← Ch.288 | Ch.290 → |
- Ta nha, không có việc gì khắp nơi tìm kiếm đồ ăn ngon thôi.
Hồng Thất Công cũng không hề hỏi thăm chuyện của Mai Siêu Phong nữa mà cười nói.
- Đã như thế, vậy tiền bối sao không cùng ta cùng tiến đến Chung Nam sơn, kiến thức Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của Toàn Chân thất tử kia? Ta ngược lại muốn xem, Thiên Cương Bắc Đẩu Trận này lợi hại cỡ nào?
Dương Lỗi nói xong liền nhìn về phía Vương Xử Nhất.
- Ngươi muốn đi khiêu chiến Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của Toàn Chân thất tử?
Hồng Thất Công cũng kinh ngạc, hắn biết rõ Dương Lỗi tu vị không kém, nhưng lại không nghĩ rằng hắn rõ ràng có khẩu khí lớn như vậy, Toàn Chân thất tử, nguyên một đám tu vị không kém, tuy rằng đơn đả độc đấu không được, nhưng nếu như tạo thành Thiên Cương Bắc Đẩu Trận thì mặc dù là mình cũng không dám tranh phong.
- Đúng vậy, đang muốn đi kiến thức một phen.
Dương Lỗi gật đầu.
- Như thế thì lão gia hỏa ta cũng đang rãnh rỗi không có chuyện gì, liền đi xem đi.
Hồng Thất Công cũng bị Dương Lỗi nhấc lên hứng thú, liền gật đầu đáp ứng.
Như thế quả thật nằm ngoài dự kiến của Dương Lỗi, nếu như Hồng Thất Công này cùng mình đi Toàn Chân giáo thì chỉ sợ Quách Tĩnh cũng chưa hẳn đã học được Hàng Long Thập Bát Chưởng.
Cứ như vậy Hồng Thất Công cũng gia nhập vào đội ngũ.
Trên đường đi, Dương Lỗi cùng Hồng Thất Công giao thủ rất nhiều, võ công tu vị của Dương Lỗi khiến Hồng Thất Công kinh ngạc không thôi, mình đã dùng hết toàn lực vậy mà cũng đánh không lại Dương Lỗi, cái này khiến hắn quá kinh ngạc.
Cái này coi như là tu luyện từ trong bụng mẹ cũng chưa chắc với độ tuổi này đã có tu vị như thế a? Không nghĩ ra nhưng Hồng Thất Công cũng không hỏi nhiều, dù sao đây là tư ẩn của người ta, người trong võ lâm, kiêng kỵ nhất chính là đi hỏi thăm công pháp tu luyện của người khác.
Lại nói tiếp dọc theo con đường này, Hồng Thất Công thu hoạch cũng thật lớn, cùng Dương Lỗi không ngừng luận bàn, mặc dù thua, nhưng kinh nghiệm đạt được không ít, mà Dương Lỗi cũng đạt được lợi ích không nhỏ, dù sao kinh nghiệm chiến đấu của mình quá ít, bình thường đều dùng Phong Đao Thất Sát, nhưng hôm nay mình lại không dùng đến Phong Đao Thất Sát, cũng không thể dùng "tiểu Lý phi đao", như vậy cũng chỉ có thể thi triển Ưng Trảo Công thôi, bất quá nếu thế quả thật quá đơn điệu, hơn nữa Ưng Trảo Công cực kỳ hung hãn, thi triển ra cũng khó mà kiềm chế, cho nên Dương Lỗi cùng Hồng Thất Công giao thủ, cũng không sử dụng Ưng Trảo Công, mà dựa vào một ít chiêu thức trụ cột đơn giản đối chiến với Hồng Thất Công, cái này khiến kinh nghiệm chiến đấu của Dương Lỗi được tăng lên rất nhanh.
Nhất là đối với khống chế chân khí được tăng lên gần một cấp độ.
Mà dọc theo con đường này, Vương Xử Nhất cũng kinh hãi không thôi rồi, tu vị thiếu niên này cư nhiên khủng bố như thế, rõ ràng ngay cả một trong ngũ tuyệt là Bắc Cái Hồng Thất Công cũng không thắng được hắn, như vậy võ công tu vị của hắn đến cùng đạt đến loại tình trạng nào? Quá kinh khủng, xem ra hắn nói sư tôn mình cũng không hơn gì cái này ngược lại cũng không phải là nói mạnh miệng, hôm nay mặt mũi Toàn Chân giáo chỉ sợ phải mất hết.
Lúc này Vương Xử Nhất cực kỳ hối hận, tại sao mình xúc động như vậy, nói ra lời kia làm gì, nếu như không phải vậy thì cũng không trêu chọc đến sát tinh này, như vậy danh dự của Toàn Chân giáo cũng sẽ không vì vậy mà hao tổn.
Nhưng chuyện đã đến bước này, phải làm thế nào mới có thể khiến thiếu niên này hủy đi khiêu chiến đây? Vương Xử Nhất nghĩ tới nghĩ lui, cũng không nghĩ được thứ gì có ích cả.
Mà Dương Lỗi cùng Hồng Thất Công chiến đấu thắng lợi hệ thống cũng không nhắc nhở mình hoàn thành một bộ phận nhiệm vụ, điều này khiến Dương Lỗi cực kỳ kỳ quái, kết quả ấn mở hệ thống, tinh tế xem xét, lúc mới phát hiện, thì ra là phải đánh bại ngũ tuyệt liên thủ.
Điểm này lại khiến Dương Lỗi hoàn toàn bó tay rồi, ngũ tuyệt liên thủ, cái này sao có khả năng? Vương Trùng Dương kia đã bị chết rất nhiều năm, mình sao có thể đánh bại ngũ tuyệt liên thủ? Đây không phải lừa người sao?
Nhưng nghĩ lại, hệ thống dĩ nhiên lại nhắc nhở như vậy, nhiệm vụ như vậy có phải là muốn nói với mình, Vương Trùng Dương cũng chưa chết không? Nếu Vương Trùng Dương không chết thì còn được, bất quá Vương Trùng Dương tại sao phải giả chết chứ? Đây là một điều bí ẩn a, bất quá Dương Lỗi cũng không thèm để ý, dù sao đây đang là trong Xạ Điêu nội dung cốt truyện thế giới, tất cả nghi hoặc, cuối cùng sẽ được giải khai thôi.
......
Chung Nam sơn, Toàn Chân giáo.
Bọn người Dương Lỗi rốt cục đi tới Toàn Chân giáo rồi, đương nhiên cũng không phải cùng một chỗ với Vương Xử Nhất, Vương Xử Nhất vào hai ngày trước đã một người chạy đi trước, mà bọn người Dương Lỗi lại chậm rãi theo sau.
Lúc này ở trong đại điện Toàn Chân giáo, Vương Xử Nhất đang cùng mấy vị sư huynh đệ cùng nhau thương lượng
- Chưởng giáo sư huynh, chuyện này phải làm thế nào cho phải? Dương Lỗi kia tuổi còn trẻ, nhưng tu vị quả thực khủng bố, so với Bắc Cái Hồng Thất Công còn cường đại hơn, chúng ta chưa hẳn đã vây khốn được hắn a?
Vương Xử Nhất nói.
- Hắn thực lợi hại như vậy? Sư đệ, ngươi không phải đang gạt người đấy chứ? Hồng Thất Công Hồng bang chủ là người nào? Bang chủ Cái bang, một trong Trung Nguyên ngũ tuyệt, cùng sư tôn nổi danh, hắn là một hậu bối trẻ tuổi, cứ cho là từ trong bụng mẹ đã bắt đầu tu luyện, chỉ sợ cũng không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy đạt tới cảnh giới đó a, ta thấy sư đệ ngươi đã bị hắn lừa gạt rồi.
Khâu Xử Cơ lắc đầu nói.
- Không... Ta không phải gạt người đâu, ta tận mắt nhìn thấy, hôm nay hắn sắp đến Toàn Chân giáo rồi, cũng trách ta, nếu như không phải ta nói vậy thì cũng sẽ không trở mặt với hắn, hôm nay liên quan đến danh dự toàn bộ Toàn Chân giáo ta, phải làm thế nào cho phải đây?
Vương Xử Nhất thấy các sư huynh đệ không tin lại sốt ruột không thôi.
- Nếu thật như vậy, ta ngược lại muốn kiến thức một chút thiếu niên kia lợi hại cỡ nào, cùng hắn đấu một trận.
Khâu Xử Cơ nói.
- Chưởng môn sư huynh, ngươi xem, chúng ta nên làm thế nào cho phải?
Hác Đại Thông là ngươi tương đối có ý nghĩ trong các sư huynh đệ:
- Nếu Vương sư đệ đã nói như vậy rồi, tự nhiên không giả, nếu thật là vậy, chúng ta bắt buộc phải chuẩn bị sẵn sàng, bằng không nếu danh dự Toàn Chân giáo thật sự mất hết thì chẳng phải đã phụ lòng sư tôn sao?
- Ân, chính là vậy, nếu thật vậy thì trong chúng ta có người bế quan, có người đi xa du lịch, gom góp không đủ Toàn Chân thất tử, không bày ra được Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, cứ thế từ chối cũng là một biện pháp tốt.
Mã Ngọc nghĩ nghĩ, nói.
Nếu như thiếu niên gọi là Dương Lỗi kia thực lợi hại như vậy thì chỉ có cách này thôi.
Lúc này bọn người Dương Lỗi đã đi tới trước đại điện của Toàn Chân giáo.
- Người nào dám xâm nhập Toàn Chân giáo ta?
Một đạo sĩ thấy bọn người Dương Lỗi liền quát.
- Đi bẩm báo một tiếng, cứ nói Dương Lỗi ta và Hồng Thất Công Hồng bang chủ đã đến.
Dương Lỗi cũng không định khó xử đạo sĩ kia, chỉ nói.
← Ch. 288 | Ch. 290 → |