Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 486

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 486: Ghen ghét dữ dội
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Đây là sự thật, đương nhiên công tử hiện tại không muốn đến Bách Hoa Các tiến hành truyền thừa, chúng ta cũng sẽ không cưỡng ép. Nhưng mà nếu như công tử muốn đi đại lục Vô Cực, hy vọng công tử có thể mang theo Diễm Hồng, hoặc là công tử muốn phải mang theo thiếp thân cũng là như nhau. Như vậy có khả năng chăm sóc và phục vụ công tử.

Hoa Vô Ảnh sắc mặt có hơi hồng lên mà nói.

Mặc dù Hoa Vô Ảnh hiện nay cũng đã là tu luyện ngàn năm, tu vi bản thân sâu không lường được. Nhưng dù sao cũng là nữ nhân, nhưng lại là nữ nhân chưa trải việc đời. Cho nên, nói ra lời này thì trong lòng vẫn có ngượng ngùng.

- Ách... Như vậy không tốt đâu?

Dương Lỗi mặc dù động tâm, nhưng vẫn lắc đầu đáp. Nói giỡn, chính mình đi đại lục Vô Cực, nếu như là mang theo nữ nhân như thế thì đúng là cũng thật không phải thuận tiện như vậy. Ngoài ra nữ nhân này chính mình vẫn là không thể nào quen thuộc. Mặc dù Dương Lỗi đối với những lời của Thánh Chủ Bách Hoa Các này thì trên cơ bản đã tin, nhưng vẫn có điểm mâu thuẫn

- Đại lục Vô Cực nguy cơ trùng trùng, hơn nữa phải băng qua Vô Tận Chi Hải cũng không phải một chuyện dễ dàng. Hai vị tiền bối và cô nương Diễm Hồng tu vi đều là trên Thông Huyền, nghe nói trong Vô Tận Chi Hải nếu như tu vi vượt qua cấp bậc Thông Huyền, vậy trên cơ bản là cửu tử nhất sanh, thậm chí chết nhiều hơn sống.

Cuối cùng Dương Lỗi vẫn đồng ý để cho Hoa Diễm Hồng đi theo mình đến đại lục Vô Cực, đương nhiên an toàn có lẽ được đảm bảo hơn. Bởi vì Bách Hoa Cung vốn là ở trong Vô Tận Chi Hải, cho nên đối với Vô Tận Chi Hải, không có ai biết rõ ràng hơn so với Bách Hoa Các. Hơn nữa trong Bách Hoa Các còn có một bộ bản đồ đỉnh cao về Vô Tận Chi Hải.

Cái này đối với Dương Lỗi mà nói, là một dụ dỗ rất lớn. Nếu như muốn chính mình tìm ra lối đi thì không biết phải mất bao lâu. Dù sao Vô Tận Chi Hải cũng không nhỏ, mà tu vi của chính mình quá yếu, thi triển Chân Thực Ưng Nhãn cũng không có khả năng tìm tòi cả Vô Tận Chi Hải. Nay có bản đồ này thì sẽ tiết kiệm cho mình rất nhiều thời giờ.

Sau khi ra khỏi chỗ ở của Hoa Diễm Hồng, Dương Lỗi liền gặp phải Yến Vũ.

Yến Vũ này đến tìm Hoa Diễm Hồng lại nhìn thấy Dương Lỗi, điều này làm cho lửa giận của hắn bỗng nhiên bốc cháy đùng đùng.

Dương Lỗi chẳng qua là một con kiến hôi tu vi vẫn còn không hề đạt tới Thông Huyền mà thôi. Vậy mà hắn lại tuyệt không thèm để ý đến chính mình, vẫn còn quấn quít dây dưa cùng nữ nhân chính mình nhìn trúng, điều này khiến cho hắn làm sao mà không phẫn nộ cho được?

- Tiểu tử, ngươi lại đây cho ta.

Yến Vũ nhìn Dương Lỗi lạnh lùng nói.

Dương Lỗi đối với Yến Vũ này căn bản không buồn để ý. Tu vi của hắn chẳng qua là cảnh giới Lục Đạo Luân Hồi mà thôi, đối với chính mình căn bản không tạo được uy hiếp. Hơn nữa một đệ tử quần áo lụa là như vậy, căn bản không đáng để ý quan tâm đến.

- Tiểu tử, ngươi có nghe hay không, ta bảo ngươi lại đây.

Thấy Dương Lỗi không để ý tới chính mình, trong lòng Yến Vũ hình như là bị vũ nhục. Ngươi chỉ là một Võ Giả cảnh giới Võ Thần nho nhỏ, lại dám không để ý tới ta, đối với lời của ta thì có tai như điếc, rất đáng ghét.

- Ai nha, đây không phải Yến thiếu gia sao? Không biết Yến thiếu gia tìm ta có chuyện gì?

Dương Lỗi thấy Yến Vũ như thế, trong lòng cười thầm. Tiểu tử này nổi giận, thôi thì mình tìm cách giải sầu cũng là tốt. Mấy ngày nay chính mình đều không hề hành động, quả là có hơi ngứa tay. Nay tiêu khiển một phen, coi như vận động trợ giúp tiêu hóa.

- Ngươi gọi là Dương Lỗi đúng không. Nói cho ta biết, ngươi đến chỗ Diễm Hồng làm cái gì?

Nghĩ tới Dương Lỗi này và Hoa Diễm Hồng cô nam quả nữ lại ở chung một chỗ, hơn nữa còn không biết ngây người bao lâu, điều này làm cho trong lòng Yến Vũ liền phẫn nộ không thôi.

Tiểu tử này và Tiêu Ly kia quan hệ không tồi, bây giờ còn thật sự không minh bạch với Hoa Diễm Hồng, nữ nhân chính mình nhìn trúng, điều này làm cho sự đố kị trong lòng Yến Vũ bất thình lình bộc phát.

- Ha hả, Yến thiếu gia, những việc lặt vặt này chỉ sợ Yến thiếu gia không xen vào được?

Dương Lỗi cười ha hả nói.

- Ngươi... Dương Lỗi ngươi muốn tìm cái chết sao?

Yến Vũ rốt cục không chịu đựng nổi lửa giận trong lòng. Hắn nhìn Dương Lỗi với đôi mắt muốn phun ra lửa

- Ngươi thành thật nói lại cho ta. Nếu như ngươi dám không nói, vậy thì liền đừng trách Yến Vũ ta không khách khí, ta sẽ giết ngươi.

- Yến thiếu gia, ngươi thật là oai phong a.

Giọng điệu Dương Lỗi vẫn là một kiểu khoan thai nhẹ nhàng, đối với uy hiếp của Yến Vũ thì căn bản là không để ý quan tâm đến, ngược lại nụ cười châm chọc càng thấy rõ hơn

- Nơi này đâu phải là phái Yến Sơn, mà Dương mỗ cũng không phải đệ tử phái Yến Sơn. Ngươi không quản được ta, cũng không quản được Diễm Hồng. Ta và Diễm Hồng có làm cái gì, càng là không cần nói lại với ngươi.

- Ngươi đã muốn tìm chết, vậy thì liền không trách được ta.

Yến Vũ giận dữ, đột ngột bước ra một bước, rồi một quyền nện ầm ầm về hướng tới Dương Lỗi. Lực đạo có mười phần thì cơ hồ đã xuất ra tám phần. Một quyền này không hề đẹp đẽ, mà cứ hướng tới Dương Lỗi nện ầm ầm lại đây. Tốc độ của nó cũng cực nhanh, khiến không khí đều bị xé rách, tiếng xé gió truyền đến.

Một quyền này tốc độ mặc dù nhanh, nhưng còn không chạm đến người Dương Lỗi. So sánh với nó thì tốc độ của hắn còn nhanh hơn. Vào khoảnh khắc một quyền này mắt thấy sẽ nện đến trên người Dương Lỗi thì thân hình Dương Lỗi chợt né sang một bên, vừa đủ tránh thoát một quyền này.

- Không có khả năng, điều này sao có thể.

Nhìn thấy một quyền mà mình tin tưởng mười phần lại bị Dương Lỗi tránh né được, điều này làm cho Yến Vũ dù như thế nào cũng không tin.

Dương Lỗi này chẳng qua là cảnh giới Võ Thần mà thôi, chính mình là cường giả Lục Đạo Luân Hồi, so sánh với hắn là cách biệt một trời. So với Dương Lỗi thì hắn cường đại hơn nhiều lắm. Không nói một người, mặc dù là đến một trăm Dương Lỗi, một ngàn Dương Lỗi cũng sẽ không phải là đối thủ của mình. Bất ngờ, cái này nhất định là nằm ngoài ý muốn.

- Rất tốt, rất tốt, không nghĩ tới ngươi lại tránh thoát được một quyền này của ta. Như vậy ta xem ngươi có thể tránh thoát được mấy quyền. Lần này đây ngươi gặp may mắn, tiếp theo, hừ, ta liền không tin ngươi vẫn còn tiếp tục gặp may như vậy.

Yến Vũ lạnh nhạt hầm hừ một tiếng. Hắn lại khẽ quát một tiếng, khí lực toàn thân ngưng tụ vào một quyền, rồi lần thứ hai nện ra một quyền về hướng tới Dương Lỗi. Một quyền này cũng là không hề hình thức, chính là thẳng tắp đánh ra một quyền, không hề có chiêu thức gì đáng nói.

Một quyền này so với lực đạo một quyền kia thì mạnh hơn, uy lực lớn hơn nữa, tốc độ nhanh hơn.

Quyền phong khiến cho lá rụng tro bụi trên mặt đất đều bị cuốn lên, thật giống một đạo Long Quyển Phong (vòi rồng) loại nhỏ, có thể thấy được một quyền này uy lực mạnh đến thế nào.

*****

- Tới cũng hay, liền để ta xem nào, đệ tử kiệt xuất của phái Yến Sơn rốt cuộc có chỗ lợi hại nào.

Dương Lỗi lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, cũng là nện ra một quyền.

Phách Thiên Quyền.

Phách thiên tuyệt địa (xẻ trời rạch đất).

Phách Thiên Quyền có uy lực cực mạnh, là chiêu thức Dương Lỗi thu được vào lúc ở tại Càn Nguyên Quốc.

Dương Lỗi tu luyện quyền pháp không nhiều lắm, Phách Thiên Quyền này chính là một thứ trong đó, cũng là một chiêu có uy lực mạnh mẽ nhất. Một chiêu này phách thiên tuyệt địa (xẻ trời rạch đất), cực kì cứng rắn mạnh mẽ vô cùng. Một quyền này có lực đạo giống như dời núi lấp biển.

- Rầm rầm rầm.

Hai quyền đụng vào nhau, Dương Lỗi vẫn không nhúc nhích.

Mà Yến Vũ thì là bị nện lui mấy bước.

- Không có khả năng, không có khả năng, ngươi ngay cả Thông Huyền cũng không đạt đến, mà ta đã là cường giả Lục Đạo Luân Hồi. Làm sao ta có thể bị ngươi đánh lui.

Trong lòng Yến Vũ dẫu như thế nào cũng không tin sự thật trước mắt, chính mình lại bị đánh lui. Bị một kẻ Võ Thần đánh lui, khiến cho Yến Vũ đã bị đả kích thật lớn. Thậm chí còn điên cuồng.

- Dương Lỗi, ta muốn ngươi chết.

Lúc này Yến Vũ hai mắt đỏ đậm, một chiếc Xà Kích trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay của hắn.

- Kích phách thiên hạ.

Yến Vũ chợt quát một tiếng, Xà Kích trong tay hóa thành một đạo cầu vồng, thật giống như sao băng bay vụt qua trời cao, trong nháy mắt đã đâm về hướng tới mi tâm Dương Lỗi. Dương Lỗi cảm nhận được uy hiếp rất lớn. Một kích này, khủng bố, đáng sợ, uy lực không phải chuyện đùa, tuyệt đối đạt tới cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương.

Đây là một kích mạnh nhất của Yến Vũ. Lúc này Yến Vũ bởi vì hai lần đả kíchtrước đây mà đã say mê, Tâm Ma trong lòng đã sinh. Lúc này ý nghĩ duy nhất trong lòng Yến Vũ chính là phải giết chết Dương Lỗi. Đúng vậy, giết chết hắn.

Dương Lỗi cười lạnh. Một kích này mặc dù dũng mãnh, nhưng Dương Lỗi lại sợ sao? Mặc dù tu vi của chính mình đã giảm xuống, mặc dù một kích này cực kỳ cường đại, nhưng chính mình cũng sẽ không sợ.

Chính mình có được Vô Địch Thủ Hộ, không nói chỉ là một kích của cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương, mặc dù là một kích của Cửu Cực Tạo Hóa đỉnh cao thì chính mình cũng không để ý tới.

Mặc dù không thi triển Vô Địch Thủ Hộ, chính mình cũng có thể lợi dụng Thuấn Tức Thiên Lý né tránh một kích này.

Thậm chí, coi như chính mình không thi triển Vô Địch Thủ Hộ, không thi triển Thuấn Tức Thiên Lý, lấy cứng đối cứng một kích này thì hắn cũng không cách nào giết chết chính mình. Nhiều nhất chỉ khiến cho chính mình bị thương nặng mà thôi.

Hiện nay Kim Cương Bất Hoại Thần Công của mình đã đạt tới tới tầng thứ mười một đỉnh cao, chỉ kém một bước liền có khả năng đại viên mãn, thân thể mạnh mẽ ra sao. Mặc dù là cường giả Cửu Cực Tạo Hóa, thì cũng không được dũng mãnh như vậy.

Đương nhiên Dương Lỗi sẽ không ngu như vậy. Đón đỡ một kích tất nhiên sẽ không chết, nhưng mà sẽ bị thương.

- Vô Địch Thủ Hộ.

Dương Lỗi khẽ quát một tiếng, Vô Địch Thủ Hộ mở ra. Cả người được một quầng sáng vàng rực vây quanh che kín, nhìn qua thì cả người thật giống như là thiên thần giáng trần, uy vũ siêu phàm.

Lúc này một kích mạnh nhất của Yến Vũ kia đã nện lên trên người Dương Lỗi, đánh vào trên quầng sáng vàng chói kia làm lóe ra hào quang mãnh liệt.

- Rầm...

- Bùng bùng bùng...

- Phốc...

Cả người Yến Vũ bị nện lùi lại mấy bước, thật vất vả mới dừng lại. Tiếp theo hắn há miệng phun ra một ngụm tiên huyết.

Một kích này quá khủng bố, đã là Yến Vũ dốc ra khí lực toàn thân. Nhưng khi đả kích trên người Dương Lỗi liền giống như đánh vào khối thép cứng rắn vô phương phá vỡ kia. Lực phản chấn cường đại khiến cho Yến Vũ trong nháy mắt bị nội thương, hơn nữa còn gây ra tổn thương không nhẹ.

- Khụ khụ... Khụ khụ... Tại sao?

Yến Vũ không thể tin được hai mắt của mình. Uy lực của một kích này thì trong lòng Yến Vũ biết hết sức rõ ràng. Mặc dù là cường giả tu vi đạt tới cấp bậc Thất Tinh Luyện Cương thì cũng phải tránh đi những lưỡi nhọn sắc bén, không dám đón đỡ.

Vậy mà Dương Lỗi lại cứ như thế tiếp đón, nhưng lại không né không tránh, cả người vẫn là dễ dàng như vậy, vẫn còn phủi phủi quần áo. Phảng phất như khi tiếp đón một kích mạnh nhất này của mình, thì chẳng qua là một chuyện nhỏ không có ý nghĩa nào đó.

- Ngươi rốt cuộc là tu vi gì?

- Ha hả.

Dương Lỗi nhẹ nhàng cười một tiếng

- Yến thiếu gia, ngươi không phải thấy được sao, Dương mỗ chẳng qua chính là Võ Thần mà thôi.

- Không có khả năng, điều này tuyệt đối không có khả năng.

Yến Vũ gầm rống kêu lớn

- Cảnh giới Võ Thần, ha hả... Ha hả... Ngươi đã ép ta đến tình trạng này, lại còn không chịu nói thật ra.

Lúc này Yến Vũ cay đắng không thôi, đã sớm không có liều lĩnh không ai bì nổi như trước đây. Hiện tại cuối cùng hắn cũng đã biết rõ ràng nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên (người tài còn có người tài hơn).

Hắn tại phái Yến Sơn là đại đệ tử nổi bật đứng thứ ba của phái Yến Sơn. Tại Yến Sơn có thể nói là thiên tài hàng đầu. Bởi vì tu luyện chưa tới hai trăm chín mươi năm liền đạt tới cấp bậc Lục Đạo Luân Hồi, hơn nữa chả mấy chốc liền có khả năng đột phá cấp bậc Lục Đạo Luân Hồi.

Nhiều nhất không quá ba năm, Yến Vũ có nắm chắc là trong vòng ba năm sẽ đạt tới cảnh giới Thất Tinh Luyện Cương, tự nhận chính mình là thiên tài trong lớp người trẻ tuổi, ngoại trừ Bộ Tùy Tâm ra thì không có ai có khả năng so sánh cùng chính mình.

Thậm chí hắn cho rằng Bộ Tùy Tâm chẳng qua là gặp may mắn hơn một chút, chiếm được truyền thừa Thượng Cổ gì đó mà thôi.

Mà lần này đây một nhóm đến Vô Tận Chi Hải, nếu như chính mình có thể thu được một chút truyền thừa trong Bách Hoa Cung, vậy thì chính mình khẳng định liền có khả năng chống lại được Bộ Tùy Tâm, thậm chí cao hơn Bộ Tùy Tâm. Nhưng hiện tại... Yến Vũ hoàn toàn bị đả kích.

- Ngươi đi đi.

Dương Lỗi xua xua tay, chính mình lần này đây đã để lại trong lòng Yến Vũ một bóng ma. Nếu như Yến Vũ không thể đủ sức xóa đi bóng ma trong lòng này, vậy hắn cả đời này cũng chỉ còn dừng lại. Thậm chí ngay cả cảnh giới Luyện Cương cũng không nhất định có thể đạt tới.

- Ngươi... Ngươi không giết ta?

Yến Vũ không tin tưởng vào tai của mình. Nếu như là hắn thì tuyệt đối sẽ giết Dương Lỗi, không nghĩ tới Dương Lỗi lại buông tha cho mình.

- Vốn là ta liền không hề tính toán giết ngươi.

Dương Lỗi lắc đầu đáp

- Về phần chuyện giữa ta và Hoa Diễm Hồng, ngươi đừng có quản. Hơn nữa Hoa Diễm Hồng mà muốn giết ngươi thì rất dễ dàng. Nàng không phải là người mà ngươi có khả năng đụng đến.

- Khụ khụ...

Yến Vũ lần thứ hai phun ra một ngụm huyết, ánh mắt nhìn Dương Lỗi có hơi cảm kích. Yến Vũ vốn cũng không phải người rất xấu, chẳng qua là rất kiêu ngạo, rất tự đại. Hơn nữa hắn còn mê mẩn đối Hoa Diễm Hồng, cho nên mới ghen ghét dữ dội. Lúc này bị Dương Lỗi đánh cho một trận như vậy nên cũng đã tỉnh táo hơn rất nhiều.

Crypto.com Exchange

Chương (1-881)