Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 355

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 355: Đại thế đã định
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giờ phút này Thiết Mộc Chân nghĩ, thế giới đã là to lớn như thế, ta làm gì cùng ngươi tranh đoạt một khối thổ địa nho nhỏ như vậy, thế giới rộng lớn, ta sẽ đi chinh phục thổ địa càng thêm rộng lớn kia, về phần Trung Nguyên này, Đông Phương thổ địa này, tổng có một ngày, Thiết Mộc Chân ta sẽ đánh trở về.

- Quốc sư, cái này có phải thật hay không? Nếu như bản đồ này là giả dối, như vậy phải làm như thế nào?

Con út Thiết Mộc Chân Thác Lôi nói ra cái nhìn của mình, dù sao nếu như bộ địa đồ này là giả dối, như vậy chẳng phải là coi như mất toi công một hồi? Cái này có thể được không bù mất rồi.

Mọi người nghe vậy đều nhìn xem Kim Luân Pháp Vương, Thiết Mộc Chân cũng nhìn xem hắn, dù sao đây cũng không phải là việc nhỏ, quan hệ đến tương lai Mông Cổ, quan hệ đến Mông Cổ sinh tử tồn vong.

Kim Luân Pháp Vương thấy thế thề nói:

- Đại Hãn, Kim Luân ta có thể dùng tánh mạng bảo đảm, bộ địa đồ này tuyệt đối thật sự, nếu như bản đồ này có một tia làm bộ, Đại Hãn muốn xử trí ta như thế nào đều được.

- Ta tin tưởng Quốc sư.

Thiết Mộc Chân nhìn xem bộ dạng Kim Luân, bề bộn đứng dậy kéo Kim Luân Pháp Vương nói.

- Cảm ơn Đại Hãn.

Kim Luân Pháp Vương vội vàng khom người nói.

- Như vậy chúng ta liền chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị rút lui nơi này, đi đánh Tây Phương kia, đánh La Mã, đánh Ba Tư.

Thiết Mộc Chân vung tay lên nói.

- Đại Hãn anh minh.

Chúng đại thần vội nói.

- Như thế, chúng ta thương lượng một chút, bước tiếp theo nên như thế nào.

Thiết Mộc Chân nhìn xem Kim Luân Pháp Vương nói.

- Như vậy Quốc sư xem, chúng ta nên an bài như thế nào? Hôm nay quân đội người Hán đã binh lâm dưới thành, mà chúng ta lui lại, cũng cần phải có thời gian chuẩn bị a?

Hiện tại, địa vị của Kim Luân Pháp Vương kịch liệt tăng lên, địa vị của Kim Luân Pháp Vương ở trong nội tâm Thiết Mộc Chân đã là cao không thể dao động, mà chủ ý này nếu là Kim Luân Pháp Vương đưa ra, khẳng định như vậy đã có đối sách, cho nên Thiết Mộc Chân mới hỏi.

- Nếu như Đại Hãn đã quyết định buông tha cho nơi đây, buông tha cho Trung Nguyên, như vậy chúng ta có thể nói là đưa cho Dương Lỗi một phần đại lễ, nếu như đưa không cho hắn mà nói, chẳng phải là quá tiện nghi người Hán rồi hả? Chúng ta vẫn có thể đưa ra một ít yêu cầu, dù sao chúng nếu như ta viễn chinh Tây phương, viễn chinh Ba Tư, viễn chinh La Mã mà nói, cũng cần đại lượng quân lương, chúng ta buông tha cho mảnh thổ địa này, đổi lấy một ít tài phú, có lẽ là đủ a?

Kim Luân Pháp Vương nói ra.

- Nói như thế rất tốt, chuyện này giao cho Quốc sư xử trí.

Thiết Mộc Chân nghe vậy đại hỉ, khua tay nói.

Kim Luân Pháp Vương nhẹ gật đầu, chuyện này lại nói tiếp là mình tính toán đã chiếm tiện nghi rồi, chẳng những để cho Thiết Mộc Chân thoả mãn, còn có thể đi chỗ Dương Lỗi lĩnh công, chuyện tốt như vậy, hắn như thế nào lại cự tuyệt đây này.

...

- Vương Thượng, lúc nào chúng ta tiến công?

Quách Tĩnh ở trước mặt Dương Lỗi cung kính hỏi.

Hôm nay Quách Tĩnh đã trở thành một đại danh tướng, Quách Tĩnh này cũng không phải Quách Tĩnh trước kia, ngu ngốc ngơ ngác như vậy, Dương Lỗi cũng cố ý luyện chế cho hắn một quả Trí Tuệ Đan, cái đan dược này, mặc dù không có tác dụng quá lớn gì khác, nhưng có thể lại để cho người tăng lên linh trí, đương nhiên đây đối với một ít người vốn thông minh, ví dụ như Hoàng Dung, lại không có hiệu quả gì.

- Không nóng nảy.

Dương Lỗi vung tay lên, Dương Lỗi vẫn còn chờ tin tức của Kim Luân Pháp Vương, nếu có Kim Luân Pháp Vương trợ giúp mà nói, như vậy muốn đánh xuống Mông Cổ liền dễ dàng hơn nhiều, Dương Lỗi là biết rõ, Kim Luân Pháp Vương đã hoàn toàn lấy được Thiết Mộc Chân tín nhiệm, đối với hắn không có chút nào hoài nghi.

- Thế nhưng mà, thế nhưng mà Vương Thượng, nếu thật sự không tiến công mà nói, vậy thì lãng phí thời cơ tốt rồi.

Quách Tĩnh do dự, vẫn là nói ra nghi hoặc trong lòng mình.

Dương Lỗi khẽ mĩm cười nói:

- Quách Tĩnh, ngươi không cần lo lắng, chẳng lẽ ngươi cho rằng, chúng ta còn cần lo lắng một trận thắng bại sao?

Quách Tĩnh sững sờ, cái này xác thực, một trận thắng bại, kỳ thật không có bất kỳ lo lắng, hôm nay cân nhắc chính là, vấn đề thương vong, muốn thế nào mới có thể tận lực giảm bớt thương vong mà thôi, những thứ khác hết thảy, đều không cần cân nhắc.

Ở lúc nói chuyện này, Dương Lỗi cảm thấy khí tức của Kim Luân Pháp Vương, biết rõ hắn đến rồi, khóe miệng giơ lên vẻ mĩm cười, xem ra nhiệm vụ mình giao cho Kim Luân Pháp Vương xem như hoàn thành.

Quả nhiên sau một khắc liền có người tiến đến bẩm báo, nói là Mông Cổ sứ giả Kim Luân Pháp Vương tới.

Dương Lỗi vung tay lên, để cho người mang Kim Luân Pháp Vương vào.

Kim Luân Pháp Vương đi vào, thấy được Dương Lỗi, cũng nhìn thấy Quách Tĩnh ở một bên, ngừng lại, muốn nói lại thôi.

Dương Lỗi thấy vậy đối với Quách Tĩnh vung tay lên nói:

- Quách Tĩnh, ngươi đi ra ngoài trước a.

Quách Tĩnh hành lễ, liền quay người ly khai.

Đợi Quách Tĩnh rời khỏi đây, Kim Luân Pháp Vương mới hành lễ nói:

- Chúa công.

Dương Lỗi có chút gật đầu, nhìn xem hắn hỏi:

- Kim Luân, sự tình làm được như thế nào?

- Chúa công Hồng Phúc Tề Thiên, sự tình đã làm thỏa đáng, Thiết Mộc Chân nguyện ý nhượng xuất Mông Cổ, xuất chinh Ba Tư cùng La Mã.

Kim Luân Pháp Vương ngữ khí cung kính, trên mặt lại mang theo hỉ sắc. Lần này mình xem như lập được công lao lớn rồi, có lẽ cũng tìm được ban thưởng, như vậy mình liền có cơ hội tái tiến một bước rồi, hôm nay Kim Luân Pháp Vương đã đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn, khoảng cách Vũ Thần cảnh giới, chỉ là kém một đạo khảm, nếu có Dương Lỗi ban thưởng Linh Dược mà nói, như vậy đột phá cấp độ hiện tại, là không hề nghi ngờ rồi.

- Ngươi làm tốt lắm, Thiết Mộc Chân kia còn có nói cái gì không?

Dương Lỗi biết rõ, Thiết Mộc Chân thống khoái như thế, khẳng định còn có chút yêu cầu, dù sao mình muốn lãnh thổ của hắn, nếu như không có yêu cầu khác mà nói, đây cũng quá kỳ quái rồi, mặc dù mình có thể đánh thắng đối phương, bất quá cái tiêu hao này khẳng định cũng sẽ không nhỏ, dù là mình có được Thông Linh chi thuật có thể câu thông chiến mã.

- Chúa công liệu sự như thần, Thiết Mộc Chân hoàn toàn chính xác có điều kiện.

Nói tới chỗ này, Kim Luân Pháp Vương có chút do dự.

- Nói đi, Thiết Mộc Chân hắn có điều kiện gì? Chỉ cần hợp lý, ta đều đáp ứng hắn.

Dương Lỗi xem Kim Luân Pháp Vương có chút do dự, biết rõ lo lắng của hắn, nhưng lại cười cười nói ra.

Đối với Dương Lỗi mà nói, chỉ cần Thiết Mộc Chân đáp ứng, như vậy mình chẳng khác nào hoàn thành một nhiệm vụ cuối cùng, nếu quả thật muốn đánh mà nói, như vậy tất nhiên sẽ tiêu hao một thời gian ngắn, một tháng, đó là ít nhất rồi, bất quá Dương Lỗi đoán chừng, nếu như Thiết Mộc Chân không có lựa chọn con đường mình cho hắn kia, mà là lựa chọn tử chiến tới cùng mà nói, như vậy mình muốn thống nhất, chính thức thống nhất, đoán chừng hai tháng cũng không đủ.

*****

Hôm nay Thiết Mộc Chân lựa chọn con đường kia, cho mình bớt rất nhiều thời gian.

Như vậy, chỉ cần yêu cầu của hắn không quá phận, Dương Lỗi cũng có thể đáp ứng.

- Vâng, chúa công.

Kim Luân Pháp Vương gặp Dương Lỗi nói như vậy, liền cũng yên lòng nói:

- Thiết Mộc Chân đáp ứng nhượng xuất địa vực Mông Cổ, bất quá hắn muốn một đám tài vật, đầy đủ hắn đánh Ba Tư cùng La Mã.

Đối với yêu cầu như vậy, Dương Lỗi hoàn toàn có thể đáp ứng, Kim Ngân tài bảo, đối với Dương Lỗi mà nói, căn bản không có cái gì đáng được hiếm có, có Thiên Sơn cùng Thiếu Lâm trợ giúp, muốn nhiều tục vật như vậy, rất đơn giản, nhưng mà có một giới hạn, nếu không có vượt qua giới hạn kia mà nói, mình cũng có thể đáp ứng.

- Chỉ nhiêu vậy thôi sao?

Nghe được Kim Luân Pháp Vương nói ra một con số cụ thể, cái này ở trong phạm vi Dương Lỗi thừa nhận, cũng không có trả giá, dù sao mình muốn chiếm lĩnh quê quán người khác, cho một ít tiền tài, đó cũng là hợp tình hợp lý.

Kim Luân Pháp Vương gặp Dương Lỗi không có tức giận, hít một hơi thật sâu.

- Thiết Mộc Chân còn nói... còn nói, hắn cần binh khí cùng chiến mã.

Dương Lỗi nghe vậy khẽ chau mày, cái binh khí này ngược lại là dễ nói, nhưng nếu như là chiến mã, cái này có chút khó xử rồi, chiến mã mình cũng còn thiếu, như thế nào cho hắn, hơn nữa, hắn 80 vạn kỵ binh, mỗi người đều là có hai con chiến mã, còn hỏi mình muốn chiến mã, này làm Dương Lỗi khó chịu rồi.

Chiến mã, là tuyệt đối không thể cho, Dương Lỗi cũng tinh tường, Thiết Mộc Chân kỵ binh, là đánh tới Địa Trung Hải đấy, khi đó chiến thuật của bọn hắn, đều là một người phối ba con chiến mã, hôm nay chỉ sợ cũng là đánh cái chủ ý này rồi.

Nhìn xem Dương Lỗi nhíu mày, Kim Luân Pháp Vương cảm giác tâm mình đều nhanh muốn nhảy ra ngoài, sợ Dương Lỗi tức giận, như vậy mình cũng không dám thừa nhận lửa giận của đối phương.

- Hắn khẩu khí cũng không nhỏ, ngươi có thể đi nói cho hắn biết, tiền tài binh khí có thể, bất quá chiến mã, hắn cũng đừng có trông cậy vào rồi.

Thật lâu Dương Lỗi mới lên tiếng nói.

Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Kim Luân Pháp Vương treo lấy tâm cũng để xuống.

- Cảm ơn chúa công.

Hắn thầm nghĩ trong lòng, Đại Hãn, ta đã tận lực, có thể tranh thủ đến những thứ này, đã là cố gắng lớn nhất rồi. Kỳ thật cái này cũng vượt ra khỏi Kim Luân Pháp Vương mong muốn, vốn hắn cho rằng, Dương Lỗi sẽ ở trên cơ sở này sâu sắc cắt giảm, lại không nghĩ rằng Dương Lỗi cũng không có làm như vậy, mà là thập phần sảng khoái, bất quá vấn đề chiến mã, đã trong dự đoán của hắn rồi.

Dương Lỗi thiếu đúng là chiến mã, làm sao có thể sẽ đồng ý cho Thiết Mộc Chân chiến mã đâu này?

- Ngươi không cần cảm ơn, kỳ thật lần này, công lao của ngươi là lớn nhất, ta đáp ứng cho Thiết Mộc Chân những thứ này, cũng là có điều kiện, cái kia chính là, Thiết Mộc Chân nhất định phải ở trong vòng mười ngày, hoàn toàn rút khỏi Mông Cổ, nếu không, điều kiện liền hết hiệu lực, ta sẽ đích thân suất quân, Mông Cổ chó gà không tha, không có một người sống, nhớ kỹ, lời này ngươi phải nói lại cho hắn.

Dương Lỗi nhìn xem Kim Luân Pháp Vương, ngữ khí là không thể phản bác như vậy.

- Lần này ngươi lập đại công, bình đan dược này có thể trợ giúp ngươi đột phá cảnh giới hiện tại, tiến vào một cấp độ mới.

- Chúa công, xin ngài yên tâm.

Kim Luân Pháp Vương đại hỉ, nhận lấy đan dược nói/

- Chuyện này thuộc hạ nhất định sẽ làm thỏa đáng, không cần 10 ngày, ở trong bảy ngày, Mông Cổ tất nhiên toàn bộ rút lui.

Dương Lỗi nghe vậy nhẹ gật đầu, sau đó khua tay nói:

- Hi vọng như thế, về phần tiền tài cùng binh khí, ngươi dẫn dụ lệnh của ta đi lấy.

Kim Luân Pháp Vương tạ ơn, cầm Dương Lỗi viết xuống dụ lệnh, liền vội vàng đi ra.

Đợi Kim Luân Pháp Vương rời khỏi, Dương Lỗi liền đối với hộ vệ ngoài cửa nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, để cho tất cả đại thần tướng lãnh đến đại trướng tập hợp.

- Vâng.

Năm phút đồng hồ sau, lần này tất cả đại thần cùng tướng lãnh xuất chinh đều đi vào trong đại trướng.

Dương Lỗi ngồi ở trên vị trí Chủ Soái, Hoàng Dung cùng Lâm Triều Anh một trái một phải, ngồi ở hai bên Dương Lỗi.

- Vương Thượng, đây là muốn chính thức phát động tổng tiến công đối với Mông Cổ rồi hả? Thỉnh Vương Thượng hạ lệnh, để cho ta làm tiên phong a?

Lục Quán Anh hưng phấn không thôi, chủ động thỉnh chiến.

- Này làm sao có thể, ngươi tiểu tử này quá non rồi, lần này có lẽ do ta làm tiên phong.

Gặp Lục Quán Anh thỉnh chiến, một bên Cừu Thiên Nhẫn nhịn không được, cũng đứng dậy.

- Vương Thượng, lần này xin cho thuộc hạ làm tiên phong, thuộc hạ chắc chắn cầm xuống thủ cấp của Thiết Mộc Chân.

- Các ngươi đều không cần nhao nhao, lần này mục đích ta tìm các ngươi tới, không phải muốn chiến tranh.

Dương Lỗi thấy bọn họ giằng co, có chút dở khóc dở cười, mấy gia hỏa này đều là chiến tranh cuồng, Kim quốc cùng Đại Tống đã đánh xong, còn không có đánh đủ, đánh Mông Cổ mỗi một cái đều là anh dũng tranh giành trước.

- Không phải đánh Mông Cổ?

Mọi người nhao nhao sửng sốt, hôm nay tình huống đã là tên trên dây rồi, Dương Lỗi lại còn nói như vậy, để cho bọn hắn cả đám đều mơ hồ không thôi.

- Vương Thượng, này làm sao có thể, chúng ta đã chuẩn bị lâu như vậy, chỉ cần Vương Thượng ra lệnh một tiếng, Mông Cổ chính là vật trong túi chúng ta, đến lúc này, Vương Thượng vạn lần không được buông tha ah.

Lúc này Hồng Thất Công đứng dậy, khom người nói ra.

- Các ngươi đã hiểu lầm, Mông Cổ ta là nhất định phải lấy, bất quá cũng không cần chiến tranh, chắc hẳn mọi người cũng biết trước kia Mông Cổ Quốc sư Kim Luân Pháp Vương đến bái kiến ta a?

Dương Lỗi nhìn xem mọi người nói.

- Vương Thượng, ngàn vạn lần đừng nghe những Mông Cổ man di kia nói, hôm nay chúng ta đã có được đủ thực lực, muốn đánh rớt xuống Mông Cổ bất quá là vấn đề thời gian mà thôi, Vương Thượng ngàn vạn lần không thể có lòng nhân từ ah.

Lúc này Mã Ngọc cũng lên tiếng nói.

- Các ngươi yên tâm, ta còn không ngu ngốc đến mức như vậy, các ngươi trước hãy nghe ta nói tinh tường, Mông Cổ ta là nhất định phải lấy, bất quá ta nói không chiến tranh, nhưng không có nghĩa là Mông Cổ không thể thu phục được, hôm nay Thiết Mộc Chân đã đáp ứng hoàn toàn nhượng xuất Mông Cổ, bọn hắn sẽ viễn chinh Ba Tư cùng La Mã, nhưng, cũng không phải là không có điều kiện, cũng là nói, Thiết Mộc Chân dùng thổ địa rộng lớn của Mông Cổ, đổi lấy sinh cơ cho bọn hắn, đương nhiên, chúng ta phải cho bọn hắn tiền tài, còn có binh khí, để cho bọn hắn có thể có đủ thực lực đi tiến hành viễn chinh, không biết các vị đối với cái này đối đãi như thế nào?

Dương Lỗi nhìn xem chúng nhân nói.

- Đây nhất định là âm mưu của Mông Cổ, cho nên Vương Thượng vạn lần không được dễ tin.

Nói chuyện chính là một thần tử Kim quốc, sau khi quy hàng Dương Lỗi, cũng là chiến công hiển hách, đương nhiên hắn đối với Mông Cổ có một loại hận ý, hận ý cực kỳ mãnh liệt, bởi vì cả nhà của hắn đều là bị người Mông Cổ giết chết đấy.

Crypto.com Exchange

Chương (1-881)