← Ch.689 | Ch.691 → |
Mà lúc này Dương Lỗi xem bọn hắn lui lại, lập tức mở to hai mắt nhìn, tức giận đến không nhẹ, thời khắc mấu chốt bọn hắn rõ ràng lui lại rồi, mình chỉ thiếu một chút là có thể lần nữa tăng lên một cấp bậc, tình huống này, thực làm cho người uất ức, chỉ thiếu một chút ah, Dương Lỗi tức giận không thôi, một quyền nện ở trên đầu thành, tường thành dày đặc kia bị nện ra một cái lỗ thủng lớn.
Lại có thêm 100 người, chỉ cần khoảng một trăm người, mình liền có thể tăng lên một cấp bậc, đạt tới Thiên Tiên cấp ba, ngay lúc sắp cao trào, kết quả miễn cưỡng bị cắt đứt rồi, loại cảm giác này, thật sự là khó chịu tới cực điểm. Nhưng mà Dương Lỗi cũng không có bất kỳ biện pháp nào, cũng không thể đuổi theo ah, hơn nữa mình đuổi theo, cũng giết không có bao nhiêu kẻ địch, làm không tốt còn có thể bị Ngưu Côn Sơn nhìn chằm chằm vào, đó cũng không phải là chuyện tốt.
Mà nhìn thấy động tác của Dương Lỗi, Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng đi tới hỏi:
- Dương lão đệ, làm sao vậy?
- Những Ma tộc kia, như thế nào nhu nhược như vậy, đang giết được sảng khoái, rõ ràng lui lại, chạy, chuyện này... Đây thực sự là làm người giận ah.
Dương Lỗi nói xong lại ném ra một quyền, một quyền này không có dùng khí lực gì, nhưng mà để tường thành hơi lắc lư một cái.
Nhạc Bất Phàm cùng Chung Hán Dũng hoảng sợ, thành tường này không tầm thường, mặt trên có cấm chế đặc thù, không chỉ nói Thiên Tiên, mặc dù là Kim Tiên cao thủ, một kích toàn lực cũng tuyệt đối không thể đơn giản đánh xuyên qua một cái động lớn, mà Dương Lỗi rõ ràng làm được, đây quả thực khó mà tin nổi.
Nuốt nước miếng một cái, Chung Hán Dũng nói:
- Dương lão đệ, ngươi thật là một cái biến thái.
Ba ngày sau đó, Ma tộc lui binh, mà tu vi của Dương Lỗi cũng đạt tới tình trạng Thiên Tiên Tứ Giai. Có điều Đoái Hoán Điểm cũng mới chỉ là năm trăm ức mà thôi, so với mức một ngàn ức còn có một đoạn đường rất dài.
Đương nhiên ở thành Ngũ Nhạc này thì Ma tộc mặc dù rút đi, thế nhưng ở các thành trì Tiên Giới khác thì có thể không có may mắn như vậy. Hiện nay cả Tiên Giới thì số lượng thành trì bị Ma tộc chiếm cứ thực sự đã đạt đến có mấy trăm tòa. Đây chính là điều khó lường.
Tuy nói Tiên Giới rộng lớn vô cùng, một ngàn tòa thành trì không coi là cái gì, nhưng đây chỉ là cái bắt đầu. Với Tiên Ma đại chiến, lúc này mới vẻn vẹn chỉ là một bước mở đầu mà thôi, đại chiến đích thực vẫn còn ở phía sau.
Tiên Ma đại chiến đối với Dương Lỗi mà nói là một cơ hội rất lớn. Chính mình nếu muốn trong vòng ngàn năm trở thành chủ nhân Tiên Giới, thì Tiên Ma đại chiến này không nghi ngờ là một cơ hội tuyệt hảo.
Về phần thành Ngũ Nhạc này, chính mình nếu muốn trở thành Thành Chủ thì e rằng không phải trong thời gian ngắn là có thể làm được. Dù sao hiện tại Ma tộc ở thành Ngũ Nhạc đã bị diệt hết, chính mình có thể có biện pháp nào để có khả năng thu được ngôi vị Thành Chủ này?
Mặc dù chính mình có địa vị danh tiếng ở thành Ngũ Nhạc, hiện nay đã không hề kém gì so với Nhạc Bất Phàm. Nhưng Nhạc Bất Phàm đối với chính mình coi như không tệ, cực kì chiếu cố. Cho nên chính mình cũng không thể mạnh mẽ cướp lấy.
Hơn nữa, mặc dù là muốn đoạt thì chính mình bây giờ còn không có thực lực kia có thể đối phó ông ta. Mặc dù chính mình có thể đủ sức giết chết Đại La Kim Tiên, nhưng là vẻn vẹn chỉ có thể giết chết nhân vật Đại La Kim Tiên Tứ Giai trở xuống, mà Nhạc Bất Phàm không thuộc về số này.
- Thôi vậy.
Dương Lỗi thở phào một hơi, chính mình mặc dù không thể đích thực khống chế thành Ngũ Nhạc, nhưng tại thành Ngũ Nhạc đã thành lập thế lực thuộc về mình lại vẫn có khả năng. Hiện nay chính mình nhất định phải cố gắng tu luyện, tranh thủ trong vòng nửa năm đột phá đến cấp bậc Huyền Tiên.
Mặc dù không thể đột phá được thì cũng phải đạt tới cảnh giới Thiên Tiên đại viên mãn. Đây là lúc ở tại Tiên Giới, hơn nữa đang trong thời điểm Tiên Ma đại chiến, chính là cơ hội tốt nhất dành cho mình thu hoạch Kinh Nghiệm Trị, tăng cấp bậc lên.
Dương Lỗi quả thật không muốn bỏ qua, cho nên, thành Ngũ Nhạc mặc dù đã không còn Ma tộc, chiến tranh đã không còn, nhưng thành trì khác vẫn còn tiếp tục.
Ở cách thành Ngũ Nhạc độ ngàn vạn dặm, thành Băng Hồ cách thành Ngũ Nhạc đến mấy tòa thành trì đang bị Ma tộc vây hãm tiến công, đang trong cuộc chiến đấu cực kỳ thảm thiết. Do đó thành Băng Hồ đã quay sang cầu viện với vài đại thành trì phụ cận, mà thành Ngũ Nhạc đúng là một trong số đó.
- Lần này đây thành Băng Hồ liền để ta đi vậy.
Nhạc Bất Phàm nhìn mọi người một lượt rồi nói.
Lần này thành Băng Hồ cầu viện, mọi người đang lúc bàn bạc. Dù sao thành Ngũ Nhạc cũng cần phải bảo vệ, mặc dù đánh lui Ma tộc một lần, nhưng điều này cũng không ý nghĩa Ma tộc cũng sẽ không trở lại.
Vạn nhất nếu là Ma tộc tiếp tục tiến công, khi đó không nhất thiết có thể giữ nổi. Đương nhiên, thông đạo kia của Ma tộc bị tạm thời phong ấn. Có điều phong ấn này cũng không còn kiên cố như trước kia vậy. Muốn phá bỏ, cũng không phải chuyện không có khả năng.
Suy nghĩ một chút, Dương Lỗi nhìn bọn họ rồi nói:
- Có lẽ để ta đi. Dù sao ta đi ý nghĩa càng lớn hơn một chút vì ta là Trận Pháp Sư, và một người ở thành Ngũ Nhạc. Ta tin tưởng, nếu có trận pháp của ta trợ giúp, như vậy việc giữ được thành Băng Hồ hẳn là cũng là không có vấn đề.
Kỳ thật mục đích của Dương Lỗi cũng không ở chỗ này, mà là vì hắn muốn đánh quái thăng cấp, khiến cho chính mình thu được đủ Kinh Nghiệm Trị để tăng cấp bậc lên.
Đương nhiên, Dương Lỗi cũng có hơi sốt ruột. Nếu Tiên Giới có Ma tộc xâm nhập, như vậy hạ giới thì sao? Huyền Nguyên Tinh có đúng là cũng có Ma tộc xâm lấn không? Đây chính là điều chưa biết. Hơn nữa lần này đây Ma tộc khơi mào chiến tranh, tiến công Tiên Giới với qui mô to lớn, so với dĩ vãng đều phải khủng bố hơn rất nhiều. Như vậy hạ giới làm sao có thể may mắn thoát khỏi?
Cho nên, Dương Lỗi hiện tại cũng đang lo lắng cho Huyền Nguyên Tinh. Dù sao căn cơ của chính mình ở nơi này, nếu như Huyền Nguyên Tinh xảy ra sự việc thì liền phiền toái.
Cho nên, chính mình nhất định phải phải tăng tu vi lên nhanh một chút, sau đó trở về Huyền Nguyên Tinh, hoàn toàn thu hoạch Huyền Nguyên Tinh vào trong tay, trở thành chủ nhân chân chính của Huyền Nguyên Tinh mới được.
Nếu không đầu mối nhiệm vụ chính của mình trước Hệ Thống liền vô phương hoàn thành. Đến lúc đó bị trừng phạt, đâu phải là thứ chính mình có thể gánh chịu được.
Thời gian nửa năm, nhiều nhất thời gian nửa năm thì chính mình nhất định phải trở về đại lục Vô Cực, không thể ở lại Tiên Giới nhiều hơn. Chờ sau khi xử lý tốt chuyện ở Huyền Nguyên Tinh, chính mình mới có thể bắt đầu chuyển dời trọng tâm đến Tiên Giới.
*****
- Cái này... Này... Này quá nguy hiểm, ta không tán thành Dương lão đệ ngươi đi mạo hiểm. Thành Băng Hồ kia chính là có năm vị cường giả Đại La Kim Tiên. Năm vị cường giả Đại La Kim Tiên, hiện tại đều không giữ vững nổi mới yêu cầu viện trợ.
- Có thể thấy được Ma tộc ở thành Băng Hồ vô cùng cường đại. Mà, mà Dương lão đệ ngươi tại phương diện trận pháp mặc dù có được trình độ cực cao, nhưng dù sao tu vi quá yếu. Vạn nhất nếu ngươi có chuyện gì xảy ra, khi đó chỉ có thành Ngũ Nhạc ta chịu tổn thất lớn. Cho nên, lần này vấn đề thành Băng Hồ cầu viện, ta là không tán thành lão đệ ngươi đi.
Nhạc Bất Phàm thấy Dương Lỗi chủ động xin đi giết giặc, cũng là lắc đầu cự tuyệt.
Dương Lỗi nghe vậy cười, trong lòng tự nhiên hiểu được suy nghĩ của Nhạc Bất Phàm. Hắn cũng rõ ràng, đích đích xác xác là ông ta không muốn chính mình đi mạo hiểm, nhưng phần lớn là suy nghĩ vì thành Ngũ Nhạc.
Nếu như chính mình xảy ra sự việc, vậy thì tổn thất của thành Ngũ Nhạc có thể to lắm. Hơn nữa, vạn nhất chính mình nếu như bị thành Băng Hồ cướp đi, như vậy trụ cột thành Ngũ Nhạc cũng là tổn thất thật lớn. Cho nên Nhạc Bất Phàm mới không muốn để cho chính mình đi thành Băng Hồ.
Ngươi không cho ta đi, ta cũng không đi sao? Trong lòng Dương Lỗi cười thầm.
Thành Băng Hồ này, chính mình là nhất định phải đi. Nếu không một mực sống ở thành Ngũ Nhạc, không có chiến tranh thì chính mình liền không chiếm được đủ Kinh Nghiệm Trị. Không chiếm được đủ Kinh Nghiệm Trị, chính mình muốn tăng cấp bậc lên thì làm sao có thể nhanh cho được?
Chính mình chỉ có thời gian nửa năm. Trong thời gian nửa năm chính mình mà muốn đạt tới cảnh giới Thiên Tiên đại viên mãn thì nhất định cần phải tham gia điên cuồng giết chóc, như vậy mới có thể khiến cho chính mình thu được đủ Kinh Nghiệm Trị, khiến cho cấp bậc của mình tăng lên tới cảnh giới Thiên Tiên đại viên mãn.
- Yên tâm đi, nếu ta dám đi thì tự nhiên có thủ đoạn bảo vệ tính mạng. Cho nên, hai vị lão ca không cần lo lắng.
Dương Lỗi cười cười nói tiếp
- Huống chi, ta cảm giác hành trình lần này đến thành Băng Hồ có thể là cơ duyên của ta, trong linh thức có một cỗ lực lượng kỳ dị đang dẫn dắt ta.
- Cái này...
Nhạc Bất Phàm vừa nghe đến đây có thể là cơ duyên của Dương Lỗi liền cũng không tiện cự tuyệt. Nếu như chặt đứt cơ duyên của người ta, đây chính là một chuyện đại sự. Đối với một người tu luyện mà nói, cơ duyên, là chỉ nhờ may mắn mà có được. Nếu như lại được một tia cơ duyên, thì đó có thể chính là một sự thay đổi rất lớn.
Một vị cường giả Đại La Kim Tiên đại viên mãn, nếu như lại được một tia cơ duyên, thậm chí có khả năng đột phá đến Chuẩn Thánh. Nếu như là gặp được cơ duyên như thế này, mặc dù là biết cửu tử nhất sanh thì cũng phải xông vào một lần.
Cho nên, Nhạc Bất Phàm nghe được Dương Lỗi nói lần này có thể là cơ duyên của hắn, liền cũng không có chỗ nào để khuyên ngăn nữa. Hơn nữa mặc dù ông ta với Dương Lỗi có quan hệ không tồi, nhưng vẫn còn không hề đạt tới loại tình trạng có khả năng vì mình mà buông tha cơ duyên.
- Sư huynh, nếu lần này có thể là cơ duyên của Dương lão đệ thì chúng ta cũng không muốn ngăn trở. Nếu như sư huynh lo lắng cho an nguy của Dương lão đệ, thì có thể làm giống như đối với Thiết sư huynh trước đây.
Lúc này Chung Hán Dũng cũng lên tiếng nói chuyện.
Năm tháng sau, tu vi của Dương Lỗi đạt tới Huyền Tiên Nhất Giai.
Lần này đây Huyền Tiên Lôi Kiếp cũng là cực kì khủng bố. Nhưng mà do không thêm ai lâm vào trong đó, cho nên uy lực cũng không có gia tăng, nhưng mà vẫn cực kì khủng bố. Có điều Dương Lỗi vẫn biến nguy thành an mà vượt qua được.
Nhờ đạt tới Huyền Tiên cảnh giới, Đoái Hoán Điểm của Dương Lỗi cũng tích góp từng tí một mà đạt đến tình trạng một ngàn ức.
Hệ Thống thăng cấp giằng co mười hai canh giờ.
Hệ Thống sau khi thăng cấp, so với trước kia cũng không có thay đổi quá lớn nào. Nhưng mà có khả năng đổi đồ nhiều hơn, phẩm chất cũng cao hơn. Đương nhiên Đoái Hoán Điểm cần thiết lại tuyệt không thiếu.
Điều khiến cho Dương Lỗi vui mừng nhất chính là xuất hiện các loại phiếu như Kinh Nghiệm Tạp (phiếu kinh nghiệm), và Thăng Cấp Tạp (phiếu Thăng Cấp). Đương nhiên, Kinh Nghiệm Tạp và Thăng Cấp Tạp này lại không dễ dàng thu được.
Kinh Nghiệm Tạp và Thăng Cấp Tạp có vài loại phương thức thu được.
Thứ nhất, là thông qua Đoái Hoán Điểm này mà đổi, có điều chỗ Đoái Hoán Điểm cần thiết là cực kì kinh người. Một cái phiếu Kinh Nghiệm Tạp ba giờ hai lần mà liền cần phải hai trăm ức Đoái Hoán Điểm. Thế này rất khó lòng có được, mà một cái Thăng Cấp Tạp chính là cần phải bỏ ra năm trăm ức Đoái Hoán Điểm.
Đương nhiên ngoại trừ những thứ này ra, thì vẫn còn xuất hiện một số phương thức làm tiêu hao vũ khí. So với loại Bạo Vũ Lê Hoa Châm ban đầu, đương nhiên hiện tại cũng có Bạo Vũ Lê Hoa Châm cấp bậc Tiên Khí.
Đây chính là bản siêu cấp, bản Bạo Vũ Lê Hoa Châm siêu cấp này có uy lực vô cùng vô tận. Đối với cường giả dưới Đại La Kim Tiên cũng có lực sát thương cực mạnh. Nếu như lại nói về khả năng giết chóc này, như vậy đối với cường giả dưới Đại La Kim Tiên thì lực sát thương của nó quả thực là trí mạng.
Cái này đòi hỏi Đoái Hoán Điểm cũng không ít. Năm mươi ức Đoái Hoán Điểm mới được một cái, Dương Lỗi đã đổi năm cái. Để phòng khi cần đến, thì những thứ đương nhiên có thể đối phó cường giả Đại La Kim Tiên cũng không phải không có. Nhưng mà giá cả rất cao, chính mình trước mắt vừa rồi không có cách nào gánh chịu nổi cho nên không phải suy nghĩ có thêm nữa.
Thành Ngũ Nhạc đã thấy trước mặt.
Dương Lỗi liên tiếp thở phào một hơi, rốt cục đã đến thời khắc phản hồi đại lục Vô Cực.
Hiện nay thành Ngũ Nhạc trên cơ bản đang nằm dưới sự khống chế của chính mình. Đám người Nhạc Bất Phàm, Chung Hán Dũng đều là dốc lòng tu luyện để nghênh đón siêu cấp đại chiến một trăm năm sau.
Lần này đây Ma tộc mặc dù đã bị đánh lui, nhưng chỉ có một trăm năm hòa bình. Sau một trăm năm, Ma tộc sẽ lại lần nữa đội đất mà đến. Càng nguy hiểm hơn nữa chính là, đến lúc đó Yêu Tộc cũng nổi dậy làm loạn.
Hơn nữa tục truyền nghe thấy, kiếp nạn của Tiên Giới một trăm năm sau, cũng không phải kiếp nạn khủng bố nhất. Phải một ngàn năm sau mới thật sự là đại kiếp. Trong đại kiếp ngàn năm sau ngay cả thánh nhân đều sẽ cuốn vào trong đó, cả Bàn Cổ vũ trụ đều không thể may mắn thoát khỏi.
Nhưng mà những điều này với chính mình, ít nhất đối với bản thân mình hiện tại mà nói thì không có quan hệ quá lớn gì. Thời gian vẫn còn rất xa xôi, một ngàn năm, sau một ngàn năm, chính mình đều đã trở thành chủ nhân Tiên Giới, khi đó tu vi của chính mình đạt tới tình trạng gì, vậy còn cần lo lắng những thứ này sao? Hoặc là, chính mình chính là đấng cứu thế trong truyền thuyết cũng nói không chừng.
- Chúng ta nên rời khỏi nơi này.
Dương Lỗi thở dài nói.
- Đúng vậy, không nghĩ tới chúng ta đi tới Tiên Giới đã được năm tháng.
Tô Anh nói.
← Ch. 689 | Ch. 691 → |