← Ch.381 | Ch.383 → |
Cho nên lúc này muốn thu phục Hổ Phách Đao căn bản không thể nào, như vậy cũng chỉ có trước tiên ổn định thiếu niên này, hơn nữa thiếu niên này, tu vi quá yếu, bất quá chỉ là Võ Vương cảnh giới mà thôi, cho hắn ala1 gan hắn cũng không dám đối với mình làm sao, huống hồ hắn căn bản phát huy không ra lực lượng mạnh mẽ của Hổ Phách Đao, mình muốn giết hắn, trừ khi Hổ Phách Đao hộ chủ, bằng không thì giết hắn, như ép chết một con kiến đơn giản như vậy.
Nhìn sắc mặt Huyết Quỳ trắng bệch hướng về mình đi tới, trong lòng cũng lo lắng không ngớt, bất quá Dương Lỗi suy đoán, Huyết Quỳ Trưởng lão này, trước đó bị Hổ Phách Đao phản phệ, e sợ thương thế khá là nghiêm trọng, mà vừa bắt đầu, giống như cũng là đang chữa thương, bị Hổ Phách Đao phản phệ, đó là thương càng thêm tổn thương.
Mình không phải là có cơ hội sao?
Cái gọi là cầu phú quý trong hiểm nguy, nếu như có cơ hội, liền ra tay, hơn nữa, một khi ra tay, chính là một đòn trí mạng, bằng không thì đánh rắn không chết phản chịu hại, cái kia thì phiền toái.
Trước mắt, mình cần cùng hắn lá mặt lá trái, trấn định, phải trấn định, đây là thời điểm thử thách mình đến.
Huyết Quỳ từng bước từng bước hướng về Dương Lỗi đi tới, vẫn cố ý tản mát ra khí thế nhàn nhạt, cho Dương Lỗi áp lực.
Nhưng không hề nghĩ rằng, một bên Hà Siêu hai mắt đỏ đậm, cầm trong tay một thanh trường đao, điên cuồng hướng về Huyết Quỳ Trưởng lão đánh tới, ý muốn đem hắn chém thành hai khúc.
Hà Siêu tu vi không mạnh, nhưng là Võ Đế cấp độ, lúc này tẩu hỏa nhập ma, sức chiến đấu tăng lên mấy lần, kích phát toàn bộ tiềm lực, đủ để cùng Võ Thánh Võ Giả chống lại.
Bất ngờ không đề phòng, Huyết Quỳ bị Hà Siêu một đao bổ trúng.
Nhưng Huyết Quỳ là tu vi cỡ nào, tuy rằng thụ thương, nhưng dù sao cũng là Thất Tinh Luyện Cương cảnh giới, một đao kia chỉ vẻn vẹn là cắt y phục của hắn, ở trên người lưu lại một đao ấn ký mà thôi.
Một đao kia tuy rằng không cách nào phá tan phòng ngự của hắn, bởi vì bản thân thương thế nghiêm trọng, một đao kia không hề tạo thành thương thế gì, nhưng dẫn phát nội thương áp chế trong cơ thể.
Lần thứ hai phun ra một búng máu, lúc này Huyết Quỳ Trưởng lão, sắc mặt càng khó coi, bất quá ánh mắt không giống trước đó xem ra hiền lành như vậy, trở nên cực kỳ hung tàn, một tay hóa thành trảo hình, trong nháy mắt chộp tới trái tim Hà Siêu.
"Đùng" một tiếng, tay Huyết Quỳ xuyên thủng lồng ngực của Hà Siêu, tiếp theo một trái tim máu dầm dề liền bị bắt đi ra, Huyết Quỳ đem trái tim vẫn nhảy lên, trực tiếp liền để vào trong miệng.
Dương Lỗi nhìn không khỏi nuốt nuốt nước miếng, người này, quá tàn nhẫn, Dương Lỗi đối với Hà Siêu vẫn còn có chút hảo cảm, vốn Hà Siêu đối với Huyết Quỳ Trưởng lão này hầu hạ có thể nói tận tâm tận lực, thời điểm mình đến vẫn nói cho hắn lời hay, không nghĩ tới bây giờ đã bị Huyết Quỳ đào trái tim, Dương Lỗi không khỏi vì hắn cảm thấy bi ai.
Bất quá cử động trước đó của Hà Siêu, cũng vì Dương Lỗi thăm dò ra rất nhiều đồ vật, đó chính là bây giờ Huyết Quỳ Trưởng lão này thương thế vô cùng nghiêm trọng, đã là cung giương hết đà, nếu như mình thi triển Thiên Đao Nhất Thức, có lẽ có cơ hội giết hắn.
Sau khi Huyết Quỳ Trưởng lão nuốt vào trái tim kia, sắc mặt tựa hồ hồng hào rất nhiều.
Khóe miệng, trên tay còn có vết máu đỏ tươi lưu lại.
Quả nhiên là dùng trái tim chữa thương, gia hoả này tu luyện công pháp, cực độ tà ác, ma công, này tuyệt đối là ma công.
Giờ khắc này Huyết Quỳ quay người sang nhìn Dương Lỗi nói:
- Ngươi là tạp dịch đệ tử mới tới?
- Trưởng lão, ta... ta...
Dương Lỗi trang làm ra một bộ sợ hãi, nhìn Huyết Quỳ, không ngừng lùi về sau.
Huyết Quỳ nhìn thấy Dương Lỗi bộ dáng này, miễn cưỡng lộ ra vẻ mỉm cười:
- Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ không đối với ngươi như vậy, sẽ không thương hại ngươi.
- Trưởng lão, ngươi... ngươi không nên đào trái tim của ta, không nên ăn ta.
Dương Lỗi không ngừng lùi về sau, con mắt chuyển loạn, biểu diễn giống y như thật.
- Yên tâm, bản Trưởng lão nói sẽ không thương hại ngươi, nếu như ngươi cử động nữa, cái kia cũng đừng trách bản Trưởng lão không khách khí.
Nhìn Dương Lỗi biểu hiện, trong lòng Huyết Quỳ hết sức hài lòng, bất quá hắn không ngừng lùi về sau, lại để Huyết Quỳ hơi có chút bất mãn.
- Ta... Ta... Ta, Trưởng lão ngươi thật sự không đào trái tim của ta?
Dương Lỗi tựa ở góc tường, vẫn còn có chút run rẩy.
- Đương nhiên, bản Trưởng lão nhất ngôn cửu đỉnh, nói một là một nói hai là hai, còn cần lừa dối ngươi cái tạp dịch đệ tử như thế hay sao?
Huyết Quỳ ôn hòa nói.
Dương Lỗi thở phào nhẹ nhõm, thân thể không lại căng thẳng như vậy, bất quá trong ánh mắt, vẫn là mang theo ý sợ hãi.
- Trưởng lão... Ngài... Ngài có chuyện gì phân phó đệ tử đi làm?
- Ngươi có bằng lòng làm đệ tử ta hay không?
Huyết Quỳ Trưởng lão nói.
- Ta...
Trong mắt Dương Lỗi loé ra vẻ vui mừng, nhưng vẫn là vô cùng sợ hãi, vô cùng sợ sệt.
- Làm sao? Ta không đủ tư cách làm sư phụ của ngươi sao?
Huyết Quỳ nheo mắt lại, ngữ khí vô cùng bình thản, nhìn Dương Lỗi nói.
Dương Lỗi rất rõ ràng, Huyết Quỳ này sợ là không phải thật muốn thu mình làm đồ đệ, cũng không phải là nhìn trúng tư chất của mình, mà là bởi vì Hổ Phách Đao, bây giờ Hổ Phách Đao đã nhập vào trong mi tâm mình, mà hắn bị thương nặng, căn bản vô lực lập tức thu hồi Hổ Phách Đao, nếu muốn lần thứ hai đạt được Hổ Phách Đao, nhất định phải chờ thương thế tu vi khôi phục mới được.
Người này nếu tu luyện loại ma công tàn nhẫn như vậy, làm sao có khả năng vì một ngoại môn tạp dịch đệ tử nho nhỏ, mà từ bỏ một thần binh lợi khí?
Cho dù mình thiên tư lại cao hơn, cũng không thể nào từ bỏ vũ khí như Hổ Phách Đao. Cho nên rất hiển nhiên, Huyết Quỳ bây giờ bất quá là vì ổn định mình mà thôi.
- Làm sao có thể? Trưởng lão có thể để mắt đệ tử, đó là vinh hạnh của đệ tử.
Dương Lỗi cuống quít nói.
Nhưng trong lòng lại nói thầm, ngươi cái lão gia hoả, muốn thu ta làm đồ đệ, làm sao có khả năng, coi như là thật tình, vậy cũng không hiện thực, huống hồ, vẫn là có ý đồ riêng.
Đối với gia hỏa tàn nhẫn như vậy, Dương Lỗi là rất căm ghét, giết hắn, đây chính là vì dân trừ hại, giết hắn, có thể cứu bao nhiêu tính mạng.
- Tốt lắm, ngươi dập đầu bái sư đi.
Huyết Quỳ thoả mãn gật đầu, nếu như Dương Lỗi có một tia không muốn, như vậy Huyết Quỳ liền chuẩn bị trước đem Dương Lỗi dùng bạo lực khống chế lại, trước mắt, tiểu tử này vẫn tính là thức thời, vốn là Hà Siêu kia coi như không tệ, lại không nghĩ rằng bị ma hóa, mình không thể làm gì khác hơn là giết hắn, cứ như vậy, mình liền thiếu hụt đệ tử hầu hạ mình, mà trước mắt tiểu tử này chiếm được Hổ Phách Đao, cái kia là mình nhất định phải thu hồi, kể từ đó, để hắn ở bên cạnh mình, đó là nhất cử lưỡng tiện, cũng không thèm lại đi tìm đệ tử.
*****
Dương Lỗi quyết định chủ ý, hiện tại liền nhân lúc hắn bệnh muốn hắn mệnh, lão già này lại còn muốn mình bái sư, đây chẳng phải là cho mình một cơ hội cực kỳ tốt, chờ thời điểm mình dập đầu cho hắn, đây cũng chính là thời điểm hắn tính cảnh giác thấp nhất, hắn thế nào nghĩ tới mình một tạp dịch đệ tử, lại có năng lực giết chết Võ Giả như hắn.
Bây giờ Huyết Quỳ thương thế nghiêm trọng, giờ khắc này, nhiều nhất có thể đối phó Tam Hoa Tụ Đỉnh cảnh giới Võ Giả, mà nếu như mình thi triển Thiên Đao Nhất Thức, liền có thể giết chết Tam Hoa Tụ Đỉnh cường giả, một chiêu Thiên Đao Nhất Thức kia, khả năng còn chưa thể đẩy hắn vào chỗ chết, bất quá mình vừa học được Huyễn Ảnh Phân Thân thuật, lúc đánh ra Thiên Đao Nhất Thức đồng thời thi triển Huyễn Ảnh Phân Thân thuật, như vậy nói cách khác, mình đồng thời có thể đánh ra hai lần Thiên Đao Nhất Thức, ở tình huống này, cũng là không có sơ hở nào.
Hơn nữa cho dù mình thất bại, còn có thể đào tẩu, Dương Lỗi không cho là, lão già này chống được hai lần Thiên Đao Nhất Thức, còn có dư lực.
- Trưởng lão, ta thật sự có thể không?
- Tiểu tử ngươi, ta đã cho ngươi dập đầu bái sư, cái này chẳng lẽ còn giả hay sao?
Huyết Quỳ vừa bực mình vừa buồn cười, tiểu tử này quả nhiên là trẻ con miệng còn hôi sữa, vào lúc này vẫn đần độn, bất quá như vậy cũng tốt, dễ dàng mình khống chế hơn, trong lúc tu vi thương thế mình không có khôi phục, miễn cho xuất hiện sự cố gì.
- Trưởng lão, không, hẳn là Sư Phụ, ta chuyện này... ta quá cao hứng.
Dương Lỗi ở bề ngoài rất kinh hỉ nói.
- Bái sư đi.
Huyết Quỳ lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, lúc này không nhìn ra hắn có thương tích trên thân, nhưng Dương Lỗi biết, vào lúc này là thời cơ tốt nhất đánh giết hắn, chỉ cần mình đánh chết hắn cái Luyện Cương cảnh này, như vậy mình thu hoạch đến nguyên khí giá trị sẽ là cực kỳ khủng bố, đến thời điểm đó thực lực của mình sẽ có một tăng lên to lớn.
Như vậy mình ở bên trong Tu La Điện, đi tìm bảo khố, thu hoạch bảo vật trong đó độ khả thi thành công cũng là lớn hơn nhiều.
Dương Lỗi chậm rãi đi tới trước mặt Huyết Quỳ, sau đó khom người quỳ xuống.
Nhìn thấy Dương Lỗi như vậy, Huyết Quỳ hết sức hài lòng, tiểu tử này, nếu như sau đó có thể đàng hoàng nghe lời, như vậy thật đem hắn làm truyền nhân của mình cũng không tồi, Huyết Quỳ nhìn thấy Dương Lỗi tư chất vẫn được, so với đệ tử bình thường mạnh hơn rất nhiều, cũng khó trách Hổ Phách Đao sẽ chọn tiến vào trong cơ thể hắn, mà không phải tiến vào trong cơ thể Hà Siêu.
Ngay một sát na Dương Lỗi quỳ xuống kia, Dương Lỗi động, Huyễn Ảnh Phân Thân thuật, cùng Phong Ẩn đao trong nháy mắt xuất hiện, tiếp theo hai Dương Lỗi đồng thời thi triển ra Thiên Đao Nhất Thức, đem Huyết Quỳ tập trung.
- Thiên Đao Nhất Thức, diệt cho ta.
Hai Dương Lỗi đều cầm Phong Ẩn đao, một trận ánh đao chói mắt, khiến người ta không mở mắt ra được, Huyết Quỳ dù sao cũng là Luyện Cương cảnh Võ Giả, nhìn thấy tình huống này, lập tức liền ý thức được không đúng, trong lòng hồi hộp không ngớt, trong nháy mắt vận công, muốn trốn khỏi, bởi vì hắn cảm giác được, ánh đao này quá khủng bố.
Nhưng lúc này đã muộn, một khi Thiên Đao Nhất Thức tập trung vào, làm sao có khả năng để cho chạy trốn.
Thiên Đao Nhất Thức này là pháp tắc chi lực, sau khi bị tập trung, căn bản không cách nào thoát đi, mà Huyết Quỳ nếu muốn chống lại, cũng chỉ có vận dụng pháp tắc lực bản thân, Võ Giả tu vi đạt đến Lục Đạo Luân Hồi cảnh giới, đều là có thể vận dụng pháp tắc lực, không giống mới vừa đi vào Thông Huyền, Võ Giả vừa đi vào Thông Huyền, bất quá là đụng chạm đến pháp tắc lực mà thôi, muốn vận dụng, căn bản không thể nào.
Hai tia đao quang trong nháy mắt bổ trúng Huyết Quỳ, để cả người hắn như một viên đạn pháo, nổ đi ra thật xa, sau đó đụng vào trên tường, ngay sau đó dường như một con chó chết, mềm oặt rơi trên mặt đất.
Không nghe thấy hệ thống đưa ra, gia hoả này chính là không chết, bây giờ không nhúc nhích, lão già này hiển nhiên là muốn giả chết, sau đó đánh lén mình, bất quá hắn tính sai, nếu như không có hệ thống, hắn vẫn đúng là có thể thành công.
Dương Lỗi cho Huyễn Ảnh Phân Thân của mình qua, mà Dương Lỗi lại dùng một viên Cấp tốc khôi phục đan, khôi phục chân khí, thể lực.
Mà Huyễn Ảnh Phân Thân lại không sao, ngược lại chỉ có thể kiên trì mười phút, bây giờ đã qua một phút đồng hồ, thời gian còn dư lại, có thể hảo hảo lợi dụng một phen.
Huyễn Ảnh Phân Thân từng bước hướng về Huyết Quỳ đến gần, trường đao vẫn nắm trong tay, không có một chút nào thả lỏng, bởi vì Dương Lỗi biết, lúc này Huyết Quỳ căn bản không có chết, chính đang tìm cơ hội đối phó mình.
Chờ Huyễn Ảnh Phân Thân đi tới bên người Huyết Quỳ, hắn vẫn không có động tác chút nào, ngay cả tim đập cũng ngưng, tựa hồ đúng là tử vong.
Dương Lỗi cười lạnh một tiếng, Huyễn Ảnh Phân Thân nhấc lên trường đao, vận dụng hết lực đạo, liền hướng về đầu Huyết Quỳ chém đi xuống.
Ngay một sát na đao hạ xuống kia, Huyết Quỳ động, thân thể trong nháy mắt bắn lên, một chưởng đánh về vị trí trái tim Huyễn Ảnh Phân Thân.
Dương Lỗi đã sớm liệu đến, ở một sát na hắn động kia, Dương Lỗi liền động thủ.
Phong Đao Thất Sát, Lục sát hợp nhất.
Đây là một chiêu mạnh nhất của Dương Lỗi hiện tại ngoại trừ Thiên Đao Nhất Thức.
Bây giờ Dương Lỗi lần thứ hai toàn lực ra tay, uy lực mặc dù so với Thiên Đao Nhất Thức kém không ít, nhưng mà cực kỳ khủng bố.
Đao khí, giống như mưa xối xả đầy trời, che ngợp bầu trời hướng về Huyết Quỳ đánh tới.
Đao khí đến đâu, dòng máu tung toé, huyết dịch của Huyết Trì kia bị trong nháy mắt bốc hơi một nửa.
Bành bành bành...
Huyễn Ảnh Phân Thân bị Huyết Quỳ bắn trúng tán đi, nhưng một chiêu Phong Đao Thất Sát này của Dương Lỗi, là chân thực oanh kích ở trên người Huyết Quỳ.
Y giáp của Huyết Quỳ Trưởng lão ở dưới Dương Lỗi công kích kinh khủng như vậy, trong nháy mắt hóa thành mảnh vụn, phiêu tán trong mưa máu.
Cả người không ngừng co quắp, đòn đánh này tuy rằng vẫn không có đem Huyết Quỳ đánh giết, bất quá Huyết Quỳ bây giờ thực sự là không thể chống đỡ một chút nào, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có.
Mà Dương Lỗi lần thứ hai ăn vào một viên Cấp tốc khôi phục đan, liên tục thi triển chiêu thức cường đại mấy lần, để Dương Lỗi tiêu hao nghiêm trọng, nếu như không phải tu luyện công pháp đặc thù, còn có mình thể chất đặc thù, lúc này Dương Lỗi cũng không đứng lên nổi.
Bất quá Dương Lỗi biết, vào lúc này nhất định phải kiên trì, chỉ cần giết Huyết Quỳ, như vậy mình có thể hoàn toàn khôi phục, lần thứ hai đột phá tu vi cảnh giới hiện tại.
Cho nên Dương Lỗi cũng không hề có sau khi ăn vào đan dược liền đả tọa khôi phục, mà là lên tinh thần, nhấc đao, kéo bước tiến uể oải hướng về Huyết Quỳ bước qua.
- Khục khục...
Nhìn Dương Lỗi càng ngày càng gần, hai mắt Huyết Quỳ vô thần, vô cùng tuyệt vọng, làm sao cũng không nghĩ tới, thiếu niên này, lại giả trư ăn lão hổ, mình một đời ngang dọc, lại lưu lạc tới bị một mao tiểu tử nho nhỏ không biết tên đánh giết.
← Ch. 381 | Ch. 383 → |