Vay nóng Tinvay

Truyện:Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng - Chương 520

Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng
Trọn bộ 881 chương
Chương 520: Đường đi tuần hoàn quỷ dị
0.00
(0 votes)


Chương (1-881)

Siêu sale Shopee


Dương Lỗi lấy ra Trường Tiên kia, đưa cho Tiêu Ly:

- Trường Tiên này là một kiện Bán Tiên Khí, gọi là Tuyệt Tình Tiên, hẳn là bổn mạng vũ khí của một vị nữ tử gọi là Tuyệt Tình Cốc chủ, Tuyệt Tình Cốc chủ này rốt cuộc là ai, ta chưa từng nghe nói, không biết sư tỷ, Diễm Hồng các ngươi có nghe nói qua không?

- Tuyệt Tình Cốc chủ, Tuyệt Tình Tiên?

Tiêu Ly nhận lấy Tuyệt Tình Tiên, hô nói.

- Thật là Tuyệt Tình Tiên.

- Như thế nào, sư tỷ ngươi biết Tuyệt Tình Tiên này?

Dương Lỗi xem Tiêu Ly biểu lộ như thế, đoán chừng nàng nên biết một ít sự tình về Tuyệt Tình Cốc chủ này, bằng không thì sẽ không kinh ngạc như thế.

- Tuyệt Tình Cốc chủ gọi là Uông Thiến Ni, là một vị đệ tử cực kỳ kiệt xuất của Huyền Thiên Tông chúng ta, cũng là một vị Luyện Khí Sư xuất sắc, ở thời điểm 200 tuổi liền đã đạt đến Cửu Cực Tạo Hóa, bất quá bởi vì tình cảm không thuận, cho nên tách ra tự lập môn hộ, gọi là Tuyệt Tình Cốc, vũ khí của nàng Tuyệt Tình Tiên chính là tự nàng luyện chế.

Tiêu Ly vuốt vuốt Tuyệt Tình Tiên, tinh tế nói tới.

- Tuyệt Tình Cốc chủ này đã là người Huyền Thiên Tông, Tuyệt Tình Tiên này sư tỷ cầm đi.

Dương Lỗi nói.

- Không, Tuyệt Tình Tiên này, nếu là ngươi chiếm được, vậy thì do ngươi tới phân phối, hơn nữa... hơn nữa bây giờ chúng ta có thể đi ra ngoài hay không còn là một vấn đề, mặt khác ta đã được một kiện Bán Tiên Khí rồi, lại muốn Tuyệt Tình Tiên này, không ổn, Tiêu Ly ta cũng không phải người lòng tham không đáy.

Tiêu Ly lắc đầu nói.

- Nếu như chính ngươi không muốn, đợi đi ra di chỉ, ngươi có thể giao cho phụ thân ta.

- Đã như vậy, vậy thì ta thu lấy đi.

Dương Lỗi đem Tuyệt Tình Tiên thu hồi, sau đó tra nhìn xuống Trữ Vật Giới Chỉ, đồ vật bên trong cũng không ít, rõ ràng còn có một cái Bán Tiên Khí, đó là một thanh trường kiếm Thủy thuộc tính, thủy tinh sắc, trên chuôi kiếm điêu khắc một đóa Thanh Thủy Liên Hoa.

Mặt khác là một ít linh thạch, còn có một chút khoáng thạch, đều là vô cùng hiếm có, điều này cũng không kỳ quái, dù sao Tuyệt Tình Cốc chủ là một vị Luyện Khí Sư, những vật này liền tiện nghi mình rồi, bất quá thanh trường kiếm này, ngược lại là thích hợp Tiêu Ly, muốn cho nàng hay không?

Nghĩ nghĩ, Dương Lỗi vẫn là đem ra, đưa cho Tiêu Ly:

- Tuyệt Tình Tiên ngươi không muốn, cái kia thanh trường kiếm này là nên thu chứ? Đây chính là Thủy thuộc tính Bán Tiên Khí, hầu như là vì ngươi chế tạo đấy."

- Chuyện này... Ta...

Vốn muốn cự tuyệt, nhưng sau khi thấy được trường kiếm, trong nội tâm rất thích, thanh trường kiếm này hoàn toàn chính xác như là vì mình làm theo yêu cầu vậy, so với Giới Xích trước đó, muốn phù hợp mình nhiều lắm, nếu có được trường kiếm này, như vậy thực lực của mình tuyệt đối sẽ có một cái cự đại tăng lên.

Thấy nàng do dự, Dương Lỗi nở nụ cười nói:

- Sư tỷ, ngươi hãy nhận lấy đi, ta nghĩ thanh trường kiếm này, không có người nào thích hợp hơn.

- Cái kia... Tốt lắm, ta liền nhận lấy, ta sẽ đem Chấp Pháp Giới Xích kia trả lại cho ngươi.

Tiêu Ly suy nghĩ một chút nói.

- Cái kia cũng không cần.

Dương Lỗi lắc đầu nói.

- Không, nếu như ngươi không thu hồi Giới Xích, ta đây cũng không cần Tiên Kiếm này rồi.

Tiêu Ly có chút cố chấp nói ra.

- Được rồi.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, cũng thế, đã có Tiên Kiếm, Giới Xích kia đối với nàng không có trọng dụng gì rồi, ngược lại là vướng víu, trả lại cho mình, cũng có thể vì đó lựa chọn một chủ nhân khác phù hợp.

Tiêu Ly nhận lấy Tiên Kiếm, trước tiên đem Giới Xích ra, xóa đi ấn ký của mình, sau đó đưa cho Dương Lỗi, đón lấy liền không thể chờ đợi được đem Thủy Liên Tiên Kiếm kia nhỏ máu nhận chủ, để lại ấn ký của mình.

Dương Lỗi tiếp nhận Giới Xích, liền ném đến bên trong Vô Cực Giới của mình, cái Giới Xích này, mình không dùng đến, bây giờ mình có thể lại lần nữa thi triển Thiên Đao Nhất Thức rồi, cho nên có thể sử dụng Phong Ẩn đao, đương nhiên đối với Dương Lỗi mà nói, nếu như có thể đem Phong Ẩn đao cùng Hổ Phách đao dung hợp lại cùng nhau, vậy cũng tốt, nhưng đáng tiếc chính là, Luyện Khí Thuật của mình bây giờ đẳng cấp vẫn là quá thấp, còn không thể đạt tới Tông sư cảnh giới, chỉ có đạt tới Tông sư cảnh giới, mới có thể thử một lần, trước khi không có trở thành Tông Sư Cấp Luyện Khí Sư, là không có bất kỳ khả năng thành công đấy.

- Ta xem một chút cỗ thi hài cuối cùng này là ai.

Dương Lỗi cầm lên chiếc nhẫn trữ vật cuối cùng kia, mở ra xem, trong đó so với hai người trước muốn hơn nhiều, trong Trữ Vật Giới Chỉ người này, trừ đi một tí phù triện, một ít đan dược còn có mấy ngàn Linh thạch ra, cũng chỉ có một quả lệnh bài so sánh đặc thù.

Dương Lỗi đem lệnh bài ra, mặt trên có khắc hai chữ cổ.

Hai chữ viết này xa xưa, Dương Lỗi vẫn là nhận ra được, đó là "Vô Lượng."

Vô Lượng? Chẳng lẽ người này cùng Vô Lượng Tông có quan hệ? Dương Lỗi nhìn về phía Khinh Vân nói:

- Khinh Vân sư muội, không biết ngươi có biết cái lệnh bài này hay không?

Lệnh bài, Khinh Vân nghi hoặc nhìn Dương Lỗi, đợi đến lúc đem lực chú ý đặt ở lệnh bài trong tay Dương Lỗi, mới giựt mình hô một tiếng.

- Vô Lượng lệnh bài, tại sao lại ở chỗ này?

- Đây là ta ở trong Trữ Vật Giới Chỉ của thi hài này tìm được, trên người hắn không có vật gì đặc biệt, chỉ có một khối lệnh bài như vậy.

Dương Lỗi đem lệnh bài đưa cho Khinh Vân.

- Ngươi đã nhận biết khối lệnh bài này, như vậy người này hẳn là người Vô Lượng Tông ngươi không thể nghi ngờ.

- Không đúng, ta chưa nghe nói qua có hai khối Vô Lượng lệnh bài ah.

Nhận lấy lệnh bài, Khinh Vân nhíu mày.

- Bình thường Vô Lượng lệnh bài này cũng chỉ có một khối, làm sao có thể còn có một khối đây?

Dương Lỗi cười cười:

- Cái này cũng khó nói, nếu Vô Lượng lệnh bài này là đồ vật của Vô Lượng Tông ngươi, vậy người này tám chín phần mười chính là đệ tử Vô Lượng Tông, cho nên cái Trữ Vật Giới Chỉ này, liền do ngươi thu lấy đi.

Dương Lỗi đem chiếc nhẫn trữ vật kia ra, đưa cho Khinh Vân, đối với Dương Lỗi mà nói, phù triện, đan dược trong này, căn bản quá rác rưởi, có thể làm cho mình để ý, cũng chỉ có mấy ngàn khối linh thạch kia rồi, hơn nữa mình cũng không thiếu linh thạch, cho nên trả lại cho Khinh Vân cũng tốt, còn có thể lợi nhuận điểm nhân tình.

- Ta... Dương sư huynh, đây là ngươi tìm được, hẳn là của ngươi đấy.

Khinh Vân không có tiếp nhận, mà là lắc đầu nói.

Dương Lỗi nghe vậy, cô gái nhỏ này thật đúng là có điểm ngốc, Dương Lỗi dứt khoát liền đem chiếc nhẫn bỏ vào trong tay của nàng, trợn mắt nói:

- Cầm lấy đi, đây là đồ vật của Vô Lượng Tông ngươi, hơn nữa nếu như ngươi không có được cái gì đó, như thế nào về Vô Lượng Tông bàn giao? Ta nghĩ, ngươi cầm chiếc nhẫn trữ vật, còn có Vô Lượng lệnh bài kia trở về, sư tôn ngươi chắc có lẽ không trách cứ ngươi rồi.

- Ta... Cái kia ta liền nhận lấy, cám ơn Dương sư huynh.

*****

Khinh Vân gặp Dương Lỗi nói như vậy, lúc này mới thu hồi Trữ Vật Giới Chỉ, còn có Vô Lượng lệnh bài.

Dương Lỗi cười cười, vỗ vỗ vai của nàng nói:

- Này mới đúng a.

Đối với Dương Lỗi mà nói, Vô Lượng lệnh bài kia ngược lại là có chút tò mò, bất quá hiếu kỳ mà thôi, bên trong lệnh bài kia, mặc dù có bí mật to lớn hơn nữa, cũng không thèm khát, Dương Lỗi cũng không muốn gây phiền toái cho mình, mặc dù là có Tiên Khí, Dương Lỗi cũng không thèm, đương nhiên nếu như là Tiên Thiên pháp bảo, ngược lại là còn có thể suy tính một chút.

- Tốt rồi, hiện tại chúng ta đem thi cốt ba vị tiền bối nhập thổ vi an đi.

Dương Lỗi nghĩ nghĩ, đã cầm đồ của người ta, cũng nên đem bọn hắn chon cất a.

Tam nữ nhẹ gật đầu.

Cu li tự nhiên là Dương Lỗi làm rồi, hết cách rồi, ai bảo mình là nam nhân, chuyện như vậy, không có khả năng để cho nữ nhân đi làm.

Dương Lỗi lấy ra Hổ Phách đao, nhẹ nhàng vung lên, ở trên mặt đất chém ra một hố to, sau đó lại theo thứ tự làm ra hai cái hố to khác, sau đó đem ba bộ thi hài phân biệt để vào trong hầm.

Làm xong đây hết thảy, Dương Lỗi thu hồi Hổ Phách đao.

...

Tiếp tục đi tới.

Đã qua ước chừng một giờ, vẫn không có đến chủ điện, thật ra khiến Dương Lỗi kinh ngạc, chẳng lẽ mình đi lầm đường? Đi xa như vậy, cũng không có đạt tới chủ điện, lại để cho Dương Lỗi có chút bận tâm rồi.

Chẳng lẽ địa đồ ghi lại là sai lầm hay sao? Cũng thật là có khả năng này.

Hoặc là, mình vẫn còn ở bên trong ảo trận? Điều này cũng không có khả năng ah, Chân Thực Ưng Nhãn của mình là có thể xem thấu hết thảy ảo giác, nếu như là ảo trận, không có khả năng chạy thoát được pháp nhãn của mình, như vậy chính là đi lầm đường, hoặc là địa đồ có vấn đề.

- Làm sao vậy, như thế nào dừng lại rồi hả?

Chứng kiến Dương Lỗi đột nhiên dừng lại, Tiêu Ly không khỏi hơi kinh ngạc hỏi.

- Chẳng lẽ các ngươi không thấy có chút kỳ quái sao? Ảo trận đã bị ta bài trừ, dựa theo đạo lý mà nói, chúng ta hẳn là rất nhanh có thể thông qua ảo trận, sau đó tiến vào chủ điện, bất quá chúng ta đã đi lâu như vậy rồi, vẫn không có đi tới trong chủ điện, chẳng lẽ các ngươi không biết là có cái gì đó không ổn?

Dương Lỗi đánh giá bốn phía, chú ý tới, bốn phía này cùng trước đó dường như không có gì thay đổi, dọc theo con đường này, cảnh tượng chung quanh căn bản cũng không có phát sinh biến hoá quá lớn, hầu như chính là một bộ dáng.

- Hình như là vậy a.

Khinh Vân hô, từ khi đã nhận được Vô Lượng lệnh bài còn có chiếc nhẫn trữ vật kia, nàng trở nên sáng sủa rất nhiều, lời nói cũng biến thành hơn nhiều, không giống như là từ đầu như vậy, không nói một lời, trên đường đi ngược lại cũng nhiều hơn rất nhiều tiếng cười cười nói nói, đối với cái tiểu muội muội này, Dương Lỗi vẫn là hết sức ưa thích đấy.

- Hừm, chẳng lẽ chúng ta lâm vào mê cung hay sao?

Hoa Diễm Hồng lông mày nhẹ nhàng nhăn lại nói.

Dương Lỗi nhìn nhìn, không biết làm sao thở dài:

- Xem ra thật sự là chúng ta lạc đường rồi.

Đây là một cái vòng lẩn quẩn, không nghĩ tới mình lại có thể có một ngày như thế này, dưới sự trợ giúp của Chân Thực Ưng Nhãn, vẫn là rơi vào một cái tuần hoàn kỳ quái như vậy, tuy không muốn thừa nhận, nhưng trên thực tế, mình là lạc đường rồi, là một người tu luyện giả, chuyện như vậy trên căn bản là rất ít gặp được.

Một khi gặp, đây cũng là ý nghĩa đại phiền toái.

Dương Lỗi là nhớ rõ, dọc theo con đường này cũng không có lối rẽ gì, nhưng cũng lạc đường, điều này làm cho Dương Lỗi vô cùng mê hoặc.

Nghĩ nghĩ, có lẽ đó cũng không phải lạc đường? Có lẽ là một đoạn đường này vẫn luôn là như vậy, chẳng qua là mình cho rằng lạc đường mà thôi.

- Chúng ta tiếp tục đi thôi, bất quá lần này, trên đường đi chúng ta làm xuống một ít ký hiệu.

Dương Lỗi nói, dù sao tuy cho rằng rất có thể là lạc đường, nhưng không có trở lại địa phương trước đó chôn ba bộ thi hài kia, cho nên lạc đường, cũng chỉ là khả năng mà thôi.

Trước mắt, nhất định phải xác định đến cùng có phải lạc đường hay không, hoặc là đi lầm đường rồi.

- Hừm, nghe lời ngươi.

Tiêu Ly nhẹ gật đầu.

- Được, chúng ta vừa đi, một bên lưu lại ký hiệu, xem xem chúng ta có thể về tới đây hay không, nếu như chúng ta đi thẳng, lại về tới chỗ ký hiệu, vậy thì chứng minh chúng ta hoàn toàn chính xác thật là lạc đường.

Dương Lỗi nhớ tới một việc, đó là ở trên địa cầu chứng kiến, chuyện kể về một tên trộm mộ, ở thời điểm trộm mộ liền gặp được chuyện như vậy, tuy hắn đi thẳng, nhưng như thế nào cũng đi không đến cùng, kỳ thật cái thang lầu kia bất quá chỉ chừng một trăm bậc mà thôi, nhưng thang lầu này vận dụng một loại góc độ quang học đặc thù, làm cho người nọ không ngừng tuần hoàn đi tới thang lầu.

Tình huống trước mắt, giống nhau y hệt, nếu như trên đường đi làm xuống ký hiệu, lại vẫn là như thế, rất có thể tại đây, cũng là vận dụng phương pháp kiến trúc như vậy.

Bốn người tiếp tục hành động.

Lại qua chừng mười phút đồng hồ, bốn người phát hiện về tới chỗ cũ, về tới địa phương trước đó làm ra ký hiệu.

- Chuyện gì xảy ra, chúng ta thật sự về tới chỗ cũ.

Khinh Vân cũng có chút không dám tin vào hai mắt của mình, nhưng đây là sự thật, dọc theo con đường này, căn bản cũng không có đường rẽ gì, mà đi thẳng như vậy, đi thẳng, rõ ràng lần nữa về tới chỗ cũ, hơn nữa một đường đều là đi thẳng, căn bản không có một cua quẹo, nhưng hoàn toàn chính xác thật là về tới chỗ cũ.

- Dương Lỗi sư đệ, chúng ta bây giờ nên làm gì?

Tiêu Ly nhìn xem Dương Lỗi nói.

- Đúng vậy a, công tử, hiện tại chúng ta phải làm gì?

Hoa Diễm Hồng cũng nhìn xem Dương Lỗi, đối với Hoa Diễm Hồng mà nói, tình huống trước mắt thật sự là quá quỷ dị, trên đường đi, Hoa Diễm Hồng đều là vô cùng cẩn thận nhớ kỹ, trên đường đi đều là đi thẳng, nhưng lại về tới chỗ cũ, tình huống như vậy, là nàng cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp.

Dương Lỗi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, nhìn xem tam nữ nói:

- Ta biết là chuyện gì xảy ra rồi, không cần lo lắng, kỳ thật chúng ta nhìn về phía trên vẫn là đi thẳng tắp, nhưng trên thực tế, chúng ta đi chính là một cái đường cong, bất quá bởi vì cái thông đạo nơi này so sánh đặc thù, nên chúng ta đều bị mê hoặc.

- Đi đường cong? Không có khả năng ah, ta vẫn luôn chú ý đến, căn bản chính là đi thẳng, cũng không có chuyển biến.

Hoa Diễm Hồng nói.

- Tuy xem là đi thẳng tắp, nhưng bởi vì nguyên nhân đặc thù, chúng ta xem tuy là đi thẳng tắp, nhưng trên thực tế đi một cái đường quanh co, bất quá chúng ta không có phát hiện mà thôi.

Dương Lỗi ngữ khí khẳng định nói.

- Cái kia chúng ta phải thế nào mới có thể rời đi nơi đây?

Tiêu Ly nói.

...

- Rốt cục rời đi nơi quỷ quái này rồi.

Thật vất vả đi ra cái vô tận tuần hoàn kia, Dương Lỗi cùng tam nữ đều nhẹ nhàng thở ra, nói thật, tại đó cảm giác thật đúng là vô cùng phiền muộn.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-881)