← Ch.036 | Ch.038 → |
Dương Lỗi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, thực lực hai nữ nhân này thật khủng bố ah, một cái Vũ Đế tứ giai, một cái niên kỷ chỉ sợ chỉ mười bốn mười lăm tuổi, lại là Vũ Vương lục giai, tuy môn phái không biết, nhưng có thể khẳng định hậu trường của hai tỷ muội này đã cường đại đến tình trạng khủng bố.
- Tiêu Tiêu muội cùng tỷ tỷ đi thôi, về sau hữu duyên gặp lại.
Dương Lỗi nói xong xoay người rời đi, nói giỡn sao, nếu cứ dây dưa mãi mà nói, có khi mình sẽ gặp phiền toái.
Tiêu Tiêu nghĩ nghĩ, tựa hồ làm ra quyết định nào đó, đối với Dương Lỗi nói:
- Dương Lỗi ca ca ngươi chờ một chút.
Dương Lỗi dừng lại, Tiêu Tiêu nhanh chóng đi tới, chỉ thấy nàng từ trên cổ gỡ xuống một quả ngọc bội, đeo lên cho Dương Lỗi, sau đó nói:
- Dương Lỗi ca ca, về sau ngươi phải tới Huyền Thiên tông tìm Tiêu Tiêu nha.
Làm xong hết thảy, Tiêu Tiêu quay người liền hướng về phía tỷ tỷ Tiêu Ly mình chạy tới.
Dương Lỗi ngược lại là ngây ngẩn cả người, vừa đeo lên ngọc bội kia, Dương Lỗi liền có thể cảm nhận được bất phàm của nó, tuyệt đối không phải ngọc bội bình thường, mà Huyền Thiên tông, đây chính là đệ nhất tông phái của Sùng Vũ đại lục, trong đó cao thủ nhiều như mây, vô cùng cường đại.
Mà nhìn sắc mặt Tiêu Ly rất mất tự nhiên, hiển nhiên là đang tức giận, không nghĩ tới muội muội mình rõ ràng làm như vậy, đem ngọc bội cho Dương Lỗi, bất quá hiện tại đã không còn kịp rồi, chẳng lẽ còn đi đòi trở về? Điều này hiển nhiên là không thể nào.
- Đi thôi, trở về, xem mẫu thân thu thập muội như thế nào.
Tiêu Ly kéo muội muội mình rời đi.
Dương Lỗi còn có chút ngẩn người, nhìn xem ngọc bội trong tay. Thật lâu mới hồi phục tinh thần lại, đối với ngọc bội thi triển Giám Định Thuật.
Thần bí ngọc bội:
Tín vật của Tiêu Tiêu, bằng vào nó có thể tiến vào Huyền Thiên tông. Ngọc bội này có thể cho người đeo gia tăng tốc độ tu luyện gấp đôi, hơn nữa có thể phòng ngừa tẩu hỏa nhập ma.
Nhìn thấy thuộc tính này, Dương Lỗi không khỏi lắp bắp kinh hãi, ngọc bội này quả nhiên cường đại, có thể gia tăng gấp đôi tốc độ tu luyện, đây là cái khái niệm gì, lại không cần lo lắng tẩu hỏa nhập ma, con mẹ nó, hôm nay nữ thần may mắn động tình với lão tử sao.
Trùng trùng điệp điệp thở phào một cái, Dương Lỗi nhanh chóng trở về Uy Vũ Vương phủ.
Thời điểm tới đại môn Uy Vũ Vương Phủ, Dương Lỗi liền nhìn thấy Nhị tỷ Dương Nguyệt đang chờ ở đó.
- Đệ đệ, ngươi đi đâu vậy hả? Chẳng lẽ lại đi loại địa phương kia?
Đi tới bên người Dương Lỗi, Dương Nguyệt lập tức nhướng mày, lên tiếng nói.
- Loại địa phương kia là nơi nào, Nhị tỷ ngươi nói cái gì vậy?
Dương Lỗi có chút bó tay, không khỏi nghi ngờ hỏi.
Dương Nguyệt gõ hắn một cái, trừng mắt nói:
- Còn giả bộ, chính là địa phương mà đàn ông các ngươi đều thích đi!
Lúc này Dương Lỗi cuối cùng cũng nghe rõ, thì ra nàng là nói thanh lâu, Nhị tỷ cho là mình ra ngoài là đi dạo thanh lâu, bất quá Dương Lỗi cũng không rõ, nàng làm sao lại cho là mình đi dạo thanh lâu chứ? Hơn nữa nàng cũng không nên quan tâm mấy chuyện này, nhìn bộ dạng nàng giống như là một tiểu nương tử đang ghen tuông vậy, người không biết còn tưởng hai người là phu thê mới cưới.
Vì vậy nói:
- Nhị tỷ, ngươi đã hiểu lầm rồi, làm sao lại cho rằng ta đi thanh lâu chứ?
- Trên người của ngươi mùi thơm của nữ nhân đậm đặc, còn chối nữa sao.
Dương Nguyệt có chút bất mãn, giống như một thê tử đanh đá bắt quả tang chồng ăn vụn vậy, sau đó tận tình khuyên bảo nói:
- Đệ đệ, ngươi không thể làm như vậy, không nên sa đọa vào những chuyện này, ngươi hiện tại niên kỷ còn nhỏ, hơn nữa trầm mê vào chuyện như vậy, đối với tu luyện bất lợi. Như vậy sẽ hủy tiền đồ của mình.
- Khục khục, ta nói Nhị tỷ, ngươi làm sao lại cho rằng ta sẽ như vậy chứ? Đệ đệ của tỷ không phải người như vậy.
Dương Lỗi thập phần im lặng, nhìn Dương Nguyệt tựa hồ có điều suy nghĩ nói:
- Ta bất quá là thời điểm đi tiệm tạp hóa đụng trúng một nữ hài mà thôi.
- Hiện tại cùng ta trở về, trở về lại thu thập ngươi.
Dương Nguyệt trừng mắt nhìn Dương Lỗi, liền hướng phía bên trong đi đến, hiển nhiên vẫn là chưa tin hắn nói.
Dương Lỗi bất đắc dĩ theo ở phía sau.
Đi vào trong tiểu viện, Dương Lỗi lấy ra đồ vật mua cho Dương Nguyệt.
- Tỷ, những thứ này là ta mua ở tiệm tạp hóa, ngươi nhìn xem có thích hay không, nếu như không thích mà nói, trực tiếp ném đi là được.
Con mắt Dương Nguyệt sáng ngời, nói tiếp:
- Hối lộ ta, nói, đến cùng xảy ra chuyện gì?
- Không cần phải lừa gạt tỷ, ta bất quá là đi tiệm tạp hóa mua khắc đao, còn có một chút vật liệu gỗ mà thôi, chuẩn bị học tập điêu khắc.
Dương Lỗi bất đắc dĩ lấy ra khắc đao mình mới mua, còn có một đoạn vật liệu gỗ.
- Không làm việc đàng hoàng, ngươi như thế nào lại như vậy chứ? Không hảo hảo tu luyện, rõ ràng đi học những loạn thất bát tao kia, cái này đối với tu luyện của ngươi bất lợi, ngươi có biết hay không? Tinh lực một người có hạn, ngươi học tập chế phù, luyện đan, còn có luyện khí, về sau thời gian sẽ không dư giả, nên dành nhiều thời gian cho tu luyện, bằng không thì về sau thành tựu tất nhiên không cao, dù cho thiên tư ngươi cực cao cũng sẽ như vậy.
Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Dương Nguyệt cũng không có bỏ qua, mà là tiếp tục xụ mặt quát lớn.
- Nhị tỷ, ngươi yên tâm, tâm lý ta nắm chắc, hiện tại tu vi của ta đã đột phá lần nữa, thời gian kế tiếp khó có thể tăng lên, nên giành chút thời gian đi lĩnh ngộ cái khác.
Dương Lỗi phóng ra khí thế của mình nói.
- Đột phá, Vũ Sư ngũ giai, làm sao có thể, ngươi lúc này mới qua bao lâu, lại đột phá?
Dương Nguyệt mở to hai mắt nhìn, tràn đầy nghi ngờ, phải biết một người coi như là thiên tài cũng không có khả năng nhanh như vậy lại đột phá, mình có đan dược Dương Lỗi cho cũng khó khăn lắm mới đột phá Vũ Sư tam giai tiến vào Vũ Sư tứ giai mà thôi, nghĩ muốn tiến nhập Vũ Sư ngũ giai, còn phải cần một khoảng thời gian, mà Dương Lỗi mới đột phá không có hai ngày, rõ ràng đột phá lần nữa, này làm nàng cảm thấyvô cùng khiếp sợ.
Chẳng lẽ là Không Minh thân thể biến thái? Trừ đó ra cũng không có giải thích nào khác rồi.
- Tốt, tốt, bất quá đệ đệ ngươi đột phá quá nhanh, phải biết dục tốc bất đạt, cho nên vẫn là phải củng cố tốt tu vi trước mới được.
Dương Nguyệt một bộ trưởng bối nói.
- Ta biết đến, Nhị tỷ, ngươi không cần lo lắng.
Dương Lỗi nhìn nàng nói:
- Ta đã không phải là tiểu hài tử nữa, biết rõ nên xử lý như thế nào.
- Đúng rồi, ngươi mua những vật này lấy tiền ở đâu, cái này cũng không rẻ a.
Dương Nguyệt tự nhiên nhìn ra được, Dương Lỗi mua những vật phẩm kia cho mình, đều là hàng thượng đẳng, giá cả xa xỉ, ngay cả nàng cũng không cam lòng mua dùng.
- Không có việc gì, Nhị tỷ, chẳng lẽ ngươi đã quên sao? Ta là một luyện đan sư, đến Trường Phong thương hội bán đi chút đan dược là tiêu không hết.
Dương Lỗi giải thích nói.
- Như vậy, ngươi chẳng phải là bại lộ thân phận sao?
*****
Dương Nguyệt lắp bắp kinh hãi, cái này nếu để cho người khác biết, là một kiện đại phiền toái:
- Không được, chuyện này vẫn là phải nói cho mẫu thân, bằng không thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm.
Tu luyện chi nhân đều là không từ thủ đoạn, biết rõ Dương Lỗi có đan dược tốt như vậy, như thế nào sẽ không sinh ra tâm dò xét, ở cái thế giới này giết người cướp của, đó là sự tình rất bình thường.
Dương Lỗi bề bộn giữ nàng lại, nói ra:
- Nhị tỷ, ngươi không cần lo lắng, ta là hóa trang đi làm, bọn hắn nhận thức không ra ta.
- Thật sự, ngươi không có lừa gạt ta?
Trong nội tâm Dương Nguyệt vẫn là rất lo lắng.
- Ta lừa gạt tỷ làm gì?
Dương Lỗi nói:
- Hơn nữa tỷ, ta có biện pháp có thể ẩn nấp khí tức của mình, trừ khi là Võ Thánh, bằng không thì nhìn không thấu tu vi của ta, như vậy, bọn hắn sẽ cho rằng ta là một tuyệt thế cao thủ, hơn nữa còn là một Đan Sư phi thường lợi hại, chẳng lẽ tỷ cho rằng bọn họ có can đảm đắc tội một Đan Sư nhìn không thấu tu vi sao?
Lúc này Dương Nguyệt mới nhẹ nhàng thở ra, xem như đã tin tưởng Dương Lỗi nói, trên đại lục, địa vị của Đan Sư là phi thường cao, hơn nữa cũng rất khó xuất hiện, bởi vì trở thành Luyện Đan Sư, điều kiện thập phần hà khắc, một trong số đó chính là phải có thể chất Hỏa Hệ, thứ hai, đối với dược liệu, phải có năng lực phân biệt rất cao, cho nên trở thành Luyện Đan Sư, thể chất tốt nhất là Hỏa Hệ cùng Mộc hệ song thuộc tính, mà tỷ lệ xuất hiện thể chất song thuộc tính này cực nhất.
Cho nên ở trên đại lục, Luyện Đan Sư cũng không phải nhiều, Luyện Đan Sư cao cấp thì càng ít.
- Về sau ngàn vạn lần không nên đi làm những chuyện này, quá nguy hiểm, vạn nhất ngươi có sự tình gì mà nói, ta... ta... ta chẳng phải là thiếu đi một đệ đệ tốt sao.
Dương Nguyệt ấp úng nói, quả thật ngay cả nàng cũng không biết lòng mình đang nghĩ cái gì.
- Yên tâm đi, Nhị tỷ, ta sẽ cẩn thận.
- Cái gì cẩn thận, về sau còn dám đi bán đan dược mà nói, ta sẽ không nhận ngươi là đệ đệ nữa.
Dương Nguyệt nắm chặt lỗ tai của hắn, cả giận nói.
- Tốt, tốt, Nhị tỷ, ta đáp ứng tỷ vẫn không được sao?
Vẻ mặt Dương Lỗi như màu gan heo, cái tỷ tỷ này, thật là làm cho người không hiểu thấu.
- Tốt rồi, xem phân thượng ngươi nhớ kỹ ta, mua cho ta những vật này, ta không trách ngươi nữa.
Dương Nguyệt mừng rỡ cầm lấy những đồ vật thuộc về nàng kia, sau đó quay người lại hướng phía bên ngoài đi đến, khi đi tới cửa còn xoay người nói:
- Nhớ kỹ, phải hảo hảo tu luyện, cách gia tộc Đại tỷ thí không có bao nhiêu thời gian nữa rồi.
Gia tộc Đại tỷ thí, đối với Dương Lỗi hiện tại mà nói, đã không cần lo lắng, hiện tại Dương Lỗi lo lắng chính là ba tháng sau Phong Vân tuyển bạt, chỉ có ở bên trong Phong Vân tuyển bạt thắng được, như vậy mình mới tính toán là chân chính dương danh lập vạn, chính thức chứng minh mình, chính thức đả kích những người đã từng nói mình là phế vật.
Hơn nữa Phong Vân tuyển bạt là cách mình tiến vào Huyền Cơ Môn tốt nhất, dù sao tiểu Ngọc vẫn còn ở Huyền Cơ Môn.
Nhớ tới tiểu Ngọc, không khỏi nhớ tới thời gian nàng ở bên cạnh mình, sự tình gì trong nhà mình cũng không cần quan tâm, trong sân, khắp nơi đều sẽ bị nàng quét dọn sạch sẽ.
Cũng không biết tiểu Ngọc ở Huyền Cơ Môn như thế nào rồi? Có phải cũng bắt đầu tu luyện rồi hay không? Có bị người khi dễ hay không? Nghĩ đến tiểu Ngọc có khả năng bị người khi dễ, trong lòng Dương Lỗi không khỏi hỏa khí, nếu như thực sự có người dám khi dễ tiểu Ngọc mà nói, như vậy vận mệnh của hắn cũng sẽ chấm dứt.
Thật lâu Dương Lỗi mới bình tĩnh trở lại, xem ra mình đích thật là tiến độ tu luyện quá nhanh, gần đây tâm tình không quá ổn định, một bộ công pháp ngưng thần tĩnh khí, bây giờ là thập phần tất yếu rồi.
Đúng rồi, dùng điêu khắc để di chuyển lực chú ý, làm cho mình tập trung tinh thần.
Dương Lỗi lấy ra một đoạn Mộc Đầu.
Điêu khắc thuật.
Bắt đầu từng đao từng đao mà điêu khắc.
Mỗi một đao đều dung nhập tinh thần lực của mình, mỗi một đao đều vừa đúng chỗ.
Thời gian dần qua Dương Lỗi hoàn toàn dung nhập trong đó, khắc đao ở trong tay không ngừng bay múa, trong đầu không còn có chuyện khác, hoàn toàn tiến nhập trong cảnh giới vong ngã.
Không có gì vô ngã.
Nếu như lúc này Trương Dật chứng kiến Dương Lỗi biểu hiện, tất nhiên sẽ kinh ngạc không thôi, sẽ coi Dương Lỗi trở thành bảo bối, sẽ trực tiếp mang hắn về Huyền Cơ Môn, trực tiếp thu làm nội môn đệ tử.
Mười phút đồng hồ đi qua.
Nửa giờ đi qua.
Dương Lỗi y nguyên đang điêu khắc, hai tay không ngừng bay múa, mảnh gỗ vụn điêu khắc không ngừng bay ra, giống như Thiên Nữ Tán Hoa.
Tay Dương Lỗi vô cùng linh xảo, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, thời gian dần qua lại để cho người khó có thể nhìn rõ ràng dấu vết động thủ.
Đã qua một giờ, đoạn Mộc Đầu trong tay Dương Lỗi kia đã dần dần hiện ra hình dạng muốn điêu khắc, mà Dương Lỗi cũng không có đình chỉ, tiếp tục không ngừng vung vẩy lấy khắc đao.
Lại qua nửa giờ, tốc độ Dương Lỗi chậm lại, mà pho tượng trong tay càng phát ra rõ ràng, rất sống động.
Cuối cùng một đao hoàn thành, đao ngừng.
- Đinh, chúc mừng người chơi điêu khắc thành công. Điểm kinh nghiệm EXP +5000, khí công giá trị +50, điểm tích lũy +50, độ thuần thục tăng lên.
Bất tri bất giác tinh thần lực của mình vậy mà thăng hoa, một loại nhẹ nhõm trước nay chưa có, Dương Lỗi đại hỉ, xem ra điêu khắc này quả nhiên đối với tinh thần lực cùng cảnh giới tăng lên rất có trợ giúp.
Nhìn xem pho tượng trong tay, trong nội tâm Dương Lỗi hết sức hài lòng, đây là pho tượng tiểu Ngọc, rất sinh động, cùng trong tưởng tượng của mình giống như đúc.
Không nghĩ tới mình lần thứ nhất điêu khắc rõ ràng có thành tựu như vậy, Dương Lỗi thập phần đắc ý, đem tượng điêu khắc trong tay lật qua lật lại nhìn mấy lần, sau đó cẩn thận từng li từng tí thu vào, cái này là lần thứ nhất mình điêu khắc, đáng giá trân tàng, có lẽ đợi lúc nhìn thấy tiểu Ngọc sẽ cho nàng.
Mà lúc này Dương Lỗi nhớ tới Bạch Tố Trinh, bộ dạng lúc trước của Bạch Tố Trinh cùng Bạch Hạc, kia là cực kỳ uy mãnh, mình có thể điêu khắc nguyên hình của Bạch Tố Trinh hay không? Nghĩ đến liền bắt đầu hành động.
Điêu khắc thuật.
Gỡ Mộc Đầu xuống, bắt đầu điêu khắc.
Một đao, hai đao, ba đao....
Thời gian dần qua Dương Lỗi tiến nhập trạng thái vong ngã.
Thời gian dần qua, Dương Lỗi đem hình dạng đại khái điêu khắc đi ra.
Bắt đầu điêu khắc lân phiến trên người, tinh tế tỉ mỉ, một đao, một đao, rất chuyên tâm, tinh thần lực tập trung đến cực điểm, trên trán sớm đã toát mồ hôi.
Dương Lỗi cảm giác được tinh thần lực của mình tiêu hao thật lớn, so với thời điểm điêu khắc tiểu Ngọc, tiêu hao lớn hơn mấy lần.
Không được, quả thực không nổi nữa. Tinh thần lực tiêu hao thật lợi hại, nếu như muốn điêu khắc ra nguyên hình của Bạch Tố Trinh, mình tối thiểu phải có tinh thần lực cường đại gấp trăm lần hiện tại mới có thể, tu vi của mình vẫn là quá yếu.
Không được, hiện tại mình phải dừng lại.
← Ch. 036 | Ch. 038 → |