← Ch.479 | Ch.481 → |
Nàng làm hòn ngọc quý trên tay Huyền Thiên Tông Tông chủ Tiêu Thanh Thạch, thiên tư lại cao, nên trong tay nhất định là có pháp bảo cường đại. Với mức độ sủng ái của Tiêu Thanh Thạch đối với nàng, nếu như trong tay nàng mà không có Tiên Khí hộ thân, thì đó mới kỳ quái.
- Không, không cần phải gấp... ngày di chỉ đích thực mở ra vẫn còn phải hơn một tháng nữa, cho nên chúng ta hoàn toàn không cần phải sốt ruột. Từ nơi này tiến vào trong di chỉ ở Vô Tận Chi Hải Di, nhiều nhất chẳng qua là thời gian nửa tháng. Mặc dù là chúng ta có đi chậm thì hai mươi ngày cũng đã là đủ rồi. Cho nên chúng ta không cần phải sốt ruột để đi sớm. Có lẽ trước tiên cứ tự mình điều dưỡng tinh thần cho tốt, để có một loại trạng thái đỉnh cao khi xông vào Di chỉ.
Tiêu Ly nói.
- Chúng ta sẽ chờ cùng xuất phát với Yến Vũ còn có Hoa Diễm Hồng kia sao?
Dương Lỗi nhìn Tiêu Ly nói
- Yến Vũ kia ta xem chính là gia hỏa được việc không đủ bại sự có thừa. Đi theo bọn họ, ta xem có lẽ như vậy. Hơn nữa Hoa Diễm Hồng kia thần bí vô cùng, tu vi uyên thâm. Mặc dù là ta và ngươi liên thủ, cũng chưa chắc có thể đánh thắng được nàng. Một khi nàng muốn gây bất lợi đối với chúng ta, đây chính là một đại phiền toái.
Tiêu Ly nghe vậy kinh ngạc nhìn Dương Lỗi:
- Ngươi nói cái gì? Hoa Diễm Hồng có cái gì lợi hại sao?
Dương Lỗi nhẹ nhàng cười một tiếng:
- Hoa Diễm Hồng kia đâu chỉ lợi hại, mà quả thực là lợi hại vô cùng. Ta xem ở trong lớp người trẻ tuổi này, có thể so sánh với nàng thì trừ Bộ Tùy Tâm của Huyền Thiên Tông bọn ngươi ra, không ai có khả năng chống lại được.
- Ngươi... Ngươi là nói, nàng cũng là cường giả cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần?
Tiêu Ly không thể tin được mà hỏi.
- Không sai, nếu như ta không có nhìn lầm, nàng đích đích xác xác là cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần. Còn về phần rốt cuộc là có thể lợi hại so sánh được với Bộ Tùy Tâm của Huyền Thiên Tông các ngươi thì ta cũng không biết. Bởi vì ta chưa từng gặp qua Bộ Tùy Tâm, cho nên vô phương tiến hành so sánh cụ thể hai người bọn họ.
Dương Lỗi giải thích.
- Cái gì? Bát Quái Ngưng Thần, điều này sao có thể?
Tiêu Ly cảm thấy khó có thể tin. Nữ nhân kia, lẳng lơ như vậy, vừa nhìn đã biết rõ không phải là người tốt gì, làm sao có thể là cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần cho được?
Điều này làm cho Tiêu Ly, trong lúc nhất thời đều không thể nhìn lại, trong lòng thấy cực kì kinh ngạc. Nếu như điều Dương Lỗi nói là sự thật, như vậy Bách Hoa Các sẽ quật khởi.
Hơn nữa Bách Hoa Các là xuất xứ từ Bách Hoa Cung. Như vậy lần này đây di tích Bách Hoa Cung xuất hiện, đối với Bách Hoa Các mà nói liền là tình thế bắt buộc. Hơn nữa Bách Hoa Các chỉ sợ là có ưu thế rất lớn. Dù sao công pháp của Bách Hoa Các cùng Bách Hoa Cung là sự kế thừa tương ứng của môn phái.
- Không có gì không có khả năng, sự thật chính là như thế.
Nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Ly như thế, Dương Lỗi có hơi lắc đầu.
- Hảo, coi như điều ngươi nói là sự thật, vậy ngươi làm như thế nào mà biết được?
Tiêu Ly nhìn Dương Lỗi hỏi.
Dương Lỗi cười:
- Làm như thế nào mà ta biết được, cái này cũng không quan trọng, không phải thế sao? Quan trọng là... , đây là thật sự. Được rồi, hiện tại chúng ta đã biết, Hoa Diễm Hồng kia có tu vi uyên thâm, nhưng mà nàng lại hoàn toàn ẩn dấu đi tu vi của chính mình. Cho nên có khả năng khẳng định, nàng có ý nghĩ của chính mình, hoặc là thay lời khác nói thì đó là âm mưu cũng nói không chừng.
- Đương nhiên nếu như chúng ta còn muốn đi theo bọn họ để cùng nhau hành động, thì lợi ích như vậy cũng không phải không có. Tối thiểu là đã có người có khả năng xông pha chiến đấu hộ chúng ta, chúng ta có thể đóng vai trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, đó cũng là một lựa chọn không tồi.
- Nhưng mà ta muốn biết, ý nghĩ của chính bản thân ngươi như thế nào? Chúng ta dù sao cũng vẫn coi là người một nhà, cho nên, ngươi cứ việc đưa ra quyết định.
Dương Lỗi nói lời này cực kì mập mờ, Tiêu Ly nghe vậy tức giận, trợn mắt liếc nhìn Dương Lỗi mà nói:
- Ai là người một nhà với ngươi, không nên nói bậy nói bạ.
- Hảo, hảo, cứ coi như ta nói bậy, như vậy quyết định của ngươi là gì?
Dương Lỗi cũng ý thức được, lời của mình có hơi mập mờ cho nên ngượng ngùng cười cười.
- Cùng nhau hành động với bọn họ.
Suy nghĩ một chút, Tiêu Ly vẫn quyết định không đi trước.
- Tốt lắm, ngươi đã ra quyết định thì, ta đây cũng không hề nói thêm cái gì, bọn họ đang đến đây đó.
Dương Lỗi cảm giác được khí tức của Hoa Diễm Hồng, bèn xoay người lại mà nói
- Nếu đã đến đây, liền ra đi.
- Khanh khách, không nghĩ tới Dương công tử lại là một đôi với băng sơn mỹ nữ Tiêu Ly muội muội của nhóm chúng ta. Khó trách Dương công tử ngoảnh mặt xem thường đối với ta. Quả thực, nếu như ta là Dương công tử thì cũng sẽ lựa chọn Tiêu Ly muội muội.
Hoa Diễm Hồng đi ra, gương mặt tươi cười, giống như bông hoa hồng kiều diễm vậy.
- Ngươi tới làm cái gì?
Tiêu Ly hỏi.
- Muội muội không nên ghen, mặc dù tỉ tỉ ta cũng thích Dương công tử, nhưng mà trong lòng Dương công tử chỉ sợ không chịu có tỉ tỉ. Cho nên muội muội ngươi cứ yên tâm là được.
Hoa Diễm Hồng kia õng ẹo bước một đã đi tới. Với dáng vẻ trang điểm xinh đẹp, ở trong nhất cử nhất động đều tản mát ra mị lực vô hình khiến cho Dương Lỗi giật mình không thôi.
Nếu như không phải chính mình tu luyện Chân Long Quyết cùng với Huyền Nguyên Quyết, hơn nữa tinh thần pháp môn cũng là tu luyện Băng Tâm Quyết thì quả thật là khó lòng chống cự nổi dụ dỗ như vậy.
Hiển nhiên Mị Công của Hoa Diễm Hồng này đã đạt tới một tình trạng vô hình hóa thành hữu hình. Nếu như Mị Công của nàng lại tiến thêm một bước, chỉ sợ chính mình cũng không đối phó được.
Mà Hoa Diễm Hồng nhìn thấy Dương Lỗi lại có thể ngăn cản Mị Công của chính mình thì trong lòng càng là giật mình.
Nàng không nghĩ tới thiếu niên này có tu vi cảnh giới chẳng qua là Võ Thần đại viên mãn, nhưng ý chí của hắn lại là kiên định như vậy, lại có khả năng dễ dàng ngăn cản Mị Công của mình. Điều này làm cho Hoa Diễm Hồng đồng thời với việc cảm thấy tò mò, lại có chút chán nản.
Nhưng rồi nàng nghĩ đến, mặc dù là Bộ Tùy Tâm cũng chưa chắc có thể chống được Mị Công của chính mình, không nghĩ tới Dương Lỗi lại đối kháng được. Điều này làm cho Hoa Diễm Hồng có một loại cảm giác thất bại.
- Ta ghen cái gì?
Tiêu Ly vẫn có dáng vẻ không thèm để ý, mặc dù nàng không có thiện cảm gì đối với Hoa Diễm Hồng này, nhưng cũng không nói thêm điều gì. Đối với những lời Hoa Diễm Hồng đã nói, trong lòng có hơi không thoải mái khi thấy nàng ta nói như vậy. Vì vậy nàng lên tiếng
- Ngươi muốn tìm hắn thì cứ việc đi mà tìm hắn, ta quản gì chuyện này? Coi như ngươi thật sự nguyện ý làm nữ nhân của hắn, thì đó cũng là chuyện của ngươi, tất cả điều này không quan hệ với ta.
*****
- Khanh khách... Khanh khách... Tiêu Ly muội muội, ngươi nói là sự thật sao? Nếu như muội muội là thật sự không thèm để ý như thế, vậy tỉ tỉ có thể cảm tạ muội muội. Thiếu niên anh kiệt giống như Dương công tử, nếu như có thể trở thành phu quân của Diễm Hồng, thì Diễm Hồng là cầu còn không được.
Hoa Diễm Hồng cười duyên mà nói, đôi mắt câu hồn đoạt phách nhìn Dương Lỗi. Trong nháy mắt, phảng phất muốn chích điện Dương Lỗi.
Mà Tiêu Ly thấy thế, định xoay người rời khỏi:
- Ta đi, không quấy rầy các ngươi nói chuyện yêu đương ở chỗ này.
Nói xong Tiêu Ly liền đích xác nhẹ nhàng rời đi.
Dương Lỗi nhìn theo bóng lưng Tiêu Ly mà cực kì im lặng. Tiêu Ly này thật đúng là, chẳng lẽ liền thật sự nàng không sợ chính mình bị Hoa Diễm Hồng làm cho mê hoặc? Hoặc là nói, Tiêu Ly này cũng ăn dấm chua? Cho nên mới cố ý rời khỏi đây.
Mà vào lúc này thay vào đó Diễm Hồng đã đi tới bên cạnh Dương Lỗi, khẽ giọng nói yếu ớt:
- Dương công tử, ngươi sẽ không giận ta, trách ta đuổi Tiêu Ly muội muội đi chứ?
Nhìn Hoa Diễm Hồng gần trong gang tấc, ngửi thấy mùi hương trên người nàng mà Dương Lỗi không khỏi thầm than, Hoa Diễm Hồng này tuyệt đối là bảo vật tuyệt thế. Vóc người này tự không cần phải nói, diện mạo cũng là siêu quần xuất chúng làm cho người ta mê muội, chỉ sợ đây chính là Mị Công.
Đương nhiên Dương Lỗi tự hỏi, nữ nhân này đích thật là thu hút người ta, chính mình cơ hồ đều không đối phó được nên cũng muốn giữ một báu vật tuyệt thế như vậy làm của riêng. Có điều Dương Lỗi cũng biết rõ ràng, nữ nhân này không phải người bình thường có thể khống chế.
Ngay chính bản thân Dương Lỗi cũng không cho rằng có khả năng khống chế được. Hơn nữa nữ nhân này tư chất nghịch thiên, là một thiên tài. Tu vi hiện nay cũng đã đạt tới cấp bậc Bát Quái Ngưng Thần, nhưng e rằng tuổi của nàng cũng chỉ có hơn hai trăm mà thôi.
Coi như nàng thật sự là đã yêu chính mình, cam tâm tình nguyện trở thành nữ nhân của mình, thì Dương Lỗi cũng phải suy nghĩ. Dù sao nữ nhân này rất mê người, hơn nữa nữ nhân này tu luyện Mị Công đạt tới cảnh giới như thế, thì thông thường về phương diện chuyện nam nữ kia sẽ cực kì hơn người.
Một khi trở thành nữ nhân của mình, làm không tốt sẽ khiến nội bộ mâu thuẫn. Cho nên, mặc dù trong lòng cực kì muốn chinh phục một báu vật tuyệt thế như vậy, nhưng rốt cuộc là ngẫm kĩ nên lại thôi. Dương Lỗi quả thật không muốn hậu viện của mình trở nên hỏng bét.
- Ha hả, cô nương Diễm Hồng tìm ta có chuyện gì không? Chẳng lẽ liền không lo lắng Yến Vũ công tử tức giận?
Dương Lỗi ha hả cười một tiếng, rồi hỏi ngược lại.
Đến phiên Diễm Hồng nghe vậy nhẹ nhàng hé miệng, ánh mắt cực kỳ u oán nhìn Dương Lỗi mà nói:
- Công tử phát sinh hiểu lầm chăng? Diễm Hồng cùng Yến Vũ không hề có một chút quan hệ, Yến Vũ kia làm sao có thể so sánh được hơn công tử? Mặc dù tu vi của công tử ở mặt ngoài chỉ là Võ Thần, nhưng Diễm Hồng biết, công tử so với Yến Vũ kia thì phải xuất sắc gấp trăm lần ngàn lần.
Dương Lỗi nghe vậy ha hả cười nói:
- Cô nương Diễm Hồng thật sự là biết khen ngợi. Tu vi của ta đích đích xác xác chẳng qua là Võ Thần đại viên mãn, so cùng với Yến Vũ công tử thì đó là cách biệt một trời. Hơn nữa lần này ta đây cũng đích đích xác xác là vì đi đại lục Vô Cực, để tìm thân nhân mà thôi. Cô nương Diễm Hồng suy nghĩ hơi nhiều đó.
- Phải vậy không?
Ánh mắt của Hoa Diễm Hồng nhìn về phía Dương Lỗi càng thêm u oán
- Công tử đến bây giờ vẫn còn lừa gạt Diễm Hồng. Chẳng lẽ Diễm Hồng ở trong mắt công tử liền không chịu nổi như vậy sao? Có lẽ Diễm Hồng đã rước lấy sự chán ghét của công tử? Nếu như Diễm Hồng có chỗ nào trêu chọc làm công tử chán ghét, làm phiền công tử nói cho Diễm Hồng. Diễm Hồng sẽ sửa còn không được sao?
Ánh mắt u oán kia của Hoa Diễm Hồng, điệu bộ nhõng nhẽo như muốn khóc làm cho người ta phải thấy rất đau lòng. Trong lòng Dương Lỗi không khỏi hô to, nàng này thật sự là quá chừng, thật sự là quá chừng, chính mình sắp không đối phó được nữa rồi.
- Ta không phải có ý tứ này, cô nương Diễm Hồng phát sinh hiểu lầm. Ta không phải chán ghét cô nương, nhưng mà Dương Lỗi thật sự là không xứng với cô nương Diễm Hồng. Nhìn cô nương Diễm Hồng, trong lòng Dương Lỗi cảm thấy tự ti mặc cảm, cho nên cũng không phải Dương Lỗi chán ghét cô nương Diễm Hồng nàng. Hơn nữa lời của Dương Lỗi đúng là lời nói thật, lại thêm cô nương Diễm Hồng tài mạo song toàn, cần gì phải mang một Võ Giả nho nhỏ như Dương Lỗi ra để đùa giỡn.
Dương Lỗi bất đắc dĩ nói.
Đối với Hoa Diễm Hồng này, Dương Lỗi cảnh giác không thôi. Nếu không phải chính mình tu luyện Băng Tâm Quyết còn có Huyền Nguyên Quyết Chân Long Quyết là tam đại kỳ công thì chỉ sợ hiện tại thật sự đã bị Hoa Diễm Hồng mê hoặc. Mặc dù như thế, Dương Lỗi cảm giác chính mình vẫn còn thật sự là khó khăn để ngăn cản Mị Công của Hoa Diễm Hồng.
Dương Lỗi hoài nghi, thiếu nữ này không phải là hồ ly tinh biến hình à. Hơn nữa rất có thể là loại hồ ly tinh trong hồ ly tinh, phỏng đoán là hồ ly tinh tuyệt thế như Đát Kỷ biến hình.
Còn đối với Hoa Diễm Hồng mà nói, chính mình cũng không biết, tại sao đặc biệt chú ý đối với Dương Lỗi, tựa hồ trên người Dương Lỗi có vật gì đó hấp dẫn được chính mình, khiến cho chính mình không tự chủ được muốn tiếp cận hắn. Đây là một nguyên nhân chủ yếu.
Mặt khác còn có việc, trước đây Dương Lỗi đã nói cho chính mình, hắn nói chỉ có Bộ Tùy Tâm mới có thể xứng đôi cùng mình, do đó sinh ra hoài nghi.
Cho nên dẫn tới chuyện Hoa Diễm Hồng muốn biết rõ ràng, Dương Lỗi rốt cuộc là trong tình huống nào, có lai lịch gì. Mặt khác, lại thêm cung cách của Tiêu Ly đối với Dương Lỗi, khiến cho Hoa Diễm Hồng càng là tò mò.
Trước đây nàng vẫn còn hoài nghi Dương Lỗi này chính là Bộ Tùy Tâm, nhưng rồi sau này phủ quyết. Dương Lỗi không có khả năng là Bộ Tùy Tâm, bởi vì Bộ Tùy Tâm mặc dù trẻ tuổi, là thiên tài trong thiên tài, nhưng hắn cũng là hoàn toàn thật sự đã gần ba trăm tuổi.
Mà Dương Lỗi lại không giống thế, tính mạng của hắn dao động trong khoảng rất trẻ tuổi, đích thật, căn bản sẽ không vượt qua ba mươi tuổi, thậm chí là nhiều nhất có vẻ khoảng hai mươi tuổi.
Một người tu vi khoảng hai mươi tuổi, vậy mà đã có thể đủ sức ngăn cản được Mị Công của chính mình. Hơn nữa ở bề ngoài tu vi chẳng qua là cấp bậc Võ Thần đại viên mãn mà thôi.
Cho nên hắn càng ngày càng nhiều bí ẩn, khiến cho Hoa Diễm Hồng đối với Dương Lỗi là càng ngày càng hiếu kì, càng muốn tìm tòi đến tột cùng, muốn làm cho rõ ràng, trên người Dương Lỗi rốt cuộc có cái gì hấp dẫn được chính mình.
Trong lòng Hoa Diễm Hồng có ngàn vạn suy nghĩ lướt qua trong nháy mắt, mà ở mặt ngoài bày ra một điệu bộ mừng vui bất ngờ
- Có thật không? Không phải là công tử đang dối gạt Diễm Hồng, công tử thật sự cho rằng Diễm Hồng rất xinh đẹp? Thật sự thích Diễm Hồng?
← Ch. 479 | Ch. 481 → |