Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 459

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 459: Mười năm ước hẹn
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nghe được lão gia hỏa Long Phi Vũ đó lại là nói hộ cho mình, Dương Lỗi lúc đầu có hơi kinh ngạc. Nhưng rồi trong lòng lại suy nghĩ, lão tiểu tử đó không phải là lấy lui làm tiến chăng? Hắn nghĩ thầm, nếu quả thật là như vậy, thế thì lão gia hỏa này thật đúng là đủ thâm.

- Một năm rất nhẹ.

Cổ Mặc lắc đầu, kỳ thật bọn họ đều phát sinh hiểu lầm ý tứ của mình.

Với quan hệ giữa mình và Dương Lỗi, với quan hệ giữa Dương Lỗi và cháu gái Cổ Tĩnh của mình, nếu như chính mình thật muốn khiến cho Dương Lỗi đi Tư Quá Nhai diện bích một trăm năm như thế, vậy thì nguy rồi. Khi đó đứa cháu gái bảo bối kia mà không giật sạch toàn bộ râu của mình, đó mới là chuyện kỳ lạ.

- Ta xem ra vẫn một trăm năm, nhưng mà nơi diện bích Tư Quá không phải Tư Quá Nhai, mà để cho tiểu Lỗi đi Tĩnh Tư Các.

- Tĩnh Tư Các?

Trương Dật há miệng, đến Tĩnh Tư Các này nghĩ hơn trăm năm. Đó căn bản không phải trừng phạt, mà xem như phần thưởng?

Phải biết rằng trong Tĩnh Tư Các linh khí đầy đủ, nhưng lại có nhiều vô số kể bút tích tiền nhân lưu lại. Đây là để cho một số người vào lúc tu vi đạt tới tắc nghẽn bình cảnh đi Ngộ Đạo, bên trong đó để lại nhiều vô số kể kinh nghiệm của tiền nhân, thậm chí còn có Ngộ Đạo cảnh giới.

Nếu như có thể tìm hiểu một chút, thì đối với tu hành kia của bản thân tuyệt đối là có thêm sự trợ giúp thật lớn. Lúc này Cổ lão lại là khiến cho Dương Lỗi đi Tĩnh Tư Các suy nghĩ trong hơn trăm năm, thế này nào có phải trừng phạt, mà là phần thưởng cực lớn a.

Long Phi Vũ cũng ngây ngẩn cả người. Đúng là lão thật không ngờ, Cổ Mặc lại là có ý tứ này. Cái này thì trừng phạt ở chỗ nào. Trong lòng lão quả thực cũng khó chịu, vì vậy lên tiếng:

- Cổ lão, như vậy chỉ sợ không tốt chứ? Tĩnh Tư Các chính là nơi để cho những người tu luyện có tu vi mắc vào chốt chặn bình cảnh được yên tĩnh suy nghĩ. Hiện nay tiểu tử Dương Lỗi này phạm vào sai lầm lại để cho hắn đi vào trong đó tu luyện? Thế này thì dù nói như thế nào, đều không thích hợp chứ?

- Cái gì gọi là phạm vào sai lầm, từ lúc nào mà ta trở thành người phạm sai lầm vậy? Chẳng lẽ nguyên nhân chính là bởi vì thu thập một phen cái tên tiểu tử mở miệng là nói ra những lời cuồng ngôn kia sao?

Trong lòng Dương Lỗi bất mãn, lại mở miệng nói tiếp

- Hơn nữa, ta đánh hắn cũng là bị bất đắc dĩ. Ta cũng không chủ động trêu chọc hắn, là chính hắn dâng lên tận miệng để chịu bị đánh. Ngoài ra, ta nghĩ, đây xem như luận bàn với nhau cũng được mà?

- Miệng lưỡi bén nhọn.

Long Phi Vũ nói

- Tiểu tử, món nợ này của ngươi sớm muộn ta cũng sẽ thanh toán với ngươi. Yên tâm, ta sẽ không tự mình động thủ, ngươi cũng không đáng đẻ cho ta động thủ. Ta sẽ để cho Tiểu Ly thu thập ngươi, đây là chuyện giữa ngươi và hắn.

- Lão cứ nói cái tên thủ hạ bại tướng này sao? Ha ha, tiếu tử ta, nếu hắn muốn đánh thắng ta? Chỉ sợ đời này cũng không cơ hội. Chỉ có chờ kiếp sau, à, nhưng mà... Kiếp sau cũng không có khả năng. Nói ngắn lại, hắn vĩnh viễn đều không có cơ hội đánh thắng ta.

Dương Lỗi tràn đầy khinh thường.

- Tiểu tử, không biết trời cao đất rộng. Thu thập ngươi, không cần kiếp sau, chỉ sau một năm, Tiểu Ly tất nhiên có khả năng thu thập ngươi.

Long Phi Vũ trong lòng rất khó chịu. Lão nghĩ bản thân mình chính là nhân vật cấp bậc thiên tài. Ngày đó chính mình mới vừa vào Huyền Cơ Môn, trong cùng thế hệ thì luôn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

Không chỉ có là đứng đầu trong cùng thế hệ ở Huyền Cơ Môn, mà lại còn là ở trong lớp người trẻ tuổi thiên tài hàng đầu tại cả đại lục Sùng Võ khi đó.

Mà hiện nay đệ tử của mình lại bị Dương Lỗi đánh giá như vậy thì trong lòng đương nhiên không thoải mái. Lão nhất định phải khiến cho đệ tử té ngã ở nơi nào, liền đứng lên tại chỗ đó.

- Một năm? Thế này chỉ sợ không được, quá ngắn. Ta cho lão mười năm, sau mười năm, ta sẽ quay về Huyền Cơ Môn chờ tiểu tử kia đến khiêu chiến.

Dương Lỗi phải lại ở chỗ này chờ một năm sao, chính mình còn cần đi đại lục Vô Cực.

Cả đại lục Vô Cực lớn như vậy, chính mình mà muốn trở thành người thống trị ở chỗ đó thì cũng không phải chỉ một năm hai năm là có khả năng làm được. Mười năm, phỏng đoán đã là mức thận trọng.

Trong thời gian mười năm, chính mình hẳn là cũng có thể trở thành Cửu Cực Tạo Hóa, thậm chí cao hơn cấp bậc Cửu Cực Tạo Hóa, thăng bậc tiến Giai đến cảnh giới Thiên Tiên.

- Mười năm? Hảo, liền mười năm. Sau mười năm, tại Huyền Cơ Môn, ngươi và Mộ Dung Ly trở lại một lần quyết đấu.

Long Phi Vũ suy nghĩ một chút, tiểu tử này không phải là tự tin quá... Nói thật, nếu như là thời gian vẻn vẹn một năm, chính mình thật đúng là không có quá lớn nắm chắc có thể khiến cho đồ đệ của mình Mộ Dung Ly vượt hơn Dương Lỗi.

Nhưng mà nếu như là thời gian mười năm như thế, vậy lão liền không cần thiết lo lắng. Với thực lực của mình, với tài nguyên phong phú của chính mình, thời gian mười năm thực sự là có thể làm cho Mộ Dung Ly tiến vào cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi, thậm chí là cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương.

- Hảo, nơi này có nhiều nhân chứng như vậy, nếu ngươi định nghĩ tới chuyện không thừa nhận, thì đó cũng là không có khả năng. Ngươi xác định sao?

Dương Lỗi nheo mắt lại, cực kì tự tin nhìn Long Phi Vũ mà hỏi.

- Hừ, Long Phi Vũ ta cho tới bây giờ đều là nhất ngôn cửu đỉnh, tiểu tử kia, hy vọng ngươi sau mười năm vẫn còn có thể giữ được kiêu ngạo như vậy.

Long Phi Vũ lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, tiểu gia hỏa này lại dám chất vấn chính mình, quả thực rất làm cho người ta căm tức

- Vì đạt được công bằng, như vậy lần này, chuyện ngươi vô lễ đối với ta thì ta cũng không so đo vớingươi, cho nên lần này cũng không cần phải... để ngươi đi diện bích Tư Quá. Nhưng mà chuyện Cẩu Tư Nhiên, ngươi còn phải cấp ta một thông báo. Cẩu Tư Nhiên rốt cuộc không phải là do ngươi giết? Yên tâm. Mặc dù là ngươi giết thì hiện tại ta cũng sẽ không làm gì đối với ngươi. Muốn thu thập ngươi, ta cũng phải chờ đợi sau khi nhận được ước hẹn mười năm này trôi qua.

Tiếp theo Long Phi Vũ nói với Cổ Mặc:

- Cổ lão, tiểu tử này liền không để cho hắn diện bích. Nếu không sau mười năm mà bị thua, tiểu tử này lại sẽ nói thắng không phục.

- Như vậy sao được, tiểu tử này không tôn kính Long trưởng lão ngươi. Ta cho rằng có lẽ để hắn bế quan một trăm năm thì tốt hơn.

Cổ Mặc nghe vậy lắc đầu nói.

- Không cần phải thế, nếu tiểu tử này đúng là bất kính đối với ta, thì ta cũng không trách cứ hắn. Cho nên, việc trừng phạt này cũng không cần phải có....

Long Phi Vũ trong lòng vẫn còn mơ hồ không rõ ràng lắm. Nếu như là diện bích một trăm năm như thế, vậy thật sự là cơm canh đều đã nguội ngắt. Khi đó mà vẫn còn so sánh võ, thì cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

*****

- Nếu Long trưởng lão nói như vậy thì việc này coi như xong.

Cổ Mặc thấy Long Phi Vũ kiên trì, cuối cùng cũng đành gật đầu, tiếp theo nói với Dương Lỗi

- Dương Lỗi, ngươi còn không mau cám ơn Long trưởng lão khoan hồng độ lượng?

Dương Lỗi nào có ý định nhận lỗi đối với lão tiểu tử đó. Mặc dù nhìn bề ngoài thì lão gia hỏa này thật sự là còn trẻ, nhưng tuổi thực tế cũng không ít. Ở chỗ này, chỉ sợ ngoại trừ Chu Nhiên và Cổ lão ra thì những người còn lại mà có tuổi tác lớn hơn so với lão, thật đúng là không có. Dáng dấp soái ca tiểu bạch kiểm kia của lão khiến cho Dương Lỗi không khỏi sinh ra ý nghĩ so sánh thú vị. Người nầy, phải chăng là ông già thỏ chứ?

- Như thế nào, lời của ta ngươi cũng không nghe sao?

Cổ Mặc nhìn thấy Dương Lỗi bất động, liền trợn mắt liếc nhìn hắn mà nói.

Dương Lỗi bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đi tới trước mặt, nhìn Long Phi Vũ rồi thi lễ mà nói tiếp:

- Thật xin lỗi, Long trưởng lão, là tiểu tử động chạm đến lão nhân gia ngài, hy vọng lão nhân gia ngài tha thứ.

- Được rồi, ta chấp nhận lời xin lỗi của ngươi, hy vọng ngươi tu luyện thật tốt. Mười năm sau sẽ không làm cho ta thất vọng, cũng không khiến cho mọi người thất vọng.

Long Phi Vũ xua xua tay, nhưng trong lòng cũng âm thầm vui mừng. Có thể làm cho tiểu tử này mở miệng nói xin lỗi, đúng là thật không dễ dàng. Ngoài ra, nhìn vẻ mặt ỉu xìu của Dương Lỗi mà tâm tình của Long Phi Vũ đúng là tốt hơn rất nhiều.

...

Sau khi đám người Long Phi Vũ rời khỏi đây, Dương Lỗi trở lại trong nhà mình. Lúc này chỉ còn có mấy người Chu Nhiên, Cổ Mặc, Trương Dật lưu lại.

- Tiểu tử ngươi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Nói đi, Cẩu Tư Nhiên kia có đúng là ngươi giết không?

Vừa mới đi vào trong phòng ngồi xuống, Trương Dật liền nghiêm mặt, nhìn chăm chú Dương Lỗi mà hỏi.

- Là con giết. Tên kia lại dám uy hiếp con, còn muốn bắt Tiểu Ngọc để đối phó con. Trong cơn giận dữ con đã giết chết hai người hắn và Huyền Si.

Hai người này hiện tại mặc dù vẫn chưa chết, nhưng so với chết cũng không khác gì lắm, không có sự khác nhau quá lớn nào. Dù sao việc này cũng không cần phải... Giấu diếm. Mặc dù là nói ra thì cũng không có việc gì. Dương Lỗi liền không tin, chẳng lẽ mấy ông lão này, còn có thể bởi vì một trưởng lão xấu rành rành và một người của Huyền gia, mà trở mặt với chính mình hay sao?

- Tiểu tử ngươi... Thực sự... Thật sự là to gan lớn mật.

Trương Dật thấy hắn thừa nhận thẳng thừng như vậy, thì vẫn sửng sốt một phen, rồi mới nói tiếp

- Mà ngay cả ta cũng không dám giết Cẩu Tư Nhiên, tiểu tử ngươi lại dám lấy tánh mạng của hắn. Ngươi cũng đã biết, nếu như là Long trưởng lão liều lĩnh muốn giết ngươi, báo thù cho Cẩu Tư Nhiên, thì mặc dù là Cổ lão cũng chưa chắc có khả năng chống đỡ được.

- Thôi đi, đừng trách hắn. Nếu chuyện đã như vậy, dẫu nói thêm nữa cũng không có tác dụng. Huống chi Long trưởng lão không phải không so đo chuyện này sao?

Cổ Mặc có hơi xua xua tay mà nói.

- Cổ lão, tiểu tử này nếu không đánh cho nó một trận, liền làm sập trời đó.

Trương Dật nói.

- Không có việc gì, người trẻ tuổi thì phải hoạt bát một chút rồi hãy nói sau. Cái con chó nhỏ kia, giết thì đã giết, lại dám nghĩ đến việc bắt được con dâu của ta làm mồi dụ, có giết hắn cũng xứng đáng. Người như vậy, ở lại Huyền Cơ Môn, cũng là lãng phí tài nguyên, giết rất hay.

Giọng điệu của Chu Nhiên cũng là cực kỳ bảo vệ Dương Lỗi.

- Hai vị sư phụ, Cổ lão. Những việc lặt vặt này mọi người liền không cần lo nữa. Chẳng qua là một chút chút việc nhỏ mà thôi, bản thân tiểu tử có lẽ có thể xử lý."

Dương Lỗi đáp.

- Hừ, cái đồ tiểu hỗn đản ngươi, ngươi vẫn còn mở miệng nói mà không biết xấu hổ. Nói cho ngươi, nếu như không phải có ta lại còn hai vị sư phụ của ngươi cùng nói thêm, thì tiểu tử ngươi có mấy cái mệnh nữa cũng không đủ giết.

Cổ lão thấy tiểu tử này vẫn có thái độ như không sao cả, thì lập tức cũng có chút giận, quát khẽ.

- Đây không phải không có việc gì sao? Cỗ lão ngài không cần lo lắng. Cho dù Long Phi Vũ kia thực sự muốn giết con, thì hắn cũng không có năng lực kia.

Dương Lỗi cười nói, hiện nay chính mình đã hoàn toàn khống chế thế giới Mộng Huyễn, mà Long Phi Vũ kia cũng không phải người tu luyện qui luật hệ Không Gian.

Cho nên nếu như chính mình không đối phó được lão ta, cho dù là đánh không thắng, chạy không thoát, như vậy chính mình cuối cùng vẫn có khả năng tiến vào trong thế giới Mộng Huyễn để tị nạn.

Cho nên đối với với Dương Lỗi mà nói, trừ phi đối phương nắm giữ lực lượng của qui luật hệ Không Gian, hơn nữa tu vi còn phải cao hơn mình, nếu không chính mình căn bản không có thời gian, khiến cho chính mình lại lần nữa tiến vào trong thế giới Mộng Huyễn.

- Được rồi, những việc lặt vặt này đừng nói. Nhưng mà một mình ngươi phải tu luyện thật tốt.

Chu Nhiên nhìn Dương Lỗi, nhớ ra tu vi cảnh giới hiện nay của Dương Lỗi đã biến thành như vậy, ngay cả Võ Giả với cảnh giới bình thường Thông Huyền cũng không hề biểu hiện ra ngoài.

Phải biết rằng, một lần vừa rồi, đây chính là kí ức của Chu Nhiên còn nhớ đầy đủ rõ ràng. Mà vào đúng lúc đó Dương Lỗi tu vi khá yếu, nhưng lại là Âm Dương Nhị Khí, thậm chí đạt tới cấp bậc Tam Hoa Tụ Đỉnh, vì vậy lão hỏi

- Tiểu Lỗi, thế này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Tu vi của ngươi, hiện nay làm sao như thế nào có thể rơi rụng rơi xuống cấp bậc Võ Thần đại viên mãn? Chẳng lẽ tiểu tử ngươi sử dụng bí pháp? Do đó làm xảy ra chuyện tu vi của ngươi giảm xuống?

Điểm này thật đúng là khiến cho Dương Lỗi có hơi đau đầu, giải thích như thế nào mà tu vi của chính mình rơi xuống đến cấp bậc Võ Thần. Điều này đích đích xác xác là một vấn đề lớn.

Nếu như không nói rõ ràng ra, như vậy bọn họ khẳng định sẽ không chịu để yên. Nhất định phải làm cho rõ ràng.

Mà hiện tại vấn đề là, chính mình phải nói dối như thế nào mới có thể lọt qua cửa ải này. Chính mình dẫu sao cũng không có khả năng nói ra chuyện bản thân mình có được một thế giới, nó ra việc của chính mình ở trong thế giới vị diện kia.

Đây chính là bí mật tuyệt đối của mình, khẳng định không thể nói cho những người khác.

- Thế nào, những việc lặt vặt này mà ngươi còn muốn gạt chúng ta?

Đối với biểu hiện như vậy của Dương Lỗi thì Cổ lão cũng có chút bất mãn. Tiểu tử này, chuyện quan trọng như vậy lại đều không nói ra.

- Kỳ thật... Kỳ thật, nó vẫn có liên quan đến Cẩu Tư Nhiên. Tu vi hai người Cẩu Tư Nhiên và Huyền Si không yếu, hơn nữa trên người Cẩu Tư Nhiên vẫn còn có một món Tiên Khí phỏng chế. Ở trong tay hắn, đó là có uy lực vô cùng vô tận. Đệ tử đành lợi dụng trận pháp, giết chết hai người bọn họ.

Dương Lỗi vừa nghĩ vừa nói

- Nếu như không phải nhờ có trận pháp, thì ai chết ai sống vẫn còn không chắc chắn. Có điều mặc dù con giết được hai người bọn họ, nhưng mà là thắng thảm. Tu vi của con bởi vì thi triển bí pháp đặc biệt, do đó làm cho tu vi sụt xuống.

Crypto.com Exchange

Chương (1-881)