Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 457

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 457: Một quyền đánh bay
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Ngươi... Ngươi... Khá lắm, gia hỏa miệng lưỡi bén nhọn, hôm nay Mộ Dung Ly ta không thể không rút đầu lưỡi nhà ngươi.

Mộ Dung Ly nói xong, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm. Thanh trường kiếm sắc bén mang phong cách cổ xưa đang tỏa ánh sáng lóng lánh. Hiển nhiên nó không phải thanh cổ kiếm bình thường, mà là một thanh bảo kiếm thượng thừa.

Mặc dù nó không được dũng mãnh như Tiên Khí, nhưng cũng là báu vật siêu quần xuất chúng. So với đồng tiền Lạc Bảo Kim Tiễn phỏng chế mà Dương Lỗi trước đây đoạt được thì cũng không kém là bao nhiêu.

- Hảo kiếm, kiếm này mà để ngươi dùng như vậy thì quá lãng phí, có lẽ cho ta đi.

Trên mặt Dương Lỗi hiện ra nụ cười, bước chân như gió, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Mộ Dung Ly. Tốc độ cực nhanh khiến cho Mộ Dung Ly còn không kịp phản ứng lại. Hắn thật không ngờ, Dương Lỗi lại không nói quy củ như vậy, nói động thủ liền động thủ.

Diệu Thủ Không Không, Dương Lỗi xuất ra một chiêu Diệu Thủ Không Không. Đây là Dương Lỗi học trong vở Xạ Điêu tại thế giới Mộng Huyễn, đó là kì tài của Chu Thông, nhưng mà đã được Dương Lỗi cải tiến một phen.

Tay không thành dao sắc có lẽ rất lợi hại. Chỉ hơi không lưu ý/, Mộ Dung Ly liền bị đoạt binh khí, lập tức sắc mặt sầm xuống, thật vô cùng khó coi. Hắn không nghĩ tới chính mình lại biểu hiện thành bất lực như vậy, điều này làm cho trong lòng hắn không phục lắm, lửa giận lập tức dâng lên đến đỉnh.

- Ngươi rất lợi hại sao? Chỉ đến như vậy đi, trình độ như vậy mà còn muốn giáo huấn ta. Ta xem ra tiểu tử ngươi có lẽ lại trở về tu luyện mấy trăm năm nữa đi. Có điều, nói đi còn nói lại, ngươi coi như tu luyện trên mấy trăm năm, hơn nữa không ăn không uống, liều mạng tu luyện thì cũng vẫn không theo kịp ta.

Dương Lỗi ha hả cười một tiếng, quơ quơ trường kiếm trong tay, nhìn hắn với vẻ tràn đầy khinh thường.

Đối với Mộ Dung Ly này, Dương Lỗi thật đúng là không thể nào quen nhìn. Người nầy, tu vi không được tốt lắm, rất chủ quan không khiêm tốn. Nếu không cho hắn biết tay một chút, hắn thật đúng là cho rằng mình chính là Đệ Nhất Thiên Hạ.

- Ngươi... Hảo, hảo, là ngươi bức ta.

Lửa giận của Mộ Dung Ly đã đạt tới mức độ cao nhất, hận không thể ăn sống nuốt tươi Dương Lỗi.

Từ khi ra đời tới nay, hắn liền một mực được coi là thiên tài, không người nào dám đối xử như vậy với hắn, cũng không từng phải chịu đựng tức tối như thế.

Hiện nay binh khí bị đoạt đi không nói, vẫn còn nhận hết ngôn ngữ xỉ nhục, điều này khiến cho hắn làm thế nào gánh chịu được. Sắc mặt hắn đều xanh mét, thật giống như bị quét một tầng sơn màu xanh.

- U a, thật lợi hại a. Ta không thể không nói, một chiêu này của ngươi so với ta mạnh hơn nhiều lắm, sắc mặt lại biến đổi a, lại biến thành màu xanh mét. Có điều, tại sao ngươi lại không đội thêm cái mũ xanh a? Như vậy mới là hợp màu với nhau lại càng tăng thêm sức mạnh a?

Dương Lỗi nói xong cười ha ha. Đích xác, nếu như người nầy mà đội thêm một cái mũ xanh, phải nói sẽ là tình cảnh như thế nào?

Nghe được Dương Lỗi nói tiếp những lời này, Mộ Dung Ly càng là phẫn nộ, hắn phun ra một ngụm huyết. Rất độc, lời này rất độc, so với độc xà còn muốn độc hơn a.

Đám người Trương Dật, Cổ Mặc, Chu Nhiên kia kêu một tiếng mà trợn mắt há hốc mồm. Dẫu như thế nào cũng không nghĩ ra, Dương Lỗi mắng người lại sắc bén như vậy.

- Ta muốn giết ngươi.

Lúc này Mộ Dung Ly hai mắt đỏ kè, thật giống như Dương Lỗi có mối thù không đợi trời chung với hắn. Lúc này đã không phải tức giận, mà là chuyển hóa thành cừu hận.

Long Phi Vũ thấy tình huống này thì thầm nghĩ không ổn, xem ra lần này đồ đệ bảo bối Mộ Dung Ly của chính mình đã rơi vào trong bẫy rập của Dương Lỗi. Hiện nay nếu là hắn không thể nắm chắc tâm tình của mình, như vậy rất có thể sẽ tẩu hỏa nhập ma.

Đương nhiên nếu như mà hắn có thể thoát khỏi cửa ải này, như vậy tu vi của hắn tất nhiên sẽ tiến nhanh, đột phá cấp bậc Thông Huyền, đó là nước chảy thành sông. Hơn nữa đối với tâm tình của hắn là có thêm lợi ích phi thường lớn.

Nhưng từ bây giờ nhìn lại, hắn mặc dù là đã qua được cửa ải này trong lòng hắn, nhưng điều đó khẳng định cũng sẽ lưu lại bóng ma. Trừ phi hắn có thể đánh bại Dương Lỗi.

Nhưng mà, Long Phi Vũ biết, Dương Lỗi là dễ dàng đánh bại như vậy sao? Trừ phi là tu vi cảnh giới của Mộ Dung Ly đạt tới cấp bậc Ngũ Khí Triêu Nguyên, khi đó có lẽ mới có phần thắng.

Nếu như Dương Lỗi biết lúc này Long Phi Vũ suy nghĩ như thế ở trong lòng, tất nhiên sẽ giật mình không thôi.

Bởi vì Dương Lỗi hiện tại đích đích xác xác là có khả năng sánh cùng Võ Giả cấp bậc Ngũ Khí Triêu Nguyên, mà cảnh giới của chính mình mặc dù là cảnh giới Võ Thần, nhưng thực lực, đó là không hơn không kém có khả năng bằng được Ngũ Khí Triêu Nguyên.

Vốn muốn cảnh báo cho Mộ Dung Ly, nhưng mà Long Phi Vũ suy nghĩ một chút rồi vẫn không làm cho hắn tỉnh táo lại.

Điểm này, Long Phi Vũ làm một cường giả Cửu Cực Tạo Hóa tuyệt đỉnh nên đương nhiên biết rõ ràng. Nếu như chính mình hiện tại cảnh báo cho Mộ Dung Ly như vậy, mặc dù có tránh được mối nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma, nhưng đối với sự phát triển sau này của hắn là bất lợi.

Còn nếu như chính hắn tự tỉnh táo lại thì cái đó lại không giống nữa, như thế sẽ khiến cho hắn có được sự tiến bộ rất lớn. Cho nên Long Phi Vũ do dự một chút, rồi vẫn không hề lên tiếng.

Đương nhiên đối với Dương Lỗi nầy, Long Phi Vũ lúc này cũng là tức giận không thôi. Tên nầy thật đúng là cũng không cho mình một chút mặt mũi, chờ sau khi xong chuyện, nhất định phải cho hắn biết tay để nhìn một chút. Nếu không thể diện của mình biết để ở nơi nào.

Mặc dù là đệ tử thiên tài, mặc dù là hy vọng của Huyền Cơ Môn, cũng không thể để cho hắn kiêu ngạo như vậy.

- Muốn giết ta? Ngươi có năng lực kia sao? Hiện tại ngươi ngay cả binh khí cũng không có, ngươi lại còn nói ngươi muốn giết ta? Điều này thật sự là buồn cười, ta giết ngươi vẫn còn không khác mấy bình thường.

Dương Lỗi lại lần nữa cười nhạo.

Cơn tức giận đã đạt tới cực đỉnh, Mộ Dung Ly xuất ra một cây quạt, xem ra cực kì bình thường. So cùng loại của thư sinh sử dụng thì cây quạt này tựa hồ không có gì khác nhau. Nhưng mà điều có khả năng nhìn thấy được chính là, trên bề mặt cây quạt kia có họa rất nhiều đóa hoa đào, phía dưới chính là mỹ nhân xinh xắn như ẩn như hiện.

Dương Lỗi sử dụng Giám Định Thuật xem xét một phen.

- Đinh, xem xét thành công, sơ cấp Tiên Khí, Đa Tình Phiến, trạng thái nửa phong ấn.

Lại là Tiên Khí, Dương Lỗi ngẩn người. Hắn không nghĩ tới tiểu tử này lại vẫn còn có được Tiên Khí, thật sự là làm cho người ta kinh ngạc.

Bởi vì cả Huyền Cơ Môn cũng không có vài món Tiên Khí, dù sao Dương Lỗi vẫn chưa hề thấy ai có Tiên Khí. Đương nhiên trừ Cổ lão ra thì còn có Cổ Thu Hàn, về phần những người khác, ngay cả sư phụ Trương Dật của chính mình thì Dương Lỗi cũng không hề thấy lão có Tiên Khí.

*****

Cho nên Tiên Khí này tại cả đại lục Sùng Võ thật là rất ít ỏi. Đương nhiên đây là đối với người bình thường mà nói. Còn đối với Dương Lỗi, Tiên Khí thì hắn thật đúng là không ít, nhưng còn không phải là Tiên Khí bình thường.

Tiên Khí bình thường đối với người tu luyện mà nói, thậm chí đối với cường giả Cửu Cực Tạo Hóa mà nói, đều là cực kỳ muốn có, cực kỳ hâm mộ. Nhưng mà đối với Dương Lỗi mà nói lại cũng như quả bóng đồ chơi bình thường, vẫn còn nhìn không lọt vào mắt.

Bởi vì Dương Lỗi có được đâu phải là Tiên Khí, mà là pháp bảo bẩm sinh. Pháp bảo bẩm sinh này có ý nghĩa như thế nào? Người bình thường có lẽ không biết rõ ràng lắm, nhưng chính bản thân Dương Lỗi thì trong lòng hiểu rõ giống như gương sáng.

Nhưng mà điều khiến cho Dương Lỗi buồn bực chính là, với tu vi hiện tại của chính mình, cho dù là Tiên Khí hay pháp bảo bẩm sinh thì chúng đều không khác đồ bình thường. Đó là bởi vì chính mình căn bản vô phương thúc giục chúng.

Đương nhiên Tiên Khí bình thường ít nhất cũng có thể phát huy ra được một bộ phận uy năng. Mà pháp bảo bẩm sinh kia thì còn kém xa, có thể nói ngay cả một phần ngàn, một phần vạn uy năng đều không thể phát huy.

- Cây quạt a? Không sai, cây quạt hoa đào này xem ra cũng không tệ lắm. Trên mặt vẽ mỹ nữ cũng không tồi a, chẳng lẽ đó cũng là tính toán tặng cho ta?

Dương Lỗi nhìn người nầy xuất ra Tiên Khí, trong lòng cũng bắt đầu cảnh giác, không hề còn dáng vẻ coi như không có gì đáng kể nữa.

Dù sao đó cũng là Tiên Khí, thân thể hiện tại của chính mình đích thật là rất mạnh mẽ. Nhưng mà đối mặt Tiên Khí, mặc dù là Tiên Khí bán phong ấn thì đó cũng là Tiên Khí, uy lực tự nhiên không phải Kim Cương Bất Hoại Thần Công của chính mình đang lúc vẫn còn chưa đạt đến đại viên mãn có khả năng chống lại được.

Nếu như là chính mình tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công đạt tới đại viên mãn như vậy, thì có lẽ hắn có khả năng đối kháng một đôi lần.

- Tử...

Mà Mộ Dung Ly lúc này lại không nói gì thêm, mà là đưa chân khí vào trong Đa Tình Phiến, cả người giống như con bướm Hồ Điệp bình thường, nhanh chóng nhẹ nhàng lượn về hướng tới Dương Lỗi. Cả bề mặt cây quạt xòe ra, giống như một thanh đao nhọn sắc bén. Tức thì một đạo kình khí mạnh mẽ xé gió quét về hướng tới Dương Lỗi.

- Phách Thiên Quyền, phá cho ta

Dương Lỗi quát một tiếng mãnh liệt. Phách Thiên Quyền này là Dương Lỗi tu luyện được vào lúc ở tại Dương gia.

Một quyền này hóa thành một đạo gió giật đen tuyền, không khí chung quanh nổi lên cuồn cuộn, khiến cho bốn phía hình thành một đạo chân không. Ngay cả không gian đều tựa hồ bị xé rách toạc ra.

Chỗ mà quyền kình tập trung, thật giống một cái hắc động (hố đen) loại nhỏ, tựa hồ muốn hút hết tất cả mọi thứ chung quanh.

Đám người Cổ Mặc, Chu Nhiên, Long Phi Vũ thấy một quyền này, lập tức đều trợn to hai mắt, cảm thấy khó có thể tin nổi.

Một quyền này, đã ra ngoài tầm của Võ Giả thông thường, thậm chí, Võ Giả tu vi đạt tới cảnh giới Bát Quái Ngưng Thần, cũng không tất làm được.

Vậy mà trước mắt Dương Lỗi, tu vi chẳng qua là cấp bậc Võ Thần mà thôi. Võ Giả bình thường mặc dù là chiến lực đạt tới cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần, nhưng muốn xuất ra một quyền này thì tuyệt đối là không làm được nhẹ nhàng như vậy.

Bởi vì bên trong một quyền này lại ẩn chứa một tia lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc. Không sai, đúng là lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc.

Uy lực của nó mặc dù không thể bằng một kích toàn lực của cường giả Ngũ Khí Triêu Nguyên, thậm chí còn không chắc đạt đến cấp bậc Tam Hoa Tụ Đỉnh. Nhưng một tia Pháp Tắc Chi Lực này không phải chuyện đùa. Một khi hắn trưởng thành, tiền đồ thật sự là không có giới hạn.

Lúc này, Long Phi Vũ xem như rõ ràng, tiểu tử này thật sự là một tiểu tử khó lường. Chỉ dùng chiêu thức ấy, cũng đủ để cho hắn khinh thường tất cả lớp người trẻ tuổi.

Gọi là lớp người trẻ tuổi, có tiềm lực thiên tài nhất, điều này tuyệt đối không phải khoe khoang. Còn trẻ tuổi như thế mà có thể thi triển ra Pháp Tắc Chi Lực, một khi bắt đầu trưởng thành thì sẽ đạt tới tình trạng khủng bố như thế nào.

Chính bản thân Dương Lỗi cũng không biết rõ ràng lắm, rằng một quyền này lại ngưng tụ ra một tia lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc.

Kỳ thật điều này rất đơn giản, bởi vì Dương Lỗi đã hoàn toàn khống chế thế giới Mộng Huyễn, trở thành chủ nhân đích thực của thế giới Mộng Huyễn, nên hắn hoàn toàn có khả năng khống chế Pháp Tắc Chi Lực trong thế giới Mộng Huyễn.

Mà lúc này một quyền này có thể ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo Pháp Tắc, chính là bởi vì nguyên nhân đã khống chế Pháp Tắc Chi Lực trong thế giới Mộng Huyễn.

Đám người Long Phi Vũ và Chu Nhiên nhìn ra chỗ phi phàm của một quyền này, nhưng Mộ Dung Ly cũng không có nhãn quan tốt như vậy, để có thể nhìn ra sự huyền bí của một quyền này.

Cho nên nhìn thấy Dương Lỗi lại không sử dụng vũ khí, mà là lợi dụng nắm đấm của bản thân để liều mạng với Tiên Khí của mình, Mộ Dung Ly không khỏi cười lạnh.

Hắn tựa hồ thấy được Dương Lỗi nằm trên mặt đất kêu rên, hơn thế thậm chí bị bị giết chết. Khóe miệng hắn có hơi nhếch lên, trong lòng cười thoải mái. Dám làm nhục ta như thế, chết đi, để cho ngươi biết hậu quả dám lăng nhục Mộ Dung Ly ta.

Kình chỉ của Đa Tình Phiến có màu trắng, trong đó vẫn còn lóe ra được một vầng sáng màu hồng nhạt. Còn quyền kình của Dương Lỗi chính là một vệt sáng đen, tốc độ so với một kích của Đa Tình Phiến kia, xem ra còn phải chậm hơn một ít.

Hai đạo kình khí này đột nhiên va đập vào nhau, Dương Lỗi bắt đầu vận dụng Kim Cương Bất Hoại Thần Công mà vẫn không nhúc nhích đứng ở tại chỗ. Chỗ kình khí lan đến, cũng không hề mang đến cho Dương Lỗi một chút thương tổn nào, một chút đá vụn bị kình khí cuốn theo đập vào trên người Dương Lỗi liền bị văng ra.

Mà Mộ Dung Ly liền không có may mắn như vậy.

Quyền kình của Dương Lỗi mặc dù bị Đa Tình Phiến ngăn chặn, nhưng mà một tia Pháp Tắc Chi Lực kia trong quyền kình Dương Lỗi cũng đã không chút lưu tình nện lên trên Đa Tình Phiến, thông qua Đa Tình Phiến mà dùng nó làm môi giới, hung hăng công kích lên trên cổ tay Mộ Dung Ly.

- Răng rắc...

Đầu khớp xương trên cổ tay Mộ Dung Ly liền vỡ vụn trong nháy mắt.

Cả người giống như bị chiếc ô tô đang lao rất nhanh đụng vào. Toàn thân đều đánh bay thật xa, tiếp theo hung hăng nện xuống ở trên mặt đất.

- Khụ khụ... Khụ khụ...

Lúc này Mộ Dung Ly mê mang không thôi, trong miệng phun ra mấy ngụm máu tươi.

Dẫu như thế nào hắn cũng muốn không hiểu, chính mình là dùng Tiên Khí, mà Dương Lỗi cũng không có vũ khí gì, vẻn vẹn là dựa vào nắm đấm của hắn. Vậy mà một quyền này lại khiến cho chính mình bại, nhưng lại là bị bại thảm thiết như thế.

- Không thể không nói, ngươi thật là một phế vật a. Lại ngay cả một quyền của ta mà đều không chịu nổi.

Dương Lỗi lần thứ hai lên tiếng đả kích hắn.

Crypto.com Exchange

Chương (1-881)