Triệu vương phủ nghe được tiếng la, lập tức liền vây quanh lấy Dương Lỗi và Hoàng Dung, đối mặt tình huống này Hoàng Dung vậy mà không chút lo lắng, ngược lại còn lộ ra chút hưng phấn.

Vốn muốn sử dụng phù triện, bất quá Dương Lỗi ngăn lại nàng nói:

- Không cần, những người này còn chưa đủ cho đại ca ta hắt xì hơi nữa.

- Người nào dám can đảm xâm nhập Triệu vương phủ ta, chán sống sao?

Lúc này một công tử trẻ mặc hoa phục đi ra, vóc người hắn cực kỳ tuấn tú, ăn mặc vừa nhìn đã biết rõ lai lịch không nhỏ, Dương Lỗi đoán chừng tên này chính là một nhân vật cực kỳ bi kịch trong Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, Dương Khang rồi, đương nhiên hiện giờ có lẽ nên gọi là Hoàn Nhan Khang.

*****

- Cái gì khẩu khí thật là lớn, ta thấy ngươi khẩu khí mới không nhỏ, một Triệu vương phủ nho nhỏ thôi, ta muốn tới thì tới muốn đi thì đi, còn không có ai có thể chống đở được ta.

Dương Lỗi khinh thường nhìn Hoàn Nhan Khang nói:

- Thức thời một chút thì mau tránh ra cho ta, sau khi ta tìm được thứ mình muốn dĩ nhiên sẽ rời đi, nói cách khác, bằng những người các ngươi, ta muốn giết các ngươi chỉ đơn giản như giết một đám kiến thôi.

Hoàn Nhan Khang nghe vậy lập tức tức giận không nhẹ.

- Tiểu vương gia, chính là hắn, người nà không phân tốt xấu, dám mạnh mẽ xông vào Triệu vương phủ, tuyệt không để Tiểu vương gia và Vương gia vào mắt, hắn còn vũ nhục Tiểu vương gia, và Vương gia.

Một cái khác hộ vệ khác thấy Hoàn Nhan Khang đến cũng tăng thêm dũng khí, cuống quít đứng ở bên người Hoàn Nhan Khang chỉ vào Dương Lỗi nói.

- Câm miệng cho ta.

Hoàn Nhan Khang bạt tai qua, hộ vệ kia vội che mặt của mình, không dám lên tiếng, hắn như thế nào cũng nghĩ không thông, vì sao Tiểu vương gia lại đánh mình.

Mà Hoàn Nhan Khang cũng không phải kẻ ngu, trái lại hắn rất thông minh, hơn nữa với tư cách là Tiểu vương gia của Triệu vương phủ, hắn đã thấy qua không ít các mặt xã hội, mà nam tử trẻ tuổi trước mắt này thoạt nhìn tuổi còn nhỏ hơn mình một ít, nhưng khẩu khí lại lớn như vậy, không chút để Triệu vương phủ, thậm chí là hoàng quyền vào mắt, như vậy cũng đủ để chứng minh người trẻ tuổi kia lai lịch không nhỏ, hơn nữa có chỗ dựa vào, xem bộ dáng khí định thần nhàn của hắn rõ ràng là không để những hậu vệ này trong mắt.

- Vị công tử này, thật sự là không có ý tứ, Tiểu Vương quản giáo không nghiêm, khiến vị công tử này chê cười, không biết vị công tử này muốn tới Triệu vương phủ ta tìm người nào? Tiểu Vương từ nhỏ lớn lên trong vương phủ, muốn tìm ai rất dễ dàng, không bằng công tử cứ nói cho Tiểu Vương biết, Tiểu Vương sai người đi tìm, có được không?

Dương Lỗi có chút giật mình, Hoàn Nhan Khang này thật đúng là một nhân vật, mình cũng khi dễ đến cửa nhà hắn rồi mà vẫn nhịn được, bất quá Dương Lỗi cũng không thèm để ý nhiều, hôm nay mình có năng lực, cũng không cần để ý hắn làm gì, chẳng qua nếu như hắn nguyện ý dẫn đường thì cũng giảm bớt đi một phen phiền toái, vì vậy nói:

- Ngươi chính là nhi tử Hoàn Nhan Hồng Liệt, Hoàn Nhan Khang sao?

- Lớn mật, dám gọi thẳng tục danh Tiểu vương gia, tiểu tử muốn chết.

Lúc này một tên hộ vệ bên người lần nữa giận dữ hô lên.

- Câm miệng, ta cùng vị công tử này nói chuyện, ở đâu có chỗ cho ngươi xen vào.

Hoàn Nhan Khang trừng mắt liếc hắn một cái, lại nói với Dương Lỗi:

- Tiểu Vương chính là Hoàn Nhan Khang, không biết công tử muốn tìm người phương nào?

- Nếu ngươi đã thức thời như thế, vậy thì ta cũng không làm khó dễ ngươi nữa, lại nói tiếp người này cũng liên quan đến ngươi đây, ngươi có lẽ tu luyện Cửu Âm Bạch Cốt Trảo a?

Dương Lỗi ngữ khí lạnh nhạt nhìn Hoàn Nhan Khang nói.

Hoàn Nhan Khang nghe vậy trong nội tâm kinh hãi, hắn làm sao biết được, mình chưa bao giờ ở trước mặt người khác hiển lộ ra Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, hắn làm sao biết được? Điểm ấy, bảo Hoàn Nhan Khang sao không kinh ngạc cho được?

- Ngươi... Ngươi làm sao biết được?

Mà chúng hộ vệ trông thấy Hoàn Nhan Khang bộ dạng như lâm đại địch, cả đám đều rút ra binh khí, nhìn chằm chằm vào Dương Lỗi và Hoàng Dung.

- Ta làm sao mà biết được, ngươi không cần biết, ta hiện giờ muốn ngươi dẫn ta đi tìm người dạy ngươi Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, đương nhiên ngươi cũng có thể lựa chọn cự tuyệt, bất quá hậu quả cự tuyệt ta cũng không phải ngươi có thể thừa nhận được đâu!

Dương Lỗi ngữ khí lạnh lùng nói.

- Không có, không có người dạy ta Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, ta cũng không biết Cửu Âm Bạch Cốt Trảo gì cả.

Hoàn Nhan Khang lập tức kịp phản ứng, trước kia bị Dương Lỗi nói cho kinh ngạc, lúc này lại không hề thừa nhận.

- Hừ

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, một tiếng hừ này đã ẩn chứa lực lượng Sư Tử Hống trong đó, một đám hộ vệ kia tu vị thấp kém đều bị ngất đi

Hoàn Nhan Khang cũng chịu ảnh hướng, bất quá cũng may công phu hắn coi như không tệ, nhưng trong nội tâm cũng sợ hãi không thôi, người này hừ nhẹ một tiếng h đã tạo thành tổn thương lớn như thế, như thế có thể thấy được, tu vị của hắn khủng bố cỡ nào.

Dương Lỗi cũng không nói nhiều, lập tức xuất hiện ở trước mặt Hoàn Nhan Khang chụp lấy cổ hắn, tất cả mọi người không kịp phản ứng, đợi khi lấy lại tinh thần, trông thấy cảnh tượng trước mắt đều nhao nhao sợ hãi, Tiểu vương gia vậy mà bị người chế trụ, người này chẳng lẽ biết yêu thuật sao?

- Mau buông Tiểu vương gia ra?

Chúng hộ vệ nguyên một đám thập phần lo lắng sợ hãi.

- Mang ta đi tìm Mai Siêu Phong, bằng không thì ta giết ngươi.

Dương Lỗi ngữ khí lạnh như băng, không mang theo chút sinh khí nào, khiến người Hoàn Nhan Khang cảm thấy sau lưng lạnh toát, nếu như mình dám nói một chữ "không" vậy hắn nhất định sẽ vặn gảy cổ của mình, giết mình.

- Ta, ta mang ngươi đi, ngươi không nên xằng bậy.

Tánh mạng rất đáng quý, Hoàn Nhan Khang vốn rất sợ chết, người hưởng thụ vinh hoa phú quý sao lại dám cầm tánh mạng của mình ra đùa giỡn chứ? Bị Dương Lỗi uy hiếp như vậy nào dám nhiều lời nữa, liên tục gật đầu.

Dương Lỗi tháy Hoàn Nhan Khang gật đầu, trong nội tâm thoả mãn, quay đầu nói với Hoàng Dung:

- Dung nhi, chúng ta đi, đi tìm Mai Siêu Phong thôi.

Hoàng Dung cuống quít nhẹ gật đầu, hôm nay thấy Dương Lỗi đại phát uy phong, trong nội tâm đã in dấu xuống bóng dáng của Dương Lỗi rồi.

Dưới sự dẫn dắt của Hoàn Nhan Khang, Dương Lỗi và Hoàng Dung rất nhanh đã đi tới chỗ cửa động nơi Mai Siêu Phong ở.

- Chính là chỗ này.

Hoàn Nhan Khang chỉ chỉ cửa động tối như mực ở trước mặt nói.

- Tốt rồi, không có chuyện của ngươi nữa, ngươi đi đi, lần này coi như số ngươi gặp may, bổn thiếu gia tâm tình tốt, bằng không thì mạng nhỏ của ngươi đã xong đời rồi.

Dương Lỗi dứt lời, một cước đạp Hoàn Nhan Khang ra ngoài.

Ở đây tối như mực, Dương Lỗi ngược lại không sao cả, hoàn toàn có thể thấy rõ ràng, nhưng Hoàng Dung lại không giống thế, dù sao tu vị nàng còn không đạt tới tình trạng nhìn ban đêm.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, tại chỗ nhặt lên một đoạn gỗ ngắn, sau đó đốt lên.

Hoàng Dung thấy Dương Lỗi bận tâm mình như vậy, trong nội tâm điềm mật, vô cùng ngọt ngào.

Nàng chăm chú theo sát sau lưng Dương Lỗi.

- Ai?

Mai Siêu Phong con mắt tuy rằng mù, nhưng thính lực lại vô cùng tốt, Mai Siêu Phong lúc này bởi vì tu luyện sai lầm nửa bộ dưới Cửu Âm Chân Kinh nên khiến thân thể tê liệt, căn bản không thể động đậy được.

- Ngươi là Mai Siêu Phong a?

Dương Lỗi nhìn nàng, đối với Mai Siêu Phong, Dương Lỗi cảm giác nàng kỳ thật cũng rất đáng thương, trượng phu bị người giết, con mắt cũng mù mất, hôm nay thân thể tê liệt, trở thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ thế này.

- Ngươi... Ngươi là ai? Đã biết rõ danh hào của ta còn dám như thế, chẳng lẽ không sợ ta giết ngươi sao?

Mai Siêu Phong trong lời nói tràn đầy sát khí.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-881)